GÁNH ĐƯỜNG THÙNG * KÍNH MỜI*
Thay đổi trang: << < 121122123 > >> | Trang 123 của 497 trang, bài viết từ 1831 đến 1845 trên tổng số 7442 bài trong đề mục
Trần Mạnh Hùng 01.09.2009 02:13:39 (permalink)
0
Năm 71 tuổi tức đã 10 năm nay, lúc đó còn ở Nouméa, không nhớ tôi đang định làm giùm ai việc gì, mà có 1 con nhỏ con của bà bạn nó cản và nói : bác lo giùm chi cho mệt, đời bác nay chỉ còn bây nhiêu thôi nè, nó vừa nói vừa đưa hai ngón tay bấm lại chỉ chừa ra 1 lóng. Mọi người đều cười, nhưng sau đó bài thơ Tự Mãn được làm ra với câu thứ nhì là 71 tuổi, còn năm nay sửa lại là 81 tuổi thì bài thơ dùng lại được. Bài họa rất hay, của anh Châu Anh, là bạn rất thân đã từng chung hoạn nạn lúc bị phe đảng chính quyền bắt nạt. Châu Anh cũng là thầy dạy tôi làm thơ, nay thì anh đã vào quá khứ.

TỰ MÃN
(trả lời 1 cô bé bảo : đời bác nay chỉ còn 1 lóng tay)
 
Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
Chớm tròn tám mốt chỉ chơi chơi
Sống lâu luống tủi thân không vợ
Chết gấp còn lo nợ mấy nơi *
Dồi chó** dương gian vừa nhắc tới
Chân vào nước chúa vội đòi lui
Đời yêu giữ lại cho thêm tuổi
Được đến như ta dễ mấy người !
VNN/Lá chờ rơi (Nouméa 1999)
* có thiếu nợ 2 bà ở Nouméa
** tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn !

NHẤT ĐỜI
(thân họa TỰ MÃN)
 
Ai đã đem ta ném giữa đời
Giang hồ mã thượng mặc rong chơi
Bến-Tre Bến-Nghé len từng ngách
Bờ Á bờ Âu quậy khắp nơi
Mỗi ả mỗi nghề vui lại đến
Một mình một chiếu ngự rồi lui
Trời cho ngày tháng xuân cho tuổi
Tao ngộ nàng thơ nhất cõi người !
Châu Anh



KIẾP           NGƯỜI
Đã trót sinh ra ở cõi đời.
Thôi thì vui vậy để mà chơi
Can chi bó gối trong nhà hẹp
Thì cứ vung tay khắp mọi nơi.
   Thơ rượu, giang hồ luôn réo gọi   
Giai nhân, quán nhậu khó mà lui.
Làm sao cho hết trăm năm nhỉ.
Đã trót sinh ra một kiếp người.
Trần          Mạnh       Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2009 02:15:50 bởi Trần Mạnh Hùng >
Nguyệt Ánh 01.09.2009 09:25:12 (permalink)
0
Năm 71 tuổi tức đã 10 năm nay, lúc đó còn ở Nouméa, không nhớ tôi đang định làm giùm ai việc gì, mà có 1 con nhỏ con của bà bạn nó cản và nói : bác lo giùm chi cho mệt, đời bác nay chỉ còn bây nhiêu thôi nè, nó vừa nói vừa đưa hai ngón tay bấm lại chỉ chừa ra 1 lóng. Mọi người đều cười, nhưng sau đó bài thơ Tự Mãn được làm ra với câu thứ nhì là 71 tuổi, còn năm nay sửa lại là 81 tuổi thì bài thơ dùng lại được. Bài họa rất hay, của anh Châu Anh, là bạn rất thân đã từng chung hoạn nạn lúc bị phe đảng chính quyền bắt nạt. Châu Anh cũng là thầy dạy tôi làm thơ, nay thì anh đã vào quá khứ.

TỰ MÃN
(trả lời 1 cô bé bảo : đời bác nay chỉ còn 1 lóng tay)
 
Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
Chớm tròn tám mốt chỉ chơi chơi
Sống lâu luống tủi thân không vợ
Chết gấp còn lo nợ mấy nơi *
Dồi chó** dương gian vừa nhắc tới
Chân vào nước chúa vội đòi lui
Đời yêu giữ lại cho thêm tuổi
Được đến như ta dễ mấy người !
VNN/Lá chờ rơi (Nouméa 1999)
* có thiếu nợ 2 bà ở Nouméa
** tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn !

NHẤT ĐỜI
(thân họa TỰ MÃN)
 
Ai đã đem ta ném giữa đời
Giang hồ mã thượng mặc rong chơi
Bến-Tre Bến-Nghé len từng ngách
Bờ Á bờ Âu quậy khắp nơi
Mỗi ả mỗi nghề vui lại đến
Một mình một chiếu ngự rồi lui
Trời cho ngày tháng xuân cho tuổi
Tao ngộ nàng thơ nhất cõi người !

Châu Anh

 KIẾP NGƯỜI

Đã trót sinh ra ở cõi đời.
Thôi thì vui vậy để mà chơi.
Can chi bó gối trong nhà hẹp.
Thì cứ vung tay khắp mọi nơi.
Thơ rượu, giang hồ luôn réo gọi.
Giai nhân, quán nhậu khó mà lui.
Làm sao cho hết trăm năm nhỉ.
Đã trót sinh ra một kiếp người.

Trần Mạnh Hùng

Cho em theo chân huynh TMH kính họa bài TỰ MÃN của Bác Lá Chờ Rơi
Kình chúc Bác trăm tuổi Vancali 96 .

Bác Chờ Rơi

Trót đã sinh ra giữa cuộc đời
Trăng tròn bóng xế Bác còn chơi
Sông Hương Núi Ngự tình vài chổ
Mỹ Quốc Ca Li bạn khắp nơi
Quán cóc khoe tài ly cụng tới
Phòng trà biểu diễn bước đi lùi
Chờ Rơi tánh trẻ người vui vẻ
Sống ở dương gian có mấy người

Vancali 8.31.09

Còn cãi
 
Còn cãi lão nay chửa mãn đời
Tám mươi mốt tuổi vẫn ham chơi
Bán dừa mỗi buổi dăm ba gánh
Buôn gáo hàng đêm sáu bảy nơi
Tiền lão để đâu ai chả biết
Nhà hàng thuờng thấy lão hay lui
Mấy cô  mỏ đỏ khi nhìn thấy
Cái túi phồng to bảo: nhất người./.

 
                     Tam Hợp
 
        KÍNH CHÚC 
 
Chúc Bác tươi vui đến trọn đời
Hoa xinh nguyệt đẹp thoả lòng chơi
Phú thơ trải rộng trao muôn hướng
Tiền bạc vo tròn cất một nơi
Cuối ngõ gặp Tiên tay nắm bắt
Đầu đường thấy Kiệm cẳng quay lui
Vui gì cũng nhớ chăm bầy trẻ
Chúng cháu luôn mong được thấy Người !


                        Nguyet Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2009 09:26:52 bởi Nguyệt Ánh >
vancali96 02.09.2009 05:14:37 (permalink)
0


Già tự thán

Trăng tròn sức trẻ khỏe như voi
Lúc bảy khi ba quá khứ rồi
Thuở trước không nề lo nắng hạ
Bây giờ thỉnh thoảng khóc mổ côi
Lên non đẽo đá đầy vui thú
Xuống suối tìm rong lắm tuyệt vởi
Tuổi hạc chân cùn chim biếng hót
Mấy liều Minh Mạng cũng đành thôi


Vancali 9.1.09

Thứ ba gùi tặng quý bạn đọc chơi vui mời họa hì hì ...
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 07:46:22 bởi vancali96 >
Trần Mạnh Hùng 02.09.2009 09:43:04 (permalink)
0
Già tự thán

Trăng tròn sức trẻ khỏe như voi
Lúc bảy khi ba quá khứ rồi
Thuở trước không nề lo nắng hạ
Bây giờ thỉnh thoảng khóc mổ côi
Lên non đẽo đá đầy vui thú
Xuống suối tìm rong lắm tuyệt vởi
Tuổi hạc chân cùn chim biếng hót
Mấy liều Minh Mạng cũng đành thôi


Vancali 9.1.09

Thứ ba gùi tặng quý bạn đọc chơi vui mời họa hì hì ...
.
Chào huynh TMH thứ ba cày khỏe chân cứng đá mềm hì hì ...


CÁI VÒI
Có vòi đâu có khác gì voi.
Cũng hút, cũng đâm quá nữa rồi.
Lúc uốn dáng hùng phô vật độc.
Khi cong mã đẹp tạo thân côi
Mê hương nhuỵ phấn rung rung cảm.
Khoái nụ đương khai tuyệt tuyệt vời.
Ngàn đoá hoa xinh khoe sắc thắm.
Tàn vì vòi bướm hận mà thôi
TMH
Trần Mạnh Hùng 03.09.2009 02:59:27 (permalink)
0

CHỈ HỒNG
Anh với em người dưng khác họ.
Ta tìm nhau vạn kiếp luân hồi.
Cánh chim xanh mỏi mòn phiêu bạt
Sợi chỉ hồng lơ lửng nổi trôi.
Anh với em nhân tình hạnh ngộ
Nợ và duyên định mệnh trêu ngươi.
Đường trần hai đứa mơ chung bước.
Tình muộn hơn không - vẫn tuyệt vời
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 03:50:18 bởi Trần Mạnh Hùng >
SuongAnh 03.09.2009 04:18:45 (permalink)
0
Năm 71 tuổi tức đã 10 năm nay, lúc đó còn ở Nouméa, không nhớ tôi đang định làm giùm ai việc gì, mà có 1 con nhỏ con của bà bạn nó cản và nói : bác lo giùm chi cho mệt, đời bác nay chỉ còn bây nhiêu thôi nè, nó vừa nói vừa đưa hai ngón tay bấm lại chỉ chừa ra 1 lóng. Mọi người đều cười, nhưng sau đó bài thơ Tự Mãn được làm ra với câu thứ nhì là 71 tuổi, còn năm nay sửa lại là 81 tuổi thì bài thơ dùng lại được. Bài họa rất hay, của anh Châu Anh, là bạn rất thân đã từng chung hoạn nạn lúc bị phe đảng chính quyền bắt nạt. Châu Anh cũng là thầy dạy tôi làm thơ, nay thì anh đã vào quá khứ.

TỰ MÃN
(trả lời 1 cô bé bảo : đời bác nay chỉ còn 1 lóng tay)
 
Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
Chớm tròn tám mốt chỉ chơi chơi
Sống lâu luống tủi thân không vợ
Chết gấp còn lo nợ mấy nơi *
Dồi chó** dương gian vừa nhắc tới
Chân vào nước chúa vội đòi lui
Đời yêu giữ lại cho thêm tuổi
Được đến như ta dễ mấy người !
VNN/Lá chờ rơi (Nouméa 1999)

* có thiếu nợ 2 bà ở Nouméa
** tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn !

NHẤT ĐỜI
(thân họa TỰ MÃN)
 
Ai đã đem ta ném giữa đời
Giang hồ mã thượng mặc rong chơi
Bến-Tre Bến-Nghé len từng ngách
Bờ Á bờ Âu quậy khắp nơi
Mỗi ả mỗi nghề vui lại đến
Một mình một chiếu ngự rồi lui
Trời cho ngày tháng xuân cho tuổi
Tao ngộ nàng thơ nhất cõi người !

Châu Anh

 KIẾP NGƯỜI

Đã trót sinh ra ở cõi đời.
Thôi thì vui vậy để mà chơi.
Can chi bó gối trong nhà hẹp.
Thì cứ vung tay khắp mọi nơi.
Thơ rượu, giang hồ luôn réo gọi.
Giai nhân, quán nhậu khó mà lui.
Làm sao cho hết trăm năm nhỉ.
Đã trót sinh ra một kiếp người.

Trần Mạnh Hùng

Cho em theo chân huynh TMH kính họa bài TỰ MÃN của Bác Lá Chờ Rơi
Kình chúc Bác trăm tuổi Vancali 96 .

Bác Chờ Rơi

Trót đã sinh ra giữa cuộc đời
Trăng tròn bóng xế Bác còn chơi
Sông Hương Núi Ngự tình vài chổ
Mỹ Quốc Ca Li bạn khắp nơi
Quán cóc khoe tài ly cụng tới
Phòng trà biểu diễn bước đi lùi
Chờ Rơi tánh trẻ người vui vẻ
Sống ở dương gian có mấy người

Vancali 8.31.09

Chúc huynh TMH thứ hai yêu đời hì ì ...
Còn cãi
 
Còn cãi lão nay chửa mãn đời
Tám mươi mốt tuổi vẫn ham chơi
Bán dừa mỗi buổi dăm ba gánh
Buôn gáo hàng đêm sáu bảy nơi
Tiền lão để đâu ai chả biết
Nhà hàng thuờng thấy lão hay lui
Mấy cô  mỏ đỏ khi nhìn thấy
Cái túi phồng to bảo: nhất người./.
 
                     Tam Hợp
 
        KÍNH CHÚC
 
Chúc Bác tươi vui đến trọn đời
Hoa xinh nguyệt đẹp thoả lòng chơi
Phú thơ trải rộng trao muôn hướng
Tiền bạc vo tròn cất một nơi
Cuối ngõ gặp Tiên tay nắm bắt
Đầu đường thấy Kiệm cẳng quay lui
Vui gì cũng nhớ chăm bầy trẻ
Chúng cháu luôn mong được thấy Người !

                          Nguyet Anh
 

Sống Khoẻ
 
Lắm lúc phiền ưu một kiếp đời
Vô tư chẳng chịu kiếm buồn chơi
Tìm tình mấy lúc tình đong đặng
Kiếm bạc khi nào bạc đến nơi
Tất bật nhưng rồi đâu thấy khá
Bôn ba rốt cục cũng đành lui
Chi bằng bắt chước theo ông Bác
Ngắm Lá Chờ Rơi - sống khoẻ người!
 
Sương Anh

Kính chúc Bác Lá và huynh Hùng cùng các bạn muà Vu Lan thiệt an lạc, luôn vui vẻ và sống khoẻ nha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2009 05:31:53 bởi SuongAnh >
Trần Mạnh Hùng 03.09.2009 20:47:09 (permalink)
0
SỐ ĐỊNH

Trên trời dưới đất giữa là không.
Từ lúc gặp em đã dự phòng.
"Thái cực hỗn mang ": Tình đã  luyện.
"Càn khôn ổn định" : Trí thêm hồng.
Ta, em hợp thể " Âm Dương " chuyển.
Duyên, nợ giao tình " Bát Quái " dong.
Sinh hóa, hóa sinh muôn vạn vật.
Chúng mình số định kết tơ lòng
TMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 10:00:39 bởi Trần Mạnh Hùng >
vancali96 04.09.2009 07:15:31 (permalink)
0
 

SỐ ĐỊNH

Trên trời dưới đất giữa là không.
Từ lúc gặp em đã dự phòng.
"Thái cực hỗn mang ": Hồn khổ luyện.
"Càn khôn ổn định" : Viá trui hồng.
Ta, em phối hợp " Âm Dương " chuyển.
Tình, nợ trao duyên " Bát Quái " dong.
Sinh hóa, hóa sinh muôn vạn vật.
Chúng mình số định kết tơ lòng

TMH

 

Số mạng

Duyên đời lúc có bổng thành không
Cuộc sống nhân sinh khó dự phòng
Bát quái xoay vần khi vận tối
Bùa linh chuyển hóa lúc mưa hồng
Tình yêu cõi tục lan mây khói
Sự nghiệp trên đời tựa lá dong
Địa vị tiền tài như phấn thổ
Người ơi được mất chớ đau lòng

Vancali9.3.09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 07:54:57 bởi vancali96 >
nha uyen 04.09.2009 09:35:18 (permalink)
0
SỐ ĐỊNH

Trên trời dưới đất giữa là không.
Từ lúc gặp em đã dự phòng.
"Thái cực hỗn mang ":tình đã luyện.
"Càn khôn ổn định" : trí thêm hồng.
Ta, em phối hợp " Âm Dương " chuyển.
Tình, nợ trao duyên " Bát Quái " dong.
Sinh hóa, hóa sinh muôn vạn vật.
Chúng mình số định kết tơ lòng

TMH

Số mạng


Duyên đời lúc có bổng thành không
Cuộc sống nhân sinh khó dự phòng
Bát quái xoay vần khi vận tối
Bùa linh chuyển hóa lúc mưa hồng
Tình yêu cõi tục lan mây khói
Sự nghiệp trên đời tựa lá dong
Địa vị tiền tài như phấn thổ
Người ơi được mất chớ đau lòng

Vancali9.3.09

SỐ PHẬN

 

Em đi để lại cái hòm không

Lạnh lẽo cô đơn chất ngập phòng

Lối cũ buồn hiu chùm mắc cỡ

Vườn xưa  quạnh quẽ cánh sen hồng

Ngỡ là muôn thuở tình chung thủy

Đâu biết một ngày bước thẳng dong

Em cứ tung tăng sung sướng nhé

Mặc anh khốn khổ tả tơi lòng !

 

                       ThucUyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 12:27:00 bởi nha uyen >
#1839
    Trần Mạnh Hùng 04.09.2009 18:16:06 (permalink)
    0
    SỐ ĐỊNH

    Trên trời dưới đất giữa là không.
    Từ lúc gặp em đã dự phòng.
    "Thái cực hỗn mang ":tình đã luyện.
    "Càn khôn ổn định" : trí thêm hồng.
    Ta, em hợp thể " Âm Dương " chuyển.
    Tình, nợ giao duyên " Bát Quái " dong.
    Sinh hóa, hóa sinh muôn vạn vật.
    Chúng mình số định kết tơ lòng

    TMH

    Số mạng

    Duyên đời lúc có bổng thành không
    Cuộc sống nhân sinh khó dự phòng
    Bát quái xoay vần khi vận tối
    Bùa linh chuyển hóa lúc mưa hồng
    Tình yêu cõi tục lan mây khói
    Sự nghiệp trên đời tựa lá dong
    Địa vị tiền tài như phấn thổ
    Người ơi được mất chớ đau lòng

    Vancali9.3.09

    SỐ PHẬN

     

    Em đi để lại cái hòm không
    Lạnh lẽo cô đơn chất ngập phòng
    Lối cũ buồn hiu chùm mắc cỡ
    Vườn xưa  quạnh quẽ cánh sen hồng
    Ngỡ là muôn thuở tình chung thủy
    Đâu biết một ngày bước thẳng dong
    Em cứ tung tăng sung sướng nhé
    Mặc anh khốn khổ tả tơi lòng !
    ThucUyen


    CHỐN TỊNH KHÔNG
    Yên lặng vô cùng đến tịnh không
    Đêm nay thu lạnh ngập cô phòng
      Để nghe gió cuốn bên song  cửa,
    Lặng ngắm mưa rơi ngập bụi hồng.
    Tất cả hình như trong mộng ảo
    Phải chăng có lẽ thuở thong dong.
    Bỗng dưng về lại thời xưa cũ.
    Đã cố vùi chôn tận đáy lòng
    Trần Mạnh Hùng


    <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 18:26:04 bởi Trần Mạnh Hùng >
    #1840
      Trần Mạnh Hùng 04.09.2009 20:18:12 (permalink)
      0

      XƯỚng + HOẠ KíNH MỜI

      SAY
      Mềm môi chén cạn chén vơi đầy.
      Chén chú chén anh cứ tưởng say.
      Chuyếch choáng nửa mê xem cũng lạ.
      Khề khà dở tỉnh thế mà hay.
      Hết tiền ngáp gió nằm co gối.
      Còn rượu ba hoa uống thẳng tay.
      Nghĩ ngợi làm gì cho mệt xác.
      Tít mù say mãi đến hôm nay
      TRẦN MẠNH HÙNG

       
      TRI NGỘ
      Nâng ly mời bạn một hơi đầy.
      Thỏa chí bình sanh một bữa say.
      " Nhậu quắc cần câu " trời đất biết.
      " Uống phun ra khói " quỷ thần hay.
      Lấy câu tri ngộ vui cùng bạn.
      Mượn chuyện đào viên chén lút tay.
      Thôi kệ chuyện đời giao má trẻ.
      Rượu ngon cứ uống suốt đêm nay.
      TMH
      #1841
        Long vũ 05.09.2009 03:44:52 (permalink)
        0

        Hoa bài CON NÒNG NỌC ( Hàn Phong )


        Con ... con ngáo ột
         
        Trúng gió kinh phong bởi nắng hè
        Khật khùng bỏ học cóc cần e
        Chằn hiu nhớt lạnh tìm chung giếng
        Khỉ khọt hôi lông kết trọn bè
        Quẹt bút tin rằng phàm hóa thánh
        Rụng đuôi cứ ngở nhái thành trê
        Vải thô được việc trong tan chế
        Chợp mắt ma chay cúng chén chè

        Long Vũ
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2009 03:47:13 bởi Long vũ >
        #1842
          Tam Hợp 05.09.2009 11:27:26 (permalink)
          0

          Hỏi lại

          Ngày ấy sao nàng lại lấy tôi
          Thương yêu hết mực lại thề bồi
          Rằng đây đích thực trang nam tử
          Rõ thật chẳng sai kẻ sánh đôi
          Cứ phải cặp kè luôn sợ mất
          Chả khi nào thả một mình chơi
          Bây giờ khi đã phai màu tóc
          Dằn dỗi chê bai : gã dở hơi./.

          #1843
            Tam Hợp 05.09.2009 11:38:56 (permalink)
            0


            Thuốc tiên

            Một người khoẻ những hai người vui
            Có thật thế không hở mấy người?
            Ông uống bà khen đây đại bổ
            Thận hư gan nóng cũng thành tươi
            Cứ nghe quảng cáo mà hy vọng
            Khi thử mới hay chuốc ngậm ngùi
            Quy luật trời : sinh - lão - bệnh - tử
            Trông chờ gì thuốc phí tiền tui./.


            #1844
              Trần Mạnh Hùng 06.09.2009 01:40:50 (permalink)
              0
              GIẤC MƠ HOA

              Đêm dài mơ mộng chốn hoa mơ
              Lối cũ vườn xưa bóng mịt mờ.
              Rải rác lối mòn dăm vách cỏ.
              Đâu đây ngõ vắng mấy lều thơ.
              Đò xuôi con nước – say men rượu.
              Ngựa lỏng tay cương – dệt mối tơ.
              Hội ngộ cố nhân bao nuối tiếc.
              Bàng hoàng chưa tỉnh giấc vu vơ

              TMH

              ÐÒI MƠ
              (thân họa Giấc Mơ Hoa của TMH)
               
              Có người đang tỉnh lại đòi mơ
              Nương ánh đèn leo lét tỏ mờ
              Ðến đỉnh Nghinh Phong tìm ý nhạc
              Qua miền Vọng Nguyệt ghép lời thơ
              Vui tìm trong gió tình non nước
              Gác bỏ ngoài tai chuyện tóc tơ
              Người cũ mong chi mà gặp lại
              Lòng này giá lạnh vẫn bơ vơ.
              VNN/Lá chờ rơi (tp HCM 22/10/05) repost


              Chẳng mơ

              Biết chẳng được gì quyết chẳng mơ
              Mơ rồi ảo tưởng mắt thêm mờ
              Giai nhân đâu đến mình bén gót
              Tài tử chi ta để ngộ thơ
              Mải miết dặm trường không tới bến
              Vòng vèo lối cũ mấy đường tơ
              Trông chờ người đã  không quay lại
              Lẻ bóng thân côi dám nhận vơ



              Tất cả giờ đây chỉ ảo mơ.
              Với làn sương phủ lạnh hoang mờ
              Mưa phùn nhòa nhạt bay trong gió
              Lá úa chao rơi thoát ý thơ.
              Trọn kiếp thiêu thân vào lửa cháy.
              Muôn đời tầm kén luỵ đường tơ.
              Mênh mông mây nước thời xưa ấy...
              Nhớ trả cho ta chiếc đũa vơ
              Trần Mạnh Hùng







              <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2009 07:03:52 bởi Trần Mạnh Hùng >
              #1845
                Thay đổi trang: << < 121122123 > >> | Trang 123 của 497 trang, bài viết từ 1831 đến 1845 trên tổng số 7442 bài trong đề mục
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9