Vụn Vỡ ...Đừng Xô Tôi !!!
Xin Người !! Xin Người đó ! Đừng mãi hoài gieo gió Thắng hay thua? xin nhường hết cho người Đừng như thế ! Đừng bới tìm kẻ hở Để tình người....lem lắm mãi nụ cười Xin Người đấy ! Vén ghen hờn che lấp Đời vô thường !sống thác nào ai hay Này Người Ơi ! Đường đời trăm bể khổ Chốn ảo tìm vui.....đừng thêm oán thù... Bụi Tím Trời ạ....Tôi xin thua...thời gian tôi ko có nhiều để đi gây đau đớn cho người khác.... Chỉ vô tình mà sao người ko chịu hiểu cho nhau... Nếu đó là nhân duyên chữ tình của người thì anh ta đã là của người... Thời gian người đi tìm kẽ hỡ...sao ko lấy thời gian đó giúp đời...làm việc gì đó...biết đâu tình yêu sẽ say chuyển mà sao? Tôi xin nhường người thắng đó...tôi xin được làm kẻ thua...người hãy buông tha cho tôi người nhé.... Hãy để thời gian tôi làm nhiều việc khác nửa... Tấm lòng thành tôi cầu xin người đó...hãy cho tôi yên bình....Nợ người bao nhiêu tôi đã trả hết rồi...người đừng như thế nửa... Oán thù cứ mãi như vầy thì bao giờ thoát kiếp....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2009 23:51:09 bởi Bụi Tím >
Khi ta phải chịu thêm nhiều buồn khổ
Tức là ta càng gần đến ngày vui
Chẳng như người cam lòng toan tính nợ
Ta càng nhanh trả hết nghiệp đời
Cám ơn HT cũng như các anh chị, các bạn thật nhiều nhé... Tấm lòng của mọi người dành cho Tím thật ấm cúng... Riêng HT Tím rất thích câu chuyện HT kể cho Tím nghe ...
Có một người kể em nghe một câu chuyện được chắp vá thế này:
Một hôm Phật đi giảng kinh qua chỗ của những người Bà La Môn. Thấy Phật, họ chạy theo chửi mắng, nhưng chửi mãi, Phật cũng chẳng nói gì. Một người Bà La Môn chạy lên trước chặn Phật lại hỏi: - Tại sao ta chửi ngươi lại không nói gì? Phật trả lời: - Ta hỏi người, khi người đem quà đi mừng đám cưới, người ta không nhận thì quà ấy về tay ai? Người Bà La Môn trả lời: - Đương nhiên về tay ta. ........... Bầm ơi! Em chắc đọc xong Bầm hiểu ý em liền. Em biết mấy hôm nay Bầm có chuyện bực mình, nhưng những chuyện rắc rối vớ vẩn.... .......
Và chị K với anh TD ơi... Nụ cười của bụi thôi á....gì mà nghe ghê quá... Em nụ cười của thánh nhân....Nguyễn Duy Cần sống lại là chết em...
Cảm ơn tấm chân tình của mọi người dành cho Tím....đó là cái phúc rất lớn của Tím...
Và Tím chợt nhớ đến 01 câu : " Người có cái phúc lạ thường, tất sẽ có cái họa lạ thường ... "...hihihi...
Cảm ơn T nhiều nhé...uh xóa thế đi...cũng đừng đá động gì nửa hén...chán thì họ thôi mà lo gì...
Mình coi như ko có gì rồi thì T bất bình làm gì nè? Mình có đọc những bài của họ đâu mà giận với ko?
Không có thời gian để đọc những vớ vẫn ấy...thì đâu biết gì...hihihi...
Có người bảo mình đạt đến vô vi rồi á...
Hihihi....
Vẫn nhiều chuyện mình phải lo mình giúp được gì thì giúp mà....hay T cũng như mình đi há...đừng đọc những bài vớ vẫn của họ post thì ko bưc mình mà....
Càng làm thì càng dại mà thôi...
Mà ko cần phải lên tiếng việc mấy bài đó đâu...kệ cứ để họ nghĩ rằng họ đúng vì đươc BDH lấy ra đâu cần phải đính chính á...
Mình đang muốn họ nghĩ họ thắng mà...mình muốn mình xin đươc thua...hihihi....
Cảm ơn rất nhiều nhiều nhé....
Một ngày như mọi ngày Chát voive cùng voi_con ****** Mẹ ơi hôm nay con điểm tốt Đề tài luận văn con tả người Lúc đầu thì con quên tuốt luốt Mẹ hay mẹ Út? Con biết rồi... Con e thẹn trả lời nhè nhẹ Mặt mẹ tròn miệng cười xinh xinh Dáng mẹ lùn..nhưng mà thật lẹ Con thích mẹ cười mắt lung linh Chợt cô hỏi vì sao yêu mẹ Con trả lời không biết tại sao? Và thật yêu khi mẹ buồn lặng lẽ Khi con không ngoan chẳng nghe lời Hôm nay xa mẹ nửa trái đất Bước vào nội trú.. nơi rất xa Con mới biết lời mẹ dạy chí phải Tự lực con à...hãy chính ta Thế ngày qua con hỏi mẹ sao khó? Với mình Voi_Con mẹ thương yêu Còn bao trẻ khác mẹ đều trìu mến Hôm nay con hiểu, yêu mẹ nhiều Mẹ ơi mẹ... cảm ơn mẹ lắm Mẹ dạy cho con tình thương người Nơi con ở...tình người hạn hẹp Mẹ lại bảo con...san sẽ nụ cười... Bụi Tím (viết thay cho Voi_Con) Hôm nay 2 việc vừa lo sợ mơ hồ chuyện của ba...vừa hạnh phúc thật nhiều khi nghe Voi_Con nói chuyện..... Hôm nay V_C điểm tốt bài luận văn tả mình....con kể chấp vá từng đoạn nửa nạt nửa mỡ mà hạnh phúc thật ghê... Đúng thế V_C à...mẹ dạy con như ngày xưa bà ngoại dạy mẹ....Với con mẹ khó và với mẹ Út mẹ cũng khó...giờ con với mẹ út đều hiểu mẹ mong muốn gì? Con như tờ giấy trắng...nếu vô tình mà cọ vẽ lên nét vẽ không đúng...con sẽ theo như thế mà thôi...Khi con lớn con biết điều gì nên và điều gì không nên thì lúc ấy con sẽ tự suy nghĩ và mẹ không dạy nửa... Cũng như ngoại vậy....khi mẹ đã có thể hiểu thì ngoại không dạy mẹ thêm gì nửa cả...Ngoại bảo cứ để mẹ suy nghĩ và chọn lựa...có thể mẹ sẽ sai...nhưng từ sai mẹ rút ra bài học cho chính mẹ.... Và mẹ sẽ như thế với V_C...và mẹ tin rằng V_C của mẹ sẽ như mẹ....hãy tự tròn từ chính trong cái tâm của mình...mặc dù cuộc đời đôi lúc gặp nhiều cảnh méo mó....con à... Và giờ này Mẹ vui thật lạ....
Lại 01 ngày trôi qua.... Mới nói đùa...anh già, chị già, em toan về già.... Ừh mà toan về già thật....hãy yêu...hay không yêu....khi sắp toan về già thế này.... Ưh thì yêu....trăm năm chỉ thoáng qua mà thôi.... Và yêu như thế nào...như hiện tại...nghe buồn cười nhỉ.... Đúng thật dỡ hơi khi chẳng biết bơi là thế... Tin vào 01 tình yêu và hi vọng thắp sáng 1 tình yêu có còn trong nó hay không? Hay tất cả đàn ông đều là thế...khi đa tình thì vô độ lượng, còn khi hững hờ thì mãi như băng trôi... Đàn ông thế gian đều là thế cả sao? Vậy thế yêu làm chi....? hình như lại đang bị khùng.... Ôi hình như bao tử lại về thăm...sao đau thế....
10.4.2009 0:13:04 Ta bôn ba giữa đời chìm nổi Sống răn mình để ko lầm lỗi Cõi nhân gian lắm cảnh mệt nhòa Cố nhoài người …biết còn sống vội Ta oằn giữa trăm ngàn ghềnh bể Tim vụn vỡ… môi cười ngạo nghễ Khẽ khàng rơi giọt lệ cơn mê Bàng hoàng ray rứt ? ta đơn lẻ Oằn người ôm đồm tất cả...rồi cũng ra ma được gì một mình 2 bên gối ôm...lăn bên này cũng gối...nhoài bên kia cũng gối...vòng tay ai trong ta...thói thời phải thế hay sao? Muốn buông tất cả về bên gia đình người thân...nơi xứ biển thân yêu hiền hòa...nơi nhà vắng rộng thênh thang ko người ở coi ngó...nơi ấy bình yên lắm...tại sao phải bôn ba oằn người nơi này.... Cung mạng ko thể sống gần gia đình thì phải thế này sao...ôi mệt...hay chỉ là cái biện hộ chi mình mà thôi...rõ điên ấy mà... Mà điên nên phải yêu khùng hay sao? hà hà...mệt...
Thừ người hơn tiếng đồng hồ trước Box Kết Nối mà vẫn không post được bài từ thiện cảm ơn UM.. Sao hôm nay lại thế...việc mình thường làm...chẳng gì là khó mà hôm nay như đang thách đố với mình... Bị sao thế.... Sao lại để lòng mình vướng vào..... Mà cân đo đong đếm vậy có phải là không? Hồi chiều chị H bảo ..là không suy nghĩ...thế sao? rõ lại là...chẳng ra làm sao...? Luôn tự hào rằng ta chẳng bao giờ...thế sao...? Hình như ta đang tự "rối ren " cho mình cái khổ.... Mệt..chẳng muốn làm gì...tĩnh tâm rồi suy nghĩ tiếp... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55690/21386AF220D248BFA1DD81FFB6949FC5.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 20:31:44 bởi Bụi Tím >
Hôm qua đã là quá khứ, ngày mai vẫn còn là bí ẩn, hiện tại là món quà của cuộc sống, trong cuộc sống chúng ta, mỗi người có một cách lý giải khác nhau về cuộc đời. Có người cho rằng “cuộc đời giống như một sân khấu, ai thủ diễn tốt vai của mình thì sẽ thành công” ngẫm lại điều đó không phải vô lý. Mà sân khấu đời lại có nhiều vai diễn..vai hài..vai bi...vai sân si..ái nộ.... Một người đôi khi đảm nhận nhiều vai, trong một xã hội quá nhiều phiền phức...Vậy để hoàn thành tốt vai diễn số mệnh...ta phải tự soi mình vào cuộc đời Người ạ... Cuộc đời như tấm gương soi, nó phản chiếu chính bộ mặt thật của bất cứ kẻ nào soi vào đó, cau mặt với nó, nó sẽ cau mặt lại , cười với nó, nó sẽ cười lại với ta... Người ạ...tôi không khuyên người bỏ quên niềm đau..niềm vỡ vụn trong Người...bởi Người có đau mới hiểu giá trị của Hạnh phúc...và hơn nửa Người là phận nữ nhi như tôi...nên cũng có đôi lúc yếu lòng lắm...Chỉ có điều niềm đau đã qua rồi, tình không nợ thì tình sẽ bay xa, Người hãy buông đi nhé...để cuộc đời Người vui, hạnh phúc và an lạc hơn trong nụ cười Người ạ.. Thói quen của chúng ta là hay hướng về quá khứ...Thế sao hôm nay Người không sống cho trọn vẹn...buông...quên hết đi oán hờn Người đang chở nặng...để ngày mai Người không thấy rằng hôm nay Người đã sống vô nghĩa trong oán thù... Thành tâm ngay giây phút này..Tôi cùng Người hãy nắm tay...cùng soi mình vào cuộc đời Người nhé..cho đi thật nhiều niềm vui..sẽ nhận được nhiều sự an lạc từ cuộc sống...hãy buông hết sân si oán hơn...Người nhé... Để ngày mai tôi cùng người...sẽ cười với cuộc đời đang nhiều rối ren... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/55690/64AEE149AF2242C28A0DB6F53A66CBAC.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 20:28:47 bởi Bụi Tím >
MIchael Nyman, The heart asks -my version
[themMovie]http://www.youtube.com/v/TXstgz3uTAc&hl=en&fs=1[/themMovie]
buồn tìm những bản này nghe lại mới thấy càng nào lòng....
Nỗi buồn cũng lại vạn hữu như hôm qua...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2009 22:56:20 bởi Bụi Tím >
Bao lâu rồi không uống rượu, hình như lâu lắm. Hôm qua tưởng say tít mù, mà nào có được, bỏ lâu không uống hình như lên đô. Ngộ thế, hình như chỉ thế với mình Tình người bên đó thắm thiết quá, không như bên đây thật chật hẹp, chỉ biết sống cá nhân và cho riêng mình. Biết là chậc hẹp sao ta vẫn mãi trú thân nơi đây? vì cái gì? vì anh??? Buồn cười... Uống rượu cả 01 ngày, vậy mà đêm chỉ ngủ 3g, đang muốn đào mồ chôn mình là thế. Buồn, tim lại đau.
Chọn..!
Ngày cười vui che niềm đau đang dấu
Tự an lòng với chọn lựa của mình
Bỡn cợt vui đùa trong đời chật vật
Lững thững vô ưu trêu cợt chữ tình
Biết em buồn, thế anh có vui không
Hay cũng như em sao thinh lặng vậy
Xin hỏi cơ trời, đặt chi ngăn vách
Em- anh ai nợ... Mong phút xum vầy
Dẵm đạp lên nhau tình yêu dằn vặt
Con đường em chọn sỏi đá chênh vênh
Từng ngày trôi qua lệ thầm hiu hắt
Một nửa cuộc đời hoài nhớ mông mênh
Bụi Tím.28.05.09
Con đường mình đã chọn đã an lòng...sao còn để nỗi niềm chênh vênh...
Ừ thôi ! cho em 01 tí chênh vênh...để ngày mai thức giấc em lại thằng bằng tiếp với cuộc sống anh nhé...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2009 23:04:13 bởi Bụi Tím >
Thơ Bụi Bặm...
Anh đã biết ..thơ em toàn vụn vỡ
Chẳng xuôi dòng ...thi phú với người ta
Thơ em ..chỉ là nỗi niềm đau đáu
Viết lúc một mình ...khi trái tim đau
Anh đã biết thơ em chỉ là bụi
Chút lợi danh ...chẳng vướng víu vào tâm
Đã nguyện sống với cuộc đời tri túc
Đem chút tình kết nối ...khổ nhân gian
Anh đã biết thơ em ...thơ bụi bặm
Đừng đọc thơ ...mà lạc lối đường về
Đừng để mắt ...lỡ vương vào bụi tím
Đừng để em len lõi ...lạc đường mê
20.06.09
Bạn Ơi Đừng Trách Nhau...!!! Bạn đừng buồn đừng tự trách mình chi Ta không oán, cả cõi lòng không giận Hãy gói trọn vào nghiệt oan nha bạn Được - mất âu cũng duyên số bởi vì Đi hay ở cũng trở thành vụn vỡ Chọn giải pháp nào tốt cho bạn thôi Khoảng trống vắng..thời gian sẽ phủ mờ Bạn ở lại bình yên vui tương ngộ Niềm hạnh phúc nhỏ nhoi tôi gởi bạn Sự đúng - sai bạn mổ xẻ đã xong Tôi không trách - không giận thật trong lòng Bởi tôi đây... đang trả..sự nông nổi.. Một lầm lỗi khi trả giá...cả đời Lỗi lầm tôi - hình như đang là thế Thì bạn ơi...oan khiên..ừh có thể? Cắt chúng ta một ranh giới không lời... 30.06.09
Soi.... Soi lòng...tìm nhặt nỗi đau Nhốt vào ngõ cụt..để mau vui cười Soi ta...soi một kiếp người Sân si..hỉ ái..nhân sinh..cuộc đời Soi tâm...ta gói đôi lời Sen lòng không đục...dẫu đời gian ngoan Soi ta...để biết bộn bề "Trắng đen cõi tạm...đam mê lại tròn " Soi lòng...gói trọn chữ ngờ Để ta..còn biết...lòng còn nghĩa nhân Soi mình..soi cả tà tâm Biết rằng khó đấy...cái thân vô thường Soi lòng...để biết còn vương Nên chăng...thôi hãy dấu lòng...niềm đau 30.06.09 Truy xét..ai đúng ai sai...cuối cùng sẽ được gì..cũng sự vụn vỡ mà thôi....kết quả thu cũng là 01 ranh giới ko lời mà thôi.. Có cần phải để sự vỡ vụn trong nhau ko? Biết rằng ai chẳng lầm lỡ...ai chẳng lỗi lầm..thôi thì để tự lương tâm mổi người vấn đáp chính mình thì sẽ tốt hơn... Trống rỗng ! vô hồn... Bởi ta cũng chỉ là 01 nhân tố đời thường...trong cõi ba sinh này thôi... Thôi thì mỗi người hãy tự chọn cho mình 01 cách hành xử nhé bạn ơi... Còn mình sẽ chọn sự im lặng... Cái gọi là tình người, tình bạn ngỡ tưởng nó thật đơn gian...nhưng chẳng đơn giản đâu bạn ơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 12:29:03 bởi Bụi Tím >