GẤU XIẾC -Cảm thán từ sàn diễn xiếc thú- Từ thuở thơ ngây đã lắm tài
Biết chơi nhào lộn, biết đi dây
Tuổi thơ háo hức trên sàn diễn
Gấu xiếc góp vui ngày qua ngày
Biết đi xe đạp, biết đánh trống
Giỏi chơi trượt ván, giỏi lắc vòng
Vòng lửa đôi lần da cháy xém
Đu bay nhiều lúc tưởng thân vong
Gấu ăn, gấu lớn, gấu trưởng thành
Tháng năm cô quạnh chỉ riêng mình
Công sá đáng gì : Ba hạt đậu !
Tiền đầy túi chủ, gấu già nhanh
Già nua cũng chẳng được rong chơi
Tư lợi xưa nay vốn lẽ đời
-“Bao giờ ngã gục trên sàn diễn,
Bấy giờ là lúc gấu nghỉ ngơi !”
Ông chủ phán xong cười ngặt nghẽo
Tình đời đen bạc lắm gấu ơi !
Cực khổ phải đâu vì số kiếp
Ai bảo sinh ra chẳng làm người !!!
oOo Làm sao biết được gấu buồn vui ?
Chán chê ? Hay gấu cũng yêu đời ?
Có ai thấy gấu sa nước mắt ?
Khóc lóc, than van hoặc thở dài ?
Ước gì ta có cây gậy phép
Biến gấu thành người bớt long đong
Biến ngay ông chủ ra thành gấu
Thử xem xem gấu biết buồn không ?
HÀN SĨ NGUYÊN