Tú còn mải thi học kỳ
Năm mới thêm tuổi...xuân thì đẹp ghê
Chú trông đẹp cũng là mê
Huống hồ các cậu phải mê tít thò-lò
Nhưng mà nói thật đó nha
Tú chỉ mê sách, bài ra ở trường
Về nhà có tí sương-sương
Lại mê thơ tếu Rdinh, Du nữa mà
Nhiều hôm Tú chỉ ăn quà
Bỏ cơm cho rảnh để mà đọc thơ
Thế rồi Tú mộng, Tú mơ
Thả hồn bay bổng theo thơ... Tú cười...hihi...
Đến khi bố cho ăn roi...huhu...
Giựt mình Tú tỉnh... học bài tiếp theo.
Rdinh
Rdinh này rất hay ghê vậy ta
Biết Tú không ăn cơm mà ăn quà
Thú ăn táo Mĩ, uống sữa tươi nha
Chú Rdinh tài thật hay là người thân
Tú thích thơ Rdinh, Du vần khen hay
Đọc xong Tú khoe mãi khoe hoài
Gặp ai cũng bảo vô ngay Rdinh, Dù (là Thuỵ Du)
Thơ vui thì cười hi hi hú hú
Thơ buồn thì khóc bù lu tội quá hà
Đúng là trẻ nít nhất nhà
Nhìn NhócTú Ngốc ai cũng cười khà khà vui ôi!
-nt-
Nhã-Trần cười Tú khà khà
Cho Rdinh gởi vài tiếng hà-hà với nhe
Sợ rằng Tú đòi ăn me
Chứ ăn táo Mỹ khó gì mà kinh
Cứ ra ngay chợ Bến-thành
Bỏ vài chục (ngàn) có táo dành để ăn
Sữa tươi siêu-thị đầy ngăn
Tiền vô thì cứ việc khuân mà dùng
Thơ vui Thuy-Du, Rdinh
Diễn-đàn đầy ngập , chẳng cần kiếm đâu
Đáp-ứng đủ mọi nhu-cầu
Nhóc Tú cứ việc ngồi thâu mà sài
Nhưng mà phải nhớ học bài
Nếu không... cúp hết, không ai cho dùng... huhu...(Tú khóc thật rồi)
Rdinh