ANH VẪN NHỚ
Anh vẫn nhớ một buổi chiều vơi nắng.
Cánh đồng xanh sóng lúa tận chân trời.
lặng ngắm em đang múm mím môi cười.
Tóc bay xõa khoe cổ dài hồng trắng.
Thóang đâu đây những điệu hò trầm bổng.
Em bảo rằng tiếng hát của con tim.
Nắm nhẹ tay anh - thời khắc bỗng lắng chìm.
Trời đất chao nghiêng ngập tràn xúc động.
Em duyên dáng cuốn hồn anh gió lộng.
Em tuyệt vời - anh chất ngất niềm thương.
Chiều hôm ấy em rực rỡ lạ thường.
Anh chợt hiểu - Khi tình yêu chợt đến.
Anh vẫn nhớ một buối chiều thuở ấy.
Em bảo anh rằng hai đứa đẹp đôi.
Biết anh yêu bằng ánh mắt, môi cười.
Bằng cử chỉ trong ân cần dấu ái.
Em sung sướng dựa vai anh mềm lả.
Mái tóc dài hờ hững thả tung bay.
Nụ hôn đầu tay xiết chặt vòng tay.
Trong ngây ngất tiếng con tim rỗn rã
Em dấu ái trong tình yêu ngà ngọc.
Mắt mơ màng ao ước chuyện ngày mai
Tay nắm tay ta tiến thẳng tương lai.
Và mặc kệ đằng sau nhiều chua xót.
Với tình yêu em tin mình thắng cuộc.
Hưởng trọn đời bình lặng....với thương yêu...(*)
Ánh mắt ngây thơ trong sáng diễm kiều.
Anh đắm đuối lịm hồn bên dáng ngọc.
Nhưng tiếng thở dài như dao bào cắt ruột.
Nước mắt lưng tròng em khóc tình ta.
Chuyện gia đình, chuyện nội ngoại gần xa.
Bao sóng gió xóa tan lời hẹn ước.
Tình đôi ta không như lời hẹn ước.
Ước hẹn làm sao khi điệu nhạc lơi cung.
Đầu mùa lá đổ, thuyền đã sang sông.
Và từ đó anh sống đời phiêu bạt.
Anh vẫn nhớ những buổi chiều nắng nhạt.
Cánh đồng xanh gợi nhớ những mơ màng !!!! ....
Bước quay về, gom nhặt hạt tình vương.(*)
Gom tất cả nỗi nhớ nhung chất ngất
Em có biết ở phương trời xa lạ.
Nhớ về em anh gởi gió mang về...
Trao đến em những ao ước câu thề...
Trong giấc mộng em nữ thần diễm lệ.
Em vẫn nhớ những chiều xuống chậm (*)
Mình bên nhau tay ấm vòng tay
Nụ hôn nồng hưởng trọn mê say
Sao em quên những ngày xưa ấy...
Tình yêu nào mình trao nhau một thuở
Tình đậm sâu đâu dễ có úa màu
Cả bây giờ và mãi về sau
Xin giữ trọn hương tình đầu nguyên vẹn....
TMH + CLB
09/09
Trân Trọng trao tặng Cô Lữ Buồn.
Thân chúc bạn luôn luôn vui.
TMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2008 16:53:34 bởi Trần Mạnh Hùng >