GỬI NGƯỜI PHƯƠNG XA (kỹ thuật thơ VN hiện đại)
Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 59 trên tổng số 59 bài trong đề mục
Người lính 11.04.2009 02:08:25 (permalink)
0
 










Trích đoạn: Đình Thế

Quê hương là một bài thơ
Quê hương câu hát ầu ơ đầu đời
Quê hương tiếng Mẹ ru hời
Quê hương tiếng sáo chơi vơi cánh diều
Quê hương là khói lam chiều
Quê hương là những thương yêu ngọt ngào
Dù ở đâu, dù nơi nào
Quê hương cắt rốn, chôn nhau không lìa
Quê hương không có phân chia
Bạn nơi này, tôi nơi kia bao giờ
Quê hương vẫn mãi trông chờ
Mong ai đừng có hững hờ Quê hương
Một thời Mẹ đã đau thương
Một đời Mẹ đã gió sương mái đầu
Người ơi dân Việt thương nhau
Để Mẹ cười, được ngọt ngào ôm con
Sông có cạn, núi có mòn
Cùng dòng giống Việt đều con Mẹ mình
                   ĐT








Người lính
QUÊ HƯƠNG
 
Quê hương là cơn gió nhẹ
Thổi từ tay mẹ vào con
Quê hương là con bập bẹ
Đuổi ong, bắt bướm, giỗi hờn…

Quê hương là trưa chang nắng
Thân cò lặn lội giữa đồng
Quê hương là đêm thanh vắng
Cha còn tung lưới trên sông…

Quê hương là thời khói lửa
Dòng đời mẹ lạc mất cha
Quê hương là không còn nữa
Tuổi thơ, câu hát, mái nhà…

Quê hương là đau chia cắt
Mẹ hiền xẻ nửa tấm thân
Quê hương là đi đánh giặc
Vạn Xuân đẹp anh trăng ngần…


Quê hương là bao gian khó
Khát tìm hơi ấm bàn tay
Quê hương là hoa trước ngõ
Chờ con thoát kiếp lạc loài


Quê hương là tim đồng điệu
Sen hồng chào đón bình minh
Quê hương là điều khó hiểu
Với ai chỉ sống vì mình…


#46
    nguyễn thế duyên 11.04.2009 11:10:27 (permalink)
    0

    Xin góp với bạn một tiếng yêu nước

    Họ ngồi ở Pa ri
    Rót rượu Boóc -Đô ra li
    Màu rượu đỏ như là màu máu
    Nâng chén rượu lên tự bảo
    "Ta uống đây là uống máu quân thù"
    Ngà ngà say
    Phấn khích họ hô to
    "Đồng bào trong nước ơi
    Hãy đứng lên
    Cầm súng
    Một tấc đất thôi cũng là đất cha ông"

    Con họ
    Tiếng việt không rành
    Về chào họ
    Bông dua -Me xừ
    Họ gật gù
    "Mày nên tập thêm nói tiếng anh giọng mĩ
    Có vụ kiện chất độc mầu da cam
    Vụ kiện đến đâu rồi nhỉ?"
    Con họ nhún vai
    Hỏi lại
    "Vụ kiện gì?"

    Lũ lụt miền trung
    Họ đang bận làm thơ
    Thương nhớ một mối tình li biệt
    Đêm đêm bên bàn tiệc
    Họ ngồi thương cho quê mẹ đang nghèo

    Trong tiếng sâm panh nổ vang
    Họ nghĩ đấy là tiếng súng
    Họ đang bắn vào đầu quân xâm lược
    Nhìn bọt rượu trào
    Họ bảo nhau
    "Máu rẻ thôi mà"

    Kiếm hồ ! Kiếm hồ             (Kiếm này !kiếm này)
    Bất tường chi khí                (Là vật chẳng lành)
    Người xưa bảo thế
    Bậc thánh minh rất ít khi dùng
    Khi kiếm rút ra
    Máu sẽ chảy thành sông
    Kiếm chỉ rút ra
    Khi chẳng thể còn con đường nào khác
    Còn họ?
    Bên bàn tiệc
    Lại muốn kiếm rút ra
    Cho đỏ thêm màu rượu Boóc đô

                         Hà nội 6-4-2009

     


                        
    i
    #47
      nguyễn thế duyên 11.04.2009 12:37:20 (permalink)
      0

      LẠI VIẾT CHO ANH

      Thuở ấy bây giờ đã quá xa
      Tháng tư ngày ấy khúc hoan ca
      Anh, em cùng vào du kích
      Bảo vệ xóm làng, bà con ta

      Mỹ, Nguỵ nó còn ở đâu đây
      Nó cay nó cú thất bại này
      Nó mất quyền, mất đô la thối nát
      Bỏ chạy rồi vẫn hằn học đắng cay

      Em biết xa quê là sẽ buồn
      Đêm ngắm sao bờ Đại Tây Dương
      Cứ ngỡ bên anh thời thơ dại
      Bao năm hai đứa ở hai đường

      Em biết phương trời em xa xăm
      Quê hương muôn thuở vẫn thương thầm
      Em biết quê mình giờ đẹp lắm
      Em quyết định rồi, sẽ về thăm

      Bên này em cực khổ biết bao
      Ngày đêm bọn lừa đảo hô hào
      Quyên góp bạc tiền về phục quốc
      Muốn mang bom đạn giết đồng bào

      Xác chết bao năm rồi thúi tha
      Nhưng loài đỉa rất khó thành ma
      Xứ người muốn nói mà đắng miệng
      Sợ xả súng cuồng điên vào nhà

      Nơi này xứ sở của tự do
      Tự do chém giết với bóp cò
      Nhân quyền kiểu Mỹ là thế đấy
      Công bằng ư! sợ lắm chẳng dám ho

      Nhớ về anh than thở đôi câu
      Bờ đại tây dương mãi nặng sầu
      Bão bùng tốc độ hai trăm cây số (/h)
      Quê mình đến nỗi như thế đâu

      Em vẫn thiết tha muốn trở về
      Nhìn cánh diều nhìn cảnh đồng quê
      Hoàng hôn lặng lẽ chuông vang mãi
      Tình xưa, em đã lỗi ước thề....
      LCB




             Về đi em
      Em tưởng là nơi ấy thiên đường
      Vội vã em rời bỏ quê hương
      Thương em một bước nghìn đời hận
      Để đêm đêm nát khúc đoạn trường

      "Ai đấy cho tôi về đất Việt"   "1"
      Nát xương rồi, lời ấy vọng ngàn thu
      Nay đọc thơ em tôi bật khóc
      Em đã thành con tốt giữa bàn cờ

      Chiếc lá vàng rơi cũng rơi về cội
      Nghèo đói chi cũng là đất nước mình
      Có cô bác tắt đèn tối lửa
      Hạt muối cắn đôi sâu đậm nghĩa tình

      Về đi em em sẽ không sợ nữa
      Giàu mà chi khi không có nụ cười
      Cái đói khổ qua rồi em ạ
      Nắng đang hừng lên trên khắp đất trời

      Lòng mẹ vị tha
      Dù em mắc bao nhiêu lầm lỗi
      Chỉ cần em quay đầu nhìn lại
      Mẹ sẽ cười vẫy gọi đứa con yêu

      Và tôi sẽ đợi em
      Khi hoàng hôn tắt nắng
      Bên mái đình cây đa ngày trước
      Lúc ra đi em để lại lời thề

                       Hà nội 10-4-2009
       
      "1" Lời khắc trên tấm bia của thần y tuệ tĩnh bị cống sang trung quốc chết nơi tha hương




      #48
        Đình Thế 11.04.2009 17:59:40 (permalink)
        0
        Sống trong âu lo
        TT - Trước vụ bắn người ở Binghamton, Mỹ, tình cảnh của nhiều người Việt, nhất là nhóm không có chuyên môn cao, đã bắt đầu khó khăn. Dẫu gì cũng còn nhiều thiện cảm đối với người địa phương.


        Cộng đồng người Việt viết lời chia buồn với cái chết của chị Hồ Thị Mỹ Lan, nạn nhân người Việt của vụ thảm sát tại Binghamton
        Cộng đồng người Việt tại New York khá ít ỏi so với những nơi khác, cuộc sống ở đây vì thế cũng không dễ dàng khi khó tìm được những công việc trong cộng đồng, dù để sống qua ngày. Họ cũng gặp khó khăn như nhiều cộng đồng nhập cư khác đến từ châu Á, đó là vấn đề thất nghiệp, những khó khăn về tiếng Anh và việc hội nhập vào đời sống tại quốc gia này. Nói đúng ra, các yếu tố đó cũng liên thông nhau góp phần làm tình cảnh thêm nặng nề.
        Trường hợp của “sát thủ” Jiverly Wong cũng như thế. Ông ta người gốc Hoa, sống trong cộng đồng người Hoa ở VN nên tiếng Việt cũng không rành rẽ. Đến cư ngụ tại Binghamton ông ta cũng chẳng hội nhập được vào nhóm dân cư nào. Người Hoa ở đây ít, ông ta tìm đến nhóm người Việt cũng không được vì nói tiếng Việt không giỏi. Dùng tiếng Anh cũng chẳng khá gì hơn nên ông ta càng có dấu hiệu  bị cô lập.
        Hình ảnh của Wong thật ra cũng có thể thấy trong nhóm người Việt. Nhiều người sống ở Mỹ cả hơn mười năm cũng chẳng thể học được tiếng Anh. Ở những nơi người Việt sống theo cộng đồng mạnh thì cơ hội để họ giao tiếp bằng tiếng Việt càng nhiều và như thế họ cho rằng sống “vẫn ổn” ở Mỹ, thậm chí chẳng khác gì ở VN ngoại trừ chuyện thấy không gian, thời tiết khác hồi ở quê nhà.
        Không khí ở Binghamton mấy hôm nay thật tệ. Chị Liên, một cư dân sống hơn 20 năm tại đây, kể qua điện thoại rằng người Việt giờ đây tự dưng thấy như là “một đồng phạm” của Wong mỗi khi ra đường. Ngay hôm xảy ra vụ bắn người, chị kể người Việt ở đây cực kỳ hoang mang khi thấy báo chí đưa tin ban đầu sát thủ là người gốc Việt. Chị Liên liên lạc nhanh với nhiều người trong khu vực vì ở Binghamton cũng chỉ còn độ 200 gia đình người gốc Việt định cư. Không ai biết gì về Wong và càng nghi ngờ về gốc gác Việt Nam của ông ta khi cả cái tên cũng không phải thuần Việt.
        Dĩ nhiên chẳng ai muốn gạt bỏ mọi dính líu nhưng người Việt ở Binghamton lâu nay vẫn có tiếng hiền lành và chăm chỉ. Hết việc thì bớt tiêu xài. Cực khổ đôi chút cũng chịu đựng được. Giải trí thì chỉ cần cái tivi với vài ba bộ đĩa cũng xong. Chẳng cần ra rạp hay đi nhà hát.
        Đọc bài báo trên tờ Los Angeles Times hôm 6-4 thấy họ tả cũng đúng. Chắc bởi vì tác giả là một nhà báo gốc Việt. Bài báo viết: “Một người tên Bé Nguyễn trả lời với ký giả báo chí rằng ở đây rất khó tìm việc, và chính bà cũng cảm thấy rơi vào cùng tình cảnh với người đàn ông tên Jiverly Wong. Bà nói dù mình không biết nhiều tiếng Anh nhưng vẫn tìm đủ cách để vượt qua những khó khăn và vẫn sống một cách lạc quan và hy vọng. Cộng đồng Việt Nam tại đây thường tụ tập tại chùa Quan Âm, ngôi chợ Việt Nam có tên Hằng Phát - nơi bán nhiều thực phẩm cũng như các tác phẩm văn hóa. Khu vực này chỉ có một nhà hàng người Việt”.
        Chị Bé cũng đã nhiều lần mất việc, đi qua nhiều cơ sở. Kinh tế ở Binghamton cũng không sáng sủa lắm. “Ở đây khó kiếm việc lắm - chị Bé kể với nhà báo - Nhưng cuộc sống cũng không quá khó khăn. Người Việt chúng tôi có thể không giỏi tiếng Anh nhưng chúng tôi có cách để đương đầu với cuộc sống và vẫn sống ổn”.
        Chị Liên kể có đi dự buổi cầu siêu cho các nạn nhân vụ thảm sát tại chùa Quan Âm hôm 5-4. Mọi người khá hoang mang, lo ngại vụ giết người này sẽ mang tiếng xấu cho cộng đồng người Việt, dẫn tới những kỳ thị của người địa phương. Như ông Huỳnh Thanh, chủ tiệm Hằng Phát, phát biểu với giọng buồn rầu: “Tôi sợ người khác sẽ nghĩ người Việt toàn kẻ xấu”. Rồi ông nói thêm như thể tự an ủi: “Tôi hi vọng người ta không nghĩ chúng tôi là người xấu. Ở đâu chẳng có người tốt kẻ xấu”.
        Mọi người tham dự xong buổi lễ cầu siêu và cầu an thì chuyền tay nhau lời kêu gọi trợ giúp gia đình cô Hồ Thị Mỹ Lan. Hai đứa con của cô Lan và anh Long đang được đưa về sống tạm với người cô của cháu là cô Hồng. Cô Hồng không được lĩnh trợ cấp và cũng có hai đứa con, hiện làm công cho một tiệm làm móng ở Binghamton nên tài chính cũng rất eo hẹp. Thế là mọi người ít nhiều đóng góp để trước mắt là giúp đưa được người nhà hai cháu sang chăm sóc giúp hai cháu ổn định tinh thần mà học tập và sống.
        Chị Liên kể khi ra về mọi người chia sẻ với nhau như một lời an ủi: mọi chuyện sẽ sớm qua. Thật lòng ai cũng tự nhủ phải sống đàng hoàng hơn nữa để người địa phương không thể có ác cảm về cộng đồng người Việt của mình vốn lâu nay vẫn có tiếng chăm chỉ và an phận.
        Sống ở xứ người đâu chỉ là những giấc mơ đẹp...
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 18:01:06 bởi Đình Thế >
        #49
          Minh Xuân 13.04.2009 15:51:36 (permalink)
          0
          Minh Xuân xin góp vài cảm nghĩ về quê hương với anh Đình Thế.
           
          Cảm nghĩ quê hương
           
          Tôi nhớ quê hương những năm nào
          Nhà tôi nghèo xóm nhỏ cạnh bờ ao
          Đàn chim én bay về trú đông ngơ ngác
          Đậu trên những cột điện, bên dòng nước mát
          Bóng sương mù mờ mịt buổi ban mai
          Rồi những ngày mưa bão thiên tai
          Nước ao tràn ngập những mái nhà bé nhỏ
          Anh em tôi tối ngày lội sông bắt cá
          Đổi mấy con trai, con ốc lấy bánh đa
          Đào đất bắt giun, kiếm châu chấu về nuôi gà
          Chơi đá bóng, trốn tìm bên sông bãi
          Ruộng khoai lang lá xanh dài buông trải
          Hàng điền thanh hoa nở những bông vàng
          Tuổi thơ qua đi chẳng dễ, nhưng đầy giấc mơ màng
          Đầy những niềm vui cùng bạn bè, thôn xóm
          Chúng tôi lớn lên cùng ngày, cùng tháng
          Tuổi niên thiếu chưa tròn đã cất bước xa quê
          Sáu, bảy năm dằng dặc chẳng một lần về
          Khi gặp lại mẹ già mắt đã mờ, tóc bạc
          Còn đâu nữa những cánh cò, cánh hạc
          Cái ao xưa nay đã thành phố phường
          Ánh đèn điện soi sáng những chiều hôm
          Tiếng còi xe vang bên ngã tư đường nhỏ
          Quê hương đã chuyển mình từ khi nào đó
          Tôi ngỡ mình đang lạc bước trong mơ
          Vừa tiếc nuối con sông, cánh én ngày xưa
          Vừa vui mừng nhìn những ngôi nhà mới mọc
          Tiếng em bé nhà ai đêm nay lại khóc
          Vì cái nóng mùa hè trên mảnh đất quê hương
          Bộn bề sao bao lo lắng đời thường
          Nhưng khác nhiều rồi, chẳng nghèo như thủa trước
          Nhà ai cũng không còn chỉ lo ăn, lo mặc
          Đã nghĩ đến những gì là của để, của dành
          Ông cha tôi vốn theo nghiệp văn chương
          Nhưng bữa cơm cũng đủ đầy, không chỉ thơ và sách
          Chẳng ai lo dùng “ngòi bút mà xoay chế độ”
          Quê hương ta bao đời giữa dòng thác lũ
          Có bao giờ được bình yên như hôm nay?
          Cuộc sống mới đang cần chung sức, chung tay
          Để quê hương ngày ngày thêm mới
          Sống xa quê có gì là mong đợi?
          Dù có thành vương, thành tướng cũng chẳng là ai
          Ai biết đâu rồi sẽ ra sao ngày mai?
          Một phát súng, một viên đạn lạc tiếc gì thân ngoại quốc
          Bão tuyết những đêm dài có gì là thân thuộc?
          Ánh mặt trời cũng nhờ nhờ, chẳng phải trời Đông
          Con sông quê tuy đã thay dòng
          Nhưng nước vẫn chảy êm đềm, ngọt dịu
          Bụi tre làng vẫn xanh biết bao nhiêu
          Những cánh én vẫn bay về từ phương Bắc.
          Không còn ngơ ngác những cánh chim thủa trước
          Ruộng lúa xanh thấm đẫm công người
          Tôi chẳng muốn mình như cánh én lạc loài bay đậu chơi vơi
          Mà muốn là cánh cò sải dài trên ruộng lúa
          Để được ôm quê hương, ca lên câu quan họ
          Đón xuân về trên mảnh đất thân yêu...

          #50
            Đình Thế 17.04.2009 18:19:42 (permalink)
            0
            Cảm ơn các anh Công Hoà, Người Lính, Nguyễn Thế Duyên, Minh Xuân... và cả một người phương xa LCB đã ghé thăm trang thơ này của ĐT và để lại những vần thơ làm xúc động lòng người, những người yêu Quê Hương chân chính.

            "Yêu Quê Hương" cụm từ đơn giản quá
            Ai cũng nói được, có gì đâu xa lạ!
            Nhưng bằng cách nào để chứng tỏ đây???
            Quê hương ta, 4000 năm yên ổn bao ngày?
            Lịch sử chúng ta từng được học
            Được nghe và được thấy.
            Sẽ còn vang mãi muôn đời sau
            Cùng con dân một Nước "người với người sống để thương nhau"
            Tất nhiên trong xã hội nào cũng có người này kẻ khác.
            Người chân chính, người gian ác
            Nhưng theo ngoại bang lung lạc dân mình
            Làm cho cuộc sống thanh bình
            Xáo trộn gây chiến tranh
            Vì mục đích cá nhân hại dân lành đều là kẻ xấu.
            Dân ta đang tranh đấu và dựng xây một Đất nước mạnh giàu
            Cố hàn gắn những nỗi đau
            Mà bao năm chiến tranh tang tóc.
            Chúng ta căm ghét những kẻ hằn thù dân tộc
            Chỉ vì mục đích cá nhân
            Được làm vua thua làm giặc.
            Chúng ta căm giận
            Những kẻ tham ô hối lộ cữa quyền.
            Quyết đưa họ ra trước vành pháp luật.
            Chúng ta chỉ tin vào sự thật.
            Nhưng xã hội nào không có sâu mọt của nhân dân!
            Nhưng không nên vơ đũa cả nắm, coi ai cũng là xấu cả.
            Và những ai nơi quê người xứ lạ
            Đều dân Việt mà thôi.
            Họ đều nghĩ đến Quê hương giống nòi
            Luôn hướng về đất Mẹ.
            Nhưng còn một số kẻ.
            Thua từ 30 tháng tư
            Làm họ mất chức mất quyền hơn ba mươi năm trước.
            Cay cú này họ không quên được
            Nên ngày đêm lải nhải chuyện phục thù...
            Tự họ đi tìm trong tăm tối âm u
            Không lối thoát.
            Đành rêu rao lung lạc dân lành
            Theo ý đồ xấu xa, hôi tanh
            Xách động chiến tranh trên chính quê hương mình mà đồng bào đang hạnh phúc.
            Mất gốc!!!
            Tôi, bạn, mọi người...
            Nên nghe lẽ phải
            Gạt bỏ điều sai trái
            Tố cáo những sâu mọt của muôn dân
            Chống những kẻ xách động chiến tranh
            Không dung kẻ ác
            Ta yêu những chiều quê gió về man mác
            Yêu ruộng đồng cánh cò trắng bay cao
            Yêu những thành phố quê ta đang đổi mới, dâng trào
            Từng bước sánh cùng năm châu, bốn biển
            Yêu những nhà thờ, chùa chiềng - nơi thánh thiện
            Dạy cho ta người sống phải thương người
            Cuộc sống ấm no, ngưòi dân được yên vui
            Tự hào biết mấy! Quê hương mình bạn nhỉ
            Vài lời không tỏ bày hết ý
            Mong muôn đời Mẹ Việt mãi bình yên.
                          ĐT

            #51
              venus4t.vns_hnu 24.04.2009 15:13:19 (permalink)
              0
              ND xin chào anh Đình Thế, Người Lính, Công Hoà, Nguyễn Thế Duyên và ...những ai yêu trang thơ này nha! ND có bài thơ xin tham gia góp vui cùng cả nhà nhé!

              NGUYỆN THEO LỜI TRÁI TIM

              Ánh nắng chan hoà khắp muôn nơi
              Tuổi xuân phơi phới ngập tiếng cười
              Ước mơ ấp ủ, tim loạn nhịp
              Tương lai vẫy gọi quá rạng ngời

              Anh hỏi em sao lại thế ư?
              Sức sống thanh niên chớ ngập ngừng
              Tâm hồn trong sáng luôn mơ ước
              Gắng sức chung tay, vững bước cùng

              Kìa anh, núi sông đang vẫy gọi
              Con đường phía trước bước đi thôi
              Đường xa gập ghềnh nhiều giông tố
              Ước mơ, tâm vững chẳng thể vơi

              Rồi một ngày, một ngày nào đó
              Ghềnh thác sẽ thành đường thảm đỏ
              Em sẽ cùng anh hát kết đoàn
              Mỉm cười hạnh phúc trước cõi mơ

              Anh đừng khuyên em hãy hững hờ
              Đông qua, xuân đến chẳng đợi chờ
              Tuổi xuân em cuộc đời chỉ một
              Nguyện bước cùng trời đỏ trong tim

              Anh ơi anh, em không thể lặng im
              Khi cuộc đời bên nhục bên vinh
              Một con sông hai dòng trong đục
              Riêng em nguyện theo trái tim mình

              21.03.09
              ND87


              #52
                Quang Hiển 21.01.2010 23:07:22 (permalink)
                0
                Quê Hương

                Gửi người tình nhỏ phương xa
                Bao năm chưa biết quê nhà Việt Nam
                Dành thời gian để về thăm
                Để còn biết nơi cha ông của mình
                Gửi em chỉ một chút tình
                Quê hương! hai tiếng ngọt lành em ơi
                Dù em xa tận phương trời
                Trong xa thẳm vẫn là người Việt Nam
                QH
                #53
                  Loài Chim Biển 23.01.2010 08:52:36 (permalink)
                  0

                         Về đi em
                  Em tưởng là nơi ấy thiên đường
                  Vội vã em rời bỏ quê hương
                  Thương em một bước nghìn đời hận
                  Để đêm đêm nát khúc đoạn trường

                  "Ai đấy cho tôi về đất Việt"   "1"
                  Nát xương rồi, lời ấy vọng ngàn thu
                  Nay đọc thơ em tôi bật khóc
                  Em đã thành con tốt giữa bàn cờ

                  Chiếc lá vàng rơi cũng rơi về cội
                  Nghèo đói chi cũng là đất nước mình
                  Có cô bác tắt đèn tối lửa
                  Hạt muối cắn đôi sâu đậm nghĩa tình

                  Về đi em em sẽ không sợ nữa
                  Giàu mà chi khi không có nụ cười
                  Cái đói khổ qua rồi em ạ
                  Nắng đang hừng lên trên khắp đất trời

                  Lòng mẹ vị tha
                  Dù em mắc bao nhiêu lầm lỗi
                  Chỉ cần em quay đầu nhìn lại
                  Mẹ sẽ cười vẫy gọi đứa con yêu

                  Và tôi sẽ đợi em
                  Khi hoàng hôn tắt nắng
                  Bên mái đình cây đa ngày trước
                  Lúc ra đi em để lại lời thề

                                  Hà nội 10-4-2009

                  "1" Lời khắc trên tấm bia của thần y tuệ tĩnh bị cống sang trung quốc chết nơi tha hương

                  EM ĐÃ VỀ

                  Em đã về và em đã thấy
                  Sài Gòn ơi! nhộn nhịp xôn xao
                  Trong tình người tha thiết biết bao
                  Trong ồn ã lòng em như ấm lại

                  Anh đâu rồi, chiều nay nắng trải
                  Người ôi đông, em lạc mất nữa rồi
                  Một ngày xưa em đã bị bỏ rơi
                  Khi vội bước xuống tàu xa xứ sở

                  Giờ trở về lòng em bỡ ngỡ
                  Vẫn còn đây kỷ niệm hôm nào
                  Góc nhà thờ hai đứa nắm tay nhau
                  Cùng đi lễ những chiều chúa nhật

                  Bến Chương Dương bây giờ thay sắc
                  Đường Tự Do như nhắc một thời
                  Giờ giới nghiêm bị bắt nếu rong chơi
                  Giờ đã khác, Sài Gòn đêm không ngủ

                  ... Nhớ nhiều lắm anh ơi, ngày xa cũ
                  Thương mẹ già nhắc nhủ - Về đi con
                  Bao năm qua mẹ chờ đợi héo mòn
                  Thương con mẹ xứ người trơ trọi

                  Vâng mẹ ạ dù về rồi đi vội
                  Trong lòng con, nguồn cội là đây!
                  Thảo Cầm viên còn đó lá me bay
                  Thì con mẹ một ngày về bên mẹ

                  LCB

                  #54
                    Bui Xuan Lam 31.03.2010 22:09:04 (permalink)
                    0
                         Thân chào các bạn!
                     
                         Tôi đã đọc trọn vẹn trang thơ trên đây của các bạn. Đó là nhưng vần thơ, dù đây đó còn có chỗ chưa nhuần nhị, nhưng thật sự là những vần thơ đầy tâm huyết đối với quê hương xứ sở, đầy tự hào, kiêu hãnh đối với truyền thống vẻ vang của dân tộc, đất nước, con người Việt Nam; đồng thời cũng là tấm lòng rộng mở đối với những người con đất Việt xa xứ còn có lương tri đang hướng về quê mẹ.
                          Đó là tâm hồn và tiếng nói của người Viêt nam chúng ta! Mãi mãi là như thế!
                          Cảm ơn các bạn! Chúc các bạn có thơ hay thật nhiều hơn nữa!
                     
                          BÙI XUÂN LÂM
                    #55
                      Bui Xuan Lam 31.03.2010 22:42:00 (permalink)
                      0
                      Tặng các bạn:
                       
                      KHÚC HÁT CỦA EM *
                       
                      Trên ghế nhà trường, cuộc đời em như trang giấy trắng,
                      Chan chứa yêu thương, với hàng chữ của tuổi xanh.
                      Em quên sao những người thân yêu đã ngã xuống
                      Cho Tổ quốc ta mãi mãi sống thanh bình!
                       
                      Mới hôm qua, em còn như những búp măng non,
                      Mà hôm nay, em sắp sửa trở thành cô giáo,
                      Em mong sao - dù đường đời còn nhiều giông bão,
                      Trong sự nghiệp em, những người thân yêu mãi mãi vẫn còn!...
                       
                      1984,
                      BÙI XUÂN LÂM 
                       
                      *- Đây là bài thơ tôi làm tặng các em HS lớp con liệt sĩ, 2A, Trường
                          Sư phạm Ninh Bình - lớp tôi làm chủ nhiệm, khoá học 1982-1984.
                      #56
                        Loài Chim Biển 02.04.2010 18:43:54 (permalink)
                        0
                        NHỚ THÁNG TƯ

                        Lại một tháng tư nữa đã về
                        Phương trời em năm tháng lê thê
                        Quê hương có lẽ đang tràn ngập
                        Màu cờ sắc đỏ khắp trời Quê

                        Nơi đây bọn thua lại rêu rao
                        Uất hận tháng tư "hỡi Đồng bào"
                        Vùng lên "đóng góp cho phục Quốc"
                        Sáo rỗng kiếm tiền để chia nhau

                        Trước tết em về Quê thăm Mẹ
                        Mẹ buồn vì tuổi mẹ đã cao
                        "Không biết mẹ còn bao năm nữa
                        Mà con vẫn cứ tận nơi đâu"

                        Mẹ buồn làm em cũng buồn lây
                        Thăm mẹ, thế thôi... chỉ mấy ngày
                        Rồi lại phải xa vòng tay mẹ
                        Bao giờ lại gặp mẹ nữa đây!

                        Anh hỡi lại tháng tư mùa Xuân
                        Quê hương giờ đẹp biết bao lần
                        Ba lăm năm còn dư âm chiến thắng
                        Đem về hạnh phúc cho muôn Dân

                        Em hiểu rồi anh dẫu em xa
                        Việt Nam mới thật sự Quê nhà
                        Dù đi khắp vòng tròn trái đất
                        Có nơi nào hơn được quê ta!
                        LCB


                        #57
                          Đình Thế 10.04.2010 01:44:33 (permalink)
                          0
                          BA MƯƠI LĂM NĂM KHÚC KHẢI HOÀN



                          THẦN TỐC, THẦN TỐC HƠN NỮA; TÁO BẠO, TÁO BẠO HƠN NỮA NHẤT ĐỊNH CHIẾN THẮNG!

                          Vinh quang thay một Dân tộc!
                          Vinh quang thay một Anh hùng!
                          Đưa Miền Nam thoát gông cùm ác gian
                          Mùa xuân 75 huy hoàng
                          Non sông thống nhất, sử vàng mãi ghi

                          Giờ đây ta có sá gì
                          Lưu vong phục quốc? tàn suy mất rồi
                          Sợ gì một lũ tanh hôi
                          Thu tô quyên góp để rồi chia nhau
                          chỉ ăn bám...có gì đâu!

                          #58
                            HRPT 14.04.2010 19:04:38 (permalink)
                            0
                            Quê Hương

                            Gửi người tình nhỏ phương xa
                            Bao năm chưa biết quê nhà Việt Nam
                            Dành thời gian để về thăm
                            Để còn biết nơi cha ông của mình
                            Gửi em chỉ một chút tình
                            Quê hương! hai tiếng ngọt lành em ơi
                            Dù em xa tận phương trời
                            Trong xa thẳm vẫn là người Việt Nam
                            QH


                            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/83865/93BA8AF189BF4CA481CECF8BC453F64F.jpg[/image]

                            Tiểu điệt diễn tả nỗi lòng của sư bá Quang Hiển theo ý bài thơ trên. Cho phép tiểu điệt chơi thơ với sư bá QH nhé ! Ka ka ka...Tiểu điệt thích vui, không ưa buồn chút nào ! He he he... Hôn thê của Sư bá ở "phương xa" à ! Tiểu điệt xin chia sẻ nỗi lòng với sư bá nhé !

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2010 19:11:47 bởi HRPT >
                            Attached Image(s)
                            #59
                              Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 59 trên tổng số 59 bài trong đề mục
                              Chuyển nhanh đến:

                              Thống kê hiện tại

                              Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                              Kiểu:
                              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9