Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Dường như một ánh Sao Băng
Rơi vào tâm tưởng gia tăng nhịp thường.
Dường như giao cảm yêu thương
Cùng chung tần số nên vương vấn lòng.
Dường như nỗi nhớ tuôn dòng
Dâng nguồn cảm xúc khó hòng trở ngăn.
Dường như ai đã quen thân
Dành nhau ưu ái, ân cần chăm lo...
Dường như quên hẳn nói, no...
Cho nhau hơi thở, nhỏ to thầm thì...
Dường như ta chẳng nói gì.
-SD- Dường như ta chẳng còn gì
Chỉ còn ánh mắt thầm thì liếc trao
Dường như ta đã quên nhau
Nhưng sao lòng vẫn dâng trào nhớ thương
Dường như người đã lên đường
Nhưng sao còn đó lòng vương vấn sầu
Dường như người đã qua cầu
Mà sao còn đấy âu sầu thở than
Dường như người đã sang ngang
Sao còn ở đấy mà mang ưu phiền
Dường như ta đã hết duyên
Nhưng sao tình vẫn muộn phiền nhớ nhau
Dường như lòng vẫn còn đau
Sao ta lại nói lời chào biệt li
Kha Khả Tú Dường như ta chuốc nỗi đau Chỉ là thơ thẩn mà sao muộn phiền. Dường như ta mất nàng tiên Đậu vào tâm tưởng tan liền trong mơ. Dường như ta đã ngẩn ngơ
Để nàng vuột mất- thẩn thờ tim son!
Dường như ta đã héo hon
Đã gầy thêm yếu- đâu còn hào hoa.
Dường như tiếng nói thiết tha
Tự trong tâm khảm thốt ra chân thành.
Dường như em đã đoạn đành
Xoay lưng, trở bước- chỉ mành treo chuông???
sd 25/10/08
Hình như ta mãi còn mong
Nhưng sao lời nói như không còn gì
Hình như ta cứ ướt mi
Nhưng sao vờ lại cười khì cho qua
Hình như không muốn người xa
Nhưng sao cứ bảo tránh ra đi nào
Hình như ta muốn kêu gào
Nhưng sao vờ hững hờ nào quen đâu
Hình như ta đợi canh thâu
Nhưng vờ cứ bảo: còn lâu! Hổng chờ!
Hình như ta mãi ước mơ
Nhưng vờ cứ bảo người thơ đừng về.
KKT
Hình như tấc dạ thẩn thờ...
Người ta có đợi có chờ chi đâu.
Hình như thổn thức canh thâu...
Người ta có bảo "ai" sầu- nhớ "ai".
Hình như mọi thứ chuyển lay...
Người ta nào thấu rõ hay tâm hồn!
Hình như tiếng gọi...đọng tồn...
Người ta vờ vĩnh để hồn bay cao.
Hình như một giấc chiêm bao...
Người ta chẳng chút xuyến xao khối tình.
Hình như gián đọan tầm nhìn...
Người ta cao quí sánh mình Tiên nga.
SD 26/10/08