Kẻ cắp Tôi lén vào đây lúc anh say
Dìu anh tựa nhẹ một bên vai
Là tôi đã trở thành kẻ cắp
Để được gần anh trong phút giây...
Nếu tỉnh rồi, xin cứ vờ say
Cho tôi viết nốt đoạn thơ này
Cho tôi hát hết câu thương nhớ
Cho giấc mơ hồng chắp cánh bay...
Cho giấc mơ hồng chắp cánh bay
Bay về một ngày ấy, xa xôi...
Nghiễm nhiên tôi thành người lương thiện
Không ăn cắp anh, không ăn cắp tôi.
Một thoáng nhớ thương ở trong mơ
Đã đến với tôi quá bất ngờ
Vừa muốn ăn năn vừa quy thuận
Dằn vặt lòng tôi đến thẫn thờ...
Dằn vặt lòng tôi đến thẫn thờ
Vừa thương, vừa nhớ lại vừa mơ
Mơ sao cởi áo thời gian được
Để nói với nhau chuyện đợi chờ...
Chẳng thể hẹn nhau chuyện đợi chờ
Mà say, mà đắm đến ngẩn ngơ
Thì thôi xin cứ làm kẻ cắp
Cắp của thời gian tuổi ngây thơ...
Vô Thường