ĐÔI DÒNG TÂM TƯ
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 30 bài trong đề mục
van79_bc 21.07.2008 02:11:07 (permalink)
Đêm nay lại mất ngủ! Mệt mỏi và bế tắc quá! Biết làm sao để tìm lại được cảm giác yên bình của ngày nào? Đã hơn 2 năm, 2 năm với những ưu tư, với những đêm mất ngủ. Cuộc sống vẫn cứ trôi , ngày lại nối ngày... Người ta vẫn nói thời gian là phương thuốc nhiệm mầu chữa lành mọi vết thương và sẽ vùi chôn tất cả nhưng sao mãi đến giờ tất cả trong tôi vẫn chưa thể nguôi ngoai. Quá khứ vẫn cứ mãi đeo đuổi theo tôi như một cái bóng.Đến giờ tôi mới hiểu được khi con người ta mất đi niềm tin thì dễ sợ đến dường nào.Đã không biết bao nhiêu lần tôi tự nhủ hãy quên đi, cuộc sống vẫn còn tươi đẹp lắm! Hãy cứ yêu đời vì ngoài những nỗi buồn cuộc đời còn cho ta nhiều thứ lắm! Nhưng tôi thật yếu hèn không thể vượt qua. Tôi cố khóac lên mình sự mạnh mẽ ,cao ngạo, luôn mỉm cười kiêu hãnh để đêm về giữa bốn bề u tịch chỉ mình tôi với nỗi buồn, chán nản, mệt mỏi... giận mình, oán hận người và trách cứ số phận... Một đêm thôi tôi chỉ cần một đêm có một giấc ngủ thật bình an! 
 
#1
    [only]you 21.07.2008 16:48:47 (permalink)
    mình ko biết bạn mang vết thương gì mà tới 2 năm vân ko lành. có phải ban dã nhu bao người khác. rơi vào lưới tình ma mãi chẳng tìm dc lối ra?
    nhưng minh tin răng ko co vêt thương nào la ko lành cả ban. vấn đề la ban có dung cảm để đối mặt với nó ko mà thôi. thay vì lana chôn hãy môt lân đối đau với nó mình tin ban co thể và sẻ vươc wa dc.chuc tahnhf công!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
    #2
      van79_bc 23.07.2008 21:43:48 (permalink)

      Trích đoạn: [only]you

      mình ko biết bạn mang vết thương gì mà tới 2 năm vân ko lành. có phải ban dã nhu bao người khác. rơi vào lưới tình ma mãi chẳng tìm dc lối ra?
      nhưng minh tin răng ko co vêt thương nào la ko lành cả ban. vấn đề la ban có dung cảm để đối mặt với nó ko mà thôi. thay vì lana chôn hãy môt lân đối đau với nó mình tin ban co thể và sẻ vươc wa dc.chuc tahnhf công!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

      Cảm ơn bạn đã chia sẻ cùng mình ! Mình sẽ "cố nhớ để mà quên"..........
      Chúc bạn luôn vui khỏe và thành công trong cuộc sống !
      #3
        van79_bc 23.07.2008 22:09:55 (permalink)
        Hôm nay,mưa lạnh. Cái se lạnh khiến mình thấy trống trải và cô đơn. Thời gian như quên trôi, mệt mỏi với những lo toan cho cuộc sống bộn bề. "Ngày mai dù có ra sao nữa, mà có ra sao cũng chẳng sao" Uớc gì mình có được một chút bất cần... và nỗi buồn cũng sẽ  như những hạt mưa tan vào lòng đất...
        #4
          van79_bc 23.07.2008 23:50:17 (permalink)
          Vết thương xưa trong em đã không còn đau nữa nhưng vẫn còn đó vết sẹo mà thời gian chưa thể xóa nhòa. Quá khứ của sự thất bại, một con người luôn tự mãn trong phút chốc mất đi tất cả. Con người ta ít khi dám chấp nhận sự thật, không dám đối diện cùng thất bại của chính mình dù đó là do mình tự định đoạt lấy. Giờ đây em đã có anh luôn bên em. Em yêu anh và hạnh phúc với tình yêu của anh dành cho em. Em tự hiểu nếu không tự dứt mình ra khỏi quá khứ thì em sẽ không thể nào có được một hạnh phúc thật sự ở tương lai và sẽ đánh mất tình yêu mà em đang có. Em sợ một lúc nào đó em mất anh... chỉ nghĩ đến như thế thôi mà tim em đã nhói buốt. Em biết nhiều lúc em đã làm anh buồn và phải suy nghĩ vì em.Và đêm nay có lẽ em đã lại làm anh buồn...Em giận mình sao lại yếu đuối, đã tự vạch ra cho mình hướng đi mới nhưng sao còn ngập ngừng không dám bước tới. Đừng buồn em anh nhé hãy yêu em nhiều hơn và cho em thêm nhiều niềm tin nha anh ! Em sẽ vửng bước để em sẽ  mãi được có anh , có được tình yêu của anh. Đêm nay em sẽ lại ru mình vào giấc ngủ bằng những ước mơ bên anh ! Em yêu anh ! Ngủ ngon anh nhé !
          #5
            van79_bc 24.07.2008 10:07:02 (permalink)
            Sáng nay thức dậy với  một tâm trạng thật thoải mái. Đêm qua sau một lúc trăn trở mình cũng đã có một giấc ngủ thật bình yên không mộng mị. Cuộn mình trong chăn ấm , định nhắn cho anh một cái tin nhưng lại thôi, cứ thức dậy và chuẩn bị cho một ngày mới cái đã vì chắc hẳn có thể anh vẫn chưa thức... Bất chợt mình nhớ mấy câu thơ mình đã gửi anh
            Khi trái tim em bỗng trở nên yếu đuối
            Em nghĩ đến anh như để cứu rỗi trái tim mình
            Ơi bọt sóng mong manh...
            Anh vẫn thường nhòa đi trong tháng ngày đầy ấp
            Nhưng luôn hiện hữu mỗi lần em cần gặp
            Vẫn dịu dàng nâng đỡ trái tim em
            Ơi bọt sóng mong manh...
            Cảm ơn anh và cảm ơn tạo hóa hóa đã cho em gặp anh, "bọt sóng của em" !
            #6
              phuongthuy 29.07.2008 00:14:36 (permalink)
              hi,NV !
              Vô tình đọc được những dòng tâm sự của NV.Mình xin được chia sẻ cùng bạn nha.Cùng là con gái với nhau nên T cũng có thể phần nào hiểu được cảm giác của bạn.T cũng đã mất đi tình yêu đầu đời của mình,cũng đau khổ và tuyệt vọng nhưng rồi thì cũng nguôi ngoai vì T nhận ra rằng dù có buồn thì cũng không làm gì khác được.T đã tìm kiếm cho mình tình yêu mới,yêu và chia tay,cứ thế,mỗi khi như vậy T lại tự bảo rằng mình đã lại có thêm một chút kinh nghiệm và T sẽ không nản lòng khi chưa thật sự tìm được một nửa kia của mình.Dường như NV giờ cũng đã có một tình yêu mới đẹp và hình như T thấy tình yêu đó cũng đang cho bạn hạnh phúc vậy sao bạn lại để quá khứ ám ảnh làm chi cho mệt.Hãy sống cho tình yêu mới này để tìm được hạnh phúc thật sự cho mình bạn à.T chúc cho bạn đủ mạnh mẻ và sẽ sớm tìm được nửa kia của mình nhé !
              #7
                van79_bc 04.08.2008 23:48:05 (permalink)
                Cảm ơn bạn phuongthuy nhiều nha ! Đã tâm tình cùng NV. NV cũng hy vọng hạnh phúc sẽ mỉm cười với V ở tương lai và cũng như với bạn nha ! Thân ái !
                #8
                  van79_bc 05.08.2008 00:34:23 (permalink)
                  Trời vừa tạnh mưa. Mọi vật còn đẫm ướt, se lạnh, bầu trời không một ánh sao, mặt trăng như cũng buồn với sự cô đơn nên lẫn khuất mất. Không khí hiện giờ làm mình nhớ mùa mưa ở Nhật. Những đêm sau khi mưa tạnh mình thích đạp xe đi loanh quoanh, để những làn gió lạnh phả vào mặt, cảm giác thật dễ chịu. Nếu còn ở bên ấy thì giờ này mình đang làm gì? Chắc là cũng sẽ lang thang trên mạng, hay đang mãi mê theo những trang sách. Cô đơn với nỗi nhớ gia đình nhưng tâm tư thoải mái không bận tâm lo lắng nhiều. Giờ đã được sống chung với gia đình, với những người thân yêu nhất nhưng sao mình thấy hổng "ổn" lắm ! Anh hỏi sao mình không cố gắng trò chuyện cùng mọi người trong gia đình để cả nhà được vui vẻ. Nhưng anh đâu biết là rất nhiều lần mình đã cố gắng. Đâu ai muốn mình cô đơn ngay trong chính ngôi nhà của mình bao giờ.
                  Tại số phận mình như vậy. Tử vi nói số mình lận đận, không thích hợp sống chung với gia đình, phải có cuộc sống xa nhà mình không tin lắm nhưng thấy cũng đung đúng (lại mê tín rồi )
                  Cuộc sống ở VN ngày một khó khăn. Không biết có nên "ra đi" lần nữa không? nếu quyết định đi thì có nghĩa là mình sẽ chấp nhận sự đánh đổi... Ở lại thì mình không đủ sức để lo lắng cho cả nhà như trước được nữa. Mệt mỏi quá chừng !
                  Mong cho cả gia đình được yên bình, mong là mình được "tâm thông , tâm tịnh"
                  Mùa Vu Lan năm nay chắc là sẽ lớn hơn mọi năm vì năm nay có sự ảnh hưởng dư âm của United Nations Day of Vesak. Hồi nhỏ còn bà Ngoại mỗi ngày rằm khi Ngoại cúng rằm xong thì đều cho mình uống những chung nước cúng. Ngoại nói uống cho khỏe mạnh. Nhớ và thương Ngoại ghê !
                  #9
                    van79_bc 27.08.2008 03:08:42 (permalink)
                    Đêm nay sao mà "tỉnh" quá vậy không biết?! Có lẽ là do trưa nay đã "quá giấc"
                    Chỉ hơn hai tuần nữa là đến Tết Trung Thu, cũng là sắp trọn hai năm mình về sống chung gia đình và sẽ là mùa Trung Thu thứ hai mình quen anh. Trung Thu trước anh hứa " khi rãnh rỗi anh sẽ làm cho nhỏ lồng đèn" hihi ... biết là anh nói cho mình vui thế thôi và mình cũng "già" chứ có còn là "nhi đồng" nữa đâu để mà chơi đèn lồng,vậy mà mình vẫn cứ mong cái lồng đèn của anh. Nghĩ đi nghĩ lại thấy mình cũng con nít ghê nơi đi.
                    #10
                      van79_bc 08.02.2009 23:16:22 (permalink)
                      Nhớ anh thật nhiều. Cứ muốn cầm điện thoại để nhắn cho anh một cái tin nhưng lại thôi. Biết anh có nhớ mình không? Mấy hôm nằm ở bệnh viện mình chỉ mong có anh bên cạnh để được anh vỗ về vậy mà... Nhiều khi mình cảm thấy anh như một người nào đó thật xa lạ và khó hiểu. Từ ngày quen nhau đến giờ đây là lần mà anh làm cho mình buồn và giận nhất. Tự nhiên thấy mình trở nên khờ khạo và nông nỗi quá! Anh đã đem đến cho mình những tháng ngày vui vẻ, mình đã hạnh phúc thật nhiều khi có anh bên nhưng anh cũng đã đem đến cho mình những ưu tư trĩu nặng. Đã không biết bao nhiều lần muốn nói với anh những suy nghĩ của mình nhưng lại không biết phải nói như thế nào và bắt đầu từ đâu. Anh có lần nào cảm nhận được điều đó không? Anh có hiểu mình không? Có lẽ là mình lại phải tập làm quen trở lại với cuộc sống trước kia của những ngày chưa gặp anh. Nhiều lúc nghĩ quẩn phải chi mình nhắm mắt nhận lời gã cho người ta cho rồi.
                      #11
                        van79_bc 11.02.2009 10:37:00 (permalink)
                        Có khó gì một cuộc điện thoại , một dòng tin nhắn mà mãi đến hôm nay anh mới nhắn tin và gọi cho em. Anh bảo là Ba bệnh. Em biết Ba bệnh sẽ làm anh lo lắng và vất vả nhưng không lẻ một câu hỏi thăm hay một cái tin nhắn cũng làm mất thời gian và công sức lắm sao hả anh? Vết thương làm em đau nhức nhiều nhưng không đau bằng nỗi buồn của anh cho em.
                        #12
                          van79_bc 13.02.2009 15:45:46 (permalink)
                          Hai mươi ba ngày, em xa anh đã hai mươi ba ngày. Chỉ từng ấy ngày thôi mà sao em thấy thời gian chừng như là dài vô tận. Em biết phải làm gì để lấp đầy vào khỏang trống không anh? làm gì để thôi không nhớ anh? Làm sao để em quay lại những ngày xưa chưa quen anh? Buồn anh là vậy, giận anh là vậy nhưng em không thể ép lòng thôi nghĩ về anh, thôi nhớ anh.
                          #13
                            van79_bc 21.02.2009 11:31:07 (permalink)
                            Đã ba mươi hai ngày ! Ba mươi hai ngày qua với anh có ý nghĩa gì không anh? với em sao tẻ nhạt và vô vị quá. Ba mươi hai ngày với  tràn ngập những nhớ thương và hờn giận, tủi thân. Nếu giờ có anh bên em chắc là em sẽ khóc thật nhiều, kể cho anh nghe bao nhiêu niềm thương nỗi nhớ, nói với anh những lời giận hờn trách móc, nhưng anh vẫn mãi xa xôi. 
                            Em không biết anh đã nhắn gì cho em trong ngày valentine vì em không mở được tin. Chỉ hai tin nhắn. Nhưng chẳng lẻ với anh thì hai tin nhắn ấy đã là là quá nhiều , đã là đủ rồi sao hở anh?
                            #14
                              van79_bc 26.02.2009 23:18:11 (permalink)
                              Sáng nay, Thủy tới nhà chơi, nó hỏi thăm về anh. Khiến mình thấy buồn quá , không biết trả lời nó sao.
                              Nhớ anh ! Không biết giờ anh sao rồi? Chắc là lần này Ba anh bệnh nhiều lắm nên giờ anh vẫn còn ở ngoài quê. Ở ngoài ấy lâu quá thì công việc của anh thế nào? và anh có nhớ mình không?
                              Mấy ngày này mình sợ sự nhàn nhã , sợ đầu óc trống rỗng vì như mình lại nhớ anh, lại suy nghĩ lung tung. Chán !!!
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 30 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9