CỦ CHI ĐẤT THÉP
(Kính tặng KAH và những người đồng đội của anh)
Tôi đến Củ Chi vào một ngày nắng đẹp
Rừng biếc xanh bình lặng gió rì rào
Thăm địa đạo một thời oanh liệt ấy
Giọt máu nào còn thắm đến hôm nay?
Từ lòng đất tiếng trẻ sơ sinh khóc
Tiếng hát câu cười tình tứ trao duyên
Cứ âm thầm những mầm chồi thanh khiết
Nảy dần lên trong lòng đất mẹ hiền.
Đền Bến Dược đứng uy nghiêm trong nắng
Tiếng văn bia thao thiết buổi trưa hè
Dội vào lòng tôi những ngày oai hùng ấy
Pháo đạn nào có át được tiếng ve?
Bình lặng lắm buổi trưa đền Bến Dược
Bao hồn thiêng non nước ở nơi đây
Lá cây rừng xanh non như tuổi trẻ
Của những linh hồn còn sống mãi đến hôm nay.
Máu nhuộm thắm để cây rừng biếc mãi
Để hôm nay trời xanh thật yên bình
Xin quì gối trước linh hồn bất diệt
Đất thép thành đồng sống dậy những anh linh...