Vùng Lá Me Bay
Lê bước lẻ ta về ngang chốn ấy
Vẫn con đường còn đó lá me bay
Và quanh đây sơ xát những hàng cây
Nơi chốn ấy còn đong đầy kỹ niệm
Chiều một mình ta lần hồi tìm kiếm
Lá me nào trong kỹ niệm ngày xưa
Nhớ bao lần bật chợt dưới cơn mưa
Bóng dáng ấy dường như vừa vụt mất
Rồi sớm mai khi bình minh thức giấc
Ta bàng hòang khi đánh mất tình thương
Vội vả vã tìm em cuối con đường
Ta chết lặng, phố phường ngưng tiếng thở
Tình xanh màu nay bỗng thành tan vỡ
Em ra đi muôn thuở chẳng quay về
Con đường xưa vẫn lá đỗ đê mê
Theo kỹ niệm ta đi về chốn cũ.