Hình ảnh những nơi đã qua!
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 64 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 946 bài trong đề mục
vũkimThanh 06.08.2008 22:42:39 (permalink)
 

 
 
 
 
 



 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2008 02:54:54 bởi vũkimThanh >
#31
    vũkimThanh 06.08.2008 22:57:23 (permalink)
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2008 05:54:37 bởi vũkimThanh >
    #32
      vũkimThanh 07.08.2008 03:34:08 (permalink)
       
       




       
       
       
       
       
       
       
       
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2008 06:25:04 bởi vũkimThanh >
      #33
        vũkimThanh 07.08.2008 03:39:14 (permalink)
         
         
         
         
         
         
         
         
         
         
         
         
         
         
         
         
         
         ( photographer:vu kim Thanh )
         
         
         
         
         
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2008 05:07:24 bởi vũkimThanh >
        #34
          lang thang 07.08.2008 06:17:58 (permalink)
          Tuyệt vời quá anh Thanh ui, đọc bài viết xong, lại có những hình ảnh sinh động và đẹp thế này thì giống như đang đi du lịch vậy, chỉ biết nói là quá đẹp, tài nghệ chụp phong cảnh cũng quá cao luôn.
          Những hình bãi biển sinh động nhảy, có cả mát xa ở bãi biển nửa. Mấy người em họ của LT cũng mời LT qua đó chơi, đi tắm biển nhưng chưa có điều kiện, mà cuộc sống ở Ý bây giờ đắt đỏ thật. Kinh tế không lên chứ gía cứ vù vù tăng.
          #35
            vũkimThanh 07.08.2008 06:53:55 (permalink)
            Thày Lang Thang ơi...Lang Băm cũng chụp nhí văn nháo cho vui thôi mà, cám ơn thày khen ngợi ...chủ yếu lang Băm ra bãi biển truyền bá cái nghề Mát xoa Mát gần cho các ẻm thôi....không ngờ nghề của mình sang đây lại đắt khách ra phết...thày qua đó mà bói toán thì tuyệt vời lắm , thày cứ vứt cái mu Rùa vỡ của thày đi , sang đây nhiều cái cho thày xoa để bói linh nghiệm lắm đó...
            Lang Băm cũng chỉ chụp sơ sơ vài hình để nói nên cái văn hoá xứ người thôi mà...chúc thày vui tươi...hạnh phúc nha.
            Lang băm vằm te tưa
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2008 06:57:07 bởi vũkimThanh >
            #36
              lang thang 07.08.2008 09:01:05 (permalink)
              Hôm nay LT post vài tấm hình chỗ mình đang sống, Calgary là thành phố trẻ nên không có những khu phố cổ, những tòa lâu đài như các quốc gia khác. Ấn tượng cho người lần đầu đến với tp này không nhiều, không hào nhoáng như những trung tâm lớn.
              Khu vực trung tâm cũng nhỏ gọn, nhiều nhà cao tầng và đường phố chằng chịt. Ra xa trung tâm tp một chút là những khu dân cư tập trung, rải rác vài công viên với nhiều cây xanh. Xa hơn là vùng đồi núi bao bọc,  xen kẽ là những cáng đồng lúa mì, những nông trại chăn nuôi.
               
               
              Toàn cảnh thành phố, điểm nổi bật có lẽ là tháp truyền hình. Càng ngày các tòa cao ốc càng mọc như nấm sau mưa, rồi không lâu nửa Calgary cũng sẽ là trung tâm hành chính lớn, cũng ô nhiễm và rối loạn.

               
               
              Những phút hiếm hoi bên mặt hồ nhân tạo, với 3 tháng hè ngắn ngủi, trời nắng ấm cũng là hạnh phúc cho vùng đất lạnh lẽo băng giá này. Khi đã quen với cái lạnh vài chục độ trừ, thì cái nóng gần 30 độ cũng làm con người mệt mỏi. Nhưng chẳng là gì so với cái hừng hực của gió Lào, cái nắng khô hanh không chút gió giữa trưa hè của đất Huế cổ kính. Với người xa xứ thì đó cái cái nắng ấm áp...cũng như nắng Sài Gòn trong lời hát của NL...
              "Nắng Sài Gòn còn ấm không em
              Hai hàng cây bóng ngã bên thềm
              Nắng ban mai xanh màu mắc biết
              Gió ban chiều làm tóc em bay...
              Nắng nơi đây cũng là nắng ấm
              Nhưng ấm sao bằng nắng ấm quê hương"

               
               
               
              Một chút nghệ thuật giữa phố. Lần đầu tiên LT tới nơi này, chính nó là cột mốc để nhớ đường đi về cho khỏi lạc. Cũng có ích nhỉ.

               
               
               
              LT rất thích phong cách của những căn nhà này, nhìn thấy chút gì đó quen quen của đất Sài Gòn, có lẽ nó giống là vì có chút xi măng, chút màu xắc giữa vùng đất chỉ có gỗ thông và những căn nhà thấp tránh tuyết khi đông về. Kiếm những bảng quảng cáo màu sặc sỡ về đêm như Sài Gòn là rất khó...

               
               
               

               
               
              Những khu mua sắm lộng lẫy, những món hàng đắt tiền...
               

               
               
              Và đâu đó là những người vô gia cư, dù có nhà cho họ nhưng có lẽ gò bó nên họ không ở, đến bửa tới ăn rồi lại lang thang giữa phố, cuộc sống muôn màu, đan xen giữa giàu sang và nghèo khó, giữa niềm vui hoàng nhoáng và chút buồn lặng lẽ, ai biết họ nghĩ gì....
               

               
               
              Những cơn mưa hiếm hoi vào mùa hè, gần 2 năm ở tại thành phố này, LT chưa thấy có cơn mưa nào dài quá 20 phút. Con phố thường vắng lặng khi mưa, chẳng ai chịu nổi cái lạnh khi trời mưa ở vùng đất này, không như ở quê nhà, tuổi thơ là những lần tắm mưa, rồi tới tuổi học phổ thông vẫn còn đó những lần đạp xe đi trong mưa, lãng mạn ư?...chắc không phải mà chỉ vì quên áo mưa thôi...
               

               
               
              Mùa thu...nhìn những lá vàng rơi dễ làm ta mang một cảm giác buồn mang mác. Lại nhớ bài hát của TCS
              Mùa thu Hà Nội,
              Mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió,
              Mùa cốm xanh về,
              thơm bàn tay nhỏ...
              Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người,
              Lòng như thầm hỏi,
              tôi đang nhớ ai...

               

               
              Mùa thu về với rừng cây chuyển sang màu vàng, nếu đi vào rừng để ngắm lá rụng thì rất đẹp, có thể quên đi những nhọc nhằn của cuộc sống, tìm chút tỉnh lặng trong thiên nhiên hoang dã có lẽ là cách thư giản hay nhất. 
               

               
               

               
               
              Những công viên bé nhỏ xen kẽ giữa những khu dân cư, đi kèm là trường học. Vào mùa hè thì trẻ con ra đây chơi rất đông, hiếm hoi lắm mới có nắng vàng, cây xanh thì phải tận hưởng chứ nhỉ.
               

               
              KHông biết những vùng đất giá lạnh Bắc Âu thì thế nào, còn ở đây nhà cửa đều giống nhau, có tầng hầm và bên ngoài là ván bao bọc, sau này còn có xi măng và nhựa giả gỗ. Nhưng cách thiết kế vẫn như xưa. Căn nhà trong ảnh khoảng 30 năm, nhìn thanh bình và tỉnh lặng nhỉ. 
               

               
              Còn đây là những căn nhà hiện đại hơn, mới hơn...
               

               
              Rồi rừng cây cũng rụng lá, báo hiệu một mùa đông sắp đến.
               

               
               
              Mùa đông tuyết phủ kín những nhánh cây, một bầu trời u ám và lạnh lẽo làm con người cảm thấy cô đơn...
               

               
               

               
               
              Những con đường ngập tuyết, trơn trượt. Có lẽ ai mới tập chạy xe trong tuyết lần đầu cũng cảm thấy sợ, LT cũng bị xoay như chong chóng 1 lần, trượt đuôi xe thì vài lần. Giờ nhiều khi cũng tự hỏi mình đã làm điều đó như thế nào?
               

               
               
              Ngôi nhà trong mùa đông làm ta cảm thấy thật lạnh, hình ảnh này làm LT nhớ lại bộ phim xem khá lâu rồi, nói về 1 chàng trai thành công trong sự nghiệp nhưng cô đơn, Đón giáng sinh một mình trong căn nhà xưa, nơi anh có tuổi thơ cùng bạn bè, gia đình...những chiếc ván trượt tuyết và có lẽ cả rung động đầu đời...một bộ phim lãng mạn khá hay.
              I'm still all alone
              How could this be
              You're not here with me
              You never said goodbye


               
               
              Dường như đâu đây vang lên giọng hát trầm buồn của Lionel...
              'Cause I wonder where you are
              And I wonder what you do
              Are you somewhere feeling lonely, or is someone loving you?
              Tell me how to win your heart
              For I haven't got a clue
              But let me start by saying, I love you ...

               

               
               
              Và mùa xuân lại về...mang theo...
              Một chút hồng của nắng
              Một chút xanh của mây
              Thêm em - tà áo trắng
              Cho lòng anh ngát say

              Một chút màu của lá
              Một chút hương của hoa
              Môi em cười - đẹp quá
              Gợi mùa thu tím xa

              Cho nhau ngàn nỗi nhớ
              Gửi vào bao giấc mơ
              Nắng lụa vàng muôn thuở
              Anh thương em đợi chờ

              Bài thơ tình anh viết
              Theo thời gian đầy vơi
              Nhưng, nét nhìn tha thiết
              Sẽ theo anh trọn đời

              (thơ Dương xuân Định)
               
               

               
               
              #37
                vũkimThanh 08.08.2008 17:49:02 (permalink)
                Xin cám ơn thày Lang Thang đã chia sẻ nỗi niềm và cho chúng ta thưởng ngoạn những danh lam thắng cảnh tuyệt vời nơi thày đang vui sống .
                Muà Thu muôn phương dạt dào những luồng gió  như cởi áo rừng xanh , khoác cho nó tấm áo mới nhiều màu sặc sỡ , những cánh lá  chơi vơi , héo hắt ngày một dầy thêm nhuộm mặt đất lành ,làm  êm ấm bước chân người tình những chiều hoang lạnh . Mùa thu như nhắc nhở con người ta cần tìm đến nhau hơn , đừng để kỷ niệm tàn phai như những cánh lá vô tình bay theo chiều gió …Mùa thu ơi …bạn đường ơi …xin chúc người bình an và mênh mang  hạnh phúc .
                Thân aí Lang Băm
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 17:51:36 bởi vũkimThanh >
                #38
                  lang thang 09.08.2008 05:52:54 (permalink)
                  Nhiều lúc lang thang mình, đi giữa bầu trời đầy lá vàng rơi. Tâm hồn thật nhẹ nhõm. Dù trước đó vẫn là những bộn bề của công việc, học hành. Nhiều khi nghĩ được nằm dài trên bãi cỏ, đọc một cuốn sách yêu thích, hoặc sáng sáng ra khỏi nhà sớm, ngồi trong công viên nhấm nháp cà phê, nhìn người ta đi bộ là cảm thấy tinh thần thoải mái cho một ngày mới.
                  Nói tới mùa thu thì chắc ở HN sẽ đẹp hơn trong miền nam. Trong này LT chẳng khi nào cảm thấy mùa thu đến cả. Thỉnh thoảng đi trên đường, thấy những trái dầu rơi, xoay xoay trong gió. Những con đường đầy lá me bay thì mới thấy có chút giao mùa.
                  Chỉ sống ở SG hơn 5 năm nhưng giờ đây, khi rời xa nó vẫn cảm thấy chút nhớ nhung...thầy LB đã từng sống ở SG chưa?
                  #39
                    vũkimThanh 13.08.2008 07:08:37 (permalink)

                    Trích đoạn: lang thang

                    Nhiều lúc lang thang mình, đi giữa bầu trời đầy lá vàng rơi. Tâm hồn thật nhẹ nhõm. Dù trước đó vẫn là những bộn bề của công việc, học hành. Nhiều khi nghĩ được nằm dài trên bãi cỏ, đọc một cuốn sách yêu thích, hoặc sáng sáng ra khỏi nhà sớm, ngồi trong công viên nhấm nháp cà phê, nhìn người ta đi bộ là cảm thấy tinh thần thoải mái cho một ngày mới.
                    Nói tới mùa thu thì chắc ở HN sẽ đẹp hơn trong miền nam. Trong này LT chẳng khi nào cảm thấy mùa thu đến cả. Thỉnh thoảng đi trên đường, thấy những trái dầu rơi, xoay xoay trong gió. Những con đường đầy lá me bay thì mới thấy có chút giao mùa.
                    Chỉ sống ở SG hơn 5 năm nhưng giờ đây, khi rời xa nó vẫn cảm thấy chút nhớ nhung...thầy LB đã từng sống ở SG chưa?



                    Thày Lang Thang thân
                    Lang Băm đã từng sống trong  Sài Gòn , thời gian tuy không lâu nhưng cũng có nhiều kỷ niệm khó phai mờ lắm .Sài Gòn có Chợ lớn và chợ Bến Thành luôn sầm uất , nhộn nhịp, có công viên Ðầm Sen và khu vui chơi giải trí Suối Tiên cũng rất ấn tượng , đẹp đẽ và  hoành tráng .Sài Gòn bây giờ cũng có nhiều thay đổi hơn xưa .những người đi xa về cũng thấy ngạc nhiên và cũng thấy mừng cho quê hương đất nước đang trên đà phát triển .
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2008 07:10:57 bởi vũkimThanh >
                    #40
                      culanvn 13.08.2008 09:15:33 (permalink)
                      wow...trên cả tuyệt vời...cám ơn tất cả đã chia sẻ nhé.
                       
                      Thấy các bạn chia sẻ vui quá CL cũng rất muốn tham gia, nhưng khổ nỗi hình của CL...chưa đạt chuẩn :-) hihihi để cuối tuần rảnh rang sẽ đi lùng vài "po" khoe với cả nhà nhé.
                       
                      chúc vui
                      #41
                        lang thang 13.08.2008 13:11:49 (permalink)
                        Hóa ra thầy LB cũng đi "tứ xứ" nhỉ, có xa quê LT mới thấm thía câu "khi ta ở chỉ là nơi đất ở, khi ta đi đất đã hóa tâm hồn".
                        @gửi culanvn: rất mong chờ những hình ảnh của bạn. KHông có cần "chuẩn" gì đâu, chia sẽ cảm xúc là chính mà. Mỗi vùng đất là cả một nền văn hóa, tìm hiểu về nó rất thú vị. Chủ yếu là ghi lại các khỏanh khắc đáng nhớ.
                        #42
                          vũkimThanh 15.08.2008 04:29:11 (permalink)

                          Trích đoạn: lang thang

                          Hóa ra thầy LB cũng đi "tứ xứ" nhỉ, có xa quê LT mới thấm thía câu "khi ta ở chỉ là nơi đất ở, khi ta đi đất đã hóa tâm hồn".
                          @gửi culanvn: rất mong chờ những hình ảnh của bạn. KHông có cần "chuẩn" gì đâu, chia sẽ cảm xúc là chính mà. Mỗi vùng đất là cả một nền văn hóa, tìm hiểu về nó rất thú vị. Chủ yếu là ghi lại các khỏanh khắc đáng nhớ.


                          Có cái khỏang khắc này cũng thật ấn tượng , khi lang băm tới New york được mấy hôm nắng đẹp thì cơn tuyết đầu mùa ập tới....Nhìn tuyết rơi  thì đẹp nhưng lạnh lẽo vô cùng, lái xe đi đây đó rất ngán đường trơn trượt...
                           


                          Nhà cửa nơi đây nhiều cái xây dựng cũng giông giống bên canada , cũng có một tầng hầm , nhìn bên ngòai vậy mà bên trong rộng rãi thóang đẹp...ảnh chụp ngày nắng ấm... 



                          Tuyết đầu mùa bắt đầu rơi



                          Phố xóm băng lạnh






                           
                           
                          Tuyết rơi mau , mỗi lúc một dầy thêm , rất ngán phải xúc tuyết đổ đi thì xe cộ mới đi lại được....


                           
                           
                           
                          Đây là khu phố nhà Lang Băm ở Luân Đôn mùa đông thỉnh thỏang cũng có tuyết ngập đường....Lái ô tô còn đỡ nguy hiểm hơn xe máy , đường tuyết này đi xe mô tô , dù là rất chậm , nếu đạp chân phanh một cái là xe trượt người và xe lộn quay táng ra đường ngay lập tức...Phải có kinh nghiệm đi trên tuyết mới giảm được sự nguy hại...
                           
                           (Photographyr vu kim Thanh)
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2008 22:54:18 bởi vũkimThanh >
                          #43
                            lang thang 15.08.2008 08:02:34 (permalink)
                            Nhà ở NY cũng giống ở Can quá nhỉ, em thích những căn nhà ngoại ô. Không sô bồ, lại có khoảng sân đẹp. Mùa hè trồng trọt chút ít sau vườn thấy vui vui.
                            Nhìn cái hình cuối, cái xe phủ đầy tuyết, sáng sáng lại phải xúc tuyết trên đường thiệt là ngao ngán. Thôi thì lên đây "than thở-trao đổi" với anh Thanh xem có khá hơn không
                            Mấy hôm nay người mệt mỏi, tự dưng cảm thấy cuộc sống chán ngán. Thỉnh thoảng cũng đặt mục tiêu thế này thế nọ, nhưng nay tự dưng nản trong lòng. Hình như cuộc sống nó phẳng lì quá cũng gây nhàm...
                            Hôm qua thì gửi thư hỏi tiền học năm sau thế nào vì lâu quá chưa thấy gì, vậy là họ nói trục trặc hồ sơ nên không xét, đã trục trặc thì phải báo cho người ta, đằng này đợi khi hỏi nó mới viết lá thứ , rồi bảo chờ hồ sơ về, sửa lại cho nó. bực thật, không khéo năm sau lại đi cày đóng tiền học thì khổ. Chẳng phải khổ vì công việc mà khổ vì thấy học mãi chẳng xong, tuổi lại cứ từ từ tiến, tâm trạng em giờ giống mấy cô "ế chồng" quá anh Thanh ạh. Rất sợ thời gian, đời thì ngắn mà chưa có gì ra hồn.
                             
                            Hôm nay ngồi đọc lá thư đứa bạn em gửi. Nghe em than chán nó bảo có khi bị Depress rồi, dân Nhật bị cái này tự tử cả đống, chẳng biết nó có hù mình không. Nhưng đúng là thấy chán thật.
                            Ngẫm lại mình cũng không phải khổ như nhiều người khác, không phải sáng sáng đạp xích lô hay đi bán báo. Cuộc sống này cũng sướng nhiều rồi, nhưng đã có bộ phim "ngươi giàu cũng khóc" thì đáng ra phải làm tiếp bộ phim "người chưa giàu cũng khóc thét" mới diễn tả hết khía cạnh cuộc đời.
                            Em than với đứa bạn: tự dưng ngồi nghĩ cái vòng lẩn quẩn của đời người, đi học, cưới vợ, sinh con, nuôi chúng rồi chết...có gì vui nhỉ?
                            Nó mới giảng giải đưa vợ đi đẻ cũng rất sung sướng, thay tã cho còn thi vị hơn làm thơ, pha sữa cho con còn phê hơn nhấm cà phê Tim hortons. Anh Thanh thấy có đúng không?
                             
                            Thấy bạn vui vẻ với gia đình cũng hay hay. nhưng giờ nhìn viễn cảnh học xong, tiền nhà, tiền xe... rồi đủ thứ phải lo thì nản thật, chưa kể nếu có vợ có con thì thấy tương lai xám ngoét. Hồi xưa học là học thôi, chả nghĩ gì...còn giờ thì không muốn nghĩ về mấy thứ đó thì nó lại cứ ngồi lù lù trong óc, chả chịu đi.
                            Giờ chỉ ước có mấy đứa bạn như hồi xưa. Chạy ra ngõ làm vài chai, về phòng trọ hát nghêu ngao. rồi bà chủ lại gõ cửa: các cháu trật tự kẻo hàng xóm mất ngủ...vậy là sáng mai  đời lại vui vẻ. nhưng khổ nỗi cái xứ này bạn hư  như thế kiếm không ra.
                            Than thở xong thấy nhẹ cả người, nhưng lại có thứ để làm, lại thấy chán nửa rồi...
                            #44
                              culanvn 15.08.2008 12:07:06 (permalink)
                              LT nói nghe kinh nghiệm quá chừng, có bị "ế chồng" qua chưa mà biết cảm giác của mấy cô như thế :-P
                              CL cũng vậy, chán ngấy cuộc sống quá bình yên và lặng lẽ như vầy rồi. Thư từ chức cũng đã viết xong mà...chưa dám trao tay "người". Ước gì nơi đây cũng có tuyết, tuyết rơi thật nhiều và thật buồn....buồn lại càng buồn hơn, rồi đến khi nỗi buồn biến thành "sức mạnh" :-) đủ để CL dũng cảm tiến lên phía trước, mĩm cười và đưa bức thư nghỉ việc cho boss...nhẹ cả người nhỉ? thế là ung dung xách vali về "tìm lại chốn xưa vui bình yên"
                               
                               
                               
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 64 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 946 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9