Jet's diary!
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 19 trên tổng số 19 bài trong đề mục
jet 12.09.2008 11:34:55 (permalink)
Chà viết nào,viết cái entry đầu tiên của tháng 9 thôi,làm biếng thật,nửa tháng liền ko thèm viết cái entry nào cả,hơ mà có phải mình muốn thế đâu,tại cảm xúc của mình nó ở trạng thái thăng bằng lâu quá đấy chứ,ối trời ơi,đúng là điên,lúc buồn bã thì nhặng xị lên,lúc ko buồn thì lại kêu như vậy,mà thực sự cũng có nhiều chuyện làm mình phân tâm đấy chứ,nhưng nhỏ nhặt quá,vẫn là vậy,bố mẹ mắng,cãi nhau với thằng em,mệt mỏi,bla bla...
Cũng chẳng mấy mà mình đi học rồi,ko ở nhà nữa,ko biết lúc ấy sẽ thế nào,bọn kia chúng nó đi gần hết cả rồi,mình thì suốt ngày ở nhà một mình,thức cho rõ khuya rồi dậy cho rõ muộn,cuộc sống tẻ nhạt ghê,thế này mà ở nhà một năm nữa chắc mình phát điên lên mất,giờ thì nóng lòng muốn đi học lắm rồi,nhưng mà cũng hơi sợ,cũng hơi lo....
Hờ cái hôm 5/9 ấy chứ,rõ ràng là hết rồi nhá,thế mà cứ có cảm giác lạ lạ,cũng muốn được đi khai giảng như các em cơ,dơ quá
À thế là năm nay lại được ăn trung thu ở nhà,ko có cái khoản rước đèn như ngày xưa nữa(lớn rồi) ,nhưng vẫn thấy háo hức(trẻ con),mong đến trung thu ghê
Ôi trời dạo này mình dở hơi quá,hic
#16
    jet 22.09.2008 00:25:29 (permalink)
    Mệt quá,sợ quá,sao thế này,tự dưng mình cảm thấy sợ gặp người lạ,chỉ còn 2 hôm nữa là đi rồi mà lại thế.Sắp chỉ có một mình,bạn bè cũng ko ở gần,buồn chết mất,biết rằng phải cố gắng,phải mạnh mẽ nhưng sao cứ thế nhỉ.Chủ nhật làm tuần 49 cho bà cũng ko về đc vì phải thi tiếng anh.Ko biết có sao ko.Giờ mình chỉ có 1 thứ cảm giác  duy nhất là Lo Sợ (đau đầu quá,chỉ viết đc có thế)
    #17
      jet 01.10.2008 11:48:27 (permalink)
      Chưa đầy 1 tuần và mình đã về,buồn ko thể chịu đc,thôi lần sau có buồn cũng cố mà chịu,về tốn tiền quá,tiền đó thà để mua sách đọc còn hơn.Trường mới cũng đẹp thật,nhưng khổ chả thấy cái thang máy đâu,kiểu này mà cái dãy nhà 10 mấy tầng kia cũng ko có nốt thì đi tong.Ôi đời.Xem nào mình mới quen thêm đc 3 đứa bạn mà mỗi đứa 1 nơi chẳng có ai là đồng hương cả.Xung quanh nhà mình ở cũng ko có đứa nào,toàn gần nhà xa ngõ,chẳng quen đc ai,buồn ghê gớm,suốt ngày mình chỉ đóng cửa ru rú trong phòng đọc truyện rồi ngủ và chờ ngày đi học.cũng may hôm thi tiếng anh đã quen đc bọn nó,thế là tình tính tang,sáng qua học chính trị vui quá đời ơi.Cô hiệu phó cũng vui tính thế.mỗi tội cái trường này toàn bắt leo cầu thang thôi.rõ ràng trên giấy bảo thư viện tầng 2 rồi lại bắt leo lên tận tầng 4,cũng may là rộn rãi và có cả điều hòa.thế nhưng mà vẫn khổ.ngày nào mình cũng cuống cuồng lên,dậy thì sớm mà ko biết làm gì hôm nào cũng gần muộn.may mà nhà gần trường.Hai bác chủ nhà cũng tốt bụng ghê,nhưng mà 2 bác ấy quan tâm đến mình quá làm mình ngại,ko thể ăn uống thoải mái tùy tiện đc,may mà chưa ốm vì toàn ăn linh tinh.... thứ 6 lại phải lên rồi,thứ 7 học và rồi lại ru rú ở nhà chờ đến thứ 4.hic.Bây giờ ở trên đấy mấy cái lẽ sống của mình bay biến mất tiêu chả còn gì sất,à còn sách để đọc và đến trường vẫn đc nói,chỉ mong đên ngày 13 thôi.Ôi đời!
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2008 11:53:04 bởi jet >
      #18
        jet 01.11.2008 22:34:45 (permalink)
        .Dạo này trong lòng mình bình yên đến lạ,có lẽ cuộc sống đã ổn định,có lẽ đã quen.Bây giờ cũng ko phải lủi thủi một mình nữa,vì có nó đến ở cùng,mình thấy vui,thấy thật thanh thản.
        .Hà Nội mưa,vẫn đội mưa đi học,người ướt sũng mà sao vẫn thấy thú vị thế.Điên.Định cúp học về nhà với mẹ,thế mà về đến nhà rồi,trời thương làm nhà trường thông báo đc nghỉ.Vui
        .Nhìn cảnh Hà Nội ngập lụt mà thấy lòng nặng trĩu,có lẽ chỉ có trẻ con mới thấy thú vị đc,cười mà chẳng thấy vui,mình với nó về quê,2 đứa cùng ướt,cũng nhìn nhau cười,chỉ vui vì sắp đc về nhà với mẹ thôi.
        .Mai lại đi và chẳng biết bao giờ mới về đc.thèm lắm một lần mẹ lên thăm mà mẹ bận quá,nhưng mẹ hứa rồi.vui lắm.Bác chủ cũng hỏi mẹ nhiều quá,sao chỉ thấy bố lên thăm con gái thôi.mình chỉ cười trừ.Nghĩ mà xót xa,lớn thế rồi mà giờ mới biết thương mẹ.20/10 gửi cho mẹ một tin nhắn lúc 0h.cười mình từ nay con cũng biết ko vô tâm,sáng hôm sau ngồi trong lớp mẹ nhắn tin lại,đọc mà suýt khóc,phải biết kiềm chế,thế mới ngoan.Ko biết đến bao giờ mới nói đc tiếng yêu mẹ đây...
        .Mưa nhiều quá.Lạnh thật.Chưa bao giờ mình lạ đến thế.Thèm có một ai đó để dựa vào.Thèm ghê lắm 1 cái ÔM.Có phải tại sắp người lớn rồi chăng
        ...
        #19
          Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 19 trên tổng số 19 bài trong đề mục
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9