LÁ CÒN REO
Gió còn lên mạnh Lá Còn Reo
Tám chục xuân thu kiếp bọt bèo
Kẻ ghét vẫn chờ xem ngã ngựa
Người thương luôn đợi dắt qua đèo
Ai buồn thơ viết câu cù lét
Ai nghịch vần gieo chữ lộn mèo
Bởi thấy cõi trần vui nhộn quá
Bụt làm khăn gói quyết về theo !
Lá chờ rơi 06/09/08
LÁ VẪN REO
Lá vẫn xanh màu gọi gió reo
Dòng sông thơ mộng nở hoa bèo
Đường xa bạn hữu cùng chung bước
Gian khó tâm giao chả ngại đèo
Sướng khổ buồn vui chi khúc ngoặt
Gần xa cách biệt sải chân mèo
Bác còn khoẻ lắm thơ dào dạt
Càng quý càng yêu phải gắng theo./.
Chạt tiền sư 6/9/2008
NÚI ĐÁ REO
Đón gió phương nam núi đá reo.
Bồng con theo dấu đám chân bèo.
Ngàn năm ngóng đợi trên đầu gió.
Một kiếp chờ trông đứng giữa đèo.
Nước mắt đã tuông bào bóng đá.
Lắng tai nghe ngóng thính hơn mèo.
Núi rừng mờ mịt trong sương khói.
Thách đố thời gian hóa đá theo.
Trần Mạnh Hùng
Bác Lá thơ vàng
Thác nước muôn đời tiếng vẫn reo
Trời cho sen trắng mọc ao bèo
Văn cùn vắng bạn trao dồi bút
Núi lỡ chờ ai mãi gọi đèo
Dáng hạc nô đùa vung gậy trúc
Đầu xanh hớn hở mướt lông mèo
Tình ca Lão xướng người yêu quý
Bác Lá thơ vàng lắm kẻ theo
Vancali 9.7.08
Thân chúc huynh Hùng chủ nhật vui nè...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2008 07:02:57 bởi vancali96 >