Nguồn:blog.360.yahoo.com/blog-bK3x.0s_bZnINFuFZ8s-?cq=1
Trong khi Lam Tu chân nhân đang trên đường tới, Phương Đông Vân cũng vừa rời đi, bọn người Lam Tu chân nhân không thấy ai, Lam Tu chân nhân cũng không dám ở lâu trong sơm lâm, đành lưu lại sư đệ Lam Huy chân nhân dẫn theo đệ tử tiếp tục tìm kiếm Phương Đông Vân, còn chính mình mang theo những người khách quay về Viêm kinh thành.
Một năm nay, các thế lực người đến càng ngày càng nhiều, không ít tán tu vô môn phái cũng tới nơi này tìm vận khí, Hồng Quân cùng Cổ Bàn cũng tại trong đám tán tu, những tán tu vô môn phái này nếu kết hợp lại cũng thành một thế lực không nhỏ.
Bên bờ Vô Tận Hồng Hoang, Phương Vân Động đang ở trong một sơn động dưới đất, tiếp tục nghiên cứu phần bảo đồ này. sau khi thu được tàng bảo đồ này, tất cả những người đã coi qua tầng bảo đồ ddefu bị Phương Đông Vân giết chết, cho nên, hắn cũng không lo lắng có người có thể tìm được điểm điểm tang bảo trước hắn.
Tàng bảo đồ rất đơn giản, trên bản đồ, hay một phần bản đồi, Viêm kinh thành lằm ở trung tâm bản đồ, nếu như bản đồ này mà người của ngàn ngàn năm trước nhìn thấy sẽ nói, đây chính là một phần bản đồ về ba quận của Tần gia trước khi khởi sự.
Trên bản đồ không có chỗ nào có tiêu chú chỉ tàng bảo, chỉ là ở ngoài Viêm kinh thành, ngoài tòa thành lớn còn họa mấy địa điểm có người tại sơn lâm, đây cũng là địa điểm che dấu binh lực của Tần gia trước kia.
Bản đồ được chế tạo bằng da của một loại yêu thú, sau lại bị gia trì thêm vài cấm chế, làm hình cảnh so với ngàn ngàn nắm trước giống nhau y chang, chi có duy nhất một điểm bất đồng chính là tại sơn lâm có một điểm nhỏ, chính là sau này thêm vào, nếu khong phải là Phương Đông Vân cẩn thận nghiên cứu tấm bản đồ này, thì cũng không có khả năng phát hiện ra cái... điểm bất đồng kia, nhưng mà Phương Đông Vân tại điểm tiêu trí này tìm kiếm thời gian nửa lăm, trong phạm vi hơn mười lý dưới đất, cũng đều khong có tìm được địa điểm có tàng bảo, sau vì không cẩn thận bị người của Tử Dương Môn phái hiện được tung tích, vì vậy phải không ngừng che dấu tung tích tiếp tục nghiên cứu bảo đồ.
Con người Viêm kinh thành rốt cục cũng biết được thân phận của những người mới tới này, cũng chính là người của Vô Tận Hồng Hoang cùng Long tộc gây sự, tranh luộn mà biến thành quần đấu, mấy vạn người đồng thời bay lên trên không trung, vô số những đợt cuồng quyền,làm tât cả con người sợ hãi.
" Thượng tiên! Thượng tiên nhiều như vậy! Ta không có nằm mơ a!"
" Đừng xem nữa, chớ chọc thượng tiên tức giận, đến lúc đó ngươi có chết cũng không có biết chết như nào đâu!"
Viêm kinh thành tràn ngập những âm thanh đàm luận, mọi người trong lòng vô cùng kĩnh ngưỡng cùng với tự hào. Viêm kinh thành cũng có nhiều thượng tiên tới như thế này, bọn họ có thể vinh dự mà kể với người ngoài chuyện này, nhưng bọn họ không có biết được là những thượng tiên này bay lên bầu trời là vì có mâu thuẫn, nếu là ở trên bầu trời Viêm kinh thành đánh nhau, Viêm kinh thành sợ rằng sẽ không còn tồn tại.
Bạch Hổ cùng Phương Đặc nhận được tin của người mình đều lập tức thuấn di tới, đồng thời tới đây còn có Phượng Hi cùng chưởng môn ba đại môn phái của Đằng Long Đại Lục.
" Bạch đại nhân, Phương tộc trưởng, đã xảy ra chuyện gì?" Có thể làm hỏa người hòa giảng quả thật chỉ có Phương Hi, tam đại chưởng môn tại Đằng Long Đại Lục còn có thế, chứ còn tại đây trước mặt mấy người cung không có nhiều phân lượng.
Phượng đảo chủ, chuyện gì thì ngươi hãy hỏi Bạch đại nhân a, hắn quản giáo người dưới như thế nào!” Phương Đặc mặt lộ vẻ lạnh lung,khoanh tay, khẽ hừ nói.
“ Phương tộc trưởng, ngươi nói lời này là có ý tứ gì?” Bạch Hổ trong mắt hiện lên đạo tinh quang, đối với Phương Đặc, hắn đã sớm không vừa mắt rồi, nếu không phải Long tộc thế lớn người đông, sợ rằng đã rat ay giết chết hắn rồi.
“Ý tứ gì? Bạch đại nhân dung túng thuộc hạ khiêu khích uy nghiêm của Long tộc ta, ta còn muốn hỏi Bạch đại nhân đây là có ý tứ gì!” Phương Đặc vừa rứt lòi, phía sau mấy trăm Long tộc cao thủ đông thời hống lên, thanh thế hãi nhân.
Đột nhiên Bạch Hổ ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, át toàn bộ tiếng Long hống, Phương Đặc sắc mặt biến đổi.
“Bạch đại nhân, Phương tộc trưởng, chúng ta đều là tu yêu giả, không lên làm cho những người tu chân nhìn mà nói , có vẫn đề gì, không bằng đợi tới sau khi đoạt được bảo tàng Tần gia hãy nới tiếp, mong nhị vị nể mặt tiểu muội?”
“ Phượng đảo chủ ai dám không nể mặt chứ, hôm nay có bất hòa cũng không cùng tiểu long kiến thức hẹp hòi so đo, Phượng đảo chủ, ngày sau tái kiến, chúng ta đi!” Bạch Hổ hắc hắc cười mắt nhìn Long tộc phía đối diện, mang theo mấy vạn người Hồng Hoang bay đi.
“ Phượng đảo chủ, ngươi thấy đó, Bạch Hổ hắn làm muốn đạp lên uy nghiêm của Long tộc ta, chuyện này chúng ta sẽ không cứ như vầy mà kết thúc, đợi tìm được bảo tàng Tần gia, cùng với bọn họ thanh toán một lần, Phượng đảo chủ, cáo ừ!” Phương Đặc cũng mang theo mấy trăm tộc nhân phản hồi địa điểm của long tộc mà nghỉ ngơi.
“ Tiểu Quân, hình như bảo tàng này rất chi là hấp dẫn người a, có rất nhiều cao thủ tới, ta cảm giác vừa rồi những người đó tu vị so với ta còn cao hơn rất nhiều!” Cổ Bàn cùng Hồng Quân một mực tại một tửu lầu quan sát Long tộc cùng Vô Tận Hồng Hoang sung đột, sau khi những người đó đều bỏ đi, Cổ Bàn cười cười nhìn Hồng Quân nói.
Hồng Quân cười thần bí nói:” Bảo tàng này chính là Tần gia lưu lại, bọn họ không động tâm mới là lạ!”
“ Tiểu Quân, Tần gia này, cuối cùng là gia tộc như thế nào? Có thể làm tât cả các cao thủ của Tử Huyền Tinh phải xuất lực?” Cổ Bàn có chút không hiêu nói.
Hồng Quân suy nghĩ một lúc, sau đó than vãn nói:” Tần gia, trước kia tại Tiền Long Đại Lục là một thế gia người phàm lớn nhất, cũng là chủ nhân của Tần vương triều!”
“ Thế gia người phàm? Tiểu Quân, ngươi nói Tần gia chỉ là một thế gia người phàm?” Cổ Bàn có chút kinh ngạc.
“ Đúng vậy, Tần gia trước kia chính là một thế gia bình phàm, nhưng cũng chính là từ khi xuất hiện một nhân vật thiên tài, cũng chính là Thái thượng Tam trưởng lão của Tần gia, Tần gia cũng nhờ đó mà có thay đổi vô cùng lớn.” Hồng Quân cười cười nháy mắt, lại tiếp tục nói:” Tần gia Thái thượng Tam trưởng lão không chỉ có danh vọng lớn tại Tử Huyền Tinh, mà ở tất cả các nơi hắn đi qua đều giống nhau, sau này ngươi sẽ hiểu được thôi.”
“ Tiểu Quân, ngươi đối với Tần gia quả thật hiểu rất nhiều a?”
“ Đó là tất nhiên, ta dám chắc không có một người nào có thể hiều rõ về Tần gia hơn được ta!” Hồng Quân trong ngữ khí không khỏi có chút tự hào, nhưng mà hắn cũng không có phát giác ra.
“ Tần gia Thái thượng Tam trưởng lão, cuối cùng là ai? Một người mà có thể làm thay đổi cả một gia tộc?” trên trời người đã bỏ đi toàn bộ, chỉ còn lại dưới đất vài người dân lưu lại chỗ này, Cổ Bàn không có nhìn bên ngoài, mỉm cười nhìn Hồng Quân tiếp tục hỏi.
“ Tần gia Thái thượng Tam trưởng lão, ngươi quả thật cũng đã gặp qua rồi mà!” Hồng Quân cười cười nói.
“ Ngươi đã quên rồi sao, bức họa mà chúng ta tại Tinh Thần Các đã nhìn thấy, cũng chính là người sang lập ra Tinh Thần Các hay cũng là Thái thượng Tam trưởng lão!” Hồng Quân lại gọi tiếp hai bình rượu, thay vài món hăn, tiếp tục cùng Cổ Bàn kể về cha mình.
“ Ngươi nói chính là ngươi kia sao! Ta hình như cũng đã gặp qua, nhưng mà cũng không biết có phải là hắn hay không nữa, ta thấy người kia cùng với người trong bức họa tuy có chút không giống nhau, nhưng mà tên lại giống nhau, nói không chừng quả thật là một người!” khi nói về bức họa, Cổ Bàn lại hiện nên hình ảnh người kia xuất hiện trước mắt mình tại Địa Cầu, người kia cùng với người trong bức họa rất giống, cũng tên là Tần Vũ, nhưng mà Tần Vũ xuất hiện trước mặt Cổ Bàn tại Địa Cầu khí chất so với…người trên bức họa còn cao quý hơn, mà quan trọng nhất là ánh mắt của người kia so với người trong bức họa một điểm cũng không có giống.
“ Ngươi đẵ gặp rồi? Ngươi nói ngoại trừ bức họa ra, ở bên ngoài ngươi đã gặp rồi sao? Ngươi đã nhìn thấy ở nơi nào?” Nghe thấy Cổ bàn nói làm Hồng Quân giật mình, chẳng lẽ cha vẫn ở còn ở lại Tử Huyền Tinh không có trở về, ngữ khí nói chuyện có chút kích động.
“ Đúng vậy, tiểu Quân, tại Địa Cầu, có một người so với người trong bức họa rất giống, cũng kêu là Tần Vũ, từng tặng ta một chén rượu, còn nói ta có chuyện gì có thể kêu hắn giúp một lần,nhưng chắc người đó không phải là người trong bức họa rồi, nơi này là Tử Huyền Tinh, nơi đó là Địa Cầu, hơn nữa còn một điểm quan trọng, ánh mắt của người đó làm cho người ta có cảm giác rất bình lặng, người trên bức hoaj căn bản là không có!”
“ Tại Địa Cầu, tại Địa Cầu…tiểu Bàn, rượu mà người đó tặng ngươi như thế nào, hắn còn nói ngươi có thể gọi hắn?” Hồng Quân có một dự cảm, người mà Cổ Bàn nói chính là cha mình, nghĩ đến cha luôn luôn để ý, Hồng Quân cũng không thể kiềm chế được, nắm lấy tay Cổ Bàn, liên tục hỏi thêm vài vấn đề.
“ Tiểu Quân, ngươi làm sao vậy?” Cổ Bàn nhìn thấy phản ứng kỳ quái của Hồng Quân, từ trước tơi nay không có thấy hắn kích động như vậy.
Được Cổ Bàn nhắc nhở, Hồng Quân mới phát hiện ra tâm tình mình đang dao động rất lớn, kìm nén tâm tình kích động, khẽ bình ổn lại người:” Tiểu Bàn, ta không có việc gì, ngươi cứ nói đi!”
“ Không bao lâu trước ngày ta đột phá, hắn tặng ta một chén rượu có linh khí rất lớn, nhưng mà ta cũng không thể uống hết được, còn nữa, người đó còn nói Lôi Vệ là Sư tôn của hắn, Lôi Vệ chính là người …mà ta ngưỡng mộ nhất!”
Cổ Bàn nói xong, Hồng Quân có chút thất thần, trong lòng thầm nghĩ:” Lôi Vệ, Sư tô, đúng là cha rồi, nguyên lại cha cũng đã đi tới Địa Cầu, nhưng sao cha không có tìm ta?” Cổ bàn nhắc tới Lôi Vệ, Hồng Quân đã hoàn toàn xác định được, người kia chính là cha mình.
“ Tiểu Quân, ngươi làm sao vậy?” Cổ Bàn phát hiện Hồng Quân hôm nay có chút không bình thường, nhắc tới cái kia…Tần Vũ tên của người thần bí, tâm tình dao động rất lớn,bây giờ lại ngây người tâm hồn không biết ở nơi nào, kêu vài tiếng mới có phản ứng.
“ A, tiểu Bàn, không có việc gì, ta đang suy nghĩ về người mà ngươi nói, đó là Địa Cầu, đây là Tử Huyền Tinh, bọn họ hẳn là không có quan hệ, chỉ là tên giống nhau thôi, cũng là việc bình thường thôi!” Hồng Quân không có nói rõ chân tướng sự việc, bây giờ không phải thời cơ để Cổ bàn biết, người mà hắn nhìn thấy chính là người trong truyền thuyết của Tần gia Thái thượng Tam trưởng lão.
“ Ta nghĩ, mặc dù hai người giống nhau, nhưng mà thần thái lại khác xa nhau.” Cổ Bàn gật gật đầu, đồng ý với ý kiến của Hồng Quân.
Suốt một ngày, Hồng Quân đều ở lại trong phòng, khổ khổ suy tư, hắn suy nghĩ hoài cũng không hiểu, cha hắn rõ rang là đã đi tới Địa Cầu, tại sao không có đi gặp hắn, Cổ Bàn đã vài lần tới gọi hắn, nhưng hắn cũng không có ra ngoài.
Nửa năm sau,địa phương tại Đông Lam Sơn mà Cổ Bàn từng lưu lại tu luyện bị người tu chân phát hiện, làm chấn động, họ tưởng rằng phi thuyền Cổ bàn lưu lại chính là bảo tàng của Tần gia, mấy thế lực vì vậy mà thảm đấu kịch chiến, cuối cùng phi thuyền bị hủy trong cuộc tranh đấu, mới phát hiện ra nơi đó không phải là bảo tàng, việc tranh đấu mới dần yên bình đi, chỉ là sau lần tranh đấu này, Long tộc cùng Vô Tận Hồng Hoang địch ý càng tăng them.
Nửa năm nữa trôi qua, phạm vi tìm kiếm của người tu chân ngày càng mở rộng, ngoại trừ bên ngoài Vô Tận Hồng Hoang, còn đâu phạm vi của cả Tần vườn triều đều đã tìm kiếm qua, cơ hồ một chút kết quả cũng không có.
Lại thêm ba tháng, yêu thú Vô Tận Hồng Hoang cũng phát hiện được tung tích của Phương Đông Vân, lần này Phương Đông Vân vận khí không được tốt lắm, rất nhanh bị mấy cao thủ đuổi tới nơi sâu nhất trong Hồng Hoang, Bạch Hổ cũng đã tuyên bố trong phạm vi Vô Tận Hồng Hoang không cho phép bất kỳ người tu chân nào tiến vào, nếu không giết không tha, nhưng mà tuyên bố của hắn căn bản là không có hiểu quả, đã có vô số tu chân giả bạo dạn tiến vào Vô Tận Hồng Hoang, còn chưa tìm được Phương Đông vân đã triển khai một trường kịch chiến thảm sát
Quyển II: Hồng Quân.
Nguồn:blog.360.yahoo.com/blog-bK3x.0s_bZnINFuFZ8s-?cq=1
Dịch giả: Sunflower.
Chương 10: Bảo tàng xuất hiện.
Phương Đông Vân lần này vì khinh thường mấy yêu thú phát hiện ra hắn khi vào trong động tìm kiếm, nếu bản thân chỉ việc ẩn giấu, và cũng không có xuất hiện giết đám yêu thú này thì tốt hơn, Phương Đông Vân không có nghĩ tới, lần này các cao thủ lại giám sát linh hồn ngọc giám cuar đám yêu thú bình thường này, mấy người này vừa mới chết, mấy đại cao thủ đã thuấn di tới, không gian trong nháy mắt bị chấn động, Phương Động Vân không dám thuấn di bỏ trốn, không còn cách nào khác đành phải phi hành bỏ trốn.
Vô Tận Hồng Hoang cao thủ rất nhanh đánh cho Phương Đông Vân chạy vào sâu trong Vô Tận Hồng Hoang, lần này đuổi theo Phương Đông Vân, Bạch Hổ tổng cộng phái ra ba trung cấp thần thú ngoài thập kiếp, đối phó Phương Đông Vân quả thật thừa khả năng.
Bạch Hổ mang theo Vô Tận Hồng Hoang toàn bộ đều là cao thủ, truy sát những tu chân giả muốn tiến vào trong đó, đặc biệt là Long tộc, một hòi kịch chiến qua đi, Long tộc tổn thất lơn nhất, Bằng Ma Đảo ít nhất, bởi vì Bạch Hổ cùng với Long tộc có cừu hận lớn nhất.
Bạch Hổ cùng Long tộc về chính là có một mối hận sâu xa trước kia, trong thời kỳ Bạch Hổ mới là Không Minh Kỳ, khi đó Bạch Hổ cũng chưa có sống tại Vô Tận Hồng Hoang, mà là ở tại một nơi trên đảo để bảo vệ một gốc cấy ngàn nam có linh quả, Chu Sơn linh quả tại Tử Huyền Tinh thuộc loại linh vật quý hiếm, trong khi Bạch Hổ chuẩn bị thu dụng linh quả để luyện chế linh đan,đợi khi độ cửu cửu thiên kiếp sử dụng, thì người của Long tộc đã đến mà đoạt đi linh quả này, mấy người Long tộc toàn bộ đều là cao thủ đạt lục kiếp tán yêu, Bạch Hổ không phải là đich thủ, không thể làm gì hơn là chạy khỏi tiểu đảo, sau đó tới Vô Tận Hồng Hoang, cũng từ Trưởng Khổng giả phạm vi bên ngoài mà chở thành Trưởng Khổng giả của trung tâm Vô Tận Hồng Hoang, bởi vì không có linh quả kia mà Bạch Hổ không thể vượt qua cửu cửu thiên kiếp, đành quay sang tu luyện tán yêu, vì vậy đối với Long tộc cừu hận vô cùng lớn.
" Bạch đại nhân, nếu ngươi còn ngăn trở, đừng trách Bạo Loạn Tinh Hải chúng ta toàn lực công kích đó!" thời gian nếu càng lâu, đối với Vô Tận Hồng Hoang càng có lợi, ngắn ngủi trong lúc ngừng chiến, Phượng Hi lớn tiếng nhìn Bạch Hổ quát, nơi này người có thể cùng Bạch Hổ so sánh, cũng chỉ có một mình Phượng Hi.
Bạch Hổ vừa muốn nói chuyện, lại có tin tức truyền tới, mấy người truy đuổi Phương Đông Vân đã thành công cướp được tàng bảo đồ, bất quá Phương Động Vân cũng mở đường máu mà chạy thoát được.
" ha ha, Phượng đảo chủ nếu đã nói như vậy, Bạch Hổ nếu mà còn ngăn trở, có vẻ không phải là bằng hữu rồi, Bạo Loạn Tinh Hải là bằng hữu, xin mời vào ben trong Vô Tận Hồng Hoang làm khách, những người đi cùng, nếu muốn làm khách, thì mỗi thế lực chỉ có thể cho hai mươi người cào, ai muốn tới, xin mời tự tiện!" Bạch Hổ ha ha cười nhìn Phượng Hi cùng mỗi thế lực, mang theo người của mình cùng người Bạo Loạn Tinh Hải tiến vào bên trong Vô Tận Hồng Hoang.
" tộc trưởng? chúng ta làm gì bây giờ?" Long tộc vừa rồi trong lúc kịch chiến tổn thất hai mươi người, đối với Bạch Hổ đã hận thấu xương, bất quá đại quân tại Long đảo cũng gần tới rồi, đợi thêm mọt đoạn thời gian, nếu không giải quyết được, lúc đó tiếp tục kịch chiến.
" Hỏa trưởng lão Mộc trưởng lão, mang theo hai mươi cao thủ, chúng ta tiến vào!" Phương Đạc lo lắng một lúc, lập tức quyết định, Long tộc hai mươi người theo sát người của Bạo Loạn Tinh Hải tiến vào Vô Tận Hồng Hoang.
" sư đệ, mang theo hai mươi danh môn cao thủ theo ta tiến vào!" Lam Tu chân nhân đi theo phía sau Long tộc, cũng tiến vào Vô Tận Hồng Hoang.
Âm Nguyệt Sơn, Tinh Thần Các ddefu cử hai mươi cao thủ đi vào, chỉ có những người tán tu không môn phái cũng sau đó tiến vào, tranh thủ danh ngạch hai mươi người mà tiến vào.
Vô Tận Hồng Hoang tại trung tâm đại điện, Bạch Hổ lần đâu tiên thể hiện thức lực với người ngoài, ngoài Bạch Hổ là tán yêu thập nhị kiếp, còn có hai người là thập nhất kiếp thượng cấp thần thú, còn Thập kiếp trung cấp thần thù thì có hơn trăm người, lục kiếp tán yêu thì có tới mười mấy vạn, cho dù toàn bộ các thế lực ở đây liên kết cũng không có mạnh hơn được Vô Tận Hồng Hoang, hơn nữa nơi này lại là địa bàn của bọn họ.
Phương Hi ngồi trên đại điện tại vị trí thứ nhất, sau khi ngồi xuống, mỉm cười nhìn Bạch Hổ nói:" Bạch đại nhân, nói vậy là các ngươi đã bắt được Phương Đông Vân, Phương Đông Vân tại bên trong Hồng Hoang của các ngươi mà trốn, coi như là tự chui đầu vào lưới rồi!"
" Phượng đảo chủ, lần này ngươi đã đoán sai rồi, chúng ta đã tìm được Phương Đông Vân, nhưng không ngờ lại để hắn chạy thoát,nếu mấy vị không tin, ta sẽ tự mình đưa các ngươi tới nơi Phương Đông Vân đào thoát mà xem xét.
" chạy thoát? Với thực lực của Vô Tận Hồng Hoang các ngươi mà còn có thể để cho một người là thập kiếp tán tu chạy thoát? thật là nói đùa a!" Phương Đặc lãnh đạm nói.
" Phương tộc trưởng, chạy thoát hay không, nếu không tin ta, các ngươi đến đây làm cái gì, tiễn khách!"
" Bạch Hổ, ngươi không nên quá dáng mà dối gạt người khác a!" Phương Đặc tức giận, tại chỗ này nhiều người như vậy mà Bạch Hổ cũng công khai trục khách Long tộc bọn họ.
“Phương Đặc, ta đã nhẫn nhịn Long tộc các ngươi lâu rồi, nếu không phải Long tộc các ngươi còn có hơn vạn người, ta hôm nay nhất định ở chỗ này mà giết ngươi, còn không biến cho ta!”
“Bạch Hổ, sỉ nhục ngày hôm nay, ngày khác Long tộc ta sẽ phụng bồi gấp bội!” Phương Đặc giận tím mặt dẫn theo tộc nhân ròi khỏi đại điện, mỗi một Long tộc ánh mắt đều tràn ngập lửa giận, nhìn người của Vô Tận Hồng Hoang, hận không thể giết họ mà ăn thịt.
" đại nhân? chúng ta có động thủ hay không?" trợ thủ phía sau Bạch Hổ truyền âm nói với Bạch Hổ, lặng lẽ làm một vài động tác.
" bây giờ chúng ta không thể cùng Long tộc trực diện khai chiến, Long tộc tuy không có siêu cấp thần thú, nhưng nhiều năm như vậy họ vẫn không kém đi, không lên coi thường bọn họ, giết Phương Đạc, sẽ làm cho cả Long tộc triển khai trả thù đối với chúng ta, đợi xong việc bảo tàng của Tần gia đã, Truyền lệnh của ta, không nên làm khó Long tộc, để bọn họ tự tiện rời đi!"
“ Bạch đại nhận, Long tộc đã rời đi rồi, ngươi coi có thể đưa chúng ta tới xem nơi Phương Động Vân chạy thoát không?” Phương Đặc vừa đi, Phượng Hi nhẹ nhàng cười nói.
“ Phương đảo chủ, xin mời!” Bạch Hổ ha ha cười, cướp được bảo tàng, chọc tức được Long tộc, tâm tình bây giờ rất chi là sảng khoái, trực tiếp cùng Phượng Hi thuấn di đi trước.
Phương Đông Vân đào tẩu không lâu, hiện trường vẫn còn lưu lại một bầu không khí ngột ngạt,khí chất của huyết độn, Phượng Hi chỉ liếc mắt một cái là biết, cau mày nhìn Bạch Hổ cả nửa ngày, vẻ mặt Bạch Hổ không đổi vẫn như trước.
Những người cùng đến nơi này với hắn đều biết, khí chất của huyết độn này không có biện pháp giả tạo, hơn nữa chính là khí chất huyết độn đặc biệt của tu ma giả, những người này cùng Phương Hi đều giống nhau, đều công nhận những gì Bạch Hổ nói, Phương Đông Vân quả thật vừa mói từ chỗ này mà chạy thoát.
Phương Đông Vân lần này bị trọng thương nghiêm trọng, dám chắc là kiếm một mật thất kín đáo nào đó hoặc có thể là đã rời khỏi Tiềm Long Đại Lục, mọi người vô cùng thất vọng mà rời đi, có một vài tán tu cũng bắt đàu rời khỏ Tiềm Long Đại Lục, sau khi nhận được tin tức, tại một tiểu đảo ngoài hải vực Tử Dương Môn, Âm Nguyệt Sơn, Tinh Thần Các đều phái một bộ phận nhân thủ quay về Đằng Long Đại Lục tìm kiếm tin tức Phương Đông Vân, chỉ có Long tộc là phái them hơn một ngàn người trong tộc tới Tiềm Long Đại Lục.
Ánh mắt mọi người rời khỏi Vô Tận Hồng Hoang, Bạch Hổ cùng những thuộc hạ cũng bắt đầu nghiên cứu tấm bảo đồ vừa mới cướp được, Phương Đông Vân trong lúc cấp bách, phải buông tàng bảo đồ ra, tranh thủ thời gian sử dụng huyết độn bỏ trốn khỏi đó, vì vậy tàng bảo đồ này càng là đồ thật.
Bạch Hổ còn chưa có tham ngộ hết tấm tàng bảo đồ này, Tiềm Long Đại Lục đã xảy ra một sự kiện to lớn, mấy trăm tấm sao chép bảo tàng của Tần gia xuất hiện trong tay các tu chân giả.
Phương Đông Vân sau khi sử dụng huyết độn trốn thoát, nguyên khí tổn thương nghiêm trọng, biết đã không còn khả năng tranh đoạt bảo tàng Tần gia, không có cam lòng mà bằng vào trí nhớ đã vẽ ra mấy trăm tấm tàng bảo đồ khác, phát tán xuống tay những người tu chân tại Tiềm Long Đại Lục, mỗi một thế lực trong tay đều có ít nhất một tấm, hơn nữa những tấm này còn được Phương Đông Vân chỉ điểm, bảo tàng Tần gia có thể lằm ở trên sơn lâm.
Phương Đông Vân có hành động này làm Bạch Hổ tức giận vô cùng, trong nhât thời, các thế lực đều cử cao thủ tiến vào sơn lâm, Viêm kinh thành cũng yên bình đi rất nhiều.
Sơn lâm, với thế lực to lớn, Tần gia đã cât giấu bí mật ở chỗ này, nơi này cũng có rất ít người lui tới, ngàn ngàn năm tới tay, ngàn ngàn năm nay càng hoang vu hơn, với hơn vạn người tu chân cùng tới sơn lâm biến nơi này thành một hình ảnh khác, nhưng cũng chưa có tìm được nơi cất giấu bản tàng của Tần gia.
Ngày mười lăm tháng bảy, cũng chính là thời gian Tần gia trước kia Tần gia khởi sự, tại một nơi bên trong sơn lâm, tự nhiên xuất hiện một hiện tượng lạ, rất nhanh đã được người tu chân phát hiện, đồng thời các cao thủ cũng nhanh tróng tiến tới nơi đó.
Chỗ xuất hiện hiện tượng lạ chính là trên một thạch bích, tại nơi vừa mới xuất hiện hiện tượng kia, tại bên dưới của tảng đá có một điểm lạ, ánh sang chớp động tứ phương không theo quy tắc nào cả.
Bạch Hổ, Phương Hi, Phương Đặc bọn họ cũng nhanh chạy tới nơi này, khối thạch bích này cũng rất bền vững, đã có rất nhiều người tu chân trước khi ba người tới nói này đã thử kích phá, ngay đến cả cao thủ như Lam Tu chân nhân cũng đã thủ qua, nhưng cũng không có một chút hiểu quả.
Phương Đặc ra tay đầu tiên. Long tộc tộc trưởng quả thật không phải loại tầm thường, sau một hồi Long ngâm, Phương Đặc hiên lại bản thể, một cự long dài hơn trăm thước, long trảo cùng long tức đồng thời kích phá lên thạch bích, trên mặt đất chấn động mạnh, vô số người tu chân đứng gần liền bị hất văng, Phương Đặc cũng bị lực phản chấn hất văng mà thối lui mấy trăm thước, trong khi đó thạch bích vãn bất động không chút thương tổn.
Trong lòng mọi người ai cũng vui mừng, thạch bích kia ngay cả đến Long tộc tộc trưởng cũng không làm rung chuyển một chút, đây quả thật là nơi cất giấu bảo tang Tần gia.
Phượng Hi đang định tiến lên, nhưng nhận được truyền âm của Bạch Hổ liền đứng lại.
“ Phượng đảo chủ, nơi này có rất nhiều người, chúng ta trước tiên liên thủ, sau khi có được bảo tàng rồi hai bên phân chia!”
“ Bạch đại nhân, theo như ý ngài vậy Long tộc giao cho các ngươi sử lý, còn ngoài thế lực của hắn ra thì giao cho chúng ta, như thế nào?” Phượng Hi truyền âm trả lời Bạch Hổ, Phượng Hi rất thông minh, lập tức hiểu được ý tứ của Bạch Hổ, nhiều người ở đây, một khi bảo tàng xuất hiện, sẽ có quá nhiều chuyện xấu bất ngờ xảy ra, nếu chỉ có hai phe tranh đoạt bảo tàng này, chuyện xấu cũng sẽ bớt đi rất nhiều.
“ Tựu theo ý của đảo chủ đã nói!” Bạch Hổ ha h cười, đột nhiên hướng Phương Đặc tấn công, Vô Tận Hồng Hoang những cao thủ đều nhằm Long tộc triển khai tấn công.
Bạo Loạn Tinh Hải cũng đồng thời nhằm các thế lực cảu Đằng Long Đại Lục cùng ác tán tu rat ay, chỉ trong phút chốc nơi này đã biến thành một nơi như địa ngục tu la, vô số tay chân đứt đoạn đứt đoạn, thỉnh thoảng lại có Nguyên anh tự bạo, Hồng Qân mang Cổ Bàn tiến nhập vào Hồng Quân Hành Phủ, còn mình thì ở bên ngoài xem náo nhiệt, thân thể Hồng Quân vô cùng mạnh mẽ, những người nơi này căn bản là không có khả năng thương tổn cho hắn, bất quá Cổ Bàn thì không được như vậy,cao thủ có rât nhiều, không cẩn thận rất có thể bị thương.
Thừa dịp hỗn loạn, Hồng Quân cũng thỉnh thoảng đánh lén vài tên bị thương, Phong Thần Bảng cũng rất nhanh thu thập thêm hơn hai mươi chân linh vào trong.
“ Bạch Hổ, ngươi hèn hạ lắm, ngươi cú chờ Long tộc ta trả thù đi!” Phương Đặc tức giận gầm lên, mang theo toàn bộ thành viện Long tộc hóa thân thành bản thể rút nhanh khỏi sơn lâm.
Phương Đặc sở hữu truyền thừa chi bảo của Long tộc cũng miễn cưỡng chịu đựng được tới bây giờ, bất quá những thành viên trong Long tộc lại bị tổn thất trầm trọng, một ngàn người Long tộc bị tổn thất một nửa, hơn nữa trong đó cao thủ cũng gần trăm người, bất quá bọn họ cũng làm thương vong tương đối nhiều thành viên Vô Tận Hồng Hoang, Vô Tận Hồng Hoang một người thập nhất kiếp thượng cấp thần thú bị bốn thành viên cao thủ trong long tộc tự bạo mà đồng quy y tận.
Quyển II: Hồng Quân.
Nguồn:blog.360.yahoo.com/blog-bK3x.0s_bZnINFuFZ8s-?cq=1
Dịch giả: Sunflower.
Chương 11:Máu của Tần gia.
Đằng Long Đại Lục người tu chân cùng các tán tu đối mặt với Bạo Loạn Tinh Hải đã hơn một canh giờ, cũng đã có hơn vạn người bị chết tịa nơi này, ba môn phái của Đằng Long Đại Lục cùng các tán tu vừa đánh vừa rút lui khỏi sơn lâm.
Tại nơi xuất hiện hiện tượng lạ trong sơn lâm hiện tịa chỉ còn người của Vô Tận Hồng Hoang và Bạo Loạn Tinh Hải. Cũng còn có một người khác nhưng bọn họ không có phát hiện ra, chính là Hồng Quân đang ẩn giấu khí tức trong lòng đất.
Bạch Hổ cùng Phượng Hi trong lúc quay lại thạch bích thì...điểm kim quang kia đã biến mất, trên thạch bích quang y chang như lúc ban đầu, mặc cho bọn họ cong kích như thế nào cũng không làm thay đổi hình dáng.
" Bạch huynh, ta nghĩ bảo tàng này có một chút bí ẩn liên quan tới thời gian, tới một thời gian mới mở ra đc, qua thời gian đó sẽ khôi phục lại hình dáng ban đầu!" Phượng Hi khẽ nhíu mày, công kích của nàng quả thật không có kết quả, bất quá trải qua việc hợp tác vừa rồi, Phượng Hi với Bạch Hổ hiểu được thực lực hai bên.
" Phượng đảo chủ nói quả có lý, đáng hạn là đám người kia định đục nước béo cò, nếu không đã không chậm trễ thời gian, chúng ta cũng đã mở được bảo tàng!" Bạch Hổ gật đầu nói.
Cả sơn lâm chỉ có thạch bích này là khác biệt so với toàn bộ, Bạch Hổ cùng Phượng Hi liên thủ công kích cũng không phá được thạch bích này, hiện tịa họ đã hoàn toàn tin tưởng bảo tàng Tần gia nhất định lằm bên trong thạch bích.
" Bạch huynh, ngươi có... hay không chú ý tới một điểm, vừa rồi trên thạch bích hiện ra một hố nhỏ?" Phượng Hi khẽ phủi chút bụi, nhìn Bạch Hổ hỏi.
" ngươi nói cái hố nhỏ, ta cũng thấy được, cái hố nhỏ kia đồng thời cùng với điểm kim quang tiêu thất, không biết là có dụng ý gì!" Bạch Hổ tới gần thạch bíc rồi nói.
" theo ta nghĩ, một điểm..cái hố nhỏ tại chỗ này chính là điểm mấu chôt để mở bảo tàng, nói cách khác cho dễ hiểu, bảo tàng này còn có một cái chìa khóa khác để khởi động, nếu không có cái... chìa khóa kia, chúng ta ai cũng không thể mở ra!" Phượng Hi mỉm cười nhìn Bạch Hổ, đôi mắt thỉnh thoảng lóe lên vài hỏa quang.
" chìa khóa? còn có một cái chìa khóa mở ra bảo tàng?" Bạch Hổ nhíu mày, cái điểm này hắn không có nghĩ tới.
" không sai, chính là chìa khóa, ta nghĩ cái chìa khóa đó hiện tại đang lằm trên người Bạch huynh?"
" trên người ta ? Phượng đảo chủ cứ nói đùa a, ta nếu có cái chìa khóa kia, sao sớm không mở bảo tàng rồi?" Bạch Hổ không hiểu rõ ý tứ của Phượng Hi, có chút mơ hồ.
" ta nghĩ cái chìa khóa kia có thể chính là phần tàng bảo đồ, Bạch huynh bây giờ có thể nói cho ta biết được không, tàng bảo đồ có đúng hay không đang trong tay ngươi?"
Bạch Hổ nhớ lại hình dáng cái hố nhỏ vừa rồi, phát hiên nó cùng với bảo tàng hoàn toàn giống nhau, cười hắc hắc nói:" Phượng đảo chủ như thế nào biết được việc tàng bảo đồ đang trong tay ta?"
" nếu tàng bảo đồ không bị ngươi cướp được, Phương Động Vân sao lại phát tán tàng bảo đồ?" Phương Hi khẽ cười nói, nụ cười càng thêm động lòng người.
" ha ha, nếu Phượng đảo chủ đã đoán được, ta cũng không dám giấu nữa, tàng bảo đồ quả thật đang trong tay ta, bất quá Phượng đảo chủ, chúng ta trước tiên làm vài điều kiện a...Thần khí nếu có hai kiện, ngươi mà ta mỗi người một kiện, còn nếu chỉ có một kiện, ta chỉ cần kiện Thần khí này, còn toàn bộ gia cho ngươi, như thế nào?"
" Bạch huynh nếu đã hảo sáng như vậy, tiểu muội cũng không dám cự tuyệt a, Thần khí nếu chỉ có một kiện giao huynh, ngoài ra toàn bộ ta thu hết!" Phượng Hi cười cười, có một số việc Bạch Hổ không có biết, năm đó Bằng Ma Đảo đảo chủ Liên Trùng cùng Tần gia thái thượng tam trưởng lão có giao tình rất tốt, đã lưu lại không biết bao nhieu bí văn về họ.
Sau khi Tần Vũ phi thăng cũng không lưu lại Thần khí, chỉ có một kiện cực phẩm tiên khí, bất quá trong mắt Phượng Hi không phải là kiện cực phẩm tiên khí đó, mà là bí pháp tu chân của Tần Vũ, ngắn ngủi chỉ có trăm năm , Tần Vũ độ kiếp thành công phi thăng tiên giới, căn cứ vào bí văng Liên Trùng lưu lại, Tần Vũ tu luyện công pháp không phải công pháp tu chân bình thường, mà là một công pháp phi thường cao thâm, giá trị bộ công pháp này ngay cả kiện Thần khí cũng không thể sánh bằng.
Một lăm nay, người của Bạo Loạn Tinh Hải cùng Vô Tận Hồng Hoang vô cùng cẩn thận bảo vệ sơn lâm này, Long tộc cùng người tu chân tại Đằng Long Đại Lục liên thủ với nhau, đã vài lần cong kích nhưng chưa lần nào đột phá được phòng tuyến này.
Ngày mươi lăm tháng bảy, cái ...hiện tượng kia lại xuất hiện, thạch bích cũng lại xuất hiện một cái hố nhỏ.
" Bạch huynh, ngươi đem bảo đồ đặt lên thử coi!" cái hố nhỏ xuất hienj, Phượng Hi cũng vội vàng nhìn Bạch Hổ nói.
" hảo, bất quá, ta còn muốn ngươi chấp nhận một yêu cầu!" Bạch Hổ cười cười, cũng không có vội vão đem bảo đồ đặt vào.
" Bạch huynh xin cứ nói!" trong thời khắc mấu chốt này ma Bạch Hổ đề xuất yêu cầu, Phượng Hi cũng không có một chút gì hờn giận.
" sau khi mở bảo tàng, chúng ta mỗi thế lực chỉ có thể cho hai người tiến vào bên trong bảo tàng, Phượng đảo chủ nếu đáp ứng yêu cầu của ta, ta lập tức xuất bảo đồ mở ra!" Chỉ có hai người tiến vào, chính là Bạch Hổ đã suy nghĩ rất kỹ, Phượng Hi là siêu cấp thần thú Phượng Hoàng, không thể không đề phòng, cũng biết đối phương có cao thủ lợi hại nhất cũng chỉ là một thượng cấp thần thú thập nhất kiếp, hai người đi vào, cũng giảm bớt đc vài điểm không tốt.
" không có vấn đề, Bạch huynh hãy yên tâm, hiệp nghị lúc trước của chúng ta vẫn còn tác dụng!" Phượng Hi gật đầu, để cho Hắc Phong đảo đảo chủ Cuồng Lang đi theo mình.
Phượng Hi đáp ứng yêu cầu, Bạch Hổ cũng yên tâm vài phần, cười a a đi tới gần thạch bích, từ từ đem bảo đồ đặt lên chỗ hố nhỏ.
" Ầm ầm"
Tàng bảo đồ bay lên, ngân quang chói mắt từ tàng bảo đồ phát ra, thạch bích cũng ngay sau đó chớp lê, trên thạch bích lập tức xuất hiện một cửa sơn động, Bạch Hổ cùng Phượng Hi đều kinh hãi nhìn sơn động này.
" Sát sát"
Trong lúc khẩn yếu này Đằng Long Đại Lục cùng Long tộc cũng vừa kịp đánh tới chỗ này, nhìn thấy tranh thạch bích xuất hiện một cái động khẩu, đồng thời liên quân giữa Vô Tận Hồng Hoang và bạo Loạn Tinh Hải cũng bị giết hại vô số, Bạo Loạn Tinh Hải cùng Vô Tận Hồng Hoang thiếu đi hai siêu cấp thần thú trấn thủ, dần dần không địch lại được liên minh của đối phương, chỉ có thể tử thủ tại cửa động khẩu.
Thừa dịp hỗn loạn, Hồng Quân từ dưới đất bay đến, nhìn về sơn động cấp tốc bay đi, tất cả linh khí cùng yêu khí đánh tơi trên người đều bị hất văng đi, trong chớp ắt đã phóng vào trong sơn động.
Long tộc tộc trưởng Phương Đặc không lâu sau khi Hồng Qân tiến vào trong sơn động, cũng theo sau phóng vào, sau đó Lam Tu chân nhân, Tinh Thần Các các chủ, Âm Nguyệt Sơn tu ma giả cũng đều giẫn theo người đi vào.
Sơn động không quá dài, bốn người Bạch Hổ rất nhanh đi tới cuối đường, đây là một cái không gian, bốn người trong lúc quan sát trên tường chung quanh nhất thời bị một lực lượng xuất hiện, một cửa đại môn xuất hiện trước mặt bốn người.
Bên trên có khắc một hàng ký tự, Bạch Hổ cùng Phượng Hi nhìn thấy không khỏi vui mừng.
Trên cửa chính là lời Tần Vũ lưi lại, mật thất này cũng là Tần Vũ sáng tạo, cũng chính là nơi Tần gia phát hiện tại tử Huyền Tinh, khi đó Tần Đức đề nghị Tần Vũ lưu lại bảo tàng ở nơi này.
" Phàm đệ tử Tần gia ta phải nhớ kỹ: Vật lưu lại này, chỉ có thể sử dụng để bảo vệ tông tộc, vạn lần không được dử dụng để dương uy, nếu không bị trục xuất khỏi Tần thị gia tộc, bị tất cả đệ tử Tần gia đuổi giết, nhớ lấy! Sau cánh cửa này chính là Tần gia truyền thừa chi bảo cực phẩm tiên khí một bộ, cùng với Tần gia hộ vệ chi bảo - Kiếm tiên khôi lỗi, đệ tử của Tần gia ta chỉ cần lấy máu nhỏ lên cửa, tự cửa sẽ mở ra, phàm người nào không phải đệ tử Tần gia ta, giết không tha!"
Bạch Hổ cùng Phượng Hi nìn chằm chằm cái kia... sát tự, không hẹn mà đồng thời cùng thổ huyết, trong lòng đều kinh hãi, Tần Vũ chỉ lưa lại mọt cái sát tự( ký tự giết người) với sát ý đó cũng có thể làm hai người bị thương, Tần Vũ này không biết thực lực cao thâm tới mức nào.
Trong Khi hai người đồng thời thổ huyết thì Hồng Quân cũng tới nơi này, lập tức bọn người Phương Đặc đều vọt tới.
Bạch Hổ cùng Phượng Hi tự nhiên dứng sang một chỗ, lạnh lùng nhìn những người tiến tới, cũng không có động thủ.
Rất nhanh, bọn người Phương Đặc cùng Lam Tu chân nhân cũng phát hiện ký tự trên cánh cửa, cũng đồng dạng, sát tự kia cũng làm cho toàn bộ những người nay bị thương, trong lúc nhất thời, tất cả đều thổ huyết, không dám nhìn lên ký tự trên cánh cửa.
" ha ha, Bạch Hổ, không nghĩ tới ngươi cũng là lấy gập đập nước, cái gì cũng không đạt được, Tần gia đã biến mất ngàn ngàn năm, sợ rằng tại Tử Huyền Tinh cũng không còn một hậu nhân nào cả, ha ha!" Phương Đặc tuy cũng bị trọng thương, nhưng lại vô cùng vui vẻ cười to, chỉ cần bảo tàng Tần gia Bạch Hổ không có thu được, Phương Đặc trong lòng rất là cao hứng.
Ở đây chỉ co một mình Hồng Quân là không có thổ huyết, rất nhanh tất cả mọi người chú ý tới hắn một tiểu tử Không Minh Trung Kỳ.
" là ngươi? ngươi như thế nò cũng tới nơi này?" Lam Tu chân nhân vừa thấy qua Hồng Quân, nhìn thấy Hồng Quân bình yên vô sự vô cùng kinh ngạc nói.
" Lam Tu chân nhân, ngươi biết hắn sao? hắn ta là ai?" Âm Nguyệt Sơn Âm Cơ nương nương là người đầu tiên hỏi.
" ta cũng không biết, bất quá hơn mười năm trước, người này từng cùng một người khác trong lúc Tử Dương Môn ta khai sơn thu đồ đệ làm loạn, lúc ấy hắn chỉ là Kim Đan Trung Kỳ!"
" Kim Đan trung Kỳ!" toàn bộ kinh hô.
Hơn mười năm thời gian mà có thể từ Kim Đan trung Kỳ đạt tới Không Minh Trung Kỳ, ở đây không có người nào là không hoảng sợ, cho dù là siêu cấp thần thú cũng không có tốc độ tu luyện nhanh như vậy.
Hồng Quân mắt nhìn qua tất cả người ở đây, lãnh giọng nói:" chẳng lẽ các ngươi không có thấy ký tự trên cử, phàm người nào không phải đệ tử Tần gia ta. Giết không tha!"
" ngươi là người Tần gia?" Phượng Hi con mắt sáng ngời, toàn bộ mọi người ở đây đều nhìn về Hông Quân với anh mắt khẩn trương, Hồng Quân bây giờ so với bảo vật không khác gì, hấp dẫn toàn bộ mọi người.
" không sai, ta chính là người Tần gia, các ngươi nếu bây giờ rời khỏi nơi này, có thể cho các ngươi sống sót rời đi, Bạch Hổ, Phượng Hi, hai người các ngươi đừng có quên việc của tiền bối của các ngươi!" Hồng Quân tiếp tục nói, nhìn về hai người có công lực cao nhất nơi này, nhắc nhỏ bọn họ.
" ha ha, xem ra Tần gia bảo vật không ngoài ta, lão Thiên còn đem người của Tần gia tới nữa!" Bạch Hổ ha ha cười, đồng thời thân ũng khẽ động, phóng về hướng Hồng Quân.
Nháy mắt, Hồng Quân đã bị Bạch Hổ xuất một trảo vào tay, chính là muốn lấy mọt giọt máu của Hồng Quân, giọt máu có thể mở ra đại đạo môn này, nghĩ đến bảo tàng Tần gia, như trên cưa đã viết còn có hộ vệ chi bảo, Bạch Hổ nội tâm vô cùng hưng phấn.
Tới gần đại môn, Bạch Hổ hung hắng kích một chưởng vào lưng Hồng Quân, Hồng Quân trực tiếp bị hất văng tới trên cánh cửa.
" Ầm"
Hồng Quân cùng đại môn va chạm kịch liệt, sau đó rơi xuống đất.
" ngươi không có việc gì!" Bạch Hổ ngạc nhiên nhìn Hồng Quân bình yên đứng lên, một chưởng vừa rồi Bạch Hổ đã dùng tới năm thành lực đạo tiểu tử Không Minh Trung Kỳ này nhất định phải nát thành cám mwosi đúng, không có nghĩ tới hắn lại không có viêc gì.
" Bạch Hổ, ngươi đáng chết!" Hồng Quân trong miệng nhẹ nhàng nói, một đạo ngân quang từ trên người Bạch Hổ hiện ra rất nhanh biến mất trong tay Hồng Quân.
" ngươi ngươi ngươi ..." Bạch Hổ nói liền ba chữ ngươi, không cam lòng chết đi, Vô Aarnh Đao, có đặc điểm lớn nhất chính là tốc độ rất nhanh, tại đây là một không gia, vì vậy Bạch Hổ không thể thuấn di, Bach Hổ trong nháy mắt bị Vô Ảnh Đao xuyên qua, hóa thành chân linh bị hút vào Phong Thần Bảng.
" Còn có ai muốn bảo vật Tần gia ta?" thanh âm Hồng Quân lại vang lên, bất quá lần này không có người nào dám xem thường hắn, đều hoảng sợ nhin Hồng Quân, thập nhị kiếp siêu cấp thần thú, không biết vì sao chết trong tay hắn.