Trích đoạn: SĨ ĐOAN BÂNG KHUÂNG...! Bâng khuâng nửa lối đi về U hoài, trĩu nặng, não nề tâm cang. Bâng khuâng nửa giấc mơ vàng Xuyến xao, xao xuyến nhựa tràn yêu thương. Bâng khuâng mộng tưởng... tơ vương Nỗi niềm nhung nhớ... người thương xa vời. Bâng khuâng nửa giấc mộng rời Bao giờ trọn vẹn cho đời mầm xanh???__________________ Hởi thế nhân! Tình là gì, Phận là chi, Số thương bi??? Những chiều tà gió thoáng qua nghe lòng mình quá xót xa!!! Bâng khuâng nhìn nẻo đường xa Mà lòng ai lại mơ ra bóng người Bâng khuâng nhìn áng mây trôi Xa xôi cách mấy biển trời vẫn bay Bâng khuâng hứng giọt sương mai Sao lòng ai chạnh nhớ hoài người thương Bâng khuâng đếm sao đêm buồn Gió sầu lên tiếng tìm thương nơi nào Bâng khuâng nhìn trời càng cao Lòng ai càng nặng nỗi đau nhớ người KKT <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2008 19:11:14 bởi Kha Khả Tú >
Trích đoạn: SĨ ĐOAN EM... ANH... Em ...trong tiềm thức! Anh...tim đau nhứt!!!Càn khôn mênh mông... Em có thấy không??? Anh nghe rất rõ Hương nồng lan tỏa... Ngập cả tâm hồn Tuôn chảy dập dồn....SD 30/10/08 Người...Ta...Người Trên trang nhoà Người...Lòng nhoi nhói!!! Mảnh hoà trăng chênh Người có biết đâu Ta nghe tiếng vọng Qua lầu cát vây Lịm đầy trang nhớ Tưới hoài vần thương KKT <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2008 19:45:48 bởi Kha Khả Tú >