Buồn Vu Vơ
Ôm vào nỗi nhớ vu vơ
Không rõ tên tuổi ,mình khờ phải không?
Nhiều khi thương nhớ ngập lòng
Không người bày tỏ ,trong lòng nặng mang
Buồn vu vơ chẳng rõ ràng
Nhớ người nên phải đa mang chữ sầu
Người bên đó có hay đâu
Bên này có kẻ khóc rầu nhớ thương...
Vô tình gặp lại giữa đường
Người cũng nghoảnh mặt như dường chẳng quen
Thôi thì ta hãy cố quên
Không thương ---Không nhớ-- Không nên ưu sầu
Nghĩ vậy mà có quên đâu
Đêm đêm chữ nhớ gối đầu mỗi đêm
Có chăng lại nhớ nhiều thêm
Bỏ đi chưa được...Cho nên nhớ nhiều
Phải chăng họ cũng biết yêu
Biết thương ,biết nhớ cùng chiều với ta
Thì ta đâu phải xót xa
Ôm vào nỗi nhớ..vào ra một mình...!!!
Cô Lữ