Vụn Vỡ ...Đừng Xô Tôi !!!
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 5 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 62 bài trong đề mục
Tuong Vi 22.09.2008 08:51:49 (permalink)
"Tình ngỡ đã quên đi như lòng cố lạnh lùng
Người ngỡ đã xa xăm bỗng về quá thênh thang"...
 
 
... Đúng. Viển vông. Viển vông hết sức... Hết sức điên rồ. Con người ta có thể hàn gắn được trái tim không nếu những mảnh vụn vẫn còn... vụn vỡ... Kì lạ thật, thay vì..."đập".... nó... vụn vỡ hơn... sao không gom nhặt chúng đi?  ừ, thì không quên được... Nhưng có ai bắt phải quên đâu? Xếp chúng lại. Trái tim ta rộng lắm mà. Một ngăn cho những niềm đau thì đâu phải là quá xa xỉ?
  Rối?... Một mình chưa đủ hay sao? Còn cần người giật dây để làm gì?...Người bên ta có làm ta đủ bình yên không? Ngớ ngẩn... ngớ ngẩn hết sức... Viển vông hết sức!
 Mà thôi, không tranh cãi với BụiTim nữa. Cùng một con tim nồng nàn... nhức nhối... Nhưng hướng đi khác nhau... quan niệm khác nhau... nên bất đồng cũng không có gì là lạ... Chỉ mong rằng... Hãy là chính mình... Đối diện với những niềm đau...

Đôi khi... là mất, đôi khi... là được. Bạn hiểu tôi nói gì không, Bụi tím?
 
Khi nào quá mệt mỏi, Vi sẽ cho Bụi tím mượn vai. Uki? Free Bụi tách trà luôn thể! Còn giờ... thì ráng lên...Gom... nhặt... mảnh vụn... 
 
Đôi khi...là mất, đôi khi... là được!
 
 
#16
    Bụi Tím 24.09.2008 02:23:32 (permalink)
    "Mình không thương mình ,trời tru đất diệt " có đúng thế không? như mới hôm nọ mình cũng không muốn thương cả bản thân mình...sao trời chẳng lấy đi của mình hơi thở nhỉ....thế ông trời đã bất công với mình rồi sao?
     
    Lại thêm 01 vài người làm ta chùng bước ...chùng bước để lại bước tíếp ...nối tình thương với tình thương ...nỗi đau mình ...cuộc đời mình có thấm gì so với nỗi đau của nhiều người khác ...hình như lúc này mình hơi tham lam lên thì phải ...
     
    "Ăn cơm nhà ,vác tù tổng" câu nhân thế thường chửi cho những người như mình đúng không ? BT thế giới này chẳng ai biết là ai ,vài người gặp nhau là biết ...thế thì vì cái gì ....tấm lòng ...sự bền bỉ để mình vững bước ....tấm lòng như giờ hình như đã chai sại không còn cảm xúc nhiều nửa rồi ....
     
    Ko yêu ,không nhớ ,sống vì cái "khù khờ" nhân thế đang chửi thôi nhé ....xin hãy cho tôi được như thế ...hay hãy cho tôi 01 trái tim "mang trá" trái tim rỗng tếch ....đừng cho tôi chở hoài 01 trái tim thủy như thế này mãi ...xin đừng cho tôi là người có tấm lòng ....có trước có sau ...có nhân có nghĩa ....hãy lấy đi tất cả và xin trao cho tôi 01 trái tim xấu xa ...trái tim xảo trá ...để tôi sống với cuộc đời này ....tôi không ! không ! không ! không muốn mình cứ mang hoài 01 trái tim khờ dại ,trái tim thủy chung ,và trái tim "khùng điên " chẳng thương thân mình như thế này ....
    Tôi không muốn  khi yêu anh rồi ...tôi chỉ là người như thế này ...chỉ biết yêu không cần gì cả ...cho mà không nhận ...ôi buồn cưới ...anh nghĩ rằng tôi điên lắm ....và đúng tôi điên thật ...anh à....wá điên ...khi chỉ như thế này mãi ....dù có gặp anh hay dù không gặp tôi cũng chỉ 01 trái tim này khi đã yêu anh ....khùng nặng ....ở đời ai cũng cho và phải nhận còn mình ...đúng là 01 con nhỏ wá điên ...yêu anh tôi không cần ...có anh ...chiếm anh ,anh phải yêu tôi lại ...không cần thiết những thứ ấy với tôi đâu ...bởi tôi là một con nhỏ man mà anh ....
    Tôi không muốn mình làm những việc thiên hạ cứ bĩu môi ...dè chê ...và còn nghi ngờ ...bởi cái mình tốt họ rất nghi ngờ ....vì họ là những người khôn lanh tỉnh táo và đâu điên dại như tôi ...Xin hãy cho tôi 01 trái tim không còn tình người để tôi trở thành người tỉnh táo như mọi người ....tính tóan ...không vì mọi người mà làm những chuyện thế nhân dè bĩu kia ....
    Mẹ cha hãy thay cho con trái tim toan tính ,trái tim xấu xa 01 tí để con không phải thế này ....nếu mẹ cha biết con làm những chuyện như thế này Mẹ cha lại đau lòng lắm ...Cũng tại mẹ cha đấy ...cho con trái tim thủy thế này mà chi ...con không muốn trái tim này nữa bây giờ mẹ cha ơi ....
    Có ai không ? có ai dám đổi trái tim khùng điên này dùm tôi không ? tôi sẽ bù lỗ cho ...??? có ai không ? cuộc đời ...???
     
    #17
      Tuong Vi 24.09.2008 09:16:14 (permalink)

      Trích đoạn: Bụi Tím

      "Mình không thương mình ,trời tru đất diệt " có đúng thế không? như mới hôm nọ mình cũng không muốn thương cả bản thân mình...sao trời chẳng lấy đi của mình hơi thở nhỉ....thế ông trời đã bất công với mình rồi sao?
       
      Ko phải bất công đâu bụi tím ơi, mà bởi còn quá nặng nợ với đời. Chưa trả hết công sinh thành dưỡng dục của Ba Mẹ, chưa trả hết những đồng xu yêu thương mà mọi người tiết kiệm cho ta.... Lấy đi hơi thở, chẳng phải là tiếp tay cho ta trốn nợ ah. Vớ vẩn hết sức...

       
      Lại thêm 01 vài người làm ta chùng bước ...chùng bước để lại bước tíếp ...nối tình thương với tình thương ...nỗi đau mình ...cuộc đời mình có thấm gì so với nỗi đau của nhiều người khác ...hình như lúc này mình hơi tham lam lên thì phải ...
       Mượn câu của một ai đó trên Box Trịnh nè: "Một chút xót xa riêng, một chút cay đắng riêng của mình thì cũng không làm đời này xô lệch thêm chút nào đâu"
      "Ăn cơm nhà ,vác tù tổng" câu nhân thế thường chửi cho những người như mình đúng không ? BT thế giới này chẳng ai biết là ai ,vài người gặp nhau là biết ...thế thì vì cái gì ....tấm lòng ...sự bền bỉ để mình vững bước ....tấm lòng như giờ hình như đã chai sại không còn cảm xúc nhiều nửa rồi ....
       
      Ko yêu ,không nhớ ,sống vì cái "khù khờ" nhân thế đang chửi thôi nhé ....xin hãy cho tôi được như thế ...hay hãy cho tôi 01 trái tim "mang trá" trái tim rỗng tếch ....đừng cho tôi chở hoài 01 trái tim thủy như thế này mãi ...xin đừng cho tôi là người có tấm lòng ....có trước có sau ...có nhân có nghĩa ....hãy lấy đi tất cả và xin trao cho tôi 01 trái tim xấu xa ...trái tim xảo trá ...để tôi sống với cuộc đời này ....tôi không ! không ! không ! không muốn mình cứ mang hoài 01 trái tim khờ dại ,trái tim thủy chung ,và trái tim "khùng điên " chẳng thương thân mình như thế này ....
      Tôi không muốn  khi yêu anh rồi ...tôi chỉ là người như thế này ...chỉ biết yêu không cần gì cả ...cho mà không nhận ...ôi buồn cưới ...anh nghĩ rằng tôi điên lắm ....và đúng tôi điên thật ...anh à....wá điên ...khi chỉ như thế này mãi ....dù có gặp anh hay dù không gặp tôi cũng chỉ 01 trái tim này khi đã yêu anh ....khùng nặng ....ở đời ai cũng cho và phải nhận còn mình ...đúng là 01 con nhỏ wá điên ...yêu anh tôi không cần ...có anh ...chiếm anh ,anh phải yêu tôi lại ...không cần thiết những thứ ấy với tôi đâu ...bởi tôi là một con nhỏ man mà anh ....
      Tôi không muốn mình làm những việc thiên hạ cứ bĩu môi ...dè chê ...và còn nghi ngờ ...bởi cái mình tốt họ rất nghi ngờ ....vì họ là những người khôn lanh tỉnh táo và đâu điên dại như tôi ...Xin hãy cho tôi 01 trái tim không còn tình người để tôi trở thành người tỉnh táo như mọi người ....tính tóan ...không vì mọi người mà làm những chuyện thế nhân dè bĩu kia ....
      Mẹ cha hãy thay cho con trái tim toan tính ,trái tim xấu xa 01 tí để con không phải thế này ....nếu mẹ cha biết con làm những chuyện như thế này Mẹ cha lại đau lòng lắm ...Cũng tại mẹ cha đấy ...cho con trái tim thủy thế này mà chi ...con không muốn trái tim này nữa bây giờ mẹ cha ơi ....
       
      Ngớ ngẩn, ngớ ngẩn hết sức!


      Có ai không ? có ai dám đổi trái tim khùng điên này dùm tôi không ? tôi sẽ bù lỗ cho ...??? có ai không ? cuộc đời ...??? 
       Lỗ? Lãi? Bạn có bù được không?
      Lỗ thì bù, lãi thì đòi lại hả? Bó tay.com
       
      Hôm nay, cafe một mình. Ko mời bụi tím nữa. Bụi tím cứ ở đó mà tính bài toán trái tim đi!
       



      "Sáng nay cafe một mình, Sài Gòn chợt mưa, chợt mưa
      ...
      Sáng nay nghe mưa quanh mình, trời chợt lạnh như mùa đông"
      ...
      Tớ yêu mùa đông! 
       
       
      #18
        Bụi Tím 24.09.2008 11:58:40 (permalink)

        Có ai không ? có ai dám đổi trái tim khùng điên này dùm tôi không ? tôi sẽ bù lỗ cho ...??? có ai không ? cuộc đời ...??? 
         Lỗ? Lãi? Bạn có bù được không?
        Lỗ thì bù, lãi thì đòi lại hả? Bó tay.com
        . Bụi tím cứ ở đó mà tính bài toán trái tim đi!


        Chẳng có ai đổi cả...vì thế nó phải là chính nó như mọi ngày mà thôi....vâng lại là con điên lao đầu vào mọi việc giúp 01 tí gì đó cho đời...để wên...wên....có được không?
        Mong muốn được đổi trái tim toan tính...nhưng mà có được đâu...Mẹ cha đã cho nó thể rồi mà....
        Thôi cứ kệ...cũng chỉ là khỏang khắc...nó được tỉnh ngồi nhìn lại...nhớ lại...những việc làm...những lời nói xung quanh nó mà thôi.....
        Chỉ tỉnh trong khoảng khắc...và còn lại là điên triền miên....ok...nó lại sống với cái điên của chính nó hằng ngày...lên kế họach cho chương trình "Không Khoảng Cách " cho 97 cụ già bệnh tật neo đơn ở chùa Bình Quang đây...
        Và điên lại thế nhé nó ơi...điên của chính nó.....

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2008 14:15:18 bởi Bụi Tím >
        #19
          Bụi Tím 29.09.2008 12:04:35 (permalink)
          Say...sau một đêm...rã rời......sao lại dễ say thế...có lẽ do mệt wá...2 đêm không ngủ với khỏang đường dài...nên dễ say...hay....
          Ôi đau đầu wá....đầu như cuồng quay....tức tức....có ai mua cục tức này dùm nó không? tức đúa em gái của chính nó...??? tại sao??? tại sao???
          Và giờ nó lại cố gắng mỉm cười để tiếp tục cuộc sống ,tiếp tục công việc nó chọn. cố gắng hành động như thể mọi việc đều ổn. Nhưng có ai không?có ai biết cảm giác nó đang vỡ vụn...không còn gì...không còn tất cả....không....? không?.....
          Và bây giờ nó thầm muốn được nghe Tiếng guitar ,chơi thật cuồng lọan như cào lên không gian cái cảm giác buôn buốt nhột nhạt của vết mèo cào. Vén rèm, đẩy xô nỗi tức ,nỗi ấm ức ,nỗi đập phá để tha thứ cho em gái nó ,và cho chính nó ,để bầu trời trên đầu xanh thăm thẳm không còn u buồn nửa.Nó muốn mình như bị phủ trong một mớ cảm giác quá mạnh không thể gọi tên, tim đập nặng nề trong lồng ngực.

          #20
            Tuong Vi 03.10.2008 22:20:22 (permalink)

            Trích đoạn: Bụi Tím

            Say...sau một đêm...rã rời......sao lại dễ say thế...có lẽ do mệt wá...2 đêm không ngủ với khỏang đường dài...nên dễ say...hay....
            Ôi đau đầu wá....đầu như cuồng quay....tức tức....có ai mua cục tức này dùm nó không? tức đúa em gái của chính nó...??? tại sao??? tại sao???
            Và giờ nó lại cố gắng mỉm cười để tiếp tục cuộc sống ,tiếp tục công việc nó chọn. cố gắng hành động như thể mọi việc đều ổn. Nhưng có ai không?có ai biết cảm giác nó đang vỡ vụn...không còn gì...không còn tất cả....không....? không?..... (Co. Troi biet, dat biet, va trai tim ta biet. Vay da du chua Bui Tim?)
            Và bây giờ nó thầm muốn được nghe Tiếng guitar ,chơi thật cuồng lọan như cào lên không gian cái cảm giác buôn buốt nhột nhạt của vết mèo cào. Vén rèm, đẩy xô nỗi tức ,nỗi ấm ức ,nỗi đập phá để tha thứ cho em gái nó ,và cho chính nó ,để bầu trời trên đầu xanh thăm thẳm không còn u buồn nửa.Nó muốn mình như bị phủ trong một mớ cảm giác quá mạnh không thể gọi tên, tim đập nặng nề trong lồng ngực.


             
             
            ..."Tuong mong manh diu dang nhu co
            Lai vung ve thanh vet xuoc trong nhau"...
            ...
             
             
            Bui Tim ah! Cam on ban. Vi mot dieu gi do.
            Bui tim ah! Toi khong biet ban gian gi em gai ban, Nhung neu nhu co the tha thu duoc, thi hay tha thu. Neu con khuc mac, hay ngoi lai, noi chuyen voi nhau, giai toa nhung khuc mac do di. Hay yeu thuong khi con co the. Bui tim ah! Ban cu thu di.... Tha thu duoc cung chinh la cho trai tim minh mot co hoi giam bot su buc tuc, cuong quay, them mot co hoi de yeu thuong...
             
             
            Chuc ban luon cuoi (nhung nu cuoi tu nhien chu khong guong gao, hay rao hoanh)
             
            ......... Hanh phuc? Voi ban la gi?
             
            #21
              Bụi Tím 06.10.2008 21:25:09 (permalink)
              Im lặng của đêm tôi đã lắng nghe
              Im lặng của ngày tôi đã lắng nghe
              Im lặng của đời tôi đã lắng nghe
              Tôi đã lắng nghe trái tim lạc loài
              Bao dêm đã qua im lặng của người
              Tôi đã lặng nghe im lặng của tôi"

               
              Vâng nó đang im lặng ...dù ai nói gì ...dù ai làm tí chùng lòng trong nó ...nhưng đừng vì thế mà dừng bước ,nó nhé ...đời được mấy người bị khùng điên như nó ....ai cũng nói ...nhưng có ai làm không ? hay ai cũng chính vì cá nhân của mình mà thôi ....
              Như anh nói ...nó cũng vì chính nó ...nó mới làm thế ...??? chẳng sao ...vì anh cũng không hiểu nó ??? chứng kiến tận cùng những nỗi đau ...cũng chưa hiểu tận hết ...nỗi đau ....nửa là....
               Nó thở dài để giữ sức đi qua cả một đời mộng mị. Tiếng thở dài, nỗi khắc khoải,những đau mòn, những mất mát ly tan khi lắng nghe tất cả. Nó biết nói gì khi mọi người còn chưa hiểu nó. Những trắc ẩn đâu đó trong vũ trụ này có ghi dấu những muộn phiền bởi yêu thương chưa trọn còn đó chưa nguôi ngoai. Nó lạc lõng khi thấy chiếc lá vàng xoay mình do dự tìm về đất lành. Nó chơi vơi khi ngồi giữa tiếng ca dắt dìu nhau của những cặp tình nhân....
               
              Thời gian này, quả thật là rất dài và chậm chạp, nhưng có lẽ vì thế mà nó thấy được nhiều điều nó không như trong mơ, và anh giúp nó biết cách sống thực tế hơn. Nó cảm ơn anh về điều đó....
              Ngày hôm qua và những ngày trước đó nữa, nhớ anh nhiều lắm. Chỉ mong là được gặp anh, là được nhìn thấy anh, nghe giọng nói anh.Chiếc mặt nạ của nó đã quá lâu, đã ăn sâu đến mức khó có thể dễ dàng tháo ra. Để tháo gỡ chiếc mặt nạ nó đã đeo bao nhiêu năm nay, Tình yêu thì không bao giờ có chiếc mặt nạ của nó. Nhưng nó yêu anh, và không biết phải làm sao, phải làm như thế nào. Âm thầm và lặng lẽ, tình yêu không có mặt nạ nào cả nhưng sao thật khó để biết mình yêu một người nhiều đến thế. Mà chỉ đến khi không còn như xưa nữa mới biết mình yêu thật nhiều. 
              Nó muốn tình yêu không có mặt nạ,...nhưng.....
              Cám ơn vì đời đã mang anh cho nó. Để dù số phận đã an bày nhưng nó vẫn không ngừng yêu anh ....

              Giá như mình gặp nhau sớm hơn, khi nó chưa một lần đổ vỡ, để được yêu anh nhiều hơn và không làm nó đau khổ như bây giờ nhỉ...?

              Nhưng hôm nay đã khác. Vì đời cho nó có anh, để anh dạy cho nó bài học về tình yêu, là yêu một người là hi sinh vì người đó, là yêu một người là muốn người đó hạnh phúc. Nó không thể đeo chiếc mặt nạ để yêu một người, bởi vì tình yêu là của những con tim biết sống và biết yêu. Nó không có quyền và không thể mang sự ích kỉ của mình vào tình yêu. Chỉ cần yêu là đã sống hết mình một nửa! phải vậy không anh ? Vì thế nó chỉ cần anh vui..hạnh phúc là nó đã mãn nguyện rồi....anh à....

              Nó là thế....chỉ có nó mới thế thôi....

              #22
                Tuong Vi 08.10.2008 20:05:11 (permalink)
                [sm=comp.gif]
                 
                ..."Chuyện vui em hãy giữ
                Cho nỗi buồn đừng qua đây"...
                 
                ......................................................
                ....................................
                ........................................................
                #23
                  Bụi Tím 13.10.2008 06:54:14 (permalink)
                  Mọi chuyện cũng chẳng giải quyết đâu vào đâu ? số 0 lại trở về con số 0 ........
                   Và nó cũng không có thời gian nghĩ đến mớ cảm xúc lẫn lộn ấy của nó về anh là cái gì?  Có thăm thẳm như lòng biển xanh trầm mặc... ? Có lẽ cái mà nó cảm nhận lúc này chỉ là nổi buồn, buồn lắm, chỉ vì không gặp được nhau.

                  Đâu biết được con đường sẽ kéo dài đến đâu, sẽ dẫn chúng ta đi về đâu ? Nhưng nếu anh cho nó cơ hội, nó sẽ yêu cho đến cuối con đường. Riêng nó, sẽ nhớ anh cho đến cuối con đường, với con tim không còn nguyên vẹn nữa…
                  Nỗi nhớ này làm cho nó làm việc nhiều hơn, tình yêu này làm cho nó cố gắng hơn...nhưng hình như nó cũng làm cho mình thay đổi đi nữa... 

                  Nó cảm thấy nó lẻ loi hơn trước, hiền hơn trước và hình như cũng lặng lẽ hơn trước...

                  Đường đời này...ai cũng lối về...với nó...
                  ...Nhớ lắm

                   
                  [themNhac]mms://nhacvietplus.com.vn/nhacvietplus/media/01albumthang8/Boulevard-Of-Broken-Dreams.wma[/themNhac]  

                  #24
                    Tuong Vi 14.10.2008 01:06:53 (permalink)
                     
                    Bụi  Tím ah! Văn vi Ko khá, nếu không nói là tệ. Nên đôi khi muốn nói mà không thoát ý mình muốn nói gì. Hum nay nhìn thấy số O của Bụi Tím, bất chợt Vi nhớ đến một đọan viết của bạn Vi: "Khi cái bạn có chỉ là con số Không - đồng nghĩa bạn phải bắt đầu lại từ đầu. Những gì đã qua có thể đầy tràn hạnh phúc nhưng hẳn cũng lắm nỗi buồn, rộn rã tiếng cười nhưng cũng nhiều nước mắt.

                    Có một bài thơ tình cờ đọc được trên tường lớp học từ hồi cấp 3 mà đến giờ tôi vẫn nhớ như in. Bài thơ vô đề và không ký danh tác giả, tương tự như bao đoạn thơ khác mà giới học trò hay chuyền tay nhau chép trong lưu bút thời đó, tôi thường gọi chung là thơ học trò:

                    Xưa, Không anh - bình lặng, sống vô tư

                    Nay trở lại Không anh - đầy bão tố
                    Vẫn cứ tưởng lại hoàn nguyên như cũ
                    Có ai ngờ, Không lại chẳng bằng Không...
                     
                    Bài thơ với ngôn từ, vần điệu hết sức đơn giản, nhưng tôi thích cách sử dụng con số để thể hiện sự xoay vần của trạng thái, cảm xúc con người... Đặc biệt là câu cuối:..."Không lại chẳng bằng không"... Nghe sao mà chua chát thế?
                    Khi cái bạn có chỉ là con số không - đồng nghĩa bạn phải bắt đầu lại từ đầu. Những gì đã qua có thể tràn đầy hạnh phúc nhưng hẳn cũng lắm nỗi buồn, rộn rã tiếng cười nhưng cũng nhiều nước mắt. Đó có thể là bài học, là kinh nghiệm, cũng có thể chỉ là những vết cứa xót xa. Để khi phải bước tiếp từ sự trống rỗng ấy, bạn sẽ chọn hướng đi nào? Tiếp tục tiến tới, lạc quan và tin tưởng. Hay phó mặc cho số phận, nước nổi bèo trôi?
                    ...
                    Người ta thích những con số Không trên tờ giấy bạc ngân hàng. Nhưng chẳng ai thích sự mất mát và trống trải của tâm hồn. Thật mệt mỏi khi cứ phải tự thổi vào đó lòng quyết tâm, niềm khao khát, nỗi mong chờ, những lời động viên của lý trí để rồi ai đó cứ "Vô tình" đâm thủng bong bóng ấy... Vỡ òa... không khóc nổi... không thù hận nổi... Không đập phá nổi..."
                     
                    Bụi Tím ah! Vi cũng như Tím. Một con tim nồng nàn và nhức nhối. Vi cũng đã từng tự nhủ "Nếu anh cho Nó một cơ hội, nó sẽ yêu cho đến cuối con đường. Riêng nó, sẽ nhớ anh cho đến cuối con đường"... Vi cũng Từng vì nụ cười của người ta mà lặng lẽ khóc. Nhưng rồi thì sao. Tất cả như bong bóng xà phòng... Vỡ òa... Không khóc nổi... Không ghét nổi... không đập phá nổi. Tím biết không, ngày đầu tiên nhìn thấy những nét mực tím này, lần đầu tiên đọc những dòng Tím viết. Trái tim Vi đau nhói. Những vết cứa xót xa... Vi giận Tím. Giận ghê lắm. Tím làm VI nhớ. Vi nhớ cái thủa không anh. Vô tư và nhí nhảnh. Ngày không anh. VI không biết màu mực tím. Ngày... biết nhớ anh, những trang vở tím ngắt một màu... Nhưng rồi. Cũng lại nét mực Tím bắt Vi đối diện với trái tim Vi. ừ. Vi không đủ can đảm hàn gắn những vết thương lòng, những hiểu lầm đã dày lên theo năm tháng. VI hèn nhát? Có thể. Nhưng Vi mệt mỏi lắm rồi, Vi không đủ can đảm thổi vào đó lòng quyết tâm, nỗi mong chờ, hay những lời động viên nữa. Vi thực tế hơn rồi. Vi đã mua găng tay, không hão huyền chờ anh đến ủ ấm đôi tay lạnh giá của Vi nữa. (Mà anh chưa bao giờ biết Tay Vi lạnh nhỉ? Hihihi. Ngang bướng. hay Mặt nạ? Hahaha. Nhưng có lẽ thế lại hay, chứ nếu anh ủ ấm tay Vi, rồi... lại một mình Vi với mùa đông lạnh giá thì... Chẹp chẹp... sẽ nhức nhối và xót xa lắm...)
                    "Nó không thể đeo chiếc mặt nạ để yêu một người, bởi vì tình yêu là của những con tim biết sống và biết yêu. Nó không có quyền và không thể mang sự ích kỉ của mình vào tình yêu"
                    ... Nếu anh cho Tím một cơ hội, Tím sẽ yêu anh đến hết con đường? Có thể không Tím??? Có chắc Tím sẽ yêu anh đến hết con đường?
                    Tím ah! Cơ hội đôi khi không phải từ người khác, Cơ hội đôi khi là ở chính Tím mà. Đừng quên nhé
                     
                    "Những người cần gặp nhau trước sau gì cũng gặp
                    Những người không thể bên nhau, chỉ có thể đi lướt qua nhau"
                     
                    VI sẽ bước tiếp con đường. Và có thể đôi  khi những trang giấy sẽ nổi màu mực tím. Nhưng... Sẽ không nhức nhối, xót xa.
                    Xa anh, xa tím... Trầm lắng hơn?... Ồn ào hơn?... Hay Từ bi hơn?
                    Dẫu sao Vi không phải thiên thần, Vi chỉ là một người bình thường, biết yêu bằng trái tim biết đau.
                     
                    Cầu mong anh... Và Tím luôn Bình An, Hạnh Phúc.
                    Cảm ơn Bụi Tím, Cảm ơn anh!
                     
                    "Sáng nay cafe một mình
                    Sài Gòn chợt mưa chợt mưa..."

                    #25
                      Bụi Tím 14.10.2008 10:08:51 (permalink)
                      Cám ơn Tường Vi thật nhiều nhé....
                      Đúng thật là 0 lại không bằng 0 ,Wên lại chẳng = wên ,sống như chẳng = sống...
                      Vâng chúng ta chỉ là những người bình thường với những trái tim bình thường...đau...nhức nhối....
                      Không có gì là kéo dài mãi mãi
                      Và chúng ta đều biết trái tim yêu cũng có thể đổi thay
                      Cũng khó như nỗi nhớ hôm nay

                      Nhớ...đau...ray rức mãi trong tôi...
                      Không cần phải hỏi không cần phải mộng....nó đã dành trọn cho anh một khoảng không gian không có nó,và nó cũng biết rằng trong anh ,nó chỉ là một con nhỏ "rắc rối" mà thôi...... Quanh anh còn có những người khác không phải là nó.

                      Anh quá lãng mạn hay quá đời trần để không thể giữ được trái tim anh cho riêng mình nó???

                       
                      [themMovie]mms://nhacvietplus.com.vn/nhacvietplus/media/jespere.wmv[/themMovie]  
                       
                      Bài hát thật nhẹ nhàng làm sao?...mong rằng tâm nó cũng thật nhẹ nhàng như bài hát này nhỉ?

                      #26
                        LamTím 31.10.2008 23:58:28 (permalink)
                        Nghe miên man trong đêm lạnh từng lời anh hát...nó vẫn còn nhớ...như kỉ niệm khắc sâu trong trái tim nó. Anh - người nó yêu, giản dị và sâu lắng đến lạ lùng....và rất ư là khó tính.Nó vô tình đi qua nhau...lãng đãng rồi vô tình mất nhau...Nó ngốc nghếch...anh từng trải và hiểu biết. Một nửa của nó là thế! phải không? không phải?

                        Đã lâu quá rồi nó không viết cho anh.Nó tưởng là sẽ quên được. Nhưng cho đến hôm nay, khi nén lòng nghe lại những ca khúc anh từng hát,nó mới biết mình không thể quên.Và nó lại muốn viết để nhẹ vơi bớt cõi lòng....Nó cứ mãi mang như vậy...ôi nặng lắm...
                        Nó đã rất đau khổ anh à! Vô cùng đau khổ. Đau đớn đến tuyệt vọng khi nó hiểu anh với nó sẽ mãi mãi không thể là của nhau. Nhưng nó vẫn tin nó gặp anh là vì số mệnh.
                        Thế nên
                        "Nếu thời gian có quay trở lại.
                        Ngày nó gặp anh, cái ngày xa xưa ấy
                         Nó vẫn muốn như thế Anh à."

                        Nó vẫn mong dù không là của nhau,nó cũng không phải hối tiếc vì đã gặp và yêu anh. Yêu bằng tất cả sự si mê và dại khờ của 1 đứa con gái cứng đầu và vẫn luôn tự mãn.
                        À,nó lại lẩm cẩm mất rồi. Bởi anh từng nói sẽ chẳng bao giờ muốn gặp nó nửa. Chẳng bao giờ anh muốn nhìn nó nữa.Nó đã lầm lũi quay đi mà không hề níu kéo. Giá mà nó có thể níu anh lại. Biết đâu... Mà thôi, day dứt để làm gì.
                        Dù đã xa và mãi mãi xa nhau nhưng, yêu thương.Nó sẽ luôn nhớ...

                        Nó lại thế nửa rồi....
                         
                        #27
                          Bụi Tím 04.11.2008 13:51:49 (permalink)
                           Bay Đi...Cánh Chim Biển..!
                           
                          Tin nghe lệ bỗng chứa chan
                          Hai hàng nước mắt như giăng lưng trời
                          Em tôi xong một kiếp người
                          Trời ơi! Sao cảnh kẻ cười người đau
                           
                          Kiếp em sao lắm bể dâu
                          Lên tám em đã u sầu quạnh hiu
                          Cô nhi thân nhỏ liêu xiêu
                          Vé số rong ruổi …sinh tồn ngày qua
                           
                          Niềm đau tưởng đã thoát ra
                          Hằng ngày kiếm sống …ê a đêm về
                          Dạy em từng chữ hằng đêm
                          Để mai khôn lớn ….thoát đời khổ đau
                           
                          Mà nào phận số buông tha
                          Tử thần dẫn dắt …em xa tôi rồi
                          Em đi chồng số vẫn cầm
                          Máu em trộn đỏ …lìa trần thiên thu
                          Bụi Tím.1g30sg04/11/08
                          (Thương tiếc tiễn Quốc Bảo 01 học trò mồ côi – đường phố của tôi )
                           
                          Bay đi...cánh chim biển của cô...trùng dương đón em về....cánh chim biển hiền lành của cô...ước mơ làm thủy thủ của em....giờ cô cầu nguyện thay thế bằng cánh chim biển cho em, Bảo nhé....
                           


                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55690/C13E71A515FD4CB883E756A129DD6471.jpg[/image]
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2008 13:59:01 bởi Bụi Tím >
                          Attached Image(s)
                          #28
                            Tuong Vi 05.11.2008 16:46:26 (permalink)
                            ...Xin cho một người... thấy bóng thiên đường...cuối trời thênh thang...
                            #29
                              Bụi Tím 19.11.2008 00:18:18 (permalink)
                              Đông về đã lưng ngày...Gío lạnh của cô đơn hay gió lạnh của đầu đông???...
                              Lại thêm một mùa đông...với những hanh hao nỗi buồn vẫn thế....Đêm trong em vẫn khắc khoải...nhưng chẳng hứa hẹn đợi chờ gì cho ngày mai...
                              Những cơn gió lạnh chợt ùa về và có lẽ lạnh hơn...lạnh ngang bằng ánh mắt nhìn của anh....
                              Lạnh...lạnh...như ngay giây phút em lạc lối....vào ánh mắt anh....giá như...cũng chỉ là giá như...
                              Bởi....
                              Mãi mãi....em chỉ là sân ga chờ đón con tàu mà thôi....và bởi mãi mãi em là kẻ đến muộn....Em muộn cuộc đời anh...muộn cả lời yêu...muộn cả đợi chờ....
                              Cứ mỗi sáng thức giấc lòng đau buốt nhận ra...em luôn đi bên đời anh....thật ngốc nghếch...sao cứ mãi như thế này.....thời gian cứ mãi đẩy 02 ta về 02 phía
                              Em...khỏa lấp niềm đau...bằng nỗi nhớ về anh...bằng những vu vơ cuộc sống đời thường....
                              thời gian vô tình trôi đi nghiệt ngã...em sắp quên ánh mắt của anh rồi....nhưng bù vào đấy nỗi khắc khỏai về anh như được nhân đôi....
                               
                              Em có từng chờ đợi ai đâu
                              Chỉ là anh rồi cũng thành vô vọng
                              Trong tim anh em bây giờ nhỏ bé
                              Liệu có bằng nửa chiếc lá mùa đông”
                               
                              Đêm nay vẫn một mình đi về con đường vắng....gió thổi se se lạnh...bổng nghe đâu tin bão đến nơi quê nhà...thế là...trở về thực tại....đời thường.....
                               
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2008 12:11:13 bởi Bụi Tím >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 5 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 62 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9