THƠ ĐƯỜNG LUẬT (Truyện thơ - Song Linh)
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 26 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 381 bài trong đề mục
Nguyen Gia Linh 27.09.2008 21:52:03 (permalink)
0
Hòn Vọng Phu
 
Ngày xưa có hai anh em mồ côi, người anh tên là Tô Văn khoảng 10 tuổi còn đứa em gái tên Tô Thị, 8 tuổi sống rất thương yêu và đùm bọc lẫn nhau. Một ngày kia, có ông thầy bói đi qua, nhìn tướng và xem chỉ tay của người anh, bảo rằng số phần của cháu đã dành sẳn. Cháu sẽ lấy em gái của cháu sau nầy, định mệnh như vậy không thể nào đổi được.
Buồn quá, người anh không thể chấp nhận định mệnh cay nghiệt đó, một buổi sáng dẫn em vào rừng và với cái rựa, tìm cách giết chết em mình rồi ra đi biệt dạng.
Hơn mười năm sau, người con trai trở về làng cũ, tìm cách ở lại sinh sống. Sau đó anh cưới con gái của ông chủ quán  trong làng. Hai vợ chồng sống rất hạnh phúc và có một đứa con trai.
Một hôm, chồng chải tóc cho vợ, thấy vét sẹo trên đầu mới hỏi nguyên do. Vợ thành thật trả lời. Em chỉ là con nuôi của cha. Lúc nhỏ em mồ côi cha mẹ, chỉ có một người anh. Một hôm, không hiểu vì nguyên do gì, anh ấy dẫn em vô rừng và dùng rựa chém em. Em ngất xỉu, đến khi tỉnh dậy, thấy mình lọt trong tay bọn cướp. Sau đó chúng bán em cho ông nhà giàu không con và em được cha nhận nuôi và sau nầy về làm vợ của anh. Người hiểu câu chuyện, buồn quá ra đi để trốn tránh tội lỗi ( ?). Người vợ ở nhà chớ hoài, không thấy tin tức của chồng, sau đó bồng con lên núi, hướng về biển cả xa xăm mà ngóng đợi, cho đến khi hai mẹ con chết lạnh và biến thành tượng đá.


Theo truyện cổ tích
Nguyễn Gia Linh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2008 22:11:12 bởi Nguyen Gia Linh >
#16
    Nguyen Gia Linh 29.09.2008 00:11:27 (permalink)
    0
    Hòn Vọng phu (Phần 1)


    Nguyễn Gia Linh

    1-Mẹ goá con côi

    Dầu dãi thân đơn, đá cũng mòn
    Quyết lòng nuôi dưỡng cả hai con
    Tô Văn, Tô Thị thân non dại
    Một gái, một trai tuổi chửa tròn
    Gắn bó, chan hòa dầu thiếu thốn 
    Hẩm hiu, đầm ấm vẫn chu toan
    Chỉ mong đám trẻ cười vui sướng
    Cho Mẹ già không héo với hon

    2-Trò chơi trẻ thơ

    Héo hon cực khổ có hề chi
    Khuya sớm vì con chẳng nghĩ gì
    Tuổi nhỏ đâu lo bao hiểm trở
    Trẻ thơ nào biết những điều nguy
    Vô tình ném đá, anh gây họa 
    Xui xẻo u đầu, em khắc ghi
    Máu đỏ chảy dài thêm hỏang sợ
    Tô Văn đành phải bỏ ra đi

    3-Bỏ trốn

    Đi thẳng một đường, chỉ một phương
    Vừa lo vừa sợ đứa em thương
    Vái Trời được giúp qua nguy khốn
    Lạy Phật cầu mong giải ách ương
    May mắn muôn chiều con út nhỏ
    Lắng lo trăm nỗi cậu đầu cưng
    Không hình không bóng không tâm dạng
    Nào biết tìm đâu...khổ chẳng lường

    4-Tình mẫu tử

    Chẳng lường những chuyện rủi cùng may
    Khắc khỏai thâu đêm những tháng ngày
    Phận mẹ mỏi mòn ôm nỗi nhớ
    Thân con gian khổ chịu ngàn cay
    Sớm hôm than thở lo dài cổ
    Trưa tối đau buồn tủi ngắn tay
    Mẫu tử tình thâm như biển rộng
    Lệ sầu tuôn chảy xót lòng thay

    5-Cuộc sống mới

    Mẹ đã lìa xa cõi đất nầy
    Thân con nhỏ dại dựa vào ai?
    Nắng mưa khó kiếm chăn cùng áo
    No đói tìm đâu tháng với ngày
    Cam chịu dãi dầu, câu lận đận
    Nên đành đè nén mối u hòai
    Chuyên cần làm việc không xao lãng
    Hy vọng sớm chầy thấy nắng
    mai


    Nguyễn Gia Linh
     
    (còn tiếp)
    #17
      Nguyen Gia Linh 03.10.2008 00:48:29 (permalink)
      0
      Hòn Vọng phu (Phần 2)


      Nguyễn Gia Linh


      6-Tự lập

      Nắng mai khơi ngọn lửa kiên cường 
      Nết đẹp ưa nhìn, tánh dễ thương
      Lấy chén ân tình ra mở quán
      Đem công cực khổ để xây tường
      Cá kho, dưa mắm, canh rau đắng 
      Cháo trắng, tôm rim, món đế vương
      Chuộng khách Hàng Cưa đà nỗi tiếng
      Nào ai nghĩ đến chuyện xem thường

      7-Tuổi xuân

      Thường xem sự thể để đo lòng
      Mai mối bao người chọn nước trong
      Đức hạnh gần xa thơm nức tiếng
      Công dung đây đó sắc thêm hồng
      Bao lời thề thốt tròn hôn ước 
      Hai chữ tâm đồng nguyện khắc chung
      Pháo cưới mừng vui ngày hội Tết
      Rừng ân bể ái mãi theo dòng

      8- Se duyên

      Dòng cạn hay đầy chẳng dễ ngươi
      Dầu xa thăm thẳm tận chân trời
      Bao câu chung thủy lòng không đổi
      Mấy chữ ân tình nghĩa chẳng vơi
      Giấy thắm muôn đời luôn vững chảy
      Tơ hồng một kiếp mãi êm trôi
      Cùng người đã quyết xây đời mới
      Vườn trái quanh nhà vẫn đẹp tươi

      9-Vết sẹo ngày thơ

      Đẹp tươi, đầm thấm lại hưng yên
      Mấy chữ nghe sao chẳng lụy phiền
      Chồng vợ sum vầy đêm tựa cửa
      Cha con nựng nịu tối ngòai hiên
      Tâm tình kể lại thời thơ ấu
      Chải tóc tìm ra vết thẹo nghiêng
      Liền hỏi nguồn cơn cùng cớ sự 
      Buồn thay! oan nghiệt với lương duyên

      10-Nỗi đau thầm lặng

      Duyên kiếp kết thành chữ trái oan
      Trời cao sao nở để kinh hòang?
      Ngày xưa xa mẹ, trôi cùng giạt
      Hiện tại thương em, bẽ với bàng
      Không khóc, nghe lòng rung muốn khóc 
      Chẳng than, thấy ruột quặn như than
      Hỡi ơi ! số phận nhiều đau khổ
      Dành để riêng mình những nghiệt ngang


      Nguyễn Gia Linh
      (còn tiếp)

      #18
        Nguyen Gia Linh 06.10.2008 02:44:59 (permalink)
        0
        Hòn Vọng Phu ( Phần 3)


        Nguyễn Gia Linh


        11-Hồi tưởng

        Khắc ngang đau khổ vẫn còn đeo
        Dầu phải cam thân chịu bọt bèo
        Cái tổ đọan lìa chưa kết hợp 
        Chiếc thuyền chia rẻ mãi vương neo
        Cô đơn chẳng bỏ con đường vắng
        Trắc trở không tha cái phận nghèo
        Đã cố tão tần mưu cuộc sống 
        Mà sao oan nghiệt cứ bò theo

        12-Lương tâm

        Bò theo chẳng chịu để mình yên 
        Ngang trái đi liền với nợ khiên 
        Bao chuyện trớ trêu do số kiếp
        Mấy điều đau khổ bởi duyên tiền
        Nhìn con mà thấy u hòai trí
        Ngó vợ sao buồn trở giấc miên 
        Muốn hỏi trời xanh, đường khác hẳn
        Chỉ mong không gặp cảnh chung niềm

        13-Đầu quân

        Chung niềm tâm sự chuyển theo cơ
        Giặc giả biên cương chẳng đợi chờ
        Hối thúc người dân mau tỉnh giấc
        Kêu gào trai tráng sớm rời mơ 
        Ra đi lo lắng chồi măng trẻ
        Cất bước chia lìa khúc đọan tơ 
        Hẹn đến bao giờ quay trở lại
        Khổ đau, ngang trái, biết đâu ngờ?

        14-Bàng hoàng

        Nào ngờ tới lúc rẻ chia nhau
        Gió quyện, mây vần, tim xót đau
        Vợ phải tiễn đưa câu thủy trúc
        Chồng đành từ biệt chữ vôi cau
        Bầm gan trên đỉnh, không còn lối
        Cắt ruột giữa dòng, chẳng thấy phao 
        Đâu thể đưa chân cùng nhắm mắt 
        Xử sao cho vẹn trước cùng sau

        15- Nỗi lòng người vợ

        Vẹn trước tròn sau, giữ chặt lòng
        Tiễn người muôn dặm vẫn hòai mong
        Chu tòan quán nhỏ dầu thưa khách
        Chăm sóc con thơ, lúc vắng chồng
        Sáng sớm cầu Trời che chở với
        Đêm khuya khấn Phật độ cho cùng
        Ngày qua tháng lại năm đi tới 
        Chốn cũ đợi chờ, chiếu lạnh không


        Nguyễn Gia Linh
        (còn tiếp)

        #19
          Nguyen Gia Linh 10.10.2008 15:26:13 (permalink)
          0
          Hòn Vọng Phu (Phần 4 )


          Nguyễn Gia Linh


          16- Đợi chờ

          Không ngờ hận tủi cách ly tình
          Đau khổ cuộc đời trẻ mới sinh
          Ước nguyện gia đình mau tụ họp
          Cầu mong đất nước sớm thanh bình
          Mỏi mòn tâm trí, gầy thân xác
          Đơn lẻ tim lòng, vững đức tin
          Cố gắng đợi chờ muôn khúc nhạc
          Tưng bừng trổi hết nạn đao binh

          17- Vẹn thủy chung

          Đao binh chỉ để hận đau sầu
          Cho đám dân lành, khổ rất lâu
          Nồng thắm bao năm thề vẹn giữ
          Nghĩa tình muôn thuở quyết chờ nhau
          Dầu ai gắm ghé trao lời ước
          Mặc kẻ tò vè gợi ý sâu
          Cùng bước lên thuyền xây lối mộng
          Dẫu ngàn sóng gió chẳng hề nao

          18- Bị ép duyên

          Chẳng hề đòi hỏi những sơn hào
          Chỉ nghĩ con mình phải liệu sao ?
          Đâu chắc bạc tiền mua hạnh phúc
          Đừng đem danh vọng chiếm ngôi cao
          Ý mong trẻ được đời sung sướng
          Lòng muốn con nghe tiếng ngọt ngào
          Quyết đợi đến ngày vui tái ngộ
          Cầu Trời nghịch cảnh sớm qua mau

          19- Tuyệt vọng

          Mau quáï, thoi đưa đã tới kỳ
          Đến ngày trì hõan, lệ sầu bi
          Phong trần con nhỏ cam dày dạn
          Cát bụi, thân nầy hết muốn chi
          Nếu phải chu tòan, thương nhớ đó
          Thì đem thử thách, ước mơ gì ?
          Cùng chồng quyết trọn lòng chung thủy
          Đau khổ nào hơn chuyện tử ly

          20- Tượng đá kiên trinh

          Tử ly, cương quyết đã lâu rồi
          Ôm chặt con thơ, giữa đất trời
          Gió thét cõi lòng như rạn vỡ
          Mưa gào tâm trí quá đơn côi
          Mắt tuông suối chảy đông ghềnh đá
          Thân rả xương rời hóa núi vôi
          Số kiếp sẳn dành bao thống khổ
          Kể ngàn năm nữa chuyện luân hồi



          Nguyễn Gia Linh
          #20
            Nguyen Gia Linh 15.10.2008 19:31:20 (permalink)
            0
            Tình Người Trung Hậu
             
             
            Đây là một câu chuyện cổ tích VN nói về lòng trung hậu của một nông dân trẻ nghèo, chưa vợ. Một hôm anh ta đang đốn củi trong rừng, thấy có con quạ đen, miệng đang cắn con chim se sẻ nhỏ, nổi lòng hào hiệp, anh ta lấy cục đá liệng con quạ, quạ đành bỏ miếng mồi ngon bay đi và thề sẽ báo oán. Anh đến săn sóc con chim se sẻ, vuốt ve, ấp û chim sẻ lần lần tỉnh lại, trước khi bay đi chim sẻ còn dặn anh ở lại chờ, chim sẽ trở lại đền ơn. Một lúc sau, chim sẻ bay lại và miệng còn đang ngậm một lọ nhỏ chứa đầy nước thần, có thể biến già thành trẻ, xấu thành đẹp, mùi thơm thoang thoảng khó quên. Anh cầm cái lọ và nghĩ rằng mình chắc không bao giờ dùng tới, đem về nhà treo trên cây kèo ở giữa nhà.
                        Anh lại tiếp tục lam lủ làm ăn, nhờ để dành tiền và sau cùng, anh cũng cưới được một người vợ nghèo, xấu xí và cũng làm nghề nông. Hai vợ chồng thương nhau rất mực, hoặc cùng làm việc chung với nhau, hoặc chồng làm ruộng, vợ ở nhà dọn dẹp trong ngoài. Một hôm chị vợ nhìn lên trần nhà, thấy bình lọ quý, đem xuống và ngửi thấy mùi thơm khó quên, vội mở nút, thoa đầy nguời, cảm thấy mình trẻ lại, thơ thới trong lòng nhưng vì mùi thơm quá nhiều, chị đi tắm, nước chảy qua qua những luống hành mà chồng chị đã trồng. Hành cũng lớn như thổi và tốt tươi kỳ lạ. Anh chồng đi làm về, thấy người đàn bà quá đẹp, tưởng là ai khác, đến chừng nghe tiếng nói, biết là vợ mình, anh càng mừng rỡ quất quýt không rời, đến lúc nhiều khi đói quá mới chịu buông ra.Vì mìếng cơm manh áo, anh phải đi làm, nhưng vì nhớ thương quá không chịu nổi, anh mới mướn người vẽ bức truyền thần vợ mình, để đem ra đồng, vừa làm việc vừa ngắm.
                        Một hôm chú quạ đen, nhớ thù xưa, bay qua cánh đồng, nơi anh chồng đang làm việc, cắp bực tranh bay đi và bay đến hoàng cung, nơi vua thường ngự mới thả bức tranh xuống. Nhà vua thấy người đẹp trong tranh, mê mẩn tinh thần, nghĩ rằng trời thưởng cho mình, mới truyền cho quan quân tìm cho ra người đẹp trong tranh để đem vào hoàng cung.
            Quan quân, đến nơi nào đều mở hội ăn mừng, dân chúng kéo tới xem, khi thấy đông đủ mới mở bức tranh ra, bảo rằng vua muốn thưởng cho người chủ bức tranh nầy. Khi đến làng của người nông dân, quan quân cũng làm như vậy, anh nông dân không nghi ngờ gì cả, chạy ra nhận là của mình, quân lính vây quanh bắt gả dẩn về nhà và sau cùng quân lính đem kiệu rước người đẹp vào cùng. Anh chàng buồn rầu than khóc và chị vợ, nhứt định không nói, không cười, không thay đổi xiêm y cũng không cho ai đến gần, mặc những lời dụ dổ hoặc dọa nạt. Nhà vua , không hưởng được gì, buồn rầu mới truyền lệnh cho ai làm cho người đẹp cười thì sẽ thưởng tiền bạc quan lộc. Lệnh truyền đến tai anh nông dân, nghĩ là vợ mình, mới ra cắt những luống hành rồi gồng gánh lên kinh thành. Khi đi ngang hoàng cung, anh rao hành lớn lên :
            Dọc bằng đòn gánh
            Củ bằng bình vôi
            Ai mua hành tôi
            Thì mua tôi với
            Chị vợ nghe qua vài lần, gương mặt tươi tỉnh mới sai thị nữ, xuống mời anh chàng bán hành lên cho chị gặp. Hai người gặp nhau, mừng mừng nói nói, nhà vua nghĩ rằng củ hành kỳ quái mới làm cho người đẹp vui tươi như vậy, liền nảy ra ý nghĩ là mình thay quần đổi áo, làm anh nông dân nghèo, đi rao bán hành, chị vợ nghe cũng cười ngặt nghẻo nhưng khi đàn chó của nhà vua xuất hiện, thấy nhà vua ăn mặc áo nông dân xa lạ, nhảy xổ lại cắn ông vua chết và chị vợ bảo anh chồng đang mặc áo nhà vua, ngồi lên ngôi vua làm Hoàng Đế.




            Nguyễn Gia Linh

            #21
              Nguyen Gia Linh 18.10.2008 18:24:03 (permalink)
              0
              Tình Người Trung Hậu- Phần 1
               
               
              Tấm lòng trung hậu
               
              Nguyễn Gia Linh
               
              1.  Chàng trai làm ruộng
               
              Số kiếp cô đơn với ruộng đồng
              Nhà nghèo nên mãi chịu phòng không
              Tinh sương chưa thấy vầng dương mọc
              Sáng sớm còn trông ánh nguyệt lồng
              Thửa ruộng cấy cày vun quén đất
              Ven rừng đốn củi cất chòi nông
              Nhọc nhằn đâu quản thân mưa gió
              Chỉ sống sao cho vẹn tấm lòng
               
              2.  Cứu con chim sẻ
               
              Tấm lòng tỏ rõ đã bao phen
              Dầu chẳng đi xa với sách đèn
              Gian khổ lượm từng thân củi nhỏ
              Nhọc nhằn đốn mấy gổ mun đen
              Thấy con quạ dữ, mồm môi ngậm
              Nhìn cảnh sẻ buồn, mắt lệ hoen
              Liền lấy đá xanh, quăng kẻ mạnh
              Chỉ mong cứu sẻ khỏi cơn phiền
               
              3.   Quạ thề báo oán
               
              Cơn phiền đã đến, phải tung bay
              Quạ dữ, cành hông nuốt đắng cay
              Vì mất mồi ngon, đang dọn sẳn
              Lại còn cánh xệ, khó làm oai
              Giận thề oán no ïchờ cơ báo
              Tức hẹn thù kia, đợi lúc xoay
              Người vội ôm chim thoi thóp thở
              Vuốt ve ấp ủ, tỉnh hồn ngay
               
              4.   Chim sẻ đền ơn
               
              Ngay khi bay được, sẻ kêu chờ
              Trở lại đền ơn đáp nghĩa cho
              Sung sướng chim về, chung lọ quýù
              Vui mừng sẻ bảo, giọng huyền cơ
              Nước thần có phép thay già trẻ
              Mùi thánh dư tài biến mộng mơ
              Ngẫm nghĩ mùi hương thơm nức nở 
              Dành cho mệnh phụ với nàng thơ
               
              5.  Cất món bảo vật
               
              Nàng thơ chửa gặp chẳng ai dùng
              Kỷ niệm không đành để tứ tung
              Treo giữa kèo nhà chai lọ quý
              Bỏ vào chiếc hộp, mảnh tình chung
              Tháng ngày lam lủ trong mưa gió
              Sớm tối lầm than giữa bão bùng
              Chỉ quyết sống đời sao trọn đạo
              Cùng tìm cho được kẻ chung mùng
               
               
              Nguyễn Gia Linh
              Còn tiếp : Mời quý vị nhớ đón xem
              #22
                Nguyen Gia Linh 24.10.2008 16:59:44 (permalink)
                0
                Tình Người Trung Hậu (Phần 2)




                Nguyễn Gia Linh

                 
                 
                6.   Thành lập gia đình
                 
                Chung mùng, nào dễ kiếm cho ra
                Trời đất còn thương, kế cận nhà
                Chân lấm, da đen, không quản ngại
                Tay bùn, mặt xấu, chẳng kêu ca
                Tình yêu trọn vẹn trong gian khổ
                Tín nghĩa vuông tròn giữa thế gia
                Chồng vợ cấy cày lo kiếm sống
                Không màng ngày tháng cứ dần qua
                 
                7.  Nước thần
                 
                Qua hết gian lao sẽ tới ngày ?
                Nhưng sao cực khổ vẫn lai rai
                Chồng cày bừa cấy, trên cùng dưới
                Vợ quét chùi lau, trong lẫn ngoài
                Chợt thấy lọ thần gần cột giữa
                Thoạt nhìn chai đẹp, giữa kèo hai
                Mơ màng mở nắp rồi bôi khắp
                Bỗng biến kiều nương đủ sắc tài
                 
                8.  Người đàn bà đẹp
                 
                Tài sắc quyền uy của lọ thần
                Tắm xong nước chảy ngập đầy sân
                Luống hành hớn hở thâu sinh khí
                Cọng củ vui mừng được bón phân
                Tăng trưởng to dài đòn với lá
                No tròn lớn bự củ cùng thân
                Hân hoan thấy vợ tràn hương sắc
                Đẹp giống tiên nga ở cõi trần
                 
                9.   Say mê nhan sắc
                 
                Cõi trần sao lại có tiên nga
                Nếu chẳng nghe rồi, chẳng nhận ra
                Vợ kể nước thần trong lọ quý
                Anh mường chim se,û buổi phong ba
                Ngày đêm quấn quýt tình âu yếm
                Sáng tối không xa sắc mặn mà
                Công việc ruộng đồng đâu nghĩ tới
                Đến hồi no đói phải buông tha
                 
                10.  Bức tranh Tố Nữ
                 
                Buông tha, nhưng vẫn phải thuê người
                Vẽ ảnh tuyệt vời, nétï thắm tươi
                Không được gần bên hoa diễm ảo
                Nên đành kề cận bức tranh đời
                Vừa làm vừa ngắm đôi môi mộng
                Lúc cấy lúc nhìn cặp mắt vui
                Như vậy mà lòng chưa đủ thỏa
                Chỉ mong mau tối để về thôi
                 
                 
                Nguyễn Gia Linh
                Còn tiếp : Mời quý vị nhớ đón xem
                #23
                  Nguyen Gia Linh 29.10.2008 00:22:38 (permalink)
                  0
                  Tình Người Trung Hậu (Phần 3)
                   
                   
                   
                  11.   Tay làm hàm nhai
                   
                  Thôi đủ ấm no suốt cuộc đời
                  Sống trong hạnh phúc mãi không rời
                  Chồng thương âu yếm lo từng chút
                  Vợ quý nâng niu nấu đủ nồi
                  Rau cháo sớm trưa tròn ước nguyện
                  Cơm canh khuya tối trọn niềm vui
                  Giữ gìn hương lửa trong muôn một
                  Quyết  chẳng cho mưa gió vập dồi
                   
                  12.   Quạ đen báo oán
                   
                  Gió vập mưa dồi chưa đủ đau
                  Bức tranh người đẹp ở đồng sâu
                  Quạ tha đi mất gương kiều mỵ
                  Gió thổi ra xa, bức ảnh màu
                  Quyết trả thù xưa, gây khổ lụy
                  Nên đem sắc nước, tạo cồn dâu
                  Nhà vua thấy bóng say mê muội
                  Chỉ thị quan quân kiếm ả đào
                   
                  13.  Quan quân lục lọi
                   
                  Ả đào xinh đẹp dáng thanh thanh
                  Đâu dễ tìm ra chốn thị thành
                  Ngỏ hẻm cũng cho người lục lạo
                  Hang cùn vẫn phái kẻ dòm quanh
                  Xóm làng vắng vẻ không quên lãng
                  Đồng ruộng bao la cũng tận tình
                  Mở hội thưởng khen người biết được
                  Ai là bức chủ đã thành danh
                   
                  14.   Người đẹp bị bắt vào cung
                   
                  Thành danh nhưng cũng quá ngây thơ
                  Nên mới nhận mình chủ lụa tơ (*)
                  Quân lính vây quanh, thông báo xếp
                  Gông cùm cột chặt, đẩy vô bờ
                  Dẩn đường đến chốn, hoa an lạc
                  Chỉ nẻo về nơi, kiệu đợi chờ
                  Người đẹp đi vào Cung Hậu hỉ
                  Anh chồng vật vả khóc bơ vơ
                   
                   
                  15.  Người đẹp câm nín
                   
                  Bơ vơ khi đứng giữa hoàng cung
                  Rực rỡ nhưng sao quá mịt mùng
                  Cung nữ xum xuê lo tất bật
                  Vua già mừng rở hứa lung tung
                  “Cành hoa “ trang nhả không diêm dúa
                  Ánh mắt trang nghiêm chẳng ngại ngùng
                  Miệng thắm xinh tươi, môi chửa hé
                  Không cười, không nói, chẳng chung mùng
                   
                   
                  Nguyễn Gia Linh
                  Còn tiếp : Mời quý vị nhớ đón xem
                  #24
                    Nguyen Gia Linh 30.10.2008 22:25:39 (permalink)
                    0
                    Tình Người Trung Hậu (Phần 4)
                     
                     
                     
                    16. Khao thưởng cho ai làm nở nụ cười
                     
                    Chung mùng chẳng được, quá buồn phiền
                    Những tưởng từ đây sống cảnh tiên
                    Người đẹp không cho ai giáp mặt
                    Cánh hoa chẳng nở nụ cười duyên
                    Vua đành ban lệnh treo tiền thưởng
                    Ai giúp cho vua thỏa mộng hiền
                    Tiếng trống tiếng kèn khua ỏm tỏi
                    Anh hề, phù thủy… chẳng làm nên
                     
                    17.  Lên kinh tìm vợ
                     
                     Nên công rồi việc, mấy ai xong
                    Thất thểu bơ vơ nát cả lòng
                    Nghe tiếng phèn la, rao in ỏi
                    Thấy tờ cáo thị, dán lung tung
                    Biết người vợ quý trong cung đìện
                    Nhớ đóa hoa xinh giữa bụi hồng
                    Anh cắt bó hành bên cạnh giếng
                    Lần mò tìm đến chốn hoàng cung
                     
                    18   Lời rao gặp vợ
                     
                    Hoàng cung qua lại anh rao hàng
                    Biết chắc vợ mình đang rảnh rang
                    Củ lớn bình vôi, hành quý tộc
                    Dọc bằng đòn gánh, lá cao sang
                    Ai mua hành tôi, lời không lổ
                    Tôi với thì mua, chết chẳng màng
                    Nghe tiếng của chồng nàng tỉnh táo
                    Bảo người thị nữ, xuống tìm chàng
                     
                    19. Làm đẹp lòng ai
                     
                    Thấy chàng nét mặt rỡ ràng tươi
                    Nói chuyện huyên thiên, miệng nở cười
                    Chồng vợ mừng vui lòng hớn hở
                    Oâng vua sung sướng mắt trong ngời
                    Tưởng rằng hành củ to kỳ lạ
                    Ngỡ tại áo quần xốc xếch thôi
                    Liền nảy ý đồ thay đổi lớp
                    Làm anh bán dạo khắp nơi nơi
                     
                    20.   Có số làm vua


                    Nơi nơi người biết chắc toàn thân
                    Muốn được làm vua phải có phần
                    Chưa kịp thỏa lòng hoa mở miệng
                    Mới vừa yên chí mộng đêm Xuân
                    Thì bao ngự khuyển hung tàn cắn
                    Lại mấy hoàng bào kính cẩn dâng
                    Đất nước giờ đây thay đổi chủ
                    Tấm lòng trung hậu vượt non ngàn
                     
                     
                     
                    Nguyễn Gia Linh
                    Bordeaux, ngày 07-08-2004
                    #25
                      Dang Xuan Linh 04.11.2008 00:55:28 (permalink)
                      0
                      Chuyện Một Thời Đại rất Xa hay Hng Nga -Hậu Nghệ
                       
                      Vào thời đại rất xa, dân chúng đang sống hồn nhiên hiền hòa với nhau, có 10 con quạ lửa tưởng là cùng nhau đem ánh sáng đến trần gian, ngờ đâu chúng tranh giành ảnh hưởng tạo ra cảnh nóng bức khó chịu. Người anh hùng Hậu Nghệ nhờ Tiên Ông cho 10 mủi tên thần, bắn rơi 9 con quạ lửa.
                      Khí trời ấm áp trở lại., Hậu Nghệ muốn bắn nốt con quạ lửa cuối cùng nhưng nhờ  Phùng Mông cản lại, sợ rằng trời sẽ hết sáng. Nhờ thế dân chúng ăn mừng tôn Hậu Nghệ lên làm vua nhưng sau đó Hậu Nghệ cậy thế hiếp đáp dân lành. Phùng Mộng khuyên can không được đành bỏ Thầy theo đám dân quê nghèo đói..Hằng Nga giận chồng tàn ác, đang giữ Linh Chi Thảo, bèn uống hết cả thuốc Linh Chi…
                       
                       
                      Đặng Xuân Linh
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2008 00:57:09 bởi Dang Xuan Linh >
                      #26
                        Dang Xuan Linh 10.11.2008 18:33:54 (permalink)
                        0
                        Một thời đại rất xa (Phần 1)

                        Đặng Xuân Linh


                        Sau tấm bình phong bóng đuốc xa
                        Sao mai lặn hết vắng Ngân Hà
                        Hằng Nga đã nuốt linh chi thảo
                        Sống mãi nhìn trời dạ xót xa
                        (Trong Bích câu kỳ ngộ)

                        1
                        Thuở con người sống tựa thiên nhiên
                        Chẳng có chiến tranh nếp tánh hiền
                        Không tị hiềm nhau dù khó nhọc
                        Chỉ thương mến lẫn miễn bình yên
                        Hừng đông dậy sớm tìm rau trái
                        Ngã bóng rũ về nghỉ mái hiên
                        Vui vẻ thanh nhàn nguồn suối mát
                        Nhà tranh vách lá giữa trần miền

                        2
                        Trần miền, người chẳng bức người đâu
                        Chỉ hoạ ông Thiên cũng quá sầu
                        Đốn cội cây làm nhà trú ngụ
                        Tránh luồn gió chướng ý mưu cầu
                        Che thân da thú dành nguồn ấm
                        Lành trí lòng người bớt vạn âu
                        Hạnh phúc sống còn nào hận ghét
                        Ngày xưa thuở ấy quá xa lâu

                        3
                        Lâu lắm… xãy ra một họa tai
                        Đốt thiêu tất cả cánh đồng dài
                        Trong trần đồ thán vì gò động*
                        Giữa biển tranh giành bởi quạ sai
                        Mười đốm hang Dương chan đỏ lửa
                        Lệ điều Thượng đế rưới hằng ngày
                        Thay phiên ban sáng cho trần thế
                        Để được tiết hòa phúc thái lai

                        4
                        Sống lai giữa biển giống phù tang
                        Cây quá vút cao tận khói ngàn
                        Một* đậu cành trên phiên Nhựt hóa
                        Chín* chờ nhánh thấp phận dương ban
                        Mỗi ngày tuần tự theo điều luật
                        Đơn qụa trước sau rọi ánh vàng
                        Chẳng thấy mặt trời khi ngó thẳng
                        Chói chan ngọn lửa phủ làm màn



                        Đặng Xuân Linh
                        Còn tiếp. Mời quý vị nhớ đón xem.

                        #27
                          Dang Xuan Linh 11.11.2008 23:23:16 (permalink)
                          0
                          Một thời đại rất xa Phần 2 của Đặng Xuân Linh

                          Sau tấm bình phong bóng đuốc xa
                          Sao mai lặn hết vắng Ngân Hà
                          Hằng Nga đã nuốt linh chi thảo
                          Sống mãi nhìn trời dạ xót xa
                          (Trong Bích câu kỳ ngộ)



                          5
                          Màn sáng làm cho tiết thuận hòa
                          Bỗng đâu biển động sóng tràn ra
                          Cây phù tang chuyển cuồn cuộn xoáy
                          Mười quạ lửa giành ỏm tỏi la
                          Mong lấy chức quyền uy lạm dụng
                          Muốn thâu thiên hạ quậy gần xa
                          Khắp trời lửa dậy trần gian lụy
                          Hơi nóng tràn lan ngục khổ hà

                          6
                          Hà khắc tiêu tan chốn cõi trần
                          Anh hùng thuở ấy thấy bâng khuâng
                          Võ tài xuất chúng lòng đau xót
                          Sức mạnh hơn người dạ nấu nung
                          Quạ lửa dữ dằn dồn dập quyện
                          Sinh linh khổâ ải nóng tăng dần
                          Tiên Ông xưa tặng mười tên trấn
                          Để Nghệ trừ tiêu hoạ quạ thần

                          7
                          Mười quạ thần quần chiến đấu nhau
                          Được thua dân khổ chuyện bao trào
                          Sợ lo, Hậu Nghệ cầm cung tiễn
                          Quyết bắn đàn chim tắt lửa màu
                          Vài mủi tên thôi tan nóng bức
                          Chín con quạ chết oản kêu gào
                          Phùng Mông** ngăn lại không cho bắn
                          Chết quạ cuối cùng tối sẽ bao




                          Đặng Xuân Linh
                          Còn tiếp : Mời quý vị nhớ đón xem

                          #28
                            Dang Xuan Linh 14.11.2008 01:31:14 (permalink)
                            0
                            Một thời đại rất xa Phần 3 của Đặng Xuân Linh



                            Mười năm sau:

                            8
                            Làu bao khắp chốn lại mong rằng
                            Hậu Nghệ làm vua dưới cõi trần
                            Dũng mạnh ỷ mình đà cứu thế
                            Yếu mềm vị chúng phải ơn dâng
                            Ách tai cũng giống loài chim quạ
                            Gieo rắc khác chi ngạ quỉ chằng
                            Nào lấy của dân, còn dưỡng thị
                            Ác nhân gom cả chẳng còn ăn

                            9
                            Ăn uống gì đâu thiệt thảm thê
                            Cuộc đời sợ lắm khối ê chề
                            Hoang vu rừng lá than dài vắn
                            Thưa thớt sinh linh trốn bốn bề
                            Hậu Nghệ, Ngô Cương* càn quét dữ
                            Dân làng, nẻo lối vắng đi về
                            Họ căm thù kẻ vô nhân đạo
                            Gớm ghiếc đôi tay nhuôm máu hề

                            10
                            Hề hà Mông khuyến tựa như bèo
                            Bèn bỏ Thầy đi với đám nghèo
                            Trảũ lại công người không đức hạnh
                            Lạm tham dân chúng quá bèo nhèo
                            Đất đai khai khẩn đều tom cướp
                            Một chút hải hà chẳng gói neo
                            Quê quán người nầy rừng, biển cả?
                            Sóng dồi gió dập kéo mang theo

                            11
                            Theọ Hậu Nghệ là tố Hằng Nga
                            Giữ linh chi hộ kẻ không tha
                            Giận chồng ác độc, ăn thành trẻ
                            Uống thuốc sống lâu, khỏi hóa già
                            Hậu Nghệ hứa lời thương mến nước
                            Tiên Ông ưng ý ký giao quà
                            Cung tên mười chiếc như thần nỏ
                            Một phút lỡ lầm tiếng xấu xa



                            Đặng Xuân Linh

                            Còn tiếp, mời quý vị đón xem kỳ tới

                            #29
                              Dang Xuan Linh 19.11.2008 18:44:33 (permalink)
                              0
                              Một thời đại rất xa Phần 4 của Đặng Xuân Linh


                              Đặng Xuân Linh


                              12
                              Xa bay dong tuốt tận cung trăng
                              Nghệ nóng giận sôi nhắm chị Hằng
                              Còn lại mấy tên người quyết bắn
                              Rung lai cung Quảng tiễn rơi nằm
                              Cụ Già hiện xuống khuyên lời Nghệ
                              Người cũ, hẹn sao nhớ tối rằm?
                              Tất cả giờ nầy mi mất hết
                              Chúng dân đòi mạng tội hung hăng

                              13
                              Hăng quá chém luôn Nguyệt lão tiên
                              Cụ già hất nhẹ kiếm dăng liền
                              Mĩm cười thư thả âm vời vợi
                              Vui vẻ thong dong tiếng dịu hiền
                              Ông biến mất vào đêm ánh nguyệt
                              Dân la dí đánh tối bên triền
                              Phùng Mông gọi Nghệ phiên ông đó
                              Tự xử cho xong để khỏi phiền

                              14
                              Khỏi phiền , gây khổ trí lòng tôi
                              Cứu độ lương dân phải bỏ người
                              Cung Quảng đơn côi cùng bạch thố
                              Hằng Nga cô quạnh giữa ngàn khơi
                              Ngô Cương bị phạt, tu còn ác
                              Một gốc** chặt hoài chặt chẳng vơi
                              Nhớ lại tấm lòng chàng Hâu Nghệ
                              Nỗi buồn đau xót vẫn xa rời

                              15
                              Rời về trăng sáng ngắm vời xa
                              Bao cụm mây xanh cách bóng tà
                              Hồn vẫn luyến lưu nơi cõi thế
                              Tình còn vương vấn chốn đồi sa
                              Trẻ hoài,… nuốt hết bao linh thảo
                              Sống mãi,... nhìn trời mặt ủ hoa
                              Ngọn đuốc sao mai về chốn cũ
                              Dãi mờ cũng lặng bóng Ngân Hà.


                              Đặng Xuân Linh
                              Hết

                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 26 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 381 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9