MÂU THUẪN Câu thơ non núp trong lớp chữ già
Cố che đậy hồn mình đang run rẩy
Tôi thở mãi hơi thở ngày thơ dại
Mà miệng cười như trăn trở trần ai.
Thân xác lớn không bọc tình bé nhỏ
Tôi vặn mình xiêu vẹo câu thơ,
Dòng sữa cũ không nuôi da thịt mới
Tôi bỗng thèm núm vú thuở sơ sinh.
Mây bao phủ nên gió phải làm thinh
Mà cố ấp những rung mình động cựa
Tôi chạy hoài không vượt đời tôi nữa
Bóng bao trùm lên bóng của chính tôi.
Đổ mực ra trang cho nét bút vẽ vời
Đến dấu chấm cùng vẫn chưa hoen màu mực
Để nhận ra sâu cùng là có thực
Câu thơ non mềm cố vượt sang trang.
Đà Lạt, 14/04/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2014 20:22:39 bởi hd_tinhgia >