THƠ ĐƯỜNG LUẬT (Truyện thơ - Song Linh)
Chuyện Hậu Nghệ - Hằng Nga Phần 1 của Nguyễn Gia Linh, họa bài Một thời đại rất xa của Đặng Xuân Linh
Nguyễn Gia Linh 1
Ngày xửa ngày xưa rất tự nhiên
Chỉ vì cuộc sống bớt ngoan hiền
Đói no cây trái nhiều không kể
Ấm lạnh lá bàng đủ tạm yên
Khi nắng đùa vui theo suối thác
Lúc mưa trú ngụ dưới chòi hiên
Một đời thanh thản vô tư lự
Sớm tối cười vang giữa mọi miền
2
Mọi miền sông núi, có vừa đâu
Để tránh cho nhau những thảm sầu
Không chỉ lo ăn cùng trú ngụ
Mà còn sưởi ấm với mưu cầu
Trời sanh vạn vật dư thừa thiếu
Chúa tạo muôn loài hỉ nộ âu
Hạnh phúc lâu dài chưa vội nghĩ
Chừng như thời ấy…đã qua lâu
3
Lâu rồi…Giờ xãy chuyện thiên tai
Lửa đốt tiêu tan mộng ước dài
Biển cả Quạ vàng ban thoải mái
Sông hồ cây trái trỗ oằụn sai
Bỗng nhiên bốn hướng Trời rung chuyển
Chớp mắt mười con Quạ đổi thay
Ánh sáng bao trùm thiêu rụi cả
Hết rồi,… một thuở phúc trường lai
4
Trường lai, cao vút bóng phù tang
Chểm chệ trên không tựa ngút ngàn
Chúa tể nghiễm nhiên hô chiếu xuống
Chín con răng rắc nhận điều ban
Tưởng rằng tất cả thành ra luật
Đâu ngỡ tựu chung tỏa ánh vàng
Từ đấy không ai nhìn thẳng mặt
Một vùng biển lửa đã ngăn màn Nguyễn Gia Linh
Còn tiếp, mời quý vị nhớ đón xem
Chuyện Hậu Nghệ - Hằng Nga Phần 2 của Nguyễn Gia Linh, họa bài Một thời đại rất xa của Đặng Xuân Linh
5
Màn chận chưa gây chuyện thuận hòa
Gió dông dữ dội sóng tràn ra
Phù tang rung chuyển, điên cuồng quậy
Quạ lửa giựt giành, khống chế la
Mười kẻ lạm quyền, chia giữa biển
Mấy lò thiêu đốt, rụi từ xa
Người dân hứng chịu bao cay đắng
Sao nỡ quên đi ý hải hà?
6
Hà hải còn vương chốn bụi trần
Nên người thuở ấy mãi bâng khuâng
Nghe dân than thở hồn tê tái
Thấy cảnh đau lòng dạ xốn xang
Khí quyển bao trùm cơn nóng bức
Bạo quyền che phủ cõi trời tang
Thiên Thần đem tặng mười tên lửa
Hậu Nghệ thi gan bắn quạ thần
7
Giữa bọn tham tàn cấu xé nhau
Nào ai nghĩ đến lệ dân trào
May thay, Hậu Nghệ cầm cung bắn
Mới thấy Quạ điên đổi sắc màu
Mỗi mủi tên thần, vơi nóng bức
Chín lần nỏ tiển, bớt kêu gào
Chỉ còn một mặt trời soi sáng
Khuyên cản họ Phùng**, đỡ biết bao
**Phùng Mộng đã cản ngăn không cho bắn rớt
mặt trời cuối cùng.
Nguyễn Gia Linh
Còn tiếp, mời quý vị nhớ đón xem
Chuyện Hậu Nghệ - Hằng Nga Phần 3 của Nguyễn Gia Linh, họa bài Một thời đại rất xa của Đặng Xuân Linh Nguyễn Gia Linh
Mười năm sau:
8
Bao người Vạn Tuế hét vang râng
Tôn Nghệ lên Ngai chốn cõi trần
Xuất thế hung tàn không núng sợ
Oai phong bản lảnh chẳng hề tâng
Rồi quen uy vũ anh hùng hảo
Bắt chước gian tham giống quỷ chằng
Cướp giựt lòng dân đà oán hận
Bạo quyền chỉ biết có ngồi ăn
9
Ăn thiếu, mặt mày thật thảm thê
Sống trong tủi nhục với ê chề
Người quê cổ thấp đau cùng khắp
Kẻ chợ tai ngơ khổ mọi bề
Hậu Nghệ đương quyền không đếm xỉa
Cùng đinh núng thế khó đi về
Từ đây chia rẻ dân cùng chúa
Trong vở tuồng xưa diễn giống hề
10
Diễn giống hề, sao lắm bọt bèo
Họ Phùng trở lại với dân nghèo
Ân tình mãi mãi không xao lảng
Nghĩa cả luôn luôn chẳng nát nhèo
Mấy kẻ mua quan cùng bán tước
Bao người cướp của với gom neo
Rồi đây sẽ có ngày dông bão
Tấùt cả tan tành, mộng vỡ theo
11
Vỡ theo mộng hảo, khổ Hằng Nga
Vì lỡ vương tình kẻ thối tha
Không để Linh Chi cho kẻ ác
Chẳng đem thuốc thánh hộ người tà
Ai quên lời hứa thương dân nước?
Ai chỉ cầu mong hưởng của quà
Đã tặng nỏ thần cùng tiển bạc
Rồi gây tiếng xấu mãi đồn xa Nguyễn Gia Linh
Còn tiếp, mời quý vị nhớ đón xem
Chuyện Hậu Nghệ - Hằng Nga Phần 4 của Nguyễn Gia Linh, họa bài Một thời đại rất xa của Đặng Xuân Linh 12
Nhờ linh chi đẩy đến vầng trăng
Thoát khỏi trần gian chiếm Quảng Hằng
Hậu Nghệ cành hông cương quyết bắn
Hằng Nga tách bến thảnh thơi nằm
Còn may ông cụ khuyên răn Nghệ
Cũng được người xưa hứa hẹn rằm
Nên dẫu đến giờ tiêu mất cả
Mà dân đòi mạng vẫn còn hăng
13
Còn hăng vẫn muốn chém ông tiên
Bị lão dơ tay hất trả liền
Miệng nở nụ cười tha thứ dịu
Lòng ban ánh mắt mến thương hiền
Theo lời biến mất vào đêm tối
Khuất bóng dần tan ở cuối triền
Phùng mở rộng lòng khuyên nhủ Nghệ
Hãy nên tự xử khỏi gây phiền
14
Khỏi gây phiền toái mãi cho tôi
Vì cả muôn dân mới bỏ người
Cung Quảng Hằng Nga cam ấm lạnh
Cõi đời chúa tể chịu trùng khơi
Những người bạc ác tu chưa đủ
Một gốc cứng còng chặt khó vơi
Cho thấy bạo tàn không vĩnh cữu
Lòng dân mau chán sớm xa rời
15
Rời chốn trần gian đến cõi xa
Bên cây đa lão, bóng trăng tà
Hồn còn lưu luyến người dương thế
Ý mãi vương tình chốn bãi sa
Nhờ có Linh Chi nguồn dược thảo
May còn Ngọc Thỏ bạn ngàn hoa
Đêm đêm nhín ánh sao hôm tỏ
Chiếu rạng trời quê suốt giãi hà
Hết Nguyễn Gia Linh
Minh Kính Cao Huyền (Lưu Bình-Dương Lễ) Bác Lê Dân không những là một nhà giáo thâm niên, rất am tường tiếng Hán và đã từng đi du học lúc nhỏ mà cũng là một thi sĩ rất nổi tiếng ở Bến Tre, đã xướng một chùm thơ liên hoàn lấy tựa là : Minh Kính Cao Huyền (Treo Cao Gương Sáng) qua cốt chuyện Lưu Bình-Dương Lễ, được các nhà thơ lão thành ở Bến Tre gồm bác Mẫn Thu, bác Văn Đại và bác Thuần Đức họa lại. Rất tiếc, tôi chỉ có hai bài của bác Lê Dân và bác Thuần Đức. Khi nào tôi sưu tầm được đầy đủ, tôi sẽ đăng những bài của hai bác Mẫn Thu và bác Văn Đại sau. Mong các bạn thưởng lãm
Nguyễ Gia Linh
Minh Kính Cao Huyền (Lưu Bình-Dương Lễ)
Phần 1 (Treo cao gương sáng)
Lê Dân 1*
Viết để ngày sau thấy tâm gương
Dễ đâu làm được việc phi thường
Thói đời phản phúc càng trân tráo
Miệng lưỡi gièm pha khiến chán chường
" Ăn xổi ở thì " không ngẫm nghĩ
" Ôn hòa điềm đạm " chả khoa trương
Nhân gian phân biệt bao nhiêu hạng
Hạng phải rời xa, hạng mến thương
2*
Thương nhau vì nghĩa, mến vì tình
Kết bạn đồng song thuở khóa sinh
Bút mực trao chia, ghi dạ LỄ
Áo cơm san sẻ, nhớ ơn BÌNH
Muốn nên danh phận chăm đèn sách
Đợi mở khoa trường tựu đế kinh
Dương Lễ khôi nguyên vừa bổ nhiệm
Được làm Tri phủ hưởng quang vinh
3*
Vinh quang hồi tưởng lúc cơ hàn
Gặp cảnh điêu linh dạ xốn xang
Hạn hán khắp nơi xui đói khổ
Bàng dân nhiều chổ phải lầm than
Băn khoăn chưa đáp đền ân nghĩa
Bối rối không nhàn rỗi việc quan
Nhớ bạn Lưu Bình nơi chốn cũ
Chẳng hay thân phận có an toàn
4*
An toàn hay gặp cảnh phong ba
Mà phải ly hương, biệt cửa nhà
Đùm bọc mấy mùa Mai đổ lá
Chia ly bỗng chốc Phượng thay hoa
Bạn đời nối khố hằng mong nhớ
Hai kẻ nhường cơm đã cách xa
Cánh nhạn đơn côi mờ khuất dạng
Thềm hoa sầu ngắm bóng trăng tà
5*
Trăng tà thoi thóp khuất non đoài
Trống điểm tàn canh mãn giấc say
Lính lệ trình thưa: "Quan có khách"
Dương quan vặn hỏi: "Hắn là ai "?
"Bác Bình thố lộ- quen thân thích"
"Dáng vẽ ăn mày", ngắm chẳng sai
Ta có bạn nào như thế ấy
Mi cho ăn uống đuổi đi ngay!
*******
Bác Lê Dân
Minh Kính Cao Huyền 2 (Lưu Bình-Dương Lễ) (Treo cao gương sáng)
Lê Dân 6*
"Đi ngay Chớ bén mảng nơi nầy!"
"Bác thấy người sang giở mánh đây"
Quan chẳng thân quen đâu vướng bận
Bác thôi vòi vĩnh, chớ thày lay
Lui chân cho ổn, đừng gây rối
Để tớ không lo bị quở rầy
Cơm đó, ăn đi rồi chóng vánh
Ở đời đầy dẫy chuyện không may!
7*
Không may, nên được thí cơm thừa
Vừa hẩm, vừa ôi, mắm, muối, dưa
Thấy đĩa cà meo, ghê tởm quá
Nhìn tô rau mốc, chán chê chưa?
Cầm hơi nước lã mong gì nữa
Nhắc tiếng người dưng hẳn cũng vừa
Dám trách ai chi thêm hổ thẹn!
Khen người bội nghĩa chóng quên xưa!
8*
Quên xưa vì "Thị phú khinh bần"
Dạ cá, lòng chim, khó thể phân
Chẳng nhớ ân tình hồi kiệt quệ
Lơ là nhân nghĩa lúc vinh thân
Đành cam cắt chiếu đành chia cách
Quyết đoạn lìa tên quyết rẽ phân
Trăng gió niềm vui đời lãng tử
Tìm nơi quán trọ tạm dừng chân
9*
Dừng chân nghĩ ngợi nỗi bơ vơ
Nãn chí lang thang sống dật dờ
Đèn sách lỡ làng tan tác mộng
Nghiệp nghề lơi lỏng thẫn thờ mơ
Hiện tình thời vận dày đen tối
Viễn cảnh tương lai sẫm mịt mờ
Đau xót nỗi nầy khôn gượng gạo
Nguôi sầu chuốc rượu thả hồn thơ
10*
Thơ thẩn nhìn trăng đượm vẻ sầu
Nỗi niềm thương cảm khiến lo âu
Quay cuồng khách giữa cơn mưa bão
Đắm đuối người trong cuộc bể dâu
Muốn giúp bạc tiền không thể được
Tiêu xài trà rượu chẳng còn lâu
Oằn vai ân nghĩa chưa đền trả
Cám cảnh bạn hiền đẫm giọt châu! Lê Dân
Còn tiếp, mời quý vị nhớ đón xem kỳ tới
Minh Kính Cao Huyền 3 (Lưu Bình-Dương Lễ) (Treo cao gương sáng)
Lê Dân 11*
“Châu Long!- Ta kính cẩn cầu xin”
Thay thế dùm anh giúp đỡ Bình
Ngụ quán Nghinh Hương chờ bạn đến
Thêu hoa dệt gấm, để người tin
Mỹ nhân diệu kế, khai hoa tiếu
Quân tử đa tình, thị sắc khuynh
Khích lệ Lưu Bình chăm sách sử
Công ơn hiền phụ Lễ van xin
12*
“Van xin, nài nĩ, dạ không an”
Thiếp biết làm sao đáp nghĩa chàng
Công việc thực hành bao trở ngại
Thiếp thân sá quản nỗi gian nan
Phủ đường, phụng lẻ sầu ngơ ngẩn
Dặm khách loan côi luống võ vàng
Lẫn lộn vàng thau…trong hóa đục
Mong ai vẹn giữ …đạo tào khang
13*
Tào khang trân trọng dạ hằng ghi
Trời đất không dung thứ lỗi nghì
Người đã giúp cho ta quý hiển
Ta đân nỡ phụ bạn hàn vi
Công ơn nương tử không ai sánh
Đức hạnh hiền thê mấy kẻ bì
Nàng có nghĩ tình làm việc nghĩa
Đôi năm chồng vợ tạm phân ly
14*
Phân ly sầu não, nhớ thương nhau
Thiếp sợ chàng quân tử chí cao
Khác phái cận kề rơm bén lửa
Gái trai chung chạ, đuốc thêm dầu
Say hoa, môi mỉm…tơ tình luyến
Đắm nguyệt, mày chao…ánh mắt giao
Yểm cựu nghinh tân…đừng trách thiếp
Cạn lời tâm sự lệ rưng trào
15*
Trào tuôn lệ thảm buổi phân kỳ
Rưng rức nhìn nhau biết nói chi!
Tiễn bước ngậm ngùi chàng trở lại
Chia đường thất thểu, thiếp ra đi
Đoái trông thê thảm đời xuân sắc
Ngoảnh lại thầm thương phận nữ nhi!
Thỏ lặn ác tà mong mỏi đợi
Nao lòng vọng tưởng buổi hồi qui! Bác Lệ Dân
Còn tiếp, xin quý vị nhớ đón xem kỳ tới
Minh Kính Cao Huyền 4 (Lưu Bình-Dương Lễ)
(Treo cao gương sáng)
Lê Dân 16*
Hồi qui, ngày tháng mãi trôi qua
Kiên nhẫn thêu may, bán lụa là
Ngẫm nghĩ tần ngần thêm rối rấm
Tính toan lẩn thẩn cứ lo xa
Suy tư trầm lắng theo hư ảo
Trí giác ngạc nhiên phát hiện ra
Ngoài cửa ai kia đang ngáy ngủ
Chừng như say khướt dáng bê tha
17*
Bê tha, vất vưởng tấp vào đây
Người ấy vì sao đến nỗi nầy
Có phải thất tình sanh khổ lụy?
Hay là bại sản khiến cuồng say?
Đành liều số mạng màn trời đất
Phiêu bạt giang hồ trăng gió mây
Thấy kẻ tha phương đời lận đận
Thầm lo thân phận luống ai hoài
18*
Ai hoài trắc ẩn kẻ xa cơ
Trôi giạt thân đơn, kiếp sống hờ
Mời bữa cơm canh dùng tạm đỡ
Đậm mùi dưa muối, chớ làm ngơ
Lòng thành thí chủ người nhân ái
Dạ xót thương đời kẻ vất vơ
Đa tạ, ơn nầy ghi tạc nhớ
Chạnh tình bằng hữu thật không ngờ
19*
" Ngờ đâu tình bạn bạc như vôi "
-Huynh hãy tỏ bày rõ khúc nôi
Trận bút, Lưu Bình sai điển cố
Trường văn, Dương Lễ chiếm khoa khôi
Xưa kia túng quẩn cần ta giúp
Nay đã giàu sang ngoảnh mặt rồi
Cơm hẩm cà thiu, đem bố thí
Lại còn bảo lính đuổi xua tôi
20*
Tôi vẫn còn lưu niệm quyển thơ
Lưu-Dương xướng họa mực chưa mờ
Mão vàng đai ngọc ân tình đoạn
Tước phẩm quyền uy, lễ nghĩa sơ
Hãy thử xem chơi rồi hẳn biết
Sẽ tin rằng thật chẳng còn mơ
Trò đời tráo trở mưu gian trá
Hận nỗi sai lầm khiến ngẩn ngơ Lê Dân
Còn tiếp, xin quý vị nhớ đón xem kỳ tới
Minh Kính Cao Huyền 5 (Lưu Bình-Dương Lễ) (Treo cao gương sáng)
Lê Dân 21*
Ngơ ngẩn sầu riêng tủi phận mình
Làm khôn hóa dại bị người khinh
" Tiếc thay ! kẻ sĩ vì hoàn cảnh... "
Dang dỡ công trình đọc sử kinh
Đáng trách làm quan sao hẹp lượng
Không toan giúp bạn, khó dung tình
Khuyên huynh xóa bỏ điềøu hờn dỗi
Dốc sức vùng lên để cánh sinh !
22*
Cánh sinh tỏ mặt với trường đời
Công toại, danh thành sẽ thảnh thơi
Xóa bỏ cơ hàn xua hoạn nạn
Làm quan vinh hiển chấn hưng thời
Lập trường bền vững xây cơ nghiệp
" Có chí thì nên " gắng sức người
Mài sắt nên kim câu ngạn ngữ
Ý quê, phận gái kính trao lời
23*
Lời vàng đa tạ, khắc ghi lòng
Đáng phục ngôn phong, khách má hồng
Muốn rõ phương danh, chưa dám hỏi
Xin tường gia thế có nên không ?
-Tháng ngày hiu quạnh, buồn thân liễu
Mười sáu mồ côi đã chín đông
Phận mỏng hoa hèn ai để ý
Mẹ cha thường gọi bé Châu Long !
24*
" Châu Long ! " Huynh gởi muội bài thơ
Từ ta !ï - Du sơn, ngoạn hải hồ
Gió thoảng, phòng đơn - ai vẫn đợi
Trăng soi, gối chiếc - khách đang chờ
Trăng mơ...Châu muội thôi mơ hão
Cõi mộng...Lưu huynh dứt mộng hờ
Dù cách xa nhau lòng chẳng cách
Ra đi...giã biệt não hồn thơ ! "
25*
Hồn thơ đa cảm, nghĩ thương ôi !
Quen thói giang hồ chẳng muốn thôi
Thừa lúc vắng nhà toan biến mất
Mang gùi, quãy níp quyết đi rồi!
Ở lâu, ái ngại tiền lưng túi
Nán lại, thầm lo gạo lửng nồi
Trao đổi, khuyên người không hối ngộ!
Tìm đâu hình bóng đã xa xôi Lê Dân
Còn tiếp, xin quý vị nhớ đón xem
Minh Kính Cao Huyền 6 (Lưu Bình-Dương Lễ)
(
Treo cao gương sáng)
Lê Dân
26*
Xa xôi, muội khẩn cấp tìm huynh
Kẻo nhỡ Dương lang phó thác mình
Phấn khích Lưu Bình thi đỗ trạng
Mới mong cầm sắt hợp hòa thinh
Xăng văng Châu thị quanh đường phố
May gặp Lưu sinh trước cổng đình
Mừng rỡ biết bao lời thắm thiết
"Nghinh- Hương" - bày khúc chiếc đinh ninh
27*
Đinh ninh thương thảo việc mai sau
Châu muội -Lưu huynh kết nghĩa giao
Vẫy bút vẽ rồng, huynh tuyệt mỹ
Luồn kim, thêu phụng, muội giồi trau
Thi thư mẫn trí nhanh thông suốt
Kinh sử minh tâm chóng thuộc làu
"Oân cố tri tân" -giàu kiến thức
Bảng vàng đợi kẻ quyết tâm cao!
28*
Tâm cao huynh dốc chí chăm lo
Bồi dưỡng thường xuyên, muội giúp cho
Cỡi ngựa vung gươm nghề tướng sĩ
Mài nghiên múa bút nghiệp khanh nho
Thoi đưa nhựt nguyệt thâu thời tiết
Muội tiễn Lưu huynh tận bến đò
Hăng hái lên đường, đừng bận bịu
Ngày mai tươi sáng rạng danh trò
29*
Trò đi ứng thí tận triều ca
Bảng nhứt Lưu Bình chiếm Thủ khoa
Rời quán Nghinh Hương, gom gấm lụa
Lên đường Châu thị lại quê nhà
"Lưu huynh - từ biệt thôi tìm kiếm"
Châu muội -quay về đã cách xa
Quả đất xoay vòng còn gặp gở
Hai mùa lá đổ xác xơ hoa!
30*
Hoa dầu phai thắm vẫn đoan trang
-Thiếp trở về sum hợp với chàng
Kết quả Lưu Bình vừa đỗ Trạng
Mang ơn hiền phụ cảm thương nàng
Tẩy trần, mở tiệc vầy Mai - Trước
Tẩu khúc hòa duyên hiệp Phượng Loan
Tiết sạch giá trong tình nghĩa trọng
Danh thơm, khen ngợi khách đài trang Lê Dân
Còn tiếp, xin quý vị nhớ đón xem kỳ tới
Minh Kính Cao Huyền 7 (Lưu Bình-Dương-Lễ) (Treo cao gương sáng)
Lê Dân
31*
Trang thư Dương Lễ gởi sang mời
Đệ thỉnh Lưu huynh đến phủ chơi
Nghĩa trọng vấn vương luôn thắm đượm
Tình thâm hoài cảm chẳng xa rời
"-Dễ duôi - khốn kiếp, khinh khi bạn
-Chọc tức - trêu ngươi, ngạo nghễ đời "
Đến hỏi coi mi còn lý sự
Chớ hòng lừa phỉnh chuốt trau lời
32*
-"Lời chúc, mừng huynh được phỉ nguyền
Vào trong phòng khách chuyện hàn huyên"
Tình đời tợ nước thường thay đổi
Nghĩa bạn như cờ cũng đảo điên
-Tiện nữ Kính chào - xin bớt giận
Trạng Bình ngó sững hệt thôi miên
Lạ kìa ...giống chủ Nghinh Hương quán
Ngờ ngợ...lòng ta quá ngạc nhiên
33*
Ngạc nhiên gạn hỏi mới yên lòng
Có phải là ta... quáng mắt không?
Vâng lệnh phu quân làm chủ quán
Nuôi ai đèn sách thế công chồng
Nghĩa huynh toại chí nên danh phận
Châu muội an tâm vẹn đạo tòng
Lòng đệ tuyệt vời...xin thứ lỗi
Lưu Bình cảm tạ muội Châu Long
Lê Dân (Mõ Cày)
Viết xong 01-2003
Hết
Lưu Bình Dương Lễ Bác Thuần Đức 1* - Sử sách ngàn xưa rạng tấm gương Trung trinh tiết liệt đạo cang thường Thấy người quân tử lòng hâm mộ Gặp kẻ tiểu nhân dạ chán chường Lắm bậc nhân tài thường ẩn dật Nhiều trang mặc khách chẳng phô trương Mài nghiên chép lại đôi dòng chữ Hậu thế am tường, thật quý thương 2* Thương kẻ hàn vi bạn trọn tình Lưu Bình khắn khít nghĩa tương sinh Giàu sang đồng hưởng không thay đổi Nghèo khó chung lo chẳng bất bình Đèn sách thơ văn chờ ứng thí Bút nghiên kinh sử đợi lai kinh Tài cao Dương Lễ danh đề bảng Tri phủ quan trường được hiển vinh. Thuần Đức
Còn tiếp
Lưu Bình Dương Lễ
Bác Thuần Đức
3*
Vinh hoa nhớ lại thuở bần hàn
Ân nợ chưa đền ý xốn xang
Dinh thự uy quyền lòng tủi hổ
Nhà cao cửa rộng dạ buồn than
Trời mây ngăn cách vì công vụ
Non nước xa vời bởi việc quan
Khoắc khoãi âu lo bao cớ sự
Ước mong gặp bạn để chu toàn.
4*
Chu toàn qua khỏi cảnh phong ba
Huynh đệ đoàn viên một mái nhà
Sáng đến giăng tay trau luyện võ
Chiều về nối bước ngắm xem hoa
Sử kinh nghiên bút luôn gần gủi
Chén rượu cuộc cờ tạm lánh xa
Huynh hỡi Lưu Bình huynh có biết
Đệ đang suy tính suốt canh tà...
Bác Thuần Đức
Còn tiếp
Lưu Bình Dương Lễ - Phần 3 Bác Thuần Đức 5*
Canh tà trăng đã xuống non đoài
Hồn mộng bâng khuâng nửa tỉnh say
Thoáng bóng quân canh "thưa có khách"
Nhìn người quan hỏi " họ tìm ai?"
- Bẩm ngài ông ấy rằng thân hữu
Tên thật Lưu Bình chẳng nói sai...
Có vẻ nghèo nàn đang mõi mệt
Vừa vào đến cổng đã nằm ngay.
6*
Ngay khi ta chẳng biết người nầy
Ắt kẻ gian manh dối gạt đây
Dưa muối cơm canh lo dọn đãi
Bạc tiền quần áo chớ hề lay...
- Lưu Bình phận dưới đừng tìm hỏi
Tri phủ quan trên sẽ mắng rầy
Nghèo khổ biết thân nên sớm lánh
Cà kê chi nữa, rủi hơn may. Bác Thuần Đức
Còn tiếp, xin quý vị nhớ đón xem kỳ tới
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: