RU LÒNG
Cũng đành phận gái dở dang
Phải đâu chỉ có một nàng Kiều thôi
Xuân Hương phải miếng trầu hôi
Vần thơ vẫn thắm tiếng cười chát chua
Giận chi đời - thói bán mua
Duyên mình mình giữ cho vừa tháng năm
Giận chi cả ánh trăng rằm
Giận chi câu hát đêm nằm chiêm bao
Giận chi phận gái má đào
Giận chi một thủa hanh hao đợi chờ
"Bây giờ người ở nơi mô?"
Cũng là duyên số hững hờ với ta
Giận người người ở đâu xa
Đừng đem bóp nát câu ca thủa nào
Trời sinh phận gái má đào
Chữ tài chữ mệnh biết sao cho vừa
Một mình một cõi nắng mưa
Đừng đau thêm nữa thủa xưa nàng Kiều
Một rằng yêu, hai rằng yêu
Vì cha nàng cũng phải liều tấm thân
Ai mong con tạo xoay vần
Đêm nào hội ngộ Thuý Vân thay nàng
Cũng đành duyên kiếp dở dang
Xin đừng nghiến nát bẽ bàng lòng nhau
Trầu xanh lại úa mùa cau
Mấy ai lọt ải bể dâu cuộc đời
Một rằng thôi, hai rằng thôi
Đêm nằm ngóng ánh mặt trời bình minh...
Lòng xin tạc một chữ tình
Dẫu rằng đá nát ta mình nhớ nhau
Thì thôi đừng mãi đớn đau
Giận làm chi nữa mái đầu pha sương
Ru lòng câu hát vô thường
Ru tình một thủa vấn vương đi về.
Vân Hồng