Tự Sự
Thời gian mãi trôi hoài theo năm tháng
Chuyện tình thơ tìm dĩ vãng rời xa.
Mỗi kỷ niệm cũng chìm dần quên lãng
Tóc sương rồi nặng nỗi nhớ thiết tha.
Hoàng hôn buồn da diết bản tình ca
Bâng khuâng nghĩ một thời hoa còn sắc
Cái thuở ấy sáng ngời muôn ánh mắt
Nay xưa rồi như héo hắt lá rơi.
Cung đàn trầm day dứt những phai phôi
Sao nhanh quá đã nửa đời vụng dại
Từng cay đắng, từng vui buồn tê tái
Lúc bay cao, khi về lại quê xưa.
Bao thăng trầm đi đến với thắng thua
Rồi cũng tới thu vàng mùa lá rụng.
Tuổi bóng xế lại thường kinh nhật tụng
Nguyện cầu mong cảnh nghèo túng mau qua.
Người với người vui hát khải hoàn ca
Không còn nữa những bóng ma tăm tối.
Trung Dũng
11-10-2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2012 19:20:49 bởi Trần Trung Dũng >