Một nhịp cầu Mây mờ đỉnh núi bạn tình đâu? Đá cuội ,trăng sao một nhịp cầu Nắng sớm đau lòng thân kén nhộng Sương chiều xót dạ kiếp tằm dâu Đường đời lận đận buồn tê tái Nẻo ái gian truân khóc tủi sầu Đếm lá vàng rơi chờ bóng nhạn Duyên đời vọng tưởng suốt đêm thâu Vancali 12.16.08 TÌNH NGUYÊN THỦY Cuối dốc đời ta sẽ đến đâu ?
Trăm năm rồi cũng phải qua cầu
Duyên thơ đếm lại vài trang giấy Tình bạn theo dòng cuộc bể dâu Có họp có tan nào lỗ vốn Hoa tàn hoa nở chớ đeo sầu Tình yêu nam nữ tình nguyên thủy Cực-lạc Đào-nguyên vẹn tóm thâu. Lá chờ rơi 17/12/08
Khóc canh thâu
Kiệu hồng pháo nổ biết về đâu ?
Ngoảnh lại thuyền ai giã biệt cầu
Thuở ấy trăng thề vui bạn hữu
Mai nầy má phấn đẹp nàng dâu
Hoa hờn bướm dại con tim nhói
Nhụy úa tình say ngấn lệ sầu
Nhớ mãi bờ ao lời thệ ước
Khay vàng chậm bước khóc canh thâu
Vancali 12.17.08
Chào Bác Lá cho em thêm Khóc canh thâu nghe hì hì chúc Bác luôn vui...hì hì ,,
(
O
(() )
O o
) () o
( o ) )
O )
( o 0
0 O
) O
() ( o )
o)
BIỂN DÂU
Cứ thế mây bay đến tận đâu
Nước trôi lờ lững chảy qua cầu
Trăm năm nặng nghiệp ơn cơm áo
Một kiếp phù vân thóat biển dâu.
Lòng mới biết yêu mà vỡ mộng.
Tình vừa chớm nở đã ươm sầu
Người ơi! có hiểu bao xuân ý
Lý lẽ con tim bị đọat thâu.
Trần Mạnh Hùng
}{________________}{
(____________________)
{} {} {}
TÌNH SƯƠNG KHÓI !
Tình như sương khói biết tìm đâu !
Đường đến tim nhau lỗi nhịp cầu.
Xuân thắm nỡ lòng gieo băng giá
Biển vàng đành đoạn hóa nương dâu.
Tình rơi theo gió ru câu nhớ
Mộng rớt cùng thu đẫm giọt sầu.
Có phải từ đây là mãi mãi ?
Cung trầm nức nở suốt canh thâu !
nha uyen
ĐÀNH KÊU GẢ
Gái ế không chồng biết kiếm đâu ?
Thiếu nam thừa nữ lệch cung cầu
Hẹp đường cưới gả đành kêu gả
Rộng lối tìm dâu cứ kén dâu
Chị được em không đừng chán nản
Kẻ mau người chậm chớ ưu sầu
Khi nao dụ được chồng mê mệt
Tiền của trong ngoài quyết tịch thâu.
Lá chờ rơi 19/12/08
LÀM NHƯ TRỐN NỢ
Sụt sùi héo hắt bởi vì đâu
Nước mắt lăn trôi ngập địa cầu
Vật vã xác xơ như chiếc kén
Dày vò dằn vật đổ đầu dâu
Chả vì đêm trước trong bàn nhậu
Vì thế hôm sau ngập lệ sầu
Chỉ có vắng nhà ba, bốn tiếng
Làm như trốn nợ suốt đêm thâu
Trần Mạnh Hùng
HẸN !
Đôi dòng thương nhớ gửi về đâu .
Vẫn biết tình yêu chẳng cưỡng cầu.
Lỗi tại ông tơ nhầm mối chỉ
Nên đành giã biệt áo cô dâu.
Có duyên sao lại không là nợ
Tình thắm đành cam chuốc tủi sâu,
Hẹn ước kiếp sau tròn giấc mộng,
Thôi chờ thôi đợi suốt canh thâu !
nha uyen
Chào huynh Hùng,cám ơn huynh đã ghé thăm nhà ,ui,huynh và bác Lá giỏi quá,ten.. là ra thơ,U nặn óc sáng giờ mới lên đã thấy thơ mới bác Lá và huynh rùi,theo huynh và bác Lá chắc chít wá,phải mua cá mòi ăn mí được, huhu NU