E dè tham gia trong tiêu mục Giải Phẩu Ảnh này, Cù Lần xin góp vài nhận xét của cá nhân mình từ cảm nhận khi nhìn ngắm bức ảnh Nụ của Lá Chanh và bức chỉnh sửa của anh VKT, thành thật mà nói thì Cù Lần vẫn thấy thích bức ảnh nguyên thủy Nụ hơn vì nó "đập mạnh" vào cảm giác của Cù Lần sự vô giá của 1 khoảng khắc ghi lại
Cái khoảng khắc mà Cù Lần đề cập đến ở đây là ở chổ nếu "chụp" trước thời điểm ấy 1 tí xíu hoặc sau một tí xíu thôi thì giá trị của nó sẽ không còn. Có lẽ chính vì vậy mà khi nhìn ảnh, Cù Lần luôn có cảm giác CHỜ ĐÓN 1 diễn biến kế tiếp trong gương mặt sinh động của đứa bé được thể hiện dưới ánh mắt rạng ngời pha một chút tinh nghịch như đang mưu toan 1 điều gì (bên phần mắt trong bóng tối) phối hợp với đôi môi chúm lại, những nét nhăn của phần càm và cả sợi tóc vô tình vắt chéo trên má của bé gợi lên cảm giác nôn nức của hành động muốn làm theo liền sau...
Kỳ cục cho Cù Lần, cả đến chút thức ăn trăng trắng trên miệng bé vương vướng mắt Cù Lần cứ những muốn đưa tay lên quẹt đi cho gọn...đây có phải chăng cũng là 1 nét thật "sống" của bức hình ?... Cù Lần thích cả cái điểm trắng trắng này luôn đó !
Thực tế, kiến thức của cá nhân Cù Lần về nghệ thuật lẫn kỹ thuật rất chi là giới hạn (có bao gói lại, cột thêm nơ vào cũng chỉ lọt đủ vào lòng bàn tay) nên không dám lạm bàn sâu về 2 lĩnh vực này mà chỉ muốn nói lên cái cảm nhận trực tiếp của cá nhân Cù Lần với bức ảnh Nụ này mà thôi. Với Cù Lần, ảnh này Cù Lần không gọi là chân dung mà là 1 khoảng khắc tinh anh của trẻ thơ được ghi giữ lại qua ống kính của Lá Chanh (cám ơn...Chảnh nha !)
nụ
_______________________________________________