Hỗn mang thời hoang vắng trong tim
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 51 bài trong đề mục
Minh Van 19.05.2008 13:39:50 (permalink)
    Viết nhật ký có lẽ không phải là sở trường của mình, nhưng đôi khi cũng có ý tưởng viết lên một đôi dòng tâm sự, như để trút mọi nỗi vui buồn yêu ái vào đấy, để nhẹ bớt đi khối chất xám nặng nề của một thuở xa xăm.
    Hôm nay lại mưa nữa rồi, mưa cao nguyên dơ lằm chứ không thơ như mấy tỉnh thành khác, nước hai bên đường đục ngầu, đỏ lềnh rác rưởi, bẩn và ngứa chân vô cùng.
    Balmé bắt đầu bước vào mùa mưa thực sự. Mưa làm ta nhớ mênh mông.
    Cơn nãy lang thang qua con phố ngày xưa, ướt như chuột lột, lạnh thấu tim buồn. Về vào trang vnthuquan, lại lang thang dạo chơi, tình cờ đọc nhật ký MƯA của TUONGVI, thấy hay hay nên cũng bày đặt LÀM nhật ký.
    Đôi lúc buồn cũng chẳng biết tâm sự cùng ai, nay có thể kể lể chuyện riêng tư trên web, ai đó có đọc cũng được, không đọc cũng chẳng sao. Cốt là để trút vào đó những khắc khoải bộn bề cuộc sống mà thôi.
#1
    Panda_hoatien 20.05.2008 12:56:38 (permalink)
    Chen vào trang NK của Minh Van không biết có vô duyên không?
    Panda bất ngờ quá chừng!Cứ những tưởng chỉ có mưa mới hay mang lại nỗi buồn,nỗi nhớ,mang lại những suy nghĩ lung tung vẩn vơ cho con gái,cho chị em phụ nữ thôi chứ!Không biết rằng nó cũng làm cho anh Minh Van nhớ mênh mông....
    #2
      Minh Van 20.05.2008 15:29:43 (permalink)
          Nói như Panda là sai rồi, đã là người thì ai cũng có thể cùng chung một sở thích, một nỗi buồn, một nỗi nhớ chứ. Nhất là những người mang tâm sự vương mang, lại có một tâm hồn hơi chút xíu lãng mạn, thì sẽ tìm thấy trong nắng, trong mưa một hơi hướm khó quên.
          Nhất là khi MƯA đối với anh đã là một phần quan trọng của cuộc đời mất rồi. Không biết sau này có xóa mờ nổi hay không. Cũng như hôm nay đây, MƯA lại ngập tràn nỗi nhớ...
                  ....Mưa vẫn mưa bay...
          MƯA không của riêng ai mà lại là của riêng ai
          NHỚ chỉ của một mình mà lại là của nhân gian
          MƯA; NHỚ; BUỒN là một chuỗi đan xen khiến cho lòng người thoáng chút bâng khuâng.
          Không biết Panda nhìn mưa như thế nào, cũng như thiên hạ nhìn mưa ra sao. riêng anh mưa chỉ đem lại từng tầng núi buồn mà thôi.
      #3
        Tuong Vi 21.05.2008 22:54:36 (permalink)
        Hic! A Minh va chi Panda ui, em muon viet qua, ma mang cu out lien tuc!
        ...
        May cau cua a M va chi Panda lam em nho toi cau hat nay wa:

        "chieu nay minh ta lang thang pho vang"

        Hihi, do hai anh chi do la cau hat trong bai hat nao?
         
        Nhung anh Minh oi, sao mua voi anh buon the?
        Van biet rang nhung ki niem o dau do sau lang trong trai tim, cu tro troi lai dau nhuc nhoi. Nhung Mua dau co loi, Co chang la nhung ki niem cua anh gan voi nhung ngay mua nhieu qua. Va tam hon anh cung u sau qua....
        "Mua van mua bay cho doi bien dong"  Mua khong co loi gi dau anh. Chang phai mua da cuon troi het nhung bui bam, oi buc, ngot ngat do sao?
        Chang phai cau vong chi xuat hien sau mua do sao?... Mua dang yeu day chu? Dung trach mua, va cung dung keu mua buon nua anh Nhe.
        Hihihi, Em rat khoai may cau "lac wan" cua chi Panda! 
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2008 14:10:31 bởi Tuong Vi >
        #4
          Minh Van 24.05.2008 11:31:17 (permalink)
          Anh sẽ cố dìu mưa đi lối khác
          Để cho buồn ngơ ngác đứng trông theo
          Anh sẽ cùng mưa sống thật trong veo
          Cho bùn đỏ ngần ngơ mà hối lỗi.
           
          Cám ơn những lời khuyên chân thành của Tuong Vi & Panda, Anh sẽ thử nhìn mưa qua lăng kính khác xem sao. Hy vọng mùa mưa này anh sẽ có hai cô em gái để mà tâm sự lúc buồn vui.
          #5
            Minh Van 25.05.2008 13:48:27 (permalink)
                Đi Nha-Trang lo mấy hợp đồng vặt vãnh cho công ty, tuy vặt vãnh thôi nhưng mệt mỏi vô cùng. Hết chạy tới chạy lui. đến chạy lên chạy xuống, Mỏi nhừ đầu óc.
                Hôm qua Nha-Trang nóng. Phone cho mấy đứa bạn quen, cả bọn kéo nhau ra Trần-Phú ngồi nhậu Nghêu-Sò-Ốc-Hến đến 11 giờ đêm mới quay về khách sạn. Mệt.
                Nhớ chiều hôm qua lang thang forum, Gặp Panda nên vui vô cùng. Trò chuyện trên Mesenger được một lúc rồi em thăng.
                Làm quen được với Panda & Tuong Vi, tâm hồn tự nhiên bớt nặng nề hơn. Cảm ơn các nàng tiên của tôi.
            #6
              Minh Van 31.05.2008 15:42:18 (permalink)
              Đi Nha Trang về, đau mấy ngày, nằm liệt, hôm nay mới mò dậy được. Chắc có lẽ do ham tằm biển quá cho nên bị bệnh đó, da đen thui và bị phỏng nắng, rộp lên những mụt nước. Hơi rát... nhưng không sao cả. Hên ghê.
              #7
                Panda_hoatien 31.05.2008 23:28:21 (permalink)
                Anh Minh Văn đã khoẻ hẳn chưa?Thường thì tắm biển làm người ta khoẻ ra,với anh Minh Văn thì bị ngược lại,lần sau đi Nha Trang anh Minh Văn chú ý tắm ít ít nhá!Em cũng thích biển lắm,cũng thích tắm biển nữa.
                Thấy anh Minh Văn lại online và vào Thư Qúan,em vui lắm.Rảnh rỗi anh Minh Văn thường xuyên vào nha!
                #8
                  Minh Van 01.06.2008 22:18:29 (permalink)
                  Cám ơn Panda nhiều lằm. Hôm trước sao đang chat lai bỏ đi vậy? Anh cảm thấy trong người đã khỏe hẳn rồi. Làm thơ được nữa ấy chứ.
                   
                  Không thích làm người lớn .
                   
                   
                  Chẳng bao giờ em thích làm người lớn
                  Bởi vì rằng người lớn… khổ lắm cơ
                  Nhưng mà sao… Em cũng không biết nữa
                  Đã người lớn trong em tự bao giờ.
                   
                  Em vẫn nghĩ mình mãi hoài con nít
                  Để đùa vui và giỡn với bạn bè
                  Thế mà em… thôi không còn giả thiết
                  Chứng minh rồi quy luật của đời em.
                   
                  Có gì khác xa giữa hai từ lớn _ nhỏ?
                  Em không thể nào hiểu nổi những nguyên do
                  Làm người lớn thì nó như thế đó
                  Cười vu vơ và khóc cũng vu vơ.
                   
                  Làm người lớn tất nhiên rồi sẽ khổ
                  Nhưng có người nào trẻ nít mãi hoài đâu?
                  Em biện minh chăng? Ôi! _ Đến nhức đầu
                  Cái định lý trái tim lấy cách nào hiểu nổi.
                   
                  Những công thức
                  bài văn thôi hết còn sôi nổi
                  Trí nhớ học trò
                  chỉ còn chứa đựng những bài thơ
                  Bài toán lý-hóa sao chỉ toàn gió thổi
                  Học mà nghĩ toàn đến chuyện ngu ngơ.
                   
                  Có bao giờ em thích làm người lớn
                  Thích trái tim mình chứa đựng một tên ai
                  Vậy mà sao… tronglúc đang đùa giỡn
                  Chợt bâng khuâng em khẽ thở dài.
                   
                  Bằng ẩn số Y _ Phương trình trong em đảo lộn
                  Cái ẩn số dị kỳ chẳng lẽ tự có trong em?
                  Chao ơi sợ và mừng khi em tìm ra nó
                  Y là chi? Đáp số thật êm đềm.
                   
                  Nếu bài toán thời gian có nhiều rắc rối
                  Phân tích bài văn có đôi chỗ lạc đề
                  Cân bằng phản ứng hóa nhiều khi không làm nổi
                  Thì làm sao giải được rộng lớn tâm hồn?
                   
                  Bởi thế cho nên em rất sợ làm người lớn
                  Rất sợ buồn… Rất sợ nhớ mênh mông
                  Nhưng cái ẩn số kia nó lại màu hồng
                  Em đành chịu… bởi…
                                 … màu hồng sao đáng yêu quá thể.
                   
                  Và như thế để rồi mãi hoài như thế
                  Em lớn tự lúc nào qua điều ẩn kín trong tim
                  Tên của ai sao mà ghét… chẳng chịu nằm im
                  Cứ gõ mãi theo nhịp tim em chân thật.
                   
                  Sao mà ghét _ Sao mà thương, chất ngất
                  Em soi gương mà cũng ngượng, cũng nhìn quanh
                  Làm người lớn đôi mắt bỗng màu xanh
                  Và mái tóc cũng thay màu thương nhớ.
                   
                  Làm người lớn trời ơi sao khó!?
                  Cũng bước chân mình bỗng vấp lung tung
                  Vẫn đôi tay sao chợt dài đến vô cùng
                  Khi đột nhiên phía đối diện kia là đối tượng.
                   
                  Ngôn ngữ loài người thật nhiều âm hưởng
                  Nhưng vẫn có ba từ không cần nói nên câu
                  Khác bài toán học cao đến nhức đầu
                  Ba từ thôi, giản đơn mà rắc rối.
                   
                  Làm người lớn có mấy ai hiểu nổi
                  Những đổi thay trong chính tâm hồn
                  Thế rồi thức trắng đêm suy nghĩ vui buồn
                  Thế rồi ngủ trong lớp vì đêm qua mất ngủ.
                   
                  Cái khổ làm người lớn kể bao lời cho đủ
                  Lên lớp thì ngồi ngắm cảnh mưa rơi
                  Rồi làm thơ ngay giữa giờ chơi
                  Rồi chép nhạc ở trong giờ ngoại ngữ.
                   
                  Làm người lớn _ Khổ ơi nhiều thứ
                  Nên có bao giờ em thích làm đâu
                  Em chẳng thích làm đâu _
                                           Ơ! _ Cái con bé nóng đầu?
                  Có ai bắt ngoài trái tim mình cơ chứ?
                          
                  Rồi có một buổi nào loay hoay nấu bếp
                  Em sẽ hiểu rằng con nít chẳng biết đâu
                  Và trong lúc nghĩ suy sẽ cắt phải vào tay
                  Nhận thức đó
                                   cho em biết mình đã là người lớn.
                   
                  Người lớn ơi! Sao mà khó hiểu
                  Cứ thương thương _ ghét ghét một cái tên
                  Một cái tên nhưng là cả một trái tim…
                  Người lớn ơi! Sao mà không thể hiểu…?
                   
                   
                  Anh tập làm con nít thử xem sao.


                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49687/65340E4227D94B498DE30BA2AAABDDA4.jpg[/image]
                  Attached Image(s)
                  #9
                    Panda_hoatien 02.06.2008 11:27:31 (permalink)
                    Bài thơ dễ thương quá chừng luôn,dành cho tuổi teen đây!anh Minh Văn muốn "cưa sừng làm nghé" nhá.
                    Hôm trước thật tiếc quá,em có việc vội phải đi ngay,hy vọng lại có dịp được trò chuyện cùng anh Minh Văn nhiều hơn.
                    #10
                      Tuong Vi 02.06.2008 12:23:01 (permalink)

                      Trích đoạn: Minh Van

                      Chẳng bao giờ em thích làm người lớn
                      Bởi vì rằng người lớn… khổ lắm cơ
                      Nhưng mà sao… Em cũng không biết nữa
                      Đã người lớn trong em tự bao giờ.

                      Em vẫn nghĩ mình mãi hoài con nít
                      Để đùa vui và giỡn với bạn bè
                      Thế mà em… thôi không còn giả thiết
                      Chứng minh rồi quy luật của đời em.

                      Có gì khác xa giữa hai từ lớn _ nhỏ?
                      Em không thể nào hiểu nổi những nguyên do
                      Làm người lớn thì nó như thế đó
                      Cười vu vơ và khóc cũng vu vơ.

                      Làm người lớn tất nhiên rồi sẽ khổ
                      Nhưng có người nào trẻ nít mãi hoài đâu?
                      Em biện minh chăng? Ôi! _ Đến nhức đầu
                      Cái định lý trái tim lấy cách nào hiểu nổi.

                      Những công thức
                      bài văn thôi hết còn sôi nổi
                      Trí nhớ học trò
                      chỉ còn chứa đựng những bài thơ
                      Bài toán lý-hóa sao chỉ toàn gió thổi
                      Học mà nghĩ toàn đến chuyện ngu ngơ.

                      Có bao giờ em thích làm người lớn
                      Thích trái tim mình chứa đựng một tên ai
                      Vậy mà sao… tronglúc đang đùa giỡn
                      Chợt bâng khuâng em khẽ thở dài.

                      Bằng ẩn số Y _ Phương trình trong em đảo lộn
                      Cái ẩn số dị kỳ chẳng lẽ tự có trong em?
                      Chao ơi sợ và mừng khi em tìm ra nó
                      Y là chi? Đáp số thật êm đềm.

                      Nếu bài toán thời gian có nhiều rắc rối
                      Phân tích bài văn có đôi chỗ lạc đề
                      Cân bằng phản ứng hóa nhiều khi không làm nổi
                      Thì làm sao giải được rộng lớn tâm hồn?

                      Bởi thế cho nên em rất sợ làm người lớn
                      Rất sợ buồn… Rất sợ nhớ mênh mông
                      Nhưng cái ẩn số kia nó lại màu hồng
                      Em đành chịu… bởi…
                                   … màu hồng sao đáng yêu quá thể.

                      Và như thế để rồi mãi hoài như thế
                      Em lớn tự lúc nào qua điều ẩn kín trong tim
                      Tên của ai sao mà ghét… chẳng chịu nằm im
                      Cứ gõ mãi theo nhịp tim em chân thật.

                      Sao mà ghét _ Sao mà thương, chất ngất
                      Em soi gương mà cũng ngượng, cũng nhìn quanh
                      Làm người lớn đôi mắt bỗng màu xanh
                      Và mái tóc cũng thay màu thương nhớ.

                      Làm người lớn trời ơi sao khó!?
                      Cũng bước chân mình bỗng vấp lung tung
                      Vẫn đôi tay sao chợt dài đến vô cùng
                      Khi đột nhiên phía đối diện kia là đối tượng.

                      Ngôn ngữ loài người thật nhiều âm hưởng
                      Nhưng vẫn có ba từ không cần nói nên câu
                      Khác bài toán học cao đến nhức đầu
                      Ba từ thôi, giản đơn mà rắc rối.

                      Làm người lớn có mấy ai hiểu nổi
                      Những đổi thay trong chính tâm hồn
                      Thế rồi thức trắng đêm suy nghĩ vui buồn
                      Thế rồi ngủ trong lớp vì đêm qua mất ngủ.

                      Cái khổ làm người lớn kể bao lời cho đủ
                      Lên lớp thì ngồi ngắm cảnh mưa rơi
                      Rồi làm thơ ngay giữa giờ chơi
                      Rồi chép nhạc ở trong giờ ngoại ngữ.

                      Làm người lớn _ Khổ ơi nhiều thứ
                      Nên có bao giờ em thích làm đâu
                      Em chẳng thích làm đâu _
                                             Ơ! _ Cái con bé nóng đầu?
                      Có ai bắt ngoài trái tim mình cơ chứ?
                            
                      Rồi có một buổi nào loay hoay nấu bếp
                      Em sẽ hiểu rằng con nít chẳng biết đâu
                      Và trong lúc nghĩ suy sẽ cắt phải vào tay
                      Nhận thức đó
                                     cho em biết mình đã là người lớn.

                      Người lớn ơi! Sao mà khó hiểu
                      Cứ thương thương _ ghét ghét một cái tên
                      Một cái tên nhưng là cả một trái tim…
                      Người lớn ơi! Sao mà không thể hiểu…?





                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49687/65340E4227D94B498DE30BA2AAABDDA4.jpg[/image]


                      Vi rất thích bài thơ này, vì vi bắt gặp một góc nào đó tâm hồn Vi trong đó... Cứ mãi đi tìm một miền kí ức tuổi thơ. Nơi có những tiếng cười hồn nhiên trong trẻo, nơi có thể hồn nhiên khóc, hồn nhiên cười... nơi những màu sắc sặc sỡ với những ước mơ về một vùng trời...
                      ..."Đã bao giờ đứng trước biển mùa đông
                      Em có hiểu nỗi cô đơn của cát
                      Nước rất xanh mà sóng thì quá nhạt
                      Dã tràng xe cát đến ngày nào lấp cạn bể khơi"..
                      Vậy nhưng không ai có thể bé mãi. Ai cũng phải lớn, rồi những trách nhiệm phải mang. Đôi lúc muốn tung tăng chạy dưới mưa, cũng phải trốn đến một nơi lạ hoắc, không ai nhận ra mình, để khỏi bị kêu là điên. và để người khác khỏi lo lắng vì mình. Hihihi. Anh minh ơi, cho Vi post bài thơ này lên blog của Vi nhé!
                        Anh hết đau chưa? Những lúc trước biển Vi thấy thật hay. Vi viết tất cả những gì Vi ấm ức lên cát, rồi nhìn sóng cuốn trôi. Hìhi, anh Minh sướng hơn Vi rùi nhé. Giờ này Vi muốn được ra biển lắm. Muốn chạy loăng quăng, muốn quậy phá. nhưng nhiều việc wa, Vi chưa đi được...
                      Ủa, thế còn chị Panda, sao mấy hum nay, Vi ít thấy chị vậy?
                       
                        Xíu chút nữa Vi quên. Lời khuyên chân thành tới anh Minh nè: Đừng bao giờ tập làm con nít! Vì sao ư? hãy trả lời vài câu hỏi dưới đây trước nhé:
                       
                       - Nếu gặp một cơn mưa, anh sẽ làm gì? Chắc chắn anh Minh sẽ kiếm một cái áo mưa, to to to... Nếu gặp cơn gió thật to anh Minh sẽ làm gì? Làm gì đó nhưng chắc chắn không phải là dang tay xem gió cuốn mình đến đâu. Nếu anh minh giận một người nào đó. Có thể ngay sau đó 5 phút toe toe cười với người ta không? Nếu một ai đó làm tổn thương anh, anh có sẵn sàng bỏ qua cho họ như không có chuyện gì xảy ra không? Nếu anh Minh tức một ai đó lắm rồi, nhưng lại không muốn quát tháo ầm i chỉ vì sợ người khác cho mình là trẻ con, không biết kìm nén không?
                       
                      Nếu có người hỏi anh Minh, vì sao mía lại ngọt. Anh Minh chắc chắn sẽ đưa ra câu trả lời mang đậm chất hàn lâm khoa học.
                       - Trong khi đó, một đứa con nít khi được hỏi vì sao mía lại ngọt. Câu trả lời đơn giản nhất là: "Vì mía là cây gỗ, được ngâm trong nước đường"
                       
                      Vậy a Minh có làm con nít được 5 phút không?
                      câu trả lời là Không! Vậy nên đừng có thử. Hihihi  
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2008 12:34:59 bởi Tuong Vi >
                      #11
                        Minh Van 03.06.2008 09:57:30 (permalink)
                            Tuong Vi vậy mà hay ghê ta. Phân tích kỹ lưỡng thật khiến anh nghe rồi hết muốn làm con nít nữa. Anh chỉ nhìn cô em gái của mình, rồi suy diễn tâm trạng của những cô nường mới lớn thôi mà. Panda Và Tuong Vi làm anh khổ sở hết sức, hai cô em gái muốn dồn anh vào thế bí hay sao vậy. Làm thơ buồn cũng chê, làm thơ vui cũng chê, Biết chiều ý hai em sao đây?
                            Thôi thì anh cứ là anh vậy nhé! OK?
                         
                                    Anh không làm thơ vui
                         
                        Anh không làm thơ vui
                        bởi chưng trong hồn anh buồn bã
                        đối với Anh tình yêu là chiếc lá
                        mà đời là dòng chảy mênh mông.
                         
                        Anh không làm thơ vui
                        cũng bởi nơi tâm tư Anh bão nổi
                        buồm u buồn căng lên gió thổi
                        đại dương sầu ở ngay giữa hồn Anh.
                         
                        Anh không làm thơ vui
                        có lẽ chính trong những giòng tha thiết
                        đượm u hoài mà mỗi mình Anh biết
                        sâu xa nào / mây gió hỡi đừng trôi...
                         
                        Anh không làm thơ vui
                        có một điều Anh nghĩ rằng duy nhất
                        và chân thật
                        là ở tận cùng sâu thẳm lòng Anh chứa chất màn đêm.
                         
                        Anh không thể
                        và có lẽ cũng không hề muốn
                        trong đời mình có bài thơ vui
                        khỏi bùi ngùi mai mốt có nhìn lui...
                         
                        Anh không thích
                        và chắc cũng không ưa
                        những bài thơ rạng rỡ niềm hạnh phúc
                        bởi giữa Anh với đời _
                                                               Hai bên đều mang nỗi nhục.
                         
                        Anh không làm thơ vui
                        rất đơn giản vì sống qua ngày tháng
                        Anh chỉ thấy núi buồn đè nặng từng tầng...
                         
                        Em hỏi tại sao Anh chỉ thích thơ buồn
                        thì Em ơi! / Hãy nghe Anh nói:
                        Có được lúc nào...
                                                   ... trong Anh tránh khỏi giọt sầu buông?
                         
                        Nhìn đi Em / Một tấn tuồng
                        mà mỗi lời là một hơi thuốc lá
                        đời của Anh phím chùng âm rời rã
                        Cho nên Anh không làm thơ vui.
                         
                        Đừng hỏi, hãy lắng nghe những sâu thẳm của tâm hồn anh lên tiếng. Hai em hãy nghe đi: Đời người chỉ như một ván billiards mà thôi...
                         


                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49687/85F8FC71BE7644A4B6D4F586107E30C7.jpg[/image]
                        Attached Image(s)
                        #12
                          Minh Van 03.06.2008 10:11:23 (permalink)
                          Quẩn quanh.
                           
                           
                          Ngày tuần tự rơi theo tờ lịch gỡ
                          Nắng rồi mưa xoay khí hậu theo mùa
                          Chỉ có ta một mình luôn chống đỡ
                          Đợt sóng tình dậy bởi mái tình khua.
                           
                          Ta đã chết từ ngàn năm thế kỷ
                          Hóa linh về để kiếm xác thân xưa
                          Em cũng chết tự ngàn năm mộng mị
                          Có cùng về để tái ngộ nhau chưa?
                           
                          Em một lối và Ta theo một lối
                          Lạc nhau rồi trong loạn trận mê cung
                          Chưa buộc tay để lần theo chỉ mối
                          Phải tìm nhau cho đến tận vô cùng.
                           
                          Em chạy mãi một vòng quay bất tận
                          Ta đâm sầm vào song chắn bao quanh
                          Ôm một kiếp nợ tình trong lận đận
                          Hồn ta về trên lối nhỏ, mong manh.
                           
                                                                          11 / 03 / 2000


                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49687/8F3E7B6CD6674922AF424651197DBD59.jpg[/image]
                          Attached Image(s)
                          #13
                            Panda_hoatien 04.06.2008 10:31:44 (permalink)
                            Anh Minh Văn cứ nghĩ vậy không!Tụi em nào có chê gì đâu.Hầu hết các bài thơ của anh Minh Văn em đều thích.
                            Nơi anh Minh Văn sống chắc tuyệt lắm nhỉ?em chưa từng được lên Tây Nguyên,và tất nhiên là chưa từng đến Buôn Mê Thuộc,Balmé, kể cho em nghe về nơi anh đang sống với!
                            #14
                              Minh Van 05.06.2008 09:50:46 (permalink)
                                  Khi làm việc anh thường vào diễn đàn, để thỉnh thoảng ghé qua nhà coi thử có ai ghé thăm không (ăn cắp thời gian nhà nước có bị truy tố ra tòa không đây). Panda muốn anh kể gì đây. Đẹp đâu không thấy, chỉ biết mưa xuống là bùn đất đỏ lòm chạy dọc suốt hai phía những con đường. Tuổi thơ anh gắn bó với nơi này, nhiều kỷ niệm nên không thể chia tay. Anh chỉ sợ Panda cùng Tuong Vi lên thăm một lần rồi về sợ chết khiếp thôi, không khéo lại nằm mơ thấy ác mộng nữa cũng nên.
                                  Có một người tả về Thác Khói (Dray Sap) qua một bài thơ. để anh đưa vào đây cho hai đứa đọc nghe.
                               
                               
                               
                                                     Thác Khói
                               
                                                                   Con nước này ai treo mà cheo leo ngất ngưởng
                                                                             Con tim tôi vui reo, con nước này vui reo
                                                                                                        Bản giao hưởng đời tôi.
                                                                                                                    Khúc nhạc rừng.
                               
                              Đẹp quá! Con nước treo.
                              Ôi hay! Giàn giao hưởng muôn đời, reo reo con nước reo
                              Sợi nước vương sợi nước hòa rơi.
                              Bụi trắng tung bọt nước. Đẫm ướt vùng hoa đá,
                              Mát lạnh đôi người đi.
                               
                              Nắng hồng còn đùa lá
                              Sương nước lượn vòng quanh
                              Lững lờ lơ lửng trôi.
                              Nhấp nhô mặt hồ con sóng nhỏ
                              Phập phồng ai hưởng cảnh trời mây.
                               
                              Con nắng soi mặt hồ, một sắc trời long lanh
                               
                              Nắng vàng nắng vàng soi nước bạc.
                              Khói nước sương đươm lượn nắng vàng
                               
                              Con nắng nhìn bức lụa, dòng nước trèo kẽ đá.
                               
                              Ngũ sắc lồng sương, sương đượm sắc
                              Cành lá lung linh, với sắc sương.
                               
                              Bóng nắng trùm cây si
                              Trái si rơi rụng bầy chim chích.
                              Hương lan rừng, ngất ngây
                              Cành lan trắng lan hồng, đôi sóc ngắm ngẩn ngơ
                              Con thác khói ảo mờ đôi ta ghép nên thơ.
                               
                              Chiều về sợi nắng ươm mơ
                              Vấn vương con nước lửng lơ cõi lòng.
                               
                                                                                                        Đinh Kim Ánh
                               
                              Hai em hãy tưởng tượng cảnh Thác Khói buổi chiều tà đi, đẹp lắm đó.
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 51 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9