Tôi Bán Sao Băng
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 50 bài trong đề mục
Mùa Đông Lạnh 11.10.2008 03:41:53 (permalink)
0
 
 
Đơn côi mùa lá rơi
 
 
 
     Mùa thu chiếc lá vàng rơi
Lẻ loi bóng đổ _ cô đơn trong hồn
     Một đời phưu dạt phương trời
Mong chi một phút _ hão huyền hư danh
     Thôi thì đã lỡ xin đành
Ngôi nhặt đếm lá trong mơ đêm dài
 
      Vẫn mong có kiếp thiên thai
Ta khỏi trông ngóng _ đợi chờ một ai
      Luôn ước lối bước có hai
Nhưng giờ sầu lắng nhớ thương một người
      Ra đi bốn bể chân trời
Khắc ghi trong bóng thu vàng đang rơi
      Bao giờ bước nhỏ thảnh thơi
Ta không lạc bóng đơn côi giữa đời
      Mùa lá rơi giữa cuộc đời
Lợi danh chưa có _ nổi chìm đó đây
 
      Ta sây những chiếc lá vàng
Thành một tòa tháp _ ngỡ như lâu đài
      Trời tây ta vẫn lạc loài
Đơn côi một bóng ... trong mùa lá rơi .
 
                                       Phong Linh
 
* Chúc Hàn Vũ vui
#31
    James Jee 11.10.2008 11:53:44 (permalink)
    0
    Chà chà!
     
    Lâu lâu ghé thăm lại nhà Hàn Vũ,
    Thấy lúc này thơ bay bổng quá trời,
    Nhân tài ở khắp mọi nơi
    Về đây tụ hội góp lời sẽ chia
     
    Nhân dịp cũng xin mạn phép lưu lại 1 bài.
     
    THU VÀNG
     
    Thu ơi thu! Thu đi sao vội quá
    Để lá vàng rơi rụng thấy xót xa
    Còn lại ai? Hay chỉ có mỗi ta
    Nghe sao lạnh tiếng gió lùa trời đông
     
    Thu đi rồi! Thu để lại ngóng trông
    Cho ai nhớ sắc hồng nào phai dấu
    Để một lần, một lần ta nghiền ngẫu
    Nỗi đau buồn có thấu hỡi thu ơi
     
    Ngồi nhặt lá, gió thốc lá còn rơi
    Chiếc lá úa như lời ta đã úa
    Bản tình cuối ta còn đây một thủa
    Nay mất rồi thua tất cả rồi... thu!
     
    Thu đi rồi còn lại phút phù du
    Ta sưởi ấm ngục tù con tim nhỏ
    Tình rơi rụng nhưng còn chưa dám bỏ
    Đốt tro tàn ngồi ngó lại thời gian
    #32
      HànVũ 12.10.2008 00:41:26 (permalink)
      0




           ĐƠN CÔI MÙA LÁ RƠI
          *             *            *


      Mùa thu chiếc lá vàng rơi
      Lẻ loi bóng đổ _ cô đơn trong hồn
      Một đời phưu dạt phương trời
      Mong chi một phút _ hão huyền hư danh
      Thôi thì đã lỡ xin đành
      Ngôi nhặt đếm lá trong mơ đêm dài

      Vẫn mong có kiếp thiên thai
      Ta khỏi trông ngóng _ đợi chờ một ai
      Luôn ước lối bước có hai
      Nhưng giờ sầu lắng nhớ thương một người
      Ra đi bốn bể chân trời
      Khắc ghi trong bóng thu vàng đang rơi
      Bao giờ bước nhỏ thảnh thơi
      Ta không lạc bóng đơn côi giữa đời
      Mùa lá rơi giữa cuộc đời
      Lợi danh chưa có _ nổi chìm đó đây

      Ta sây những chiếc lá vàng
      Thành một tòa tháp _ ngỡ như lâu đài
      Trời tây ta vẫn lạc loài
      Đơn côi một bóng ... trong mùa lá rơi .

      Phong Linh

       
       
      Rất vui khi Phong Linh ghé thăm lại vườn nhà Mình và còn để lại 1 bài thơ hay ( tuy hơi buồn ) nhưng đã có vẻ yêu đời hơn nhiều lắm chúc Linh sớm tìm lại được nụ cười rất thật trong tâm hồn
       


            GIẤC MƠ CHIẾC LÁ
           *           *           *
       
      Đêm thu trăng sáng lưng trời
      Long lanh đáy nước trăng ngời ghẹo sao
      Gió đưa cành lá xạc xào
      Chồi non hớn hở đón chào vi vu
      Từ trong tàn uá mùa thu
      Lá xanh mới biết phù du phận mình
      Mơ chi danh lợi phù sinh
      Cho thêm sầu khổ tâm tình lá ơi
      Cứ vô tư đứng trên đời
      Xoè mình đón nắng mặt trời thênh thang
      Mơ chi chậu khảm bạc vàng
      Để giờ phiêu bạc gian nan xứ người
      Khi vui không dám vút cười
      Lúc buồn củng ngại buông lời thở than
      Giờ đây khi lá uá vàng
      Lià cành xa cội ngổn ngang tâm tình.
                                 
                                  11-10-2008
                                      Hàn Vũ

       
       
       
       
       
       
       
       
       
      #33
        HànVũ 12.10.2008 01:15:25 (permalink)
        0
        Chà chà!
        Thấy lúc này thơ bay bổng quá trời,
        Nhân tài ở khắp mọi nơi
        Về đây tụ hội góp lời sẽ chia

        Nhân dịp cũng xin mạn phép lưu lại 1 bài.

        THU VÀNG

        Thu ơi thu! Thu đi sao vội quá
        Để lá vàng rơi rụng thấy xót xa
        Còn lại ai? Hay chỉ có mỗi ta
        Nghe sao lạnh tiếng gió lùa trời đông

        Thu đi rồi! Thu để lại ngóng trông
        Cho ai nhớ sắc hồng nào phai dấu
        Để một lần, một lần ta nghiền ngẫu
        Nỗi đau buồn có thấu hỡi thu ơi

        Ngồi nhặt lá, gió thốc lá còn rơi
        Chiếc lá úa như lời ta đã úa
        Bản tình cuối ta còn đây một thủa
        Nay mất rồi thua tất cả rồi... thu!

        Thu đi rồi còn lại phút phù du
        Ta sưởi ấm ngục tù con tim nhỏ
        Tình rơi rụng nhưng còn chưa dám bỏ
        Đốt tro tàn ngồi ngó lại thời gian

        _____________________________

        Thơ họa James Jee
        Showroom nhạc Hoa
        Những font chữ tuyệt vời

         
        Trời à, lâu dử mới gặp lại James Jee đó nha, nhiều lúc ghé thăm vườn nhà James Jee và rất muốn để lại vài bài tặng James Jee nhưng ngại sợ James Jee trách nên thôi, nhưng hôm nay thì nhất định phải ghé vườn nhà James Jee và để lại một bài gọi là kỉ niệm hy vọng James Jee Không trách Mình, chúc James Jee luôn vui và thành công trong cuộc sống, nhớ sáng tác đều tay nhé James Jee  
         



                KỆ LÁ RƠI
              *      *      *
         
        Lá rơi đâu tại mùa thu
        Bởi vì cái số phù du ấy mà
        Có gì đâu phải xót xa
        Hợp tan chuyện cỏi ta bà...thường thôi
        Nếu người vứt bỏ cái tôi
        Sẻ thấy muôn việc trên đời...là không
        Vàng xanh đỏ tím trắng hồng
        Đều do tâm tạo trong lòng mà ra
        Bỏ công tìm kiếm chi xa
        Hạnh phúc luôn ở bên ta đấy người
        Khi vui thì cứ tươi cười
        Lúc buồn cứ khóc sợ gì giấu che?
        Người chê ta cố lắng nghe
        Kẻ khen giả điếc chẳng nghe làm gì
        Chẳng nên ăn xổi ở thì
        Chỉ vì dăm tiếng thị phi miệng đời
        Lá rơi thời kệ lá rơi.....
                    11-10-2008
                       Hàn Vũ

         
         
         
         
        #34
          HànVũ 14.10.2008 03:20:38 (permalink)
          0



                 BIẾT MỘT NGÀY......
              *             *              *
          Rồi một ngày em củng sẻ quên anh
          Kẻ chấp cánh em bay vào cuộc sống
          Đó là khi em bắt đầu mư mộng
          Những khát vọng cao xa ở cuối chân trời
          Rồi một ngày nổi nhớ sẻ chơi vơi
          Năm tháng bổng hoá ra là thưà thải
          Đó là lúc em chạy theo thực tại
          Tìm xa hoa nơi xứ lạ quê người
          Rồi một ngày anh khóc để em cười
          Cho em vui trọn niềm vui hạnh phúc
          Nơi bến trong em quên sông nước đục
          Chở phù sa đưa em đến tương lai
          Biết một ngày rồi em sẻ đổi thay
          Anh vẩn yêu vẩn giử gìn trân trọng
          Vẩn chắp cánh em bay vào cuộc sống
          Vẩn trọn đời cho em trái tim anh./.
                                           14-10-2008
                                              Hàn Vũ
          #35
            HànVũ 14.10.2008 03:45:35 (permalink)
            0




                   ĐẾN BAO GIỜ
            *            *            *
            Trăng treo mình trên cao
            Trăng lunh linh đáy nước
            Vô tình ta bắt được
            Chút hư ảo cuả lòng
             
            Tình như con số không
            Lấy ta làm tâm điểm
            Cố chạy đi tìm kiếm
            Tình lay động càn khôn
             
            Ta điên đảo tâm hồn
            Như thiêu thân gặp lửa
            Hôm nay ngày mai nửa
            Chẳng biết đến bao giờ...?
             
            Tình có thật trong mơ
            Như lòng hằng mong ước
            Trăng long lanh đáy nước
            Sao lấp lánh trên cao
             
            Chẳng biết đến khi nào
            Tình thôi không hư ảo....?
             
                            14-10-2008
                               Hàn Vũ

             
            #36
              HànVũ 16.10.2008 03:07:33 (permalink)
              0







                   MƯA.......CỎ
                 *        *        *
              Đám cỏ khô tháng hạ
              Lây lất sống chờ mưa
              Nắng thản nhiên đến lạ
              Cứ đổ lửa xuống đời
               
              Cỏ khát nước rả rời
              Còn đâu màu xanh biếc
              Mưa đi xa biền biệt
              Cỏ da diết chờ mong
               
              Chẳng giấu diếm chi lòng
              Héo tàn lên thân cỏ
              Tình ngàn năm còn đó
              Nở phụ bạc sao mưa
               
              Nhớ muôn nẻo cho vừa
              Ân tình xưa mưa cỏ
              Xin đời thôi nắng đỏ
              Cho mưa cỏ tìm nhau./.
                             
                              15-10-2008
                                 Hàn Vũ




              #37
                Mùa Đông Lạnh 16.10.2008 07:03:07 (permalink)
                0
                 
                 
                Chiều tàn thu
                 
                 
                        Chiều thu nay lá hết xanh
                Hết vàng còn trống mỗi cành cây khô
                        Lá rụng xuống hết héo khô
                Thu chiều đã lỡ in hình bóng ai
                        Mong sao thu còn vang mãi
                Để ta đếm lá thu vàng khi rơi
                        Nay thu sắp vắng xa rồi
                Giờ qua lối cũ cây trơ toàn cành
                        Một chiều , gió thổi nắng hanh
                Thương em xót lại lá thu cuối cùng
                        Chẳng còn đâu nữa lá hung
                Bước vội trong chiều đón đợi mùa đông
                        Lá không còn rụng hóa sầu
                Bầu trời tím thẫm đưa vào trời đông
                         Còn vương tình thắm ban đầu
                Giờ buồn tiễn biệt ... người lẫn thu vàng
                         Chiều cuối bỗng nhường đông sang
                Lá vàng đâu hết chiều thu bỗng tàn
                 
                                                 P.P.Linh
                 
                * Chúc Hàn Vũ vui thật nhiều
                #38
                  HànVũ 16.10.2008 23:33:34 (permalink)
                  0
                  CHIỀU TÀN THU 


                  Chiều thu nay lá hết xanh
                  Hết vàng còn trống mỗi cành cây khô
                  Lá rụng xuống hết héo khô
                  Thu chiều đã lỡ in hình bóng ai
                  Mong sao thu còn vang mãi
                  Để ta đếm lá thu vàng khi rơi
                  Nay thu sắp vắng xa rồi
                  Giờ qua lối cũ cây trơ toàn cành
                  Một chiều , gió thổi nắng hanh
                  Thương em xót lại lá thu cuối cùng
                  Chẳng còn đâu nữa lá hung
                  Bước vội trong chiều đón đợi mùa đông
                  Lá không còn rụng hóa sầu
                  Bầu trời tím thẫm đưa vào trời đông
                  Còn vương tình thắm ban đầu
                  Giờ buồn tiễn biệt ... người lẫn thu vàng
                  Chiều cuối bỗng nhường đông sang
                  Lá vàng đâu hết chiều thu bỗng tàn

                  P.P.Linh

                  * Chúc Hàn Vũ vui thật nhiều

                  _____________________________

                  PHONG PHONG LINH
                  Đừng làm thương điều mà mình không muốn giết chết.
                  Cảm giác sợ chết còn đáng sợ hơn chính cái chết.
                   
                  Cám ơn Phong Linh đã đề bút hoạ thơ cùng Mình, rất mong được Phong Linh ghé thăm vườn nhà Mình thường xuyên, chúc Phong Linh luôn vui khoẻ và hạnh phúc
                                         
                                                 THU TỰ TÌNH
                                              *          *         *
                   
                                          Chiều thu ai nhặt lá vàng
                                  Ai ngồi thơ thẩn ngở ngàng đăm chiêu
                                          Gió buồn tủi phận cô liêu
                                  Mây sầu ngơ ngẩn đìu hiu giửa trời
                                          Mưa thu rả rích bên đời
                                  Sao tàn trăng lụn tình ơi là tình
                                          Lá rơi về cội lặng thinh
                                  Mai này hoá kiếp phù sinh xanh ngời
                                          Tàn thu ai nhặt lá rơi
                                  Ai ngồi thơ thẩn một đời chờ ai
                                          Đông sang tuyết lạnh u hoài
                                  Tiển xuân đón hạ biết ai đợi mình
                                          Thu nay nhặt lá tự tình
                                  Thu mai tròn ước ba sinh cùng người./.
                   
                                                      16-10-2008
                                                          Hàn Vũ
                  #39
                    HànVũ 28.10.2008 00:05:17 (permalink)
                    0



                                   TIỂN ĐƯA 
                               *        *       *
                     
                         Tiển người về lại phố phường
                    Đưa ta về với cố hương cuối trời
                         Rong chơi năm tháng với đời
                    Giật mình tỉnh mộng xuân ngời đã xa
                         Tiển người một kiếp phôi pha
                    Đưa ta nửa đoạn mưa sa phong trần
                         Thân gầy đong chẳng mấy cân
                    Tâm tư trỉu nặng nghìn lần núi non
                         Tiển người có vợ có con
                    Đưa ta riêng một lối mòn đời ta
                         Rừng sâu vang tiếng chim ca
                    Núi thẳm vượn hú thiết tha gọi buồn
                         Tiển người với với cội nguồn
                    Đưa ta về với điên cuồng nhân gian./.
                                              
                                               28-10-08
                                                Hàn Vũ

                     
                     
                     
                    #40
                      HànVũ 30.10.2008 01:58:51 (permalink)
                      0



                                CỎI TẠM
                            *       *       *
                      Ôm nổi nhớ thu đi lặng lẻ
                      Trút u sầu tuyết lạnh lùng rơi
                      Giam thân trong cái miệng đời
                      Khóc cười điên tỉnh lả lơi một mình
                      Khẻ chớp mắt nghỉa tình tan biến
                      Biết bao người khập khiểng vì tiền
                      Thương ôi hai chử nhân duyên
                      Bây chừ bạc quá như thuyền xa khơi
                      Đời ai củng một thời nông nổi
                      Sống bon chen giả dối lọc lừa
                      Nắng chiều khuất bóng song thưa
                      Giật mình vật vả ngày xưa thắt lòng
                      Giọt nước mắt lăn trong bóng tối
                      Chạm tâm hồn sám hối vội rơi
                      Đâu rồi hùng tráng một thời
                      Đâu rồi đài các lả lơi ngày nào
                      Đây một giấc chiêm bao cỏi tạm
                      Đời lừa ta trải thảm mơ hoa
                      Ngở như sống giửa ngọc ngà
                      Ngờ đâu lạc chốn ta bà mông lung
                      Chạm cỏi chết hải hùng tâm trí
                      Hồn lo âu rầu rỉ bất an
                      Vợ con quyến thuộc họ hàng
                      Vây quanh thân xác khóc than thảm sầu
                      Bấy nhiêu nợ trả đâu cho hết
                      Đành lặng thinh vờ chết làm ngơ
                      Nếu xưa cỏi tạm đừng mơ
                      Thì nay hồn chẳng ngẩn ngơ thế này./.
                                                       
                                                     30-10-2008
                                                        Hàn Vũ

                       
                      #41
                        TRẦN LÊ HÁN VÂN 29.11.2008 03:57:54 (permalink)
                        0
                        MONG NGÀY TRỞ VỀ
                         
                         
                        Bao giờ lún phún lộc xuân
                        Khi mà con phố mới đầu mùa đông
                        Mong cho hết tủi buồn lâu
                        Tế về / mưa bụi / lộc xuân nẩy mầm
                        Ngày về mong đợi bấy lâu
                        Nhưng mà đợi tết / "đặc ân" được về
                        Lòng trông dạ cứ não nề
                        Mong lắm ngày đó trở về quê hương
                        Bạc thân / pha gió / lẫm sương
                        Nửa đời đã trải kiếp đời buôn hương
                        Thân gái / lạ lẫm / đêm trường
                        Ta sẽ gột rửa kiếp đời bùn nhơ
                        Đợi mãi mong ngày trở về
                        Cho đời hương phấn không còn dịch sê
                        Ta về / vui rộn / bốn bề
                        Ngày về mong ngóng / niềm vui / ta về ...
                         
                                                       Chuông Gió
                         
                        * Ghé qua trang thơ của bạn, chúc bạn vui với những vần thơ mới
                        #42
                          James Jee 29.11.2008 13:42:01 (permalink)
                          0

                          TÌNH BUỒN
                          * * *


                          Buồn nào hơn nổi buồn của đêm nay
                          Trăng héo hắt uá tàn ngoài khung cửa
                          Còn đâu nửa câu thuỷ chung người hưá
                          Nghe quanh ta sầu uá lá đầu đông

                          Buồn nào hơn nổi buồn sớm mai hồng
                          Nhoè sương sáng long lanh trên mí mắt
                          Gió nhè nhẹ rung rinh hồn hiu hắt
                          Đến thiên thu còn thổn thức vọng về

                          Buồn nào hơn lúc tỉnh mộng tàn mê
                          Ta ngơ ngác tiển ta về đất mẹ
                          Gom nổi nhớ nén vào lòng nhè nhẹ
                          Ta ra đi trong lặng lẻ...TÌNH BUỒN.....

                           
                          TÌNH...
                           
                          Tình là thế muôn đời tình là thế
                          Là đủ đầy chua ngọt để yêu thương
                          Là cam go là cạm bẫy tình trường
                          Là cay đắng trên con đường chinh phục
                           
                          Tình là thế lối đời ôi muôn khúc
                          Lúc gian gian lúc lại thấy huy hoàng
                          Cứ ngỡ tình là thế đã sang trang
                          Nhưng ai biết chữ "ngờ" ta đang học
                           
                          Tình là thế là vui trong phúc chốc
                          Lại xa nhau trong cơn lốc cuộc đời
                          Có chút vui có một chút xa rời
                          Chỉ đệ lại những lời người từng nói
                           
                          Tình là thế muôn đời nên quen thói
                          Trong cõi tình trên cả những niềm đau
                          Xin một lần được có trước có sau
                          Để ta biết mình yêu nhau nhiều lắm
                           
                          Sau nhiều này bỏ nhà lang thang tìm hồn thơ lãng mạn, nay mới đọc được vài dòng của Hàn Vũ, khách sáo gì mà dữ vậy. Rất vui khi Hàn Vũ đã ghé căn nhà bừa bộn của James. Chúc vui vẻ cho ngày tái ngộ !
                          #43
                            HànVũ 13.12.2008 01:04:57 (permalink)
                            0
                            Bấy lâu nay Mình bận việc không vào thư quán nên không hay hai bạn ghé thăm vườn nhà Mình, rất vui được gặp lại hai bạn, chúc hai bạn luôn vui khoẻ và sáng tác đều tay. 
                            #44
                              Hàn Vũ 10.02.2009 23:59:48 (permalink)
                              0
                              ĐÊM THÈM MỘT TIẾNG KINH CẦU
                              *                    *                     *
                               
                               
                              Đêm nằm nghe tiếng chuông ngân
                              Buồn rơi chạm vách tâm hồn đau ghê
                              Đâu rồi hoa nắng chiều quê
                              Đâu rồi tuổi mộng đam mê thuở nào
                              "gió đưa cành lá xạc xào"
                              Đời đưa ta đến đớn đau âm thầm
                              Buồn trôi có bấy nhiêu năm
                              Mà sầu cứ mãi thăng trầm lênh đênh
                              Lang thang vượt mấy thác ghếnh
                              Trèo non lội suối sầu thênh thang sầu
                              Đêm thèm một tiếng kinh cầu
                              Cho đời vơi bớt đớn đau kiếp đời./.
                               
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 50 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9