BÈO DẠT MÂY TRÔI
Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 41 bài trong đề mục
Phuongxa 12.11.2008 06:24:39 (permalink)
0
 
 
Huynh Hàn Sĩ Nguyên Kính mến
Phuongxa xin phép gởi bài thơ ở đây nhé!
Chúc huynh ngày mới vui.
 
 
 
Trẻ em đường phố
 
Đêm đêm
     trong những gia đình hạnh phúc
Trẻ quây quần êm ấm với mẹ cha
Riêng em vì đâu... mắt buồn xa vắng?
Thân mong manh
       đói lạnh kiếp không nhà
 
Vòng tay ấm tình thương như xa lạ
Bóng bơ vơ lầm lủi bước dần xa
Em bé dại em ơi... không có tội
Chỉ tiếc rằng
        bất hạnh với em thôi
 
Thoáng nhìn em
        lòng thật bồi hồi
Tương lai đón chào
        học đường mời gọi
Nhưng vì sao
        em chẳng được no lòng?
Đêm từng đêm
        em đầu đường xó chợ...
 
Thương em tuổi nhỏ hãy còn thơ
Ánh mắt ngây thơ
Sớm vương mang niềm chua xót
Bởi vì
     Trẻ dại thiếu tình thương
 
Phuongxa
 
 
 
 
 
 
#16
    HanSiNguyen 14.11.2008 01:41:38 (permalink)
    0
    Cám ơn Khánh Linh đã ghé qua chơi và để lại lưu bút
    Cám ơn nhiều... thật nhiều
    :)
    HSN
    =======================================
     
    Đôi lời phi lộ :
    Một sinh linh dẫu bé nhỏ đến mấy vẫn cứ là một sinh linh. Làm sao ta biết được chúng buồn hay vui ? Hy vọng bài thơ này góp được một phần nho nhỏ vào việc bảo vệ cho chúng.
     
    CHIM HÓT TRONG LỒNG
               (Liên Hoàn Thủ Vỹ Ngâm)
     
    Ngẩn ngơ ngơ ngẩn biết bao ngày
    Dáo dác tìm phương chắp cánh bay
    Căm phẫn thốt ra lời nguyền rủa
    Chúng nhân ca ngợi :-“Chim ... hót hay” !
     
    Hót hay sao được lúc đau lòng
    Lâm phải cảnh này mới cảm thông
    Trời rộng đất dài đang bay nhảy
    Sa cơ một phút hóa chim lồng
     
    Chim lồng biết đến thuở nào ra ?
    Thương lũ con thơ, xót mẹ già.
    Hỏi người "quân tử" nghe chim hót :
    -"Ai nhốt ngươi, mà ngươi nhốt ta ?"
     
    Ta trách các ngươi, lũ đốn hèn
    Chẳng biết thương ai, chỉ hám tiền
    Trời hỡi ! Bao giờ ta thoát được
    Ta thề xa lánh lũ người điên
     
    Lũ người điên đảo, hiểu hay không ?
    Chí ta bay bổng giữa không trung
    Lồng vàng chén bạc cùng then khóa
    Quyết phá cho tan mới hả lòng
     
    Lòng ta nhất mực hướng về quê
    Nhớ tổ ta xưa, nhớ bạn bè
    Một mai nếu có ngày ra thoát
    Đường xưa còn nhớ nẻo quay về ?
     
    Về đâu ? Thân ở giữa lồng son
    Nước bạc cơm vàng cũng chẳng ngon
    Ước gì có thể ngừng tiếng "hót"
    Thà chết còn hơn sống mỏi mòn !
     
    Mỏi mòn sống mãi kiếp sống thừa,
    Giam cầm tù rạc đến bao giờ ?
    Mơ tưởng trời cao cùng đất rộng,
    Bâng khuâng xao xuyến dạ ngẩn ngơ ....
     
    HÀN SĨ NGUYÊN
     
    Trở lại từ đầu : Ngẩn ngơ ngơ ngẩn biết bao ngày ...
     
    oOo 
     
    KỶ SỞ BẤT DỤC, VẬT THI Ư NHÂN ?
          (Điều mình không muốn, sao lại làm cho người ?)
     
    “Quân tử” cam lòng chịu nhốt không ?
    Cớ sao giam hãm mãi chim lồng ?
    Thịt da chẳng muốn nung than đỏ
    Xương cốt sao đành sáo nước trong ?
    Bất ngộ vô tri, tình khả biện (1)
    Hữu sinh hữu diệt, lý tương đồng (2)
    Bao giờ thân trải qua tù ngục
    Ắt hẳn bấy giờ sẽ ... cảm thông !!!
     
    HÀN SĨ NGUYÊN
     
    (1)-Không hiểu, không biết mà làm sai, xét về tình còn có thể biện giải được, bỏ qua được, tha thứ cho được.
    (2)-Loài vật cũng như con người, có sinh ra, có mất đi, đạo lý cũng giống như nhau thôi, nào có khác gì...
    #17
      HanSiNguyen 15.11.2008 06:11:03 (permalink)
      0
      MẸ ẴM CON ĐI
       
      Mẹ ẵm con đi chẳng trở về
      Quyết rời xứ sở, bỏ làng quê
      Quê mình lắm bão nhiều tang tóc
      Khó kế sinh nhai, dễ bội thề
       
      Sống mỏi sống mòn sanh bạc ác
      Nhân gian không hận, chỉ hận trời
      Con ngủ ngoan đi, con đừng khóc
      Đường đời cơ cực lắm con ơi !
       
      Cha con bạc bẽo, còn như chết
      Tham bã phù hoa bỏ con rồi
      Càng nghĩ càng thương càng đứt ruột
      Sao trời không phạt tội riêng tôi ?
       
      Thân cò nghiêng ngả trong bão tố
      Nhạt nhòa nước mắt, nhạt nhòa mưa
      Cây đổ cành rơi, chim mất tổ
      Mưa xiêu gió táp kẻ không nhà
       
      Vắt cạn tim hồng lệ chứa chan
      Ai người thương xót mảnh hồng nhan ?
      Lạc bước đường xa con khát sữa
      Cũng đành bán rẻ tấm thân tàn !
       
      Hỏi người quân tử trong chăn ấm,
      Dưới mưa bao kẻ phải cơ hàn ?
       
      HÀN SĨ NGUYÊN
      #18
        Ha Ngan Ha 15.11.2008 08:42:25 (permalink)
        0

        Trích đoạn: Phuongxa



        Huynh Hàn Sĩ Nguyên Kính mến
        Phuongxa xin phép gởi bài thơ ở đây nhé!
        Chúc huynh ngày mới vui.



        Trẻ em đường phố
         
        Đêm đêm
             trong những gia đình hạnh phúc
        Trẻ quây quần êm ấm với mẹ cha
        Riêng em vì đâu... mắt buồn xa vắng?
        Thân mong manh
               đói lạnh kiếp không nhà
         
        Vòng tay ấm tình thương như xa lạ
        Bóng bơ vơ lầm lủi bước dần xa
        Em bé dại em ơi... không có tội
        Chỉ tiếc rằng
                bất hạnh với em thôi
         
        Thoáng nhìn em
                lòng thật bồi hồi
        Tương lai đón chào
                học đường mời gọi
        Nhưng vì sao
                em chẳng được no lòng?
        Đêm từng đêm
                em đầu đường xó chợ...
         
        Thương em tuổi nhỏ hãy còn thơ
        Ánh mắt ngây thơ
        Sớm vương mang niềm chua xót
        Bởi vì
             Trẻ dại thiếu tình thương
         
        Phuongxa





        XIN THƯƠNG NHỮNG TRẺ NHỎ TRÊN ĐƯỜNG PHỐ

        Trẻ nhỏ trên hè phố
        Bơ vơ đầu đường xó chợ
        Ai thương giùm đời khổ
        Bơ vơ

        Trẻ nhỏ trên đường phố
        Hành khất-kiếp ăn xin
        Kẻ sinh ra nào có tội tình
        Ngôi sao xấu nên linh đinh số phận

        Trẻ nhỏ trên khắp đường phố chợ
        Kiếp ăn mày lầm lũ ngày một ngày hai
        Ai thương thay bố thí
        Xin đói hoài
        Những trẻ nhỏ lang thang
        Lần dò trong đêm tối

        Tội nghiệp em trẻ nhỏ đi khắp lối
        Đói meo tìm những bát cơm thiêu thừa
        Xin bố thí cho những trẻ nhỏ không người lo
        Một bát cháo, nắm cơn đỡ dạ

        Trẻ nhỏ trên đường phố
        Trẻ nhỏ ăn xin
        Vô tội tình
        Bị người đời miệt kinh
        Xin người đời đừng miệt khinh... Những trẻ nhỏ ăn xin! Vô tội tình!
        (Lão ca! Tiểu đệ về thăm lão ca đây? Kính chúc lão ca luôn vui khoẻ)
        Hà Nghinh Tuấn
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2008 08:45:25 bởi Ha Ngan Ha >
        #19
          HanSiNguyen 16.11.2008 19:17:59 (permalink)
          0
          Educator Day
           
          Bài viết cho những người thầy vì lý do này hoặc lý do khác mà đã phải rời khỏi mái trường.....
           
          MỘT THUỞ ĐƯA ĐÒ
           
          Bâng khuâng đứng trước cổng trường
          Tơ vò trăm mối sầu vương mối nào ?
          Còn đây cây phượng năm nao
          Hoa tươi bóng mát, dạt dào luyến thương

          Khác gì một kiếp đò ngang
          Khác gì quãng vắng mênh mang đưa người
          Lục bình theo nước nổi trôi
          Thuyền con lờ lững ngược xuôi đôi bờ
          Tròng trành khuất giữa sương mơ
          Cắm sào bến vắng, thẫn thờ đợi trông
          Đông phong nối tiếp thu phong
          Mái đầu bạc trắng nhớ mong thêm buồn
          Chèo khua vang vọng tiếng hờn :
          -“Ai người xa bến mà còn nhớ ta ? ”
          Thoảng nghe tiếng gọi đò đưa
          Giật mình còn tưởng giấc mơ chưa tàn
          Đò ngang đã lỡ cung đàn
          Ôm cần tựa gối lệ tràn đêm sâu
          Đường đời càng ngẫm càng đau
          Càng buồn, càng tủi, càng sầu, càng thương
          Tơ không ai vấn mà vương
          Chiêm bao chưa tỉnh hồn nương xứ nào ?

          Cuộc đời dâu bể bể dâu
          Trường xưa cô quạnh khơi sầu cố nhân !
           
          HÀN SĨ NGUYÊN

           
          #20
            HanSiNguyen 17.11.2008 07:47:36 (permalink)
            0
            MỘT THUỞ ĐƯA ĐÒ
             
            Thơ nhạc Hàn Sĩ Nguyên
             
            MIDI diễn tấu
             

             
            Nhạc bản
             

            #21
              HanSiNguyen 18.11.2008 06:55:59 (permalink)
              0
              MỘT THUỞ ĐƯA ĐÒ

              Thơ nhạc Hàn Sĩ Nguyên
              Hòa âm Lâm Đình Thuận 

              Tiếng hát Đăng Tuấn
               

                

              #22
                HanSiNguyen 19.11.2008 04:34:39 (permalink)
                0
                MỘT THUỞ ĐƯA ĐÒ

                Thơ nhạc Hàn Sĩ Nguyên
                Hòa âm HSN

                Tiếng hát Đăng Tuấn

                 
                  

                #23
                  HanSiNguyen 26.11.2008 08:08:33 (permalink)
                  0
                  CON CHỈ NGỦ THÔI …
                   
                  Mẹ phơ phơ đầu bạc
                  Đăm đăm nhìn hư không
                  Con trai tôi đi lạc ?
                  Thật khó tin vô cùng !
                   
                  Khắp rừng sâu khe suối
                  Dấu chân in núi đồi
                  Sáu mươi năm bươn chải
                  Bay nhảy một kiếp người
                   
                  Nó đi hôm sương lạnh
                  Cũng cơm vắt muối mè
                  Chim rừng reo lanh lảnh
                  Chẳng lẽ quên đường về ?
                   
                  An Tây trời âm u
                  Nhạt nhòa sương khói phủ
                  Chẳng giông mà cây đổ
                  Bỏ mẹ già bơ vơ !
                   
                  Tựa cửa mẹ đợi chờ
                  Ngày qua rồi đêm lại
                  Mắt vô hồn ngây dại
                  Đăm đắm cõi trời xa
                   
                  Mấy người thiệt kỳ dị !
                  Con ta đủ hai chân
                  Biết đi từ thuở bé
                  Khiêng chi cho nhọc nhằn ?
                   
                  Ai bảo con ta chết ?
                  Con ta chỉ ngủ thôi
                  Sáng ngày mai hết mệt
                  Lại oang oang nói cười
                   
                  Chớ nói xác có mùi !
                  Cả ngày làm quần quật
                  Người chưa tắm chưa giặt
                  Ắt hẳn là phải hôi !
                   
                  Con ta người hiếu nghĩa
                  Lẽ nào bỏ mẹ già
                  Lũ hàng xóm lia lía
                  Đòi chôn lấp con ta !
                   
                  Con ơi con hãy ngủ
                  Mẹ ru như thuở nào
                  Bọn chúng điên cả lũ
                  Nói toàn chuyện tào lao
                   
                  Con ơi ! Đừng bỏ mẹ
                  Con tôi chết thật rồi
                  Bá nhân đều nhỏ lệ
                  Xót xa lẫn ngậm ngùi
                   
                  HÀN SĨ NGUYÊN
                   
                   
                  r

                  ***Chuyện thật về  bà cụ Lê thị Sảnh, 80 tuổi, ở Cao Lãnh Đồng Tháp, hoá điên vì con trai chết , bà một mực cho rằng con mình chỉ ngủ thôi, nhất định không cho đưa đi chôn, suốt ba ngày ròng rã cứ ngồi bên xác con mà quạt ru con ngủ ...
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2008 16:46:00 bởi Huyền Băng >
                  #24
                    HanSiNguyen 29.11.2008 00:43:14 (permalink)
                    0
                    BÀ VÀ CHÁU
                     
                    Bà bảy mươi bắt ốc
                    Cháu lên mười mò cua
                    Đầu xanh chen tóc bạc
                    Lều cỏ che nắng mưa
                     
                    -“Nội ơi ! Cho con hỏi :
                    Cha mẹ con đi đâu
                    Sao để nội mòn mỏi
                    Sương tuyết phải dãi dầu ?”
                     
                    -“Cha cỡi hạc lên trời
                    Mẹ bôn ba xứ người
                    Ngày về còn xa lắm
                    Ngủ ngoan đi cháu ơi !”
                     
                    Tiếng ru như tiếng nhạc
                    Cổ tích lời êm êm
                    Cháu ngoan đà yên giấc
                    Bà nức nở bên thềm :
                     
                    -“Thằng cha mày vụng dại
                    Siêng năng nghề rẫy bái
                    Bước vào đời lơ ngơ
                    Thân chết, nhà lụn bại
                     
                    Con mẹ mày đĩ lẳng
                    Bỏ chồng đi theo trai
                    Tham luyến đồng bạc trắng
                    Bán con chẳng đoái hoài.
                     
                    Vất vưởng thay cháu tôi
                    Đầu xanh sớm mồ côi
                    Mười năm trời nheo nhóc
                    Bà cháu mỏi mòn rồi ...”
                     
                    Lâm râm khấn đất trời :
                    -“Cực nhục đã đủ mùi
                    Cho sống ... vài năm nữa
                    Kẻo tội nghiệp cháu tôi !”
                     
                    HÀN SĨ NGUYÊN
                     
                    -Bài thơ này cũng ghi lại một câu chuyện 100% là sự thật-
                     
                    #25
                      HanSiNguyen 02.12.2008 21:13:39 (permalink)
                      0
                      TÌM MẸ
                       
                      Con biết mình cũng có mẹ có cha
                      Vì con không thể sinh ra từ đá
                      Dẫu được cưu mang nơi miền đất lạ
                      Mẹ cha ơi ! Con nhớ quá chốn sinh thành
                       
                      Tự hỏi tại sao cha lại vô danh
                      Và muốn biết nỗi u tình của mẹ
                      Cửa cô nhi sao đành tâm cho trẻ
                      Nỗi đau này vò xé trái tim con
                       
                      Chiếc lá xa cành lìa cội héo hon
                      Trận gió lớn đưa con về xứ lạ
                      Người nhân hậu đôi vòng tay rộng mở
                      Con thiết tha, nhung nhớ mãi cội nguồn
                       
                      Con gọi mẹ ơi nước mắt con tuôn
                      Mẹ yêu quý bây giờ còn hay mất ?
                      Tự chốn xa xôi cùng trời cuối đất
                      Con ước mơ ngày gặp mặt mẹ yêu
                       
                      Con khát khao ngày ôm chặt mẹ yêu !!!
                       
                      HÀN SĨ NGUYÊN
                       
                      ***Cảm hứng bất chợt của Hàn Sĩ Nguyên, viết tặng Ái Loan, nữ Việt kiều Mỹ về nước tìm mẹ
                      #26
                        HanSiNguyen 06.12.2008 06:20:17 (permalink)
                        0
                        ÔNG BỒ
                         
                        Đêm vang vang tiếng dế
                        Lảnh lót quanh chòi hoang
                        Đời nghèo vui lắm nhỉ
                        Tiếng con cười hân hoan
                         
                        Cha sẽ ru con ngủ
                        Cổ tích voi cõng thỏ
                        Chó sói mến sơn dương
                        Con người yêu muông thú
                         
                        Chuyện rù rì truyền cảm
                        Suối róc rách núi đồi
                        Đêm lạnh, chòi hoang ấm
                        Con gái yêu ngủ rồi
                         
                        Ngủ ngoan con gái ơi
                        Cha ngồi đây cha quạt
                        Ngày mai con thức giấc
                        Chim líu lo reo cười
                         
                        Nửa đêm chòi hoang sập
                        Voi rừng về hàng đàn
                        Ông Bồ đi sầm sập
                        Xéo núi rừng tan hoang
                         
                        Con thơ mỉm môi cười
                        Dẫu xác thân dập nát
                        Đầu cha biến đâu mất
                        Vẫn ôm ghì con côi !!!
                         
                        HÀN SĨ NGUYÊN
                         
                        Cảm tác từ câu chuyện thật của cha con anh Trương Tấn Hải, bị voi dẫm chết ở rừng Tánh Linh, Bình Thuận.
                        Ông Bồ : Voi (theo cách nói của dân gian)
                         
                        #27
                          HanSiNguyen 09.01.2009 00:42:49 (permalink)
                          0
                          CÓ GÌ ... PHẢI ẦM Ĩ ?
                           
                          Cô gái cầm chập chõa
                          Tóc dài bay trong gió
                          Tiếng hát buồn mênh mông
                          Vọng về từ đáy mộ
                           
                          Anh trai gảy huyền cầm
                          Dìu dặt những bát âm
                          Run run ghì phím lõm
                          Điệu Nam Ai âm thầm
                           
                          Người già thổi sáo trúc
                          Vi vu như ru hồn
                          Tiếng tiêu hay tiếng khóc
                          Tím tái cả hoàng hôn
                           
                          Một già và hai trẻ
                          Hợp thành gánh hát rong
                          Cuộc đời trôi lặng lẽ
                          Lửng lơ xuôi theo dòng
                           
                          -“Có gì ... phải ầm ĩ
                          Chuyện ba người hát rong ?”
                          -“Bèo trôi và mây nổi,
                          Một hoạt cảnh nao lòng !”
                                    oOo
                          Cô gái gù đi trước
                          Dắt anh mù theo sau
                          Kéo lê chiếc bàn trượt
                          Lôi mẹ già về đâu ???
                           
                          HÀN SĨ NGUYÊN
                          #28
                            HanSiNguyen 22.04.2009 05:27:06 (permalink)
                            0
                            CHIM NON

                            Một mình thả bước giữa hoàng hôn
                            Thơ thẩn đường xa chợt thấy buồn
                            Ngắm bóng chiều rơi, rơi lặng lẽ
                            Tình cờ nhặt được chú chim non.

                            Chim non lâm nạn ở vệ đường
                            Tiếng kêu chim chíp, tiếng kêu thương
                            Kiến nghĩa dũng vi, quân tử dã
                            Giả như bất kiến, tiểu nhân phường (1)

                            Không có lồng vàng không then khóa
                            Chỉ là gạo trắng chỉ nước trong
                            Chẳng quản oi nồng khi chớm hạ
                            Sá gì giá buốt lúc tàn đông

                            Chim hót líu lo, trời chưa hửng
                            Ríu rít huyên thiên chiều đã tà
                            Một mai khôn lớn chim sải cánh
                            Còn gì lưu luyến lúc bay xa ?

                            Bây giờ chim đã bỏ đi rồi
                            Một mình quanh quẩn với đơn côi
                            Dẫu chẳng mong chờ ai báo đáp
                            Nghĩ mình xe cát cũng ngậm ngùi !

                            HÀN SĨ NGUYÊN

                            (1)-Thấy việc nghĩa hăng hái mà làm, ấy là người quân tử
                            Giả vờ như không thấy, ngoảnh mặt làm ngơ, chính thị phường tiểu nhân
                            #29
                              Tutang 22.04.2009 17:25:36 (permalink)
                              0
                              Chiều nghe gió thoảng ru hời
                              Hình như trong đó có lời bi ai
                              Đường đời gian khó dặm dài
                              Mỗi bước đi mỗi họa tai trập trùng
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2009 10:28:58 bởi Tutang >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 41 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9