CHỦ NHẬT
Đường mùa đông , thiếu nắng vàng vẫn ấm
Chẳng có hoa vẫn rực rỡ trăm màu
Sắc áo đẹp rồi còn nhớ đến hoa đâu
Bao người qua là bấy nhiêu màu áo
Ngày chủ nhật , một mình dạo phố
Nhìn người ta tấp nập ngược xuôi
Nhìn người ta rạng rỡ , tươi cười
Mình cũng cười mà nghe lòng chua chát
Mình cũng cười mà rưng rưng khóe mắt
Đường phố đông người sao vẫn thấy bơ vơ
Bước chân đi thêm một chút thẫn thờ
Thêm một chút buồn , chút giận hờn vô cớ
Hoa Cúc vàng bỗng rực vàng khắp chợ
Bởi đang buồn nên lại nhớ đến hoa
Áo muôn màu phút chốc bỗng lạ xa
Giờ này quanh ta chỉ có hoa là bạn
Thế mà thôi , buồn nhiều rồi cũng cạn
Đã bao giờ ta cảm thấy mình vui ?
Nhớ hôm nao cũng từng bước ngậm ngùi
Tay ôm bó Cúc vàng đi giữa đường đầy nắng
Cũng người đông mà nghe lòng trống vắng
Và cũng buồn như buổi sáng hôm nay
Hồn bâng khuâng như tỉnh , như say
Ta lạc lõng giữa hàng trăm màu áo
Đường chủ nhật có người nào cất bước
Mà trong hồn trĩu nặng nỗi ưu tư
Lẻ loi đi không kẻ đón người chờ
Theo dòng người như ta đi không nhỉ ? …
BL07
HÃY NHÌN XUỐNG CUỘC ĐỜI, BẠN SẼ THẤY LÒNG VUI ! Vẫn có đấy,bạn ơi nhiều lắm đấy, Giữa dòng đời tấp nập kẻ lại,qua, Dù thôn quê hay là chốn phồn hoa. Thì luôn có kẻ cười và người khóc, Bận lòng chi đâu chỉ mình đơn độc, Và cô đơn cũng đâu đáng để buồn, Chung quanh mình lắm kẻ bất hạnh hơn, Đói nghèo bệnh tật còn đáng buồn hơn nữa, Quanh ta còn bao cuộc đời khốn khó, Nhưng người già không con cái chăm nom, Những trẻ em không hề biết đến mái trường, Phải lăn lộn với đời mà kiếm sống, Nếu thấy buồn bạn ơi ! xin hãy đến, Nơi dành cho những số phận không may, Nơi mà cuộc sống chỉ được tính từng ngày, Bạn hãy đến với bàn tay nhân ái, Bạn sẽ cảm nhận như hạnh phúc đang trở lại, Với chính mình và với những số phận đáng thương, Để ngày mai khi đi giữa phố phường Bạn sẽ thấy mình không còn cô độc, Bạn sẽ thấy lòng ngập tràn hạnh phúc, Bỡi vì ta sống có ích với bao người, Hãy nhìn xuống cuộc đời và bạn sẽ thấy vui. nha uyen