Thơ Nguyễn Duy Dương
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 59 bài trong đề mục
hd_tinhgia 05.01.2009 13:54:37 (permalink)
0
NGHỊCH LÝ 

Có những lời anh không dám nói 
Sợ thời gian! 
Có những điều anh không dám viết 
Sợ tình yêu! 
Thời gian không đủ dài cho em còn nhớ 
Tình yêu không đủ bền để em thiết tha.
Anh đổ tình yêu vào thời gian 
Gói ghém, 
Chôn sâu vào giấc mơ cho tình không dang dở...

Lận đận một đời anh 
Ngang trái một thời em! 

Em ghét những lời nói dối 
Anh chưa một lần nói thật,
Em ban phát lời yêu 
Anh điềm nhiên câm bặt.
Trái đất cứ quay 
Em cứ hồn nhiên yêu. Hồn nhiên nhớ. Hồn nhiên hờn giận... 
Anh lặng lẽ quay đầu cúi nhặt 
Chút vung vãi lời em 
Chút hào phóng tình em. 
Và cứ thế anh biết rằng 
Em không nhận ra 
Thời gian cứ chạy dài lê thê 
Tình yêu cứ rụt rè teo tóp...

Duy nhất một lời nói thật: 
Không phải anh mãi yêu em 
Mà chính là 
Anh đã yêu em! 
 

Đà Lạt, 05/01/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2014 20:16:52 bởi hd_tinhgia >
#31
    nha uyen 05.01.2009 20:34:59 (permalink)
    0






    _____________________________

    Life is flower of which love is the honey
    #32
      Thuỵ Du 05.01.2009 22:18:39 (permalink)
      0

      Trích đoạn: hd_tinhgia

      Nghịch Lý
       
       
      Có những lời anh không dám nói
      Sợ thời gian!
      Có những điều anh không dám viết
      Sợ tình yêu!
      Thời gian không đủ dài cho em còn nhớ
      Tình yêu không đủ bền để em thiết tha!
      Anh đổ tình yêu vào thời gian
      Gói ghém
      Chôn sâu vào giấc mơ cho tình không dang dở
      Lận đận một đời anh
      Ngang trái một thời em!
      Em ghét những lời nói dối
      Anh chưa một lần nói thật!
      Em ban phát lời yêu
      Anh điềm nhiên câm bặt!
      Trái đất cứ quay
      Em cứ hồn nhiên yêu. Hồn nhiên nhớ. Hồn nhiên hờn giận...
      Anh lặng lẽ quay đầu cúi nhặt
      Chút vung vãi lời em
      Chút hào phóng tình em.
      Và cứ thế anh biết rằng
      Em không nhận ra
      Thời gian cứ chạy dài lê thê
      Tình yêu cứ rụt rè teo tóp!
      Duy nhất một lời nói thật:
      Không phải anh mãi yêu em
      Mà chính là
      Anh đã yêu em!
       
      5/1/09
      _H.D_

      Thơ rất hay đấy Duy Dương ạ.................

      Duy nhất một lời nói thật :
      Không phải anh mãi yêu em
      Mà chính là
      Anh đã yêu em!   ( thơ Duy Dương )


      EM  BIẾT

      Vâng
      Lời nói thật ấy của anh
      Đã dấu mãi trong tim trong óc
      Đã ẩn hiện luôn luôn trong ánh mắt
      Mà nào anh có biết đâu
      Để tới bây giờ
      Khi anh phải nói ra
      Em cũng không mở tròn to đôi mắt
      Vì anh ơi
      Em đã thật biết rồi
      Tình yêu này anh mãi dấu ở trên môi
      Như những lần chúng ta từng hò hẹn
      Như những lần ánh mắt anh nhìn em
      Thiết tha
      Vụng trộm
      Nhưng ánh mắt ấy
      Đâu biết nói dối giùm anh
      Có phải chăng anh?
      Tình yêu mà anh dành cho em
      Có đủ bao la để em nghe trái đất
      Tưởng chừng như nhỏ bé trước tình anh?
      Để em thấy bầu trời mãi xanh
      Như tấm thảm đang trãi dài trước mặt
      Xin hãy cho em nghe hoài
      Một lời tha thiết
      Tự đáy lòng anh
      Rằng
      Anh đã yêu em........
      Nhiều như thế........

                      thuỵ du

      Chị Du chỉ hoạ theo em một ít câu thôi nhé....cảm xúc.......       

      #33
        hd_tinhgia 07.01.2009 20:38:27 (permalink)
        0
        Chuc mọi người năm mới hạnh phúc

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2009 20:40:08 bởi hd_tinhgia >
        #34
          Thuỵ Du 23.01.2009 23:04:14 (permalink)
          0
          CHÚC DUY DƯƠNG MỘT NĂM MỚI TƯƠI VUI & NHIỀU MAY MẮN NHA

          #35
            hd_tinhgia 27.02.2009 15:17:19 (permalink)
            0
            GIẤC MƠ MUỘN 

            Con giật mình thức dậy 
            Giấc mơ đè xuống... cong oằn 
            lưng mẹ. 
            Có tiếng gió ngoài kia 
            ngọt ngào ru khẽ, 
            từng tiếng rơi đều như nước mắt. 
            Một giấc mơ không đi hoang như lòng con hoang tưởng 
            Giấc mơ trở về 
            núp sau chiếc bóng ngôi nhà xưa. 
            Và lá rụng 
            Và tre nghiêng 
            vít lòng con nặng trĩu 
            "À ơi... ngủ đi con 
            Ngủ đi con! 
            Rồi mai kia con lớn..." 
            Thảng thốt 
            Vụng về 
            như bước chân đầu tiên chập chững... 

            Đêm hoang tàn chia nửa đời con hoang phế 
            Đêm trở mình 
            Giấc mơ muộn 
            Cho cơn hoang chợt tỉnh tiếng ru hời. 

            Chiều trả nắng cho vành tang trắng 
            Con về đâu nữa... 
            Mẹ ơi! 
             

             
            Đà Lạt, 26/2/2009
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2014 20:19:20 bởi hd_tinhgia >
            #36
              dailungtonvai 16.03.2009 00:27:04 (permalink)
              0
              Tình bạn là kim cương
               
               

              Tình bạn là kim cương
              Sao người ta cứ tưởng
              Kim cương giữa đời thường
              Đâu còn có... Kim cương.
               
              Tình yêu có thể mất
              Quần áo có thể thay
              Tình bạn vui tháng ngày
              Hãy dày công vun đắp.
               
              Để đến khi nhìn khắp
              Mọi chốn ngàn yêu thương
              Tình bạn ở bốn phương
              Là chiếc giường cuộc sống
               
              Nếu vì bạn, ta sống
              Ta sẽ là cao thượng;
              Nếu vì bạn, ta gượng
              Ta sẽ thành nhỏ nhen.
               
              Nếu đêm tối tắt đèn
              Ta có bạn che chở;
              Nếu đời ta có dở
              Bạn sẽ mở ước mơ.
               
              Tình yêu và nghị lực
              Ta đón chờ ở bạn;
              Bạn xua tan nóng tức
              Ta trở thành vui tươi.
               
              Bình yên và nụ cười
              Ta xây đời tươi mới;
              Cùng nhau ta đi tới
              Nơi chân trời sáng lạn.
               
              Ngày nay ta có bạn
              Như có được kim cương.
              Ai ơi, chớ coi thường
              Để mất đi tình bạn.
               
              Ai ơi, rằng giới hạn
              Tình bạn là thiêng liêng
              Có đi khắp mọi miền
              Vẫn mong về tìm bạn.
               
              Cuộc đời là bài thơ
              Tình bạn là nhịp thở
              Cuộc đời ta hoa nở
              Tình bạn ta mãi tròn.
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 00:31:33 bởi dailungtonvai >
              #37
                Thuỵ Du 17.03.2009 09:30:18 (permalink)
                0
                DD ơi...Em đi đâu mà lâu rồi không thấy vào DĐ vậy hở DD?
                 
                NGỠ RẰNG ĐÃ QUÊN
                 
                Có những niềm riêng buồn không muốn nói
                Có những tủi hờn ai biết cho ta
                Có những ngày qua lịm chết ngọc ngà
                Có những ngày tưởng quên mà vẫn nhớ
                 
                Bước chân vào quãng đời nhiều bỡ ngỡ
                Những sầu riêng rồi chôn lấp trong tim
                Rồi ngẩn ngơ rồi khắc khoải đi tìm
                Ngỡ đã quên nhưng thực là vẫn nhớ.....
                 
                                 thụy du
                 
                Chỉ là một ít cảm xúc viết tặng em thôi Duy Dương ạ....Em ở đâu rồi....???
                 
                 
                #38
                  hd_tinhgia 30.03.2009 00:37:18 (permalink)
                  0
                  CON CHỮ SAU CÙNG

                  Điều cuối cùng sót lại của hoàng hôn 
                  Tôi góp nhặt gom vào thành nỗi nhớ,
                  Chiều rót vàng lên trang thơ cháy dở 
                  Con chữ sau cùng bỏ lỡ tình em. 

                  Con chữ sau cùng ướt đẫm hơi em 
                  Tôi chưng cất một đời thành men rượu
                  Cho tôi say, cơn say còn nũng nịu 
                  Đòi trả về yểu điệu môi em. 

                  Con chữ sau cùng không níu nổi tình em
                  Tôi hóa kẻ điên đem đời mình ra nung nấu
                  Cho quên hết những lời yêu dấu
                  Vì em một đời đâu thuộc nổi câu thơ.

                  Đà Lạt, 2008
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2014 20:20:53 bởi hd_tinhgia >
                  #39
                    Thuỵ Du 09.04.2009 00:16:05 (permalink)
                    0
                    Em về rồi chị Thụy Du ạ! dạo này em thi nhiều quá, không vào diễn đàn được. Nhớ mọi người quá. Cảm ơn chi Thụy Du vẫn nhớ tới Nguyễn Duy Dương mà tới thăm.
                     
                     
                    Mấy vần thơ viết vội. Chỉ là một ít cảm xúc thôi, ghi lại ấy mà. Hơi dở phải không chị!
                     
                     
                    con chữ sau cùng

                    Điều cuối cùng sót lại của hoàng hôn
                    Tôi góp nhặt gom vào thành nỗi nhớ.
                    Chiều rót vàng lên trang thơ cháy dở
                    Con chữ sau cùng bỏ lỡ tình em.


                    Con chữ sau cùng ướt đẫm hơi em
                    Tôi chưng cất một đời thành men rượu.
                    Cho tôi say, cơn say còn nũng nịu
                    Đòi trả về yểu điệu môi em.


                    Còn lại tôi với con đường cháy xém
                    Con chữ sau cùng không xếp nổi thành câu.

                    Rượu và em tan ra thành nắng chảy
                    loang lổ chiều, nham nhở cả đời tôi.

                    Và tôi chỉ yêu vụng về như con chữ
                    Còn em một đời không thuộc nổi câu thơ.

                    Nếu biết rằng em không trở lại
                    Tôi thà yêu như em đã quên tôi.

                     
                     
                    Chào chị, chúc mọi điều tốt lành! em sẽ vào xem thơ chị thường xuyên và chị nhớ ghé sang nhà em nữa nha !!

                     CHỮ ÂN TÌNH

                    Dẫu có thương đau,dẫu có ngậm ngùi
                    Xin hãy cất niềm đau và nỗi nhớ
                    Cuộc tình này cuối cùng rồi bỡ ngỡ
                    Thì xin đừng hờn trách hỡi anh yêu

                    Tình qua đi trong một sáng một chiều
                    Ai có biết vì tình đời là thế
                    Chẳng có gì được xem là không thể
                    Em ra đi đừng trách móc gì nhau

                    Trăm chuyện tình đã quá nửa thương đau
                    Con chữ sau cùng xin cất làm kỷ niệm
                    Của mối tình đôi ta vừa chết lịm
                    Chữ ân tình xin hẹn lại ngày sau...

                    Để rồi mai năm tháng có qua mau
                    Em cũng xin một lần này ghi nhớ.....

                                      thuỵ du

                    Họa với em một vần thơ DD nhé....Chúc em vui & nhiều thành công.....



                    #40
                      hd_tinhgia 14.04.2009 11:43:32 (permalink)
                      0
                      MÂU THUẪN 

                      Câu thơ non núp trong lớp chữ già 
                      Cố che đậy hồn mình đang run rẩy 
                      Tôi thở mãi hơi thở ngày thơ dại 
                      Mà miệng cười như trăn trở trần ai. 

                      Thân xác lớn không bọc tình bé nhỏ 
                      Tôi vặn mình xiêu vẹo câu thơ,
                      Dòng sữa cũ không nuôi da thịt mới 
                      Tôi bỗng thèm núm vú thuở sơ sinh. 


                      Mây bao phủ nên gió phải làm thinh 
                      Mà cố ấp những rung mình động cựa 
                      Tôi chạy hoài không vượt đời tôi nữa 
                      Bóng bao trùm lên bóng của chính tôi. 

                      Đổ mực ra trang cho nét bút vẽ vời 
                      Đến dấu chấm cùng vẫn chưa hoen màu mực 
                      Để nhận ra sâu cùng là có thực 
                      Câu thơ non mềm cố vượt sang trang. 


                      Đà Lạt, 14/04/2009
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2014 20:22:39 bởi hd_tinhgia >
                      #41
                        Thuỵ Du 14.04.2009 23:19:19 (permalink)
                        0
                        quote:

                        Trích đoạn: hd_tinhgia

                        Mâu Thuẫn

                        Câu thơ non núp trong lớp chữ già
                        Cố che đậy hồn mình đang run rẩy.
                        Tôi thở mãi hơi thở ngày thơ dại
                        Mà miệng cười như trăn trở trần ai.

                        Thân xác lớn không bọc tình bé nhỏ
                        Tôi vặn mình xiêu vẹo câu thơ.
                        Dòng sữa cũ không nuôi da thịt mới
                        Tôi bỗng thèm núm vú thuở sơ sinh.


                        Mây bao phủ nên gió phải làm thinh
                        Mà cố ấp những rung mình động cựa.
                        Tôi chạy hoài không vượt đời tôi nữa
                        Bóng bao trùm lên bóng của chính tôi.

                        Đổ mực ra trang cho nét bút vẽ vời
                        Đến dấu chấm cùng vẫn chưa hoen màu mực.
                        Để nhận ra sâu cùng là có thực
                        Câu thơ non mềm cố vượt sang trang.

                        14/04/2009
                        H.D


                        hi hi, Duy Dương ui!Kỳ này em làm thơ chị Du hoạ không nỗi rồi .....Thôi thì tặng em một bài khác nhen ......

                        VẦN THƠ MUỘN

                        Ta biết trên đời vạn ước mơ
                        Mà ta luôn mãi mãi mong chờ
                        Một phần trăm ấy ta có được
                        Nên vẫn cuộc đời ... chỉ là mơ

                        Trăm năm chỉ tựa một kiếp tằm
                        Buông tay rồi ta về với xa xăm
                        Một vần thơ muộn còn trau chuốt
                        Viết mãi cho tròn kiếp trăm năm

                        Em hỡi cuộc đời rồi trắng tay
                        Còn chăng đâu nữa xác thân này?
                        Vần thơ để lại mà còn đấy
                        Ta cười ta khóc cũng nơi đây

                        Thực hư - hư thực chỉ thế thôi
                        Sống được bao lâu cũng vui rồi
                        Mai ta phiêu lãng chân trời khác
                        Một bình tâm sự cũng đầy vơi....

                                       thuỵ du
                        #42
                          hd_tinhgia 04.05.2009 18:24:39 (permalink)
                          0
                          EM

                          Em. Không phải Em. Là Em. 
                          Giọt mưa cong hình nước mắt, 
                          Câu thơ uốn mình thành tóc 
                          Em dài chạm đáy hồn tôi. 

                          Em. Không phải Em. Là Em. 
                          Đêm đêm ngụp vành môi đắng, 
                          Ngày ngày lặn mình trong dáng 
                          Em gầy xơ xác tình tôi. 

                          Em. Không phải em. Là em. 
                          Tình yêu hóa thành tội lỗi, 
                          Trái tim biến thành nông nổi 
                          Em vờ đặt bến đời tôi. 

                          Em. Có phải em? Mà Em. 
                          Đời người đo bằng mong đợi,
                          Tình người đếm bằng dịu vợi 
                          Em còn xa cách lòng tôi. 

                          Em. Nếu phải Em. Thì Em... 

                          Đà Lạt, 3/2009
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2014 20:23:53 bởi hd_tinhgia >
                          #43
                            hd_tinhgia 04.05.2009 18:44:37 (permalink)
                            0
                             
                            NHỮNG VẦN THƠ DỞ

                            Lần cuối cùng tôi đã không gọi tên em
                            Để bây giờ tên em tôi không còn nhớ
                            Ký ức dạt bờ loang những màu dang dở
                            Tôi vụng về gom nhặt ưu tư.

                            Mưa chiều nay, cơn mưa chiều xa xứ
                            Ướt nét mi sầu, phải nước mắt hôm xưa?
                            Định Mệnh tròn chưa, Định Mệnh còn quay quắt
                            Nhớ nhung đầy, nhớ chi nữa Không Tên!

                            Em về đâu hỡi mùa mưa năm cũ
                            Tắm ướt bao lần sao không phải tên em?
                            Tắm ướt bao lần sao không phải là em?
                            Cho tôi ướt nốt những miền còn khuất nẻo...

                            Cho tôi say đời chưa một lần tỉnh
                            Chợt nghẹn ngào run rẩy nét mi
                            Gạn trong mưa lời sau cuối thầm thì
                            Không phải em nên không còn tôi nữa.

                            Đà Lạt, 4/2009
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2014 20:25:43 bởi hd_tinhgia >
                            #44
                              Thuỵ Du 04.05.2009 20:33:03 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: hd_tinhgia

                                    -----------------------
                               
                              Lần cuối cùng tôi đã không gọi tên em
                              Để bây giờ tên em tôi không còn nhớ.
                              Ký ức dạt bờ loang những màu dang dở
                              Tôi vụng về gom nhặt ưu tư.
                               
                              Mưa chiều nay, cơn mưa chiều xa xứ
                              Ướt nét mi sầu, phải nước mắt hôm xưa?
                              Định Mệnh tròn chưa, Định Mệnh còn quay quắt
                              Nhớ nhung đầy, nhớ chi nữa Không Tên!
                               
                              Em về đâu hỡi mùa mưa năm cũ
                              Tắm ướt bao lần sao không phải tên em?
                              Tắm ướt bao lần sao không phải là em?
                              Cho tôi ướt nốt những miền còn khuất nẻo.
                               
                              Cho tôi say đời chưa một lần tỉnh
                              Chợt nghẹn ngào run rẩy nét mi.
                              Gạn trong mưa lời sau cuối thầm thì
                              Không phải em nên không còn tôi nữa.
                               
                              Đà Lạt, 4/2009
                              _H.D_


                              KHÔNG PHẢI LÀ EM

                              Không phải là em- đang xa dần nỗi nhớ
                              Còn lại tôi trong mỗi buổi hoàng hôn
                              Không phải là em- chiều vọng tiếng trống dồn
                              Kẻ xa xứ nghe lòng mình quạnh vắng

                              Đi về đâu khi chiều vừa tắt nắng
                              Lòng lạnh lùng khi tiễn bước chân em
                              Tiễn đưa em và kỷ niệm êm đềm
                              Của hai đứa trong vùng trời xưa đó

                              Cuộc tình ta cuối cùng rồi bỏ ngỏ
                              Vụng về bàn tay nhặt những lao xao
                              Hồn âm thầm nhưng dạ cũng nôn nao
                              Nghe hoang vắng từng cung đàn địa ngục

                              Trong tim tôi nỗi nghẹn ngào thôi thúc
                              Kéo tôi về vũng tối chuyến đò đưa
                              Đưa hẹn hò đưa cả ước mơ xưa
                              Vào cõi ấy thiên thu là định mệnh

                                                 thuỵ du

                              Lâu lắm rồi chị mới thấy em ghé thăm DĐ Duy Dương nhỉ ! Thơ hay DD ạ, nhưng rất khó hoạ theo em.Chị ghi rất nhanh theo cảm xúc của mình,không hiểu nó ra sao nữa?Chúc em vui nhé !
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 59 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9