NHỮNG TÁC PHẨM ĐỂ ĐỞI CỦA NHỮNG NHÀ THƠ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 64 bài trong đề mục
Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 17:34:11 (permalink)
 
 
       Anh thư
 
 

Rào nhà em hoa vàng
Mỗi lần anh đi ngang
Vẫn thấy bướm vàng đậu
Sao không thấy bóng nàng?

Không biết em có còn,
Vẫn một lòng sắt son,
Yêu dân nghèo xơ-xác,
Tấm lòng dâng nước non?

Ta nhờ bạn tìm em
Những người bạn cũ mèm
Nhưng mới hoài ý-chí
Chẳng như ta, lấm lem

Em trở về ngục tù,
Ngay giữa toán quân thù,
Chiến-đấu trong lòng địch,
Em, ôi em anh thư!

Rồi em cũng được… về,
Yên nghỉ bên Mẹ Quê,
Hòa khí thiêng sông núi,
Giấy rách giữ được lề!

Hoa nhà em vẫn… vàng
Bướm vẫn còn… lang thang
Nhưng em thành huyền sử
Bằng cái chết vẻ-vang.

Đêm nay chưa phải rằm
Anh, tượng đá lặng câm
Ngắm ánh trăng vằng-vặc
Biết rằng em ghé thăm

Anh thư! Kìa anh thư!!!

28.7.2005


Ý Nga
 
 
#31
    Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 17:37:49 (permalink)
     
     

    Đêm tựa tình
        giữa mành vườn quê
     
     

    Anh trồng cho em một mảnh vườn quê
    trên xứ người, trùng trùng thương nhớ

    Cành đào hồng chồi nụ đầu năm
    đêm giao thừa đi chùa về mẹ sai anh hái lộc
    Xanh nồng nàn hương thơm màu ổi chín
    những ngày thơ mẹ dắt đến trường
    Cây mận già sai trái cỗi nhớ thương
    con dốc nhỏ ngước nhìn em gõ giòn tiếng guốc
    tà áo trắng phất phơ theo gió sớm
    mỏng manh buốn tím ngắt cánh Panse

    Đêm tự tình giữa mảnh vườn quê
    Trăng mười sáu thoảng hương say Hàm Tiếu
    Ánh vàng tan mơn man Quỳnh Hương, Dạ Lý
    cùng Ngọc lan cười chum chím hương đêm
    Chậu trúc mềm lả gió bên thềm
    lung linh quá một trời quê sao lấp lánh
    Cội hoa giấy leo tràn trên nỗi nhớ
    cổng nhà xưa kẽo kẹt gió trưa hè
    một thuở em cài tóc nỗi đam mê
    hàng rào tô sắc hồng hàng bông Bụp
    Cụm rau thơm xanh mầm miền nhiệt đới
    hàng Mướp dài thõng trái nhớ trên giàn
    Húng Quế cùng Húng Lủi góc vườn
    Chen lấn khoảnh tình quê quạnh quẽ

    Trăng rớt đầy trên khóm Tường vi
    Đêm Nguyệt Quế lung linh ngọn đèn lồng phố cổ
    Tách trà thơm quyện hương đêm hoa Ngâu, hoa Bưởi
    Đọng tinh mơ Ba độc ẩm đón bình minh
    Trăng Cali soi bóng thanh bình
    Cụm dây leo quấn chúng mình một đời Tầm gởi
    Quê hương vẫn cháy ngầm trong hòn than ký ức
    Hắt hiu hoài một ngõ mã quy

    Đêm tự tình giữa mảnh vườn quê
    từ tim côi của những người đi bỏ xứ
    Cỏ cây cũng ngả nghiêng niềm đau quá khứ
    cuộc đổi đời vời vợi bước thiên di
    Hoa lá vẫn mang tên tự thuở xuân thì
    Anh góp nhặt chút thương yêu từ phương Nam vần vũ
    Ngồi yên nhé, anh cài tóc em chùm hoa Sứ
    Thuở đầu đời tình tự giữa hương đêm


    vŨ qUYÊN
    #32
      Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 17:40:21 (permalink)
       
       

         Nụ tầm xuân
       

      Ba mươi năm
      Em quay về tìm lối xưa
      Nụ tầm xuân
      đong đưa mùa thu trước gío
      Cánh hoa thắm khoe xuân ngày nọ
      tả tơi giông bão cuộc đời

      Anh vườn xưa
      bóng ngả chơi vơi
      Áng mây cũ
      lặng soi đời phiêu bạt
      Ray rứt mãi một thời khúc hát:
      "Nụ tầm xuân ới nụ tầm xuân ..."

      Ừ thì ta đã lỡ làng nhau
      Đời sẽ khác trăm ngàn chữ nếu
      Trầm tưởng bến giang đầu
      Con đò cũ ai xô thuyền xa bến ?

      Em về chi
      Anh trách anh một thời vụng dại
      Cánh hoa xưa đang tay người hái
      Tiếc mà chi
      nắng gãy nhịp cầu duyên

      Khúc hát cũ trên môi:
      "Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc"
      Đã qua rồi một thời nuối tiếc
      "Nụ tầm xuân ới nụ tầm xuân ..."


                            Vũ Quyên
      #33
        Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 17:42:45 (permalink)
         

        Đêm nghe tiếng
                     thạch sùng tặc lưỡi
         

        Đêm nghe tiếng Thạch Sùng  tắc lưỡi
        Nuối tiếc hoài một gia sản điêu linh
        Vùng nhiệt đới vẫn ầm ì tiếng thở
        Âm ba đều ru vọng tiếng kệ kinh

        Ngọn đèn vàng lung linh gian nhà tổ
        Quá khứ ngổn ngang trong kho báu tuổi thơ
        Con nằm đếm những thoi vàng hương hỏa
        Canh bạc tàn đêm trâng tráo trơ vơ

        Ba nằm đó thầm thì tiếng kể
        Đứa con xa yên ắng ngóng chuyện xưa
        Đời vá víu từ trăm năm tích cũ
        Tiếng Thạch Sùng tắc lưỡi giữa đêm mưa

        Mụn ung bướu, ba cơn đau đến vội
        Cầm tay nhau được đến bao giờ ?
        Trời sắp sáng,chuyến không hành đã đợi
        Mắt nhìn nhau được đến bao giờ ?

        Mai con đi trời lại đổ mưa
        Hạt rơi rớt theo đường bay viễn xứ
        Ba ở lại giữa vùng đen quá khứ
        Miệng dối gian con hứa hẹn một điểm về

        Tiếng Thạch Sùng tắc lưỡi giữa đêm mưa
        Vùng khí quyển oi ả đêm vần vũ
        Tàn hương xưa nụ Quỳnh gục đầu ủ rũ
        Đời áo cơm chờ đợi bước thiên di

        Mai con đi có đôi mắt nhìn theo
        Lời vĩnh biệt nhẹ rung làn môi nhợt
        Cuộc tử sinh sẽ rẽ ngang đời bất chợt
        Ba lạy này , nếu không kịp tiễn đưa nhau

        Vũ Quyên
         
         

        #34
          Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 17:46:44 (permalink)
           
           

                           Tình nhớ
           

          Có nghe đời nghiêng Bốn mùa thay lá
          Một cõi đi về Cỏ xót xa đưa
          Còn ai với ai Bên đời hiu quạnh
          Như tiếng thở dài Chìm dưới cơn mưa

          Em đi bỏ lại con đường Ở trọ
          Tôi tìm tôi Cúi xuống thật gần
          Tình xót xa vừa Này em có nhớ :
          Tuổi đá buồn Du mục Vết lăn trầm

          Em đi trong chiều Rừng xưa đã khép
          Rơi lệ ru người Lặng lẽ nơi này
          Chiếc lá thu phai Bay đi thầm lặng
          Xin cho tôi Một ngày như mọi ngày

          Như cánh vạc bay Ru đời đi nhé
          Níu tay nghìn trùng Em hãy ngủ đi
          Như một vết thương Biết đâu nguồn cội
          Tưởng rằng đã quên Tình nhớ Ướt mi


          vŨ qUYÊN
          #35
            Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 17:50:25 (permalink)
             
             
                     Kẻ cắp


            Tôi lén vào đây lúc anh say
            Dìu anh tựa nhẹ một bên vai
            Là tôi đã trở thành kẻ cắp
            Để được gần anh trong phút giây...

            Nếu tỉnh rồi, xin cứ vờ say
            Cho tôi viết nốt đoạn thơ này
            Cho tôi hát hết câu thương nhớ
            Cho giấc mơ hồng chắp cánh bay...

            Cho giấc mơ hồng chắp cánh bay
            Bay về một ngày ấy, xa xôi...
            Nghiễm nhiên tôi thành người lương thiện
            Không ăn cắp anh, không ăn cắp tôi.

            Một thoáng nhớ thương ở trong mơ
            Đã đến với tôi quá bất ngờ
            Vừa muốn ăn năn vừa quy thuận
            Dằn vặt lòng tôi đến thẫn thờ...

            Dằn vặt lòng tôi đến thẫn thờ
            Vừa thương, vừa nhớ lại vừa mơ
            Mơ sao cởi áo thời gian được
            Để nói với nhau chuyện đợi chờ...

            Chẳng thể hẹn nhau chuyện đợi chờ
            Mà say, mà đắm đến ngẩn ngơ
            Thì thôi xin cứ làm kẻ cắp
            Cắp của thời gian tuổi ngây thơ...

                                      Vô Thường
            #36
              Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 17:52:47 (permalink)
               
               

                      Khăn quàng cổ
               

              Em đẹp quá hôm nay mừng sinh nhật
              Phơn phớt má hồng thấp thoáng son môi
              Trời vào thu, những ngọn gió bồi hồi
              Khăn quàng cổ, mảnh lụa hồng e ấp......

              Em hàm tiếu, tình ta không dám thật
              Nửa đời rồi chẳng dám ước mong chi..........
              Dáng em đi, mỗi bước mỗi kiêu kỳ
              Khăn quàng cổ nẩy mình trên ngực trắng......

              Ta bỗng muốn biến thành vuông lụa mỏng
              Em khẽ quàng vào chiếc cổ cao thon
              Để đêm nay ta sẽ được mơn man
              Được ngủ gật bên trái tim con gái........


              Vô Thường
              #37
                Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 17:55:26 (permalink)
                 
                 
                              ĐÔI MẮT
                 

                         Ðôi mắt người Sơn Tây        
                         U uẩn chiều lưu lạc
                                 Quang Dzũng
                 
                Hai mươi sáu năm, xa xứ trở về
                Ðối diện Ba giữa dòng người vội vã
                Trời Sài gòn bỗng đổ mưa tầm tã
                Che giùm con dòng mắt lệ nhớ thương  
                Trần gian này có trăm ngả, mười phương
                Chỉ một ngả đưa con về nguồn nhớ
                Mưa phi trường thấm đôi đầu thêm bạc xóa
                Giọt long lanh bỡ ngỡ chuyện tương phùng
                Cầm tay con ,đôi mắt xa xăm
                Cố tìm lại dư âm ngày tháng cũ
                Thương nhớ vỡ bờ giữa trời quê vần vũ
                mắt thơ ngây và mái tóc xanh màu
                Những ngày xưa,thả diều ,trốn học,đánh nhau
                Con vẫn sợ đôi mắt ngời nghiêm khắc
                Lằn roi dọc ngang chằng chịt
                Có đôi mắt Mẹ xót con
                Ngày con đi , những đôi mắt nhìn theo
                như thầm hẹn chỉ vài năm tương biệt
                Cũng phi trường này có đôi mắt ba
                vẫy chào niềm hãnh diện
                đứa con ngoan đi học xứ người
                Dòng mãi dòng trôi
                Lời hẹn vài năm thành lời ly biệt
                Dường dây viễn liên quay nửa vòng da diết
                Thì thầm nhau qua đôi mắt thinh không
                Hai mươi sáu năm ,ngõ mộng quẩn quanh
                Con trở về giữa mùa mai nở rực
                Ði giữa phố phường ngựa xe rần rật
                Ðôi mắt buồn xa lạ chính quê hương
                Lạ cả căn nhà thân thiết nhớ thương
                Vật đổi sao dời trên mắt Ba u uẩn
                Nhìn bàn tay tênh hênh màu bất lực
                Nói gì đây khi ngõ mộng không cùng
                Gặp lại nhau mùa tương ngộ hữu chung
                Ngàn lời nói không bằng ánh mắt
                Ðêm tinh tú quê mình bỗng dưng mờ nhạt
                Còn tìm đâu đôi mắt sáng của ngày xưa
                Con lại ra đi cũng một ngày mưa
                Lời ly biệt ngập ngừng sao quay quắt
                Không tiễn con ra phi trường,
                Ba chỉ ngồi lặng yên quay mặt
                Nghẹn lời thương đỏ mắt chuyện tương phùng


                                        Vũ Quên
                 
                 
                 
                #38
                  Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 18:09:18 (permalink)
                   
                   

                  Đừng quên anh nhé
                   

                  Ðêm mơ một quảng đường mòn
                  Có con bướm đậu, cánh vờn nụ hoa
                  Vàng tươi bông, đắng khổ qua
                  Rung rinh trong gió, vườn nhà trái sai.
                  Lá xanh chen trái buông dài
                  Bướm hoa đậm nét, thiên thai chợt mờ
                  Nửa chừng xao-động giấc mơ
                  Hờn con bướm trắng chẳng chờ đợi em

                  Anh ơi! Trái đắng đầu thềm
                  Tim em lỗi nhịp, ướt mềm vai nghiêng
                  Mồng tơi tím giậu láng giềng
                  Nên chưa có mực lòng riêng em buồn
                  Mơ chi cũng nhớ cội nguồn
                  Giấc mơ tựa cánh chuồn chuồn mong manh.
                  Viết chi cũng chỉ nhắc anh
                  Ðừng vui xứ lạ mà đành bỏ Quê
                  Ðường Ði chỉ một lối Về
                  Mài gươm cho sắc, lời thề chớ quên

                  Ý Nga, 21.12.2004


                  Ý Nga
                   
                   
                   







                   
                   
                  #39
                    Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 18:13:12 (permalink)
                     
                     

                             Hoa phù dung
                     

                    Phù Dung sớm nở tối tàn
                    Em dung nhan đã một lần kiêu sa

                    Xuân thì vỗ cánh vạc xa
                    Tóc mai lả ngọn phong ba cuối trời

                    Phù Dung trôi nổi dòng đời
                    Tàn xuân nhặt cánh buồn tôi vỗ về

                    Thương em sắc rũ ủ ê
                    Hương bay gío cuộn bên lề hoàng hôn

                    Tay cầm con nắng hư không
                    Tôi về chắp mảnh tình tuôn lụt tràn

                    Dã tràng cơn mộng đa mang
                    Bạc theo con nắng hồng nhan phù trầm


                                       Vũ Quyên
                    #40
                      Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 18:15:44 (permalink)
                       
                       
                       
                       




                             
                      Hoa thạch thảo
                       
                       

                      Lạc nhau mấy độ Thu phân
                      Cụm hoa Thạch Thảo bao lần ra hoa ?
                      Trĩu cành lả ngọn phôi pha
                      Mùa thu ướt sũng quan hà không hay
                      Một lần đời rối tóc mây
                      Tím cành Thạch Thảo hương say ngần ngần
                      Lạc nhau muôn dặm xa gần
                      Cụm hoa Thạch Thảo phai dần mộng mơ 

                                      Vũ Quyên 

                       
                      #41
                        Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 18:18:36 (permalink)
                         
                         

                        Đừng bỏ tôi mà đi...
                         

                        Em bỏ quên trong gió
                        Một nụ hôn nửa chừng
                        Em bỏ quên trên cát
                        Hửng hờ một dấu chân........

                        Tôi loay hoay tìm kiếm
                        Chút dư âm muộn phiền
                        Tôi mõi mòn níu giữ
                        Chứt thời gian phiêu linh.........

                        Em mang theo " cả đất "
                        Em mang theo " cả trời "
                        Chỉ để lại thương nhớ
                        Xoáy mềm xác thân tôi........

                        Tôi đổi thương bằng rượu
                        Tôi đổi nhớ bằng thơ
                        Biết lấy gì để đổi
                        Nụ cười em bây giờ...........


                        Em ơi..................
                        Đừng bỏ tôi mà đi.......
                        .................................


                        Vô THƯỜNG
                         
                         
                         
                        #42
                          Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 18:22:41 (permalink)
                           
                           






                          Giấc mơ đêm hội


                          ( Tiếng ngâm )

                          Đêm lễ hội cửa Ngọ Môn rực sáng
                          Tháp lầu cao duyên dáng ánh đèn lồng
                          Đường Hoàng Cung những ngọn nến sắp hàng
                          Dìu chân khách bước sâu vào Đại Nội............

                          Điện Cần Chánh trăm bàn ăn ngập lối
                          Cho kẻ phàm thưởng thức tiệc đế vương
                          Duyệt Thị Đường tiếng Nhã Nhạc nghê thường
                          Vài điệu múa ngợi ca tình đôi lứa......

                          Điện Kiến Trung bập bùng trong ánh lửa
                          Nhạc dập dìu từng nhịp bước giai nhân
                          Đêm thời trang náo nức đến vô cùng
                          Con gái Huế, bỗng mơ thành công chúa...........


                          ooOoo


                          Từ một bàn ăn của Dạ Nhạc Tiệc, một người con gái đứng dậy.
                          Tay cầm một cành hoa sen, cô gái theo dòng người đi chầm chậm về phía điện Kiến Trung....Bất giác, đến một lối rẽ không có đèn hoa, cô gái một mình đi về phía ấy.....


                          ( Tiếng ngâm )

                          Cả Đại Nội rộng thênh như lời hứa
                          Bước chân nào lạc lối cõi âm u
                          Cỏ ven đường mọc đến tận hoang vu
                          Đường gạch cũ xác xơ cùng năm tháng !.......


                          Đi một mình trên con đường hư cũ, hoang vắng.....cô gái chợt thấy một phiến đá nằm trơ trọi trong đêm, có một vài dòng chữ trên ấy... cô gái dùng đèn pin của chiếc điện thoại di động soi vào, đọc thấy một dòng chữ như sau : " Đây là điện Khôn Thái, nơi ở và sinh hoạt của Hoàng Hậu. Điện được xây dựng năm 1804..........". Cô gái ngồi xuống............

                          (Lời cô gái )

                          Điện Khôn Thái chắc ngày xưa sáng loáng
                          Hoàng hậu ơi, Người có thấy vui không ?
                          Gác tía, lầu son, gối ngọc, nệm vàng
                          Đâu lối cũ Người cùng Vua dạo bước ?

                          Người có vui, hay lại thầm mơ ước
                          Được riêng mình một mái ấm đơn sơ
                          Một tình yêu duy nhất tuổi mộng mơ
                          Không san sẻ những đêm nồng hương mật !

                          Nơi Người ở chừ đã thành hoang nát
                          Hai trăm năm đời mấy bận bể dâu
                          Hai trăm năm chừ cũng một nỗi sầu
                          Thân con gái, vẫn mười hai bến nước !

                          Phận nhi nữ, kẽ sau, người trước
                          Xin Người về, ta tâm sự cùng nhau
                          Mặc ngoài kia ánh điện sáng muôn màu
                          Tiếng nhã nhạc có chờ người duyệt thẩm...

                          Hãy về đây, Người cùng ta đối ẩm
                          Ngắm cỏ hoang múa vũ khúc vô thường
                          Uống sao trời trong chén rượu ngát hương
                          Hãy về đây, Người cùng ta chuyện vãng........

                          ooOoo


                          Bỗng nhiên đâu đó cất lên một giọng nói, không hiểu là tiếng gió, tiếng người hay là tiếng tự trong lòng của cô gái, nghe ra như là lời của một Hoàng Hậu.....


                          ( lời hoàng hậu )

                          Ừ, Ta đây ! Theo mây trời lãng đãng
                          Ta về thăm điện cũ với cung xưa
                          Chợt thấy ngươi ủ dột, ngẩn ngơ
                          Ta dừng lại, định kiếm lời an ủi........


                          (Lời cô gái )

                          _Ôi Hoàng hậu, ta vui mừng quá đỗi
                          Được gặp Người trong lễ hội đêm nay
                          Muốn cùng Người nghiêng ngả một cơn say
                          Cùng cười nói và được cùng than khóc


                          ( lời hoàng hậu )

                          _Cùng than khóc, sao phải cùng than khóc ?
                          Ta một đời hưởng trọn những vinh hoa
                          Trong tay ta bao châu báu ngọc ngà
                          Lời ta nói được muôn người tuân ý....


                          (Lời cô gái )

                          _Vâng Hoàng hậu ! Người suốt đời quyền qúy
                          Trên ngôi cao luôn toại ý đẹp lòng
                          Chỉ có điều lòng ta mãi bâng khuâng
                          Với Thiên tử, người có là duy nhất ?

                          Với Thiên tử, người có là chỉ một
                          Một lòng yêu, một lòng qúy, một lòng thương
                          Một gối chăn, một màn chiếu, một nệm giường
                          Không san sẻ cùng cung tần mỹ nữ ?


                          ( lời hoàng hậu )

                          _Ôi hậu sinh ! Ngươi khiến ta xấu hổ
                          Việc phòng the chỉ biết ở cấm cung
                          sao tự nhiên ngươi nói chuyện mông lung
                          Vì đêm tối nên người không mắc cỡ ?


                          (Lời cô gái )

                          _Có gì đâu mà phải cần mắc cỡ
                          Chuyện gối chăn âu cũng thật bình thường
                          Cái kiếp người, cũng khó tránh ghen tương
                          Thế Hoàng hậu chưa bao giờ ghen nhỉ !


                          ( Tiếng Hoàng Hậu cười )

                          _Buồn cười thật, ngươi tham lam như quỷ
                          Lại ngây thơ như một ánh trăng non
                          Muốn lòng người muôn thuở mãi sắt son
                          Muốn hạnh phúc mãi vững bền, như ý !!!!


                          (Lời cô gái )

                          _ Hoàng hậu ơi, sao Người cười thích chí
                          Kẻ phàm này vô ý chuyện gì chăng
                          Kẻ phàm này dại dột việc nói năng
                          Nên Hoàng hậu nực cười ta ngốc nghếch ?


                          ( lời hoàng hậu )

                          _Không bạn nhỏ, ngươi chẳng hề ngốc nghếch
                          Cũng chẳng hề vô ý việc nói thưa
                          Ta buồn cười vì biết dẫu làm vua
                          Vẫn không thể thoả lòng khi thương nhớ



                          (Tiếng cười nhỏ....hoàng hậu trầm ngâm nói như chỉ để một mình mình nghe...... )

                          _Ừ, ta đây cũng một thời như thế
                          Cũng buồn ghen, giận dỗi, tủi hờn
                          Cũng mơ về một chữ keo sơn
                          Cũng những tưởng lòng người chung thuỷ....

                          Cái thuở ấy tuổi đời còn ấu trĩ
                          Ta an nhiên hưởng lạc thú cuộc đời
                          Bên ngai vàng ta sung sướng thảnh thơi
                          Chưa hiểu được đời không dừng lại đó

                          Và thế sự vốn không không có có
                          Một dòng sông không thể tắm hai lần
                          Một bến đò không giữ nổi bước chân
                          Của lãng khách hững hờ vô định

                          Ta đã khóc vì lòng người bất định
                          Ta hờn ghen vì Thiên tử quên ta
                          Ta đớn đau vì Thiên tử lơ là
                          Ta khổ sở vì Quân vương hờ hững

                          Và một lần khi tìm đường tự vẫn
                          Trong cơn mê ta thấy được chính ta
                          Một đoá hoa hương sắc ngọc ngà
                          Nhưng sớm nở, tối tàn, ôi chóng vánh !


                          ( cô gái nói chen vào )

                          _Thưa Hoàng hậu, Người tìm đường xa lánh
                          Chốn trần gian vốn chẳng nghĩa tình
                          Cái cõi đời vốn mãi cứ u minh
                          Cho Thiên tử hối lòng vì phản trắc ?


                          ( Hoàng Hậu hình như không nghe cô gái hỏi, dịu dàng nói tiếp )

                          _Nhưng trong mê, ta nhìn ra sự thật
                          Một đời người ngắn tựa một kiếp hoa
                          Say đắm nào cũng giây lát thoáng qua
                          Như hoa nở, chỉ đẹp vài khoảnh khắc

                          Và hạnh phúc cũng chỉ là khoảnh khắc
                          Có hạnh phúc nào tồn tại được mãi đâu
                          Ánh hào quang rực rỡ sắc màu
                          Sẽ lưu mãi một thời hương mật

                          Khi hiểu được ta không còn oán hận
                          Thiên tử vô tình đã lãng quên ta
                          Nếu mặt trời đốt cháy những cánh hoa
                          Thì mặt trời cũng làm hoa nở thắm

                          Ta nực cười vì nhà ngươi mê đắm
                          Muốn khóc than khi hạnh phúc rời xa
                          Muốn suốt đời nở mãi một nụ hoa
                          Thì ngươi chỉ có thể là...hoa giấy !


                          ( tiếng hoàng hậu cười, Người có vẻ vui hơn.........)


                          ( Cô gái trả lời với vẻ ôn tồn, lễ phép hơn )

                          _Vâng Hoàng hậu, Người anh minh biết mấy
                          Đã cho con hiểu được lẽ vô thường
                          Để bớt mừng và cũng bớt tiếc thương
                          Cứ " thế sự thăng trầm quân mạc vấn ! "

                           

                          ooOoo


                          ( Hoàng Hậu cười, hỏi thăm cô gái )

                          _Ồ, thì ra ngươi cũng thông minh lắm lắm
                          Hiểu được điều ta chết mới nhận ra
                          Ta muốn hay người ở chốn nào xa
                          Sao bỗng nhiên về đây ngồi tư lự ?



                          (Lời cô gái )

                          _ Thưa Hoàng hậu......
                          Con sinh ra ở Kinh Thành
                          Một đêm thu vắng có vành trăng non
                          Thế gia đài các khuê trang
                          Me cha sinh hạ một mình con thôi
                          Gió đưa góc bể chân trời
                          Đẩy con đến ở xứ người dửng dưng
                          Đêm nay lễ hội tưng bừng
                          Về đây con bỗng thấy lòng bâng khuâng
                          Bên bờ gạch cũ tan hoang
                          Nỗi niềm đâu đó bàng hoàng xa xôi
                          Dừng chân con lại đây ngồi
                          Tự nhiên cảm thấy như người thân quen..........


                          ( Không chờ cô gái dứt lời, Hoàng Hậu hỏi ngay)

                          _ Này hậu sinh ! Nghe ta hỏi rõ
                          Giữa ngực ngươi có năm nốt ruồi son
                          Mười vân tay đều xoắn ốc thon thon
                          Và năm nay vừa tròn hăm sáu tuổi ?



                          ( Cô gái ngạc nhiên trả lời hoàng hậu )

                          _Vâng Hoàng hậu, Người khiến con bối rối
                          Làm thế nào Người lại biết rõ con ?
                          Đêm nay cũng lại trăng non
                          Đã qua hăm sáu năm tròn rồi đây.........



                          ( Hoàng Hậu tỏ vẻ an lòng, từ từ nói)

                          _Mừng vui hội ngộ sum vầy
                          Từ khi ta bỏ nơi này mà đi
                          Phiêu du khắp chốn kinh kỳ
                          Phải tu mới hết sân si muộn phiền
                          Trước khi về hẵn cõi tiên
                          Luân hồi một kiếp tại miền Hương giang
                          Tìm nơi chọn mặt gởi vàng
                          Mẹ cha đức hạnh, gái ngoan ra đời
                          Đến nay hăm sáu năm rồi
                          Từ khi ta trở lại miền trần gian
                          Hôm nay duyên được gặp nàng
                          Nhận ra khẩu khí thuộc hàng trâm anh
                          Hỏi thêm mới rõ ngọn ngành
                          Dấu xưa còn giữ điềm lành trong thân
                          Năm nốt ruồi son đỏ hồng
                          Nằm ngay giữa ngực có hình ngôi sao
                          Vân tay mười ngón hồng đào
                          Xoắn ốc tròn trịa thưở nào của ta
                          Mừng vui Ta gặp lại Ta
                          Đêm nay tiết lộ thiên cơ cho nàng
                          Rằng hay đá chính là vàng
                          Rằng ta kiếp trước là nàng hôm nay
                          Hẹn nhau trở lại nơi đây
                          Thăm cung xưa ấy giờ này nát tan
                          Đừng thương tiếc, tuổi xuân xanh
                          Duyên tu, hiểu lẽ mong manh vô thường.......

                           

                          ooOoo



                          Tiếng súng bắn pháo hoa của đêm bế mạc lễ hội vang lên, cô gái giật mình

                          Tiếng đì đùng tận cuối đường
                          Pháo hoa nở rộ một phương sáng ngời
                          Giật mình ngơ ngẩn bồi hồi
                          Phải chăng ta mới vừa rồi gặp ai ??
                          Gió ru nhè nhẹ bên tai
                          Tưởng như giọng nói của Người còn đây........


                          Cô gái nhìn quanh, những ngọn nến vẫn bập bùng, trên trời cao, pháo hoa rực sáng......Hình như cô vừa trải qua một giấc mơ. Cô gái đứng dậy, vuốt nhẹ tà áo, rời nền gạch cũ của Điện Khôn Thái đang chìm trong đêm tối, đi về phía xa kia, nơi chân trời rực sáng pháo hoa........Trên tay, cánh sen toả hương ngào ngạt.....

                          ( Tiếng ngâm )

                          Hương đâu thấp thoáng bay bay
                          Hoa sen một nụ trên tay đang cười.............

                           

                          ooOoo

                          Vô Thường
                          Hue 26/6/04, Kỷ niệm đêm bế mạc Festival 20-6-2004
                           

                           
                          #43
                            Lê Thị Như Hằng 15.02.2009 18:25:03 (permalink)
                             





                            Giọt khuya
                             

                              (họa bài Lệ Nắng của Yên Ðông)

                            Đường khuya lạnh, vang tiếng giày  khô khốc.
                            Bạc mái đầu, tôi gõ bước đơn côi.
                            Đứng bên lề, kẻ xa nhà cô độc.
                            Đêm Đông buồn, ai đếm ánh sao trôi.

                            Nước mắt chia xa, xóa mờ vũ trụ.
                            Mưa nắng hai mùa, quê cũ xanh xao.
                            Xa lắm mùa Xuân, Thu vàng ủ rũ.
                            Đông lặng câm lời, Hạ vắng âm hao.

                            Trong cơn mê, xôn xao từng nhịp thở.
                            Trong thẳm cùng, trưa Hạ nhớ chiều Đông.
                            Xin nhắc mãi để ngàn đời sau nhớ.
                            Đợi Đông về, dang trải nỗi chờ mong.

                            Chân bước đi, nửa  mảnh hồn để lại.
                            Nửa hồn kia tê dại, biết gì hơn.          
                            Con tim vỡ, vẫn mong chờ ngắc ngoải.    
                            Hơi thở tàn, theo nhịp phổi từng cơn. 
                             
                             
                             
                            Xuyên Đông 

                             
                             







                            #44
                              Lê Thị Như Hằng 12.04.2009 13:26:32 (permalink)
                               
                               





                              Tạ ơn đời

                              Đốt ngọn nến, soi lòng tăm tối,
                              Mỗi giọt buồn , nhỏ đọng vào Tim
                              Đầy chung nến, tâm nầy vơi khổ
                              Tạ Ơn Đời , sáng rỡ hồn tôi

                              Tạ ơn Cha, soi đường con trẻ
                              Tạ ơn Mẹ, dìu dắt đời con
                              Tạ ơn Em, năm tròn vất vả
                              Tạ Ơn Đời, giữ trọn niềm tin

                              Tạ ơn nhau, bao lần vấp ngã
                              Tạ ơn người, đã dạy đời tôi
                              Bao năm tháng trau dồi chữ nghĩa
                              Chỉ một ngày, cũng nghĩa trăm năm

                              Trầm hương đốt, Tạ ơn trời đất
                              Tạ Ơn Đời, chất ngất Tình Thương
                              Đem yêu thương dâng đầy Hiếu Thảo
                              Thương bao người , trong cảnh lầm than...
                              Thương đất nước, trong mùa thác lũ
                              Biết chừng nào, giặc rũ nhau đi ?...

                              April 11, 09
                              ( Mời nghe Nhạc Bản "Tạ Ơn Đời")


                              Tường Khanh

                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 64 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9