BUỒN Có nỗi buồn không mang tên một loài hoa
Như giấc mơ em chưa một lần dối trá
Trộn lẫn vào anh cả những điều xa lạ
Để bàng hoàng trong bóng tối cô liêu.
Có nỗi buồn không phải những cơn mưa
Trong lòng em chưa một lần vàng úa,
Cứ xanh mãi một màu xanh ướt đẫm
Cơn mơ hoang đường ngày em nói yêu tôi.
Có nỗi bồn chỉ buồn như thế thôi
Không thể gọi tên dẫu chỉ là ky ức
Của một thời em mơ và ta thực
Đến đắng lòng khi chạm tới môi hôn.
Đà Lạt, 02.10.2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2014 20:28:10 bởi hd_tinhgia >