một chút vu vơ
Chỉ là một chút vu vơ
Một thời mơ mộng bây giờ còn đâu
Chỉ là chút nhớ qua mau
Ngỡ quên sao vẫn thấy đau đớn nhiều
Chỉ là linh cảm thương yêu
Bùng lên trong những buổi chiều cô đơn
Chỉ là khát vọng tâm hồn
Muốn chia sẻ những nỗi buồn triền miên
Chỉ là trắc trở nhân duyên
Cho ai hối tiếc ai quên ai nào
Chỉ là phép thử lẫn nhau
Vẫn tin chờ ở phép màu tình yêu...
hoạ BN
nỗi lòng
bao lần người viết nỗi lòng
vọng lên đến cả thinh không Chúa Trời
dẫu cho thấu hiểu lòng người
trầm luân ai chẳng một đời phải mang
cũng là thử thách gian nan
cho ai từng trải muôn vàn đớn đau
miễn là tin ở mai sau
tình ai là phép nhiệm màu cho ai
Chúa trong muôn dạng hình hài
luôn bên cứu rỗi lúc người bơ vơ...
hoạ LDB
quote:
Trích đoạn: banglang07
CHIỀU NAY
Chiều nay hoa tím thôi bay
Nhớ thương gởi lại chút này tặng nhau
Dù qua bao cuộc bể dâu
Tình xưa mãi vẫn nặng sâu không nhòa ….
BL07
Nỗi niềm Bằng Lăng Ngày xưa dưới gốc Bằng Lăng
Cùng nhau tay nắm ngắm trăng hẹn thề
Bên màu hoa tím say mê
Ngỡ xa mấy cũng tìm về với nhau
Vậy mà sau cuộc bể dâu
Chỉ còn tím mỗi cái màu Bằng Lăng
Mỗi khi ngước mắt nhìn trăng
Ngỡ như chính cả chị Hằng kém vui
Thôi thì duyên phận cuộc đời
Nào đâu dám trách về người ngày xưa
Khi nhìn màu tím ngẩn ngơ
Liệu em có thoáng thẫn thờ nhớ ai?
hoạ BL
Huỷ tờ giấy viết vô tri
Nhưng tình sâu đậm đã ghi khắc lòng
Còn hơn giữ mảnh giấy hồng
Vẫn còn nét chữ mà lòng đã quên...
anhtrangthu
Biết rằng lời nói gió bay
Nên người quên hết những ngày yêu nhau
Thư tình ai viết ngàn câu
Chữ còn mà cũng còn đâu thấy người...
Chữ hay lời cũng thế thôi
Chữ còn lời đã rụng rơi lúc nào
Với em có khác gì đâu
Cũng là lời chữ qua cầu gió bay
Cho nên em xé thư này
Để quên đi chuyện đắng cay thuở nào...
hoạ ATT
hoa gì
Tình em thơm ngát hoa cau
Thuỷ chung tím mãi một màu bằng lăng
Đúng như quỳnh hẹn giờ trăng
Nồng nàn hoa sữa bên đường những đêm
Nhưng mà cơn giận hờn ghen
Anh tìm chưa biết gọi tên hoa gì?
hoạ BN
quote:
Trích đoạn: banglang07
TRĂNG
Cũng là trăng đó , mà sao
Tối nay bỗng đẹp hơn bao nhiêu lần
Mặn nồng đầu hạ , cuối xuân
Nửa pha lửa lựu , nửa chen mai vàng
Vô tình , người hỡi , sao đang ?
Ngẩn ngơ bóng nguyệt chứa chan ân tình
Nếu em là ánh bình minh
Hay em là mảnh trăng thanh lưng trời
Em soi cho mắt ai cười
Em đem vui đến cho người mình yêu ...
Trăng thì vẫn giống ngày xưa Nhưng còn người ấy bây giờ đã xa
Chỉ còn ký ức nhạt nhoà
Mảnh trăng đã vỡ cho ta gom về
Rụng rơi dần những lời thề
Những gì một thuở say mê giữ tròn
Nhìn trăng càng lại thêm buồn
Bởi trăng chứng kiến nụ hôn hôm nào...
kimrbl
Chán nhất là khách không mời
Chẳng quen mà lại ghé chơi thật kỳ
Thích gì cứ lấy đem đi
( Dĩ nhiên là chọn thứ gì quý kia)
Lục tìm chẳng ngại vào ra
Những nơi kể cả chủ nhà biết đâu
Ừ mà nó giỏi thế sao
Lấy gì chuyên chở những bao nhiêu đồ
Không mời mà mấy thằng vô
Chẳng khách thì gọi là đồ lưu manh
Đúng là cái chốn thị thành
Nhanh tay nhanh mắt lại nhanh chôm đồ !
hoạ GMT
Người đang yêu
Câu hờn tô thắm vần thi
Biết yêu không giận gọi gì là yêu
Xa nhau càng nhớ nhau nhiều
Không yêu sao nhuộm tím chiều hoàng hôn
hoahn
Yêu anh nhuộm tím hoàng hôn
Nhớ anh nhắc đến bồn chồn ruột gan
Giận anh núi lửa đang tràn
Thương anh chịu đựng muôn vàn khổ đau
kimrbl
Anh đi xa có bồn chồn
NHớ anh em xé hoàng hôn mất rồi
Nỡi nhớ là nỗi nhớ ơi
Chính ngươi châm mồi đốt cháy hoàng hôn!!!
hoahn
Hoàng hôn đợi đã lâu rồi
Sao ai lại nỡ châm mồi đốt đi
Nhớ hoàng hôn tím lâm ly
Xin người để lại chut gì cho tôi...
anhtrangthu
trách ai sao nỡ vội vàng
đốt hoàng hôn lúc chiều đang tím dần
chỉ là chậm một bước chân
mà xa mãi mãi chẳng lần gặp nhau...
hoạ giotsuongt
Mưa như rơi xuống lòng ai
Cô đơn càng thấy nhớ người phương xa
Nước mưa hoà lệ nhạt nhoà
Người ơi chốn ấy có mưa không người
Em ngồi đếm hạt mưa rơi
Cung trầm để tặng cho mưa
Chỉ còn cung bổng dành chờ tặng ai .
Nhớ thương gửi trọn cho người
Đêm khuya đếm giọt mưa rơinão nề .
Giật mình vừa tỉnh cơn mê .
Giọt mưa cứ ngỡ ngươì về hôn em
Anh xin em đến trăm lần
Em cương quyết tặng cung trầm cho mưa
Ngăn sao được gió dậu thưa
Tính em dứt khoát khó vừalòng ai
Cho nên anh chẳng dám nài .
Dù yêu em đến đất trời phảighen ...
Nhiều thứ có thể nợ nhau
Nhưng xin đừng dính nợ sầu với ai
Để rồi canh cánh suốt đời
Đi lo trả nợ tình người đang mang
Để rồi đau đớn bẽ bàng
Người ta không nhận , sang ngang với người
Con sông có lúc đầy vơi
Nợ người nặng trĩu một đời đớn đau ...
Về đâu năm tháng tủi buồn
Để cho nước mắt phải tuôn ngắn dài
Về đâu hy vọng tương lai
Để cho người cứ bồi hồi ngóng trông
Về đâu hạnh phúc tận cùng
Để cho ai đó đi chung một đường ...
Sao mơ Chức Nữ - Ngưu Lang
Cả năm chỉ gặp một lần mà thôi
Mưa ngâu bao nước mắt rơi
Khóc cho những lúc hai người biệt ly ...
Thuyền ai nay đã đi rồi
Để ai bến cũ vẫn ngồi mộng mơ
Thuyền ai nay đã xa bờ
Có còn quay lại người chờ đợi đây ...
Ví như ta chẳng gặp nhau
Thì đâu phải chịu đớn đau bây giờ
Ví như ta chẳng mộng mơ
Thì đâu ôm mối tương tư những ngày
Ví như cứ mặc mây bay
Yêu cô gái má hây hây làm gì ...
Bây giờ có ví ích chi
Đã yêu xin giữ lời thề mãi yêu
Khi vui thì ngắm trời cao
Khi buồn tự hỏi vì sao thế này
Giá mà hỏi đựơc cỏ cây
Giá mà hỏi được chim bay trên trời
Giá mà hỏi đựơc cá bơi
Giá mà hỏi được cái người mình yêu
Để cho sắc nắng cuối chiều
Cứ bâng khuâng với tiếng diều mộng mơ ...
Lối xưa người đã quên rồi
Cỏ cây rậm rạp , chỗ ngồi rêu phong
Tháng ngày mòn mỏi chờ mong
Người đi biền biệt mãi không trở về
Chỉ còn là nỗi tái tê
Thời gian rêu phủ lời thề nơi đây ...
hoạ lathuhn
Trương Chi ôm mối hận tình
Kết thành một khối thuỷ tinh tuyệt vời
Nước mắt người yêu vừa rơi
Hận tình bỗng chốc tan rồi còn đâu ...
Trên vùng đất bãi nương dâu
Ngàn năm sống mãi những câu chuyện tình
Nhớ về thu năm ấy
Mưa đá rơi lòng người
Trăng sợ tìm nơi trú
Đêm rằm mà chơi vơi...
Năm nay thu lại đến
Người đi xa lâu rồi
Trăng rũ buồn có tán
Mảnh tình ta chia đôi
Gửi thi sĩ
Đừng đùa thế anh ơi
Bạn bè cười em chết
Ai lại “yêu” con nít
Ai lại chọc ni sư
Ai lại đùa vô tư
Cho một người mắc lỗi...
L ê Minh Li ên Thanh Th ơ
1 giờ 30 phút, 25/7/2008
Trong thơ anh mới dám đùa
Trước em chắc chỉ dám vò đầu thôi
Con nít nhưng đã lớn rồi
Biết đong đưa mắt biết vòi yêu thương
Nhà sư tình vẫn còn vương
Vẫn trêu gái đẹp vẫn buông lời đùa
Anh đùa mà rất vô tư
Để ai mắc lỗi ,anh ừ , đền luôn...
Nửa nụ cười Trao anh nửa nụ cười thôi Nửa phần còn lại dành người em yêu Đừng cho nhau quá thật nhiều Cũng không trao cả là điều em nên Tình yêu đòi sự vẹn nguyên Nhưng cho nhiều sẽ chóng quên ngay mà Thời gian rồi sẽ chỉ ra Liệu anh có đúng thật là yêu em Nửa nụ cười vẫn giữ nguyên Em trao cùng với tình em cho chàng hoạ Liên Thơ Nhà mình hoạ Liên Thơ Nhà người một lũ con trai Nhà mình xui xẻo sinh hai vịt giời Nhà kia hỗn nghịch chơi bời Nhà mình xinh gái ,chăm , tài nết na Vậy mà cha mẹ vẫn la Khi con mình đựơc người ta tỏ tình Sao còn bên trọng bên khình Con gì mà chả con mình cụ ơi? Hoạ lionlovely Chiều nay dạo ngắm giữa chợ đời
Người đông ai cũng bước sánh đôi
Cô đơn cái bóng ai thành lẻ
Sao chẳng nhập chung với bóng tôi ? Chắc là Đò sợ sóng to
Nên biết người đợi mà Đò không sang
Hay là ngại chuyến đò ngang
Chở người nhỡ lại đa mang vì người ? Đúng là chỉ một vòng tay
Nghe như đơn giản chẳng tày giấc mơ
Mà sao cứ phải đợi chờ
Một ngày sẽ đến bất ngờ vòng tay ...
Nẻo đường đời lắm ngả thay
Để ai không gặp ngả này với em
Cũng đang chung một nhịp tim
Khát khao yêu , cũng đang tìm vòng tay Cứ chờ trời đất giao mùa
Đông qua xuân đến hoa đua sắc mầu
Dù anh đang mãi đâu đâu
Nguyện xin làm mói tình đầu cùng em ! Tặng em sao chẳng tặng anh ?
Anh như chiếc lá trên cành héo hon
Chờ em chờ đến mỏi mòn
Đợi em em vẫn mãi còn ở đâu ?
Đường xa cách trở biển sâu
Hay là em đã quên câu hẹn thề ?
Đêm ngày mong đợi em về
Đắm say tình nghĩa phu thê mặn nồng ! Trong muôn vàn nỗ nhớ
Là nỗi nhớ nhớ em
Một nỗi nhớ không tên
Nhớ muôn vàn nỗi nhớ
Anh xa em anh nhớ
Ở gần càng nhớ hơn
Nhớ không đủ ban đêm
Lại dành ngày để nhớ ...
Cho em mượn anh ở bên
Để ta nói chuyện cho quên ưu sầu
Cho em gắn bó đời nhau
Để ta sống tới bạc đầu răng long Có bao giờ anh nghĩ em say
Dẫu em uống cạn những ly đầy
Rượu nào sánh được men tình ái
Hai môi cùng chạm tay vòng tay
Anh và em uống cạn đêm nay
Men tình cùng chuốc say thật say
Cho tận ngày mai khi trời sáng
Vẫn ngỡ đêm còn ta lại say Cà phê đắng những nỗi buồn
Cà phê người bạn thuỷ chung tối ngày
Nhấp vào những giọt đắng cay
Đắng cà phê đắng cuộc đời nhân hai Người ta thường nói "ông tơ "
Có ai lại tự...bao giờ bạn ơi ?
Có duyên nhưng phận do trời
Nên anh em vẫn ...mỗi người cô đơn
Thôi xin...đừng trách đừng hờn
Kiếm tơ ta sẽ cùng đan chuyện tình !!!!!!!!! Đã có sự tích trầu cau
Chết mà vẫn mãi bên nhau suốt đời
Nhưng trầu cau chẳng có vôi
Têm ra ai dám đi mời người ăn
Bạc mà ta vẫn phải cần
Có vôi trầu thắm môi son hỡi người
Trầu , cau , sự tích bình vôi
Hình như một vợ hai người đàn ông ? Mình đà trót dính chữ tình
Người ta liệu có như mình ... hay không ???
Người ta có hiểu nỗi lòng
Người ta có biết mình mong , mình chờ ...!!! Nếu Mỵ Châu chẳng dại khờ
Có ai còn đến bây giờ nhớ chăng
Vì tình yêu hiến dâng chàng
Suốt đời oan trái phải mang tiếng nhiều
Mặc ai tính toán khi yêu
Tôi yêu dẫu biết bao nhiêu dại khờ !!!
Hôm qua đi dưới bóng trưa
Mặt trời rơi xuống , dọi vừa bóng em
Bước chân em thấy vui thêm
Bóng anh đã có trong em nữa rồi ........!!!
Cầu trời nắng cứ mãi soi
Để bóng anh được suốt đời trong em
Ước gì trong ánh đèn đêm
Bóng anh vẫn ở trong em không rời ........!!!
Trách người chi , chỉ trách ta
Tin yêu hay phải gọi là ngu ngơ ?
Không rành dệt sợi đan tơ
Chỉ có say đắm mộng mơ vì tình
Tưởng là duyên nợ ba sinh
Mà nay rụng lá lìa cành người ơi
Người ta quay mặt đi rồi
Chỉ còn ở lại những lời dối gian
Buồn này đeo đẳng bao năm
Khi nào quên được lỗi lầm ngày xưa ?
Hình như anh đã yêu em
Hình như anh lại đã quên mất rồi
Hình như anh đã thề bồi
Hình như anh lại nuốt lời ước xưa
Hình như ta đã tỉnh mơ
Hình như ta chửa bao giờ ...Hình như !
Mẹ ru anh ngủ tuổi thơ
Bồng bềnh theo những cánh cò quê hương
Em ru anh những đêm trường
Quên đi phiền muộn đời thường nặng mang
Xưa mẹ đỡ nay em nâng
Câu ru tiếp nối ấm lòng thương yêu
Riêng anh em mới mời trà
Chắt chiu giọt nước đậm đà hương sen
Hương trà quyện với hương em
Vẫn còn vương vấn một đêm thức hoài
Cám ơn em đã mời anh
Rượu hết lại có trà xanh đậm đà
Men rượu cộng với hương trà
Thêm hương em nữa ai mà chẳng say
Bàn tay nằm giữa bàn tay
Suốt đời nhớ mãi phút giây ân tình
Mong em bình tĩnh lại nha
Suốt đời anh nguyện dùng trà cùng em
Trà Thái , trà mạn , trà sen ...
Không trà nào sánh bằng em : trà người
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 17:53:52 bởi kimrbl >