KHÔNG THỂ
* * *
Chầm chậm bước giữa đêm buồn thanh vắng
Anh lạc loài trong thế giới hoang liêu
Em đi rồi anh mới hiểu một điều
Rằng anh đã yêu em nhiều đến thế
Có nuối tiếc cũng đã là quá trể
Vì em nay đã rẻ lối ân tình
Chẵng trách em anh chỉ tự trách mình
Quá vô tình để vở tan ước mộng
Lúc em đến anh đã không trân trọng
Không nâng niu bằng tất cả tấm lòng
Mãi chạy theo những mơ mộng viển vông
Những ảo vọng hoàn toàn không có thật
Tỉnh cơn mê mới biết anh đã mất
Mất em rồi mất tất cả từ đây
Nhưng lòng anh vẩn hy vọng một ngày
Em quay lại cùng anh xây duyên thắm
Dẩu biết rằng ngày ấy xa....xa lắm
Có thể là lúc anh đã đi xa
Anh vẩn tin rồi em sẽ hiểu ra
Rằng anh đã yêu em nhiều đến thế
Quên em ư....thật lòng anh không thể
Vì em giờ là lẻ sống đời anh
Hãy cho anh tia hy vọng mong manh
Đừng để anh sống hoài trong buồn tủi
Còn hơi thở anh sẽ còn đeo đuổi
Mơ cùng em xây đắy mộng uyên ương
Nguyện dìu em đến muôn kiếp vô thường
Và mãi mãi không rời xa em nửa
Nếu không thể anh xin làm ngọn lửa
Sưởi ấm em bằng máu nóng con tim
Nếu không thể anh xin chết vì em
Để em sống trọn cuộc đời hạnh phúc
Anh xin được vì yêu mà ngã gục
Chẵng oán than chẵng hờn trách một lời
Nếu kiếp này mình không được nên đôi
Anh xin nguyện kiếp lai sinh chung bước
Nếu ông trời ban cho anh điều ước
Anh chỉ xin được nối lại ân tình
Được cùng em xây mái ấm gia đình
Dù gian khó anh vẩn không hối tiếc
Mất em rồi giờ đây anh mới biết
Mới ngậm ngùi mới tiếc nuối thật nhiều
Mất em rồi giờ đây anh mới hiểu
Rằng kiếp này anh không thể thiếu em./.
25-09-2008
HànVũ