Sài Gòn Tôi
Ơi, cô bé! Đi đâu mà vui thế
Nhún nhẩy đôi chân như con sáo bên đồng.
Phố Sài Gòn sớm mai đông trẩy hội
Một mình em bông hoa trắng ven rừng.
Ơi, cô bé! Tô cho đời đẹp lắm
Giữa bụi mù em vẫn ngát hương sen
Đôi mắt huyền cười lóng la lóng lánh
Má lúm đồng tiền, cho đời một nét duyên.
Tóc buông thề tung bay vờn trong gió
Tôi chạy theo xin em thoáng chút hương
Và em ơi! Hồn tôi đang sống lại
Giữa xô bồ đầy khói bụi, trái ngang.
Dẫu không được cùng em tôi sánh bước
Không được cùng em hát khúc giao duyên
Thì vẫn thấy đời sao mà đẹp thế
Hoa lệ đây rồi! Sài Gòn ơi!...Sài Gòn Tôi!
SG 24/09/2008