GIÓ LANG THANG
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 85 bài trong đề mục
Han Bang 12.03.2009 17:51:53 (permalink)
0
HOA HƯỚNG DƯƠNG

Anh là đóa hướng dương
Cho tình em định hướng
Anh luôn luôn rộng lượng
Như tình nghĩa bao dung
Tình anh luôn thủy chung
Chỉ mình em hướng tới
Như ánh nắng mặt trời
Soi sáng mãi tình em

          thụy du













Hướng dương nhìn thẳng mặt trời
Một mình vững mạnh sáng ngời hướng dương
Một bông vàng ánh tà dương
Ngước nhìn thẳng tới ngát hương cho đời

Hàn Băng

Một mình ta đứng thảnh thơi
Quanh ta có biết bao người ngợi khen
Hướng dương danh rạng ngời tên
Một đời oanh liệt vang rền tiếng thơm
Mặt trời luôn hướng chẳng quên
Để tên ta mãi làm nên sử vàng
 
  thụy du



Sử vàng chói lọi bao trang
Rực đời quân tử kiên gan anh hào
Nữ lưu nhị tướng chiến bào
Xông pha tiến tới ào ào thét roi
Mặt trời nhìn thẳng vàng soi
Oai linh anh dũng ngời soi sử vàng
Mặt trời vầng sáng hào quang
Hướng Dương nhìn thẳng ánh vàng màu hoa

Hàn Băng
#31
    nhatran89 31.03.2009 00:16:56 (permalink)
    0


    HOA HƯỚNG DƯƠNG


    Anh là đóa hướng dương
    Cho tình em định hướng
    Anh luôn luôn rộng lượng
    Như tình nghĩa bao dung
    Tình anh luôn thủy chung
    Chỉ mình em hướng tới
    Như ánh nắng mặt trời
    Soi sáng mãi tình em

              thụy du













    Hướng dương nhìn thẳng mặt trời
    Một mình vững mạnh sáng ngời hướng dương
    Một bông vàng ánh tà dương
    Ngước nhìn thẳng tới ngát hương cho đời

    Hàn Băng

    Một mình ta đứng thảnh thơi
    Quanh ta có biết bao người ngợi khen
    Hướng dương danh rạng ngời tên
    Một đời oanh liệt vang rền tiếng thơm
    Mặt trời luôn hướng chẳng quên
    Để tên ta mãi làm nên sử vàng
     
      thụy du



    Sử vàng chói lọi bao trang
    Rực đời quân tử kiên gan anh hào
    Nữ lưu nhị tướng chiến bào
    Xông pha tiến tới ào ào thét roi
    Mặt trời nhìn thẳng vàng soi
    Oai linh anh dũng ngời soi sử vàng
    Mặt trời vầng sáng hào quang
    Hướng Dương nhìn thẳng ánh vàng màu hoa

    Hàn Băng



    Màu hoa ánh sáng chói loà
    Mặt trời hướng tới vàng thoa cánh ngời
    Hướng Dương hoa đẹp tuyệt với
    Như trang dũng sĩ chói ngời rạng danh

    Nhã Trân
    #32
      hungho_08 01.04.2009 15:44:25 (permalink)
      0


      PHIÊN BUỒN CHIA XA


      Trăng khuya rớt xuống ngang đầu,
      Phố xưa hiu hắt nhuộm màu nhớ thương,
      Nước sông lấp lánh mặt gương,
      Đò xuôi một chuyến còn vương sóng sầu.

      Gió bay cùng cánh hải âu,
      Biển xanh gợn sóng thuyền đâu bến chờ ?
      Trách chi duyên kiếp hững hờ,
      Thuyền xa tách bến hết mơ xuôi dòng.

      Gió đưa lá rụng xoay vòng,
      Lùa mây về kết chuyện lòng dở dang,
      Nhặt từng lá mộng đêm vàng,
      Nối thành dòng lệ mơ màng suối thơ...

      Đem vào cung nhạc đợi chờ,
      Khóc cho số phận nàng thơ bạc phần,
      Tơ chùn lạc nhịp phân vân,
      Dạo lên khúc nhạc hợp vần ước mơ.

      TRăng lên phố thị chiều hôm,
      Để ai hoài vọng bồn chồn giấc mơ,
      Tầng cao nghiêng bóng trăng mờ,
      Xa xa tiếng vạc thẫn thờ lòng đau.

      Nhớ thương đếm hết nhịp cầu,
      Nhịp mòn lắc lẻo giăng đầu mưa bay,
      Nhớ ai khoé mắt u hoài,
      Tâm tình ta viết lên bài tình ca.

      Hồ Vĩnh Hùng

      #33
        tovinhnghiem 10.04.2009 22:39:51 (permalink)
        0

        MEN
        NỒNG QUÊ HƯƠNG


        Thuyền đi bến mãi ngóng trông,
        Thuyền xa xa mãi bến mong thuyền về.
        Mơ ngày người trở lại quê,
        Hương nồng lại hát câu thề năm nao.

        Ngày xưa vội vã xa nhau,
        Lênh đênh sóng nước dạt dào bến trông.
        Xa xa thuyền nhỏ bềnh bồng,
        Bến đau đáu cả tất lòng ngóng theo.

        Sống xô dòng nước chảy vèo,
        Mi ra ướt má lệ theo nỗi niềm.
        Mỗi mùa lá đổ bên thềm,
        Bao nhiêu giọt nhớ môi mềm đắng men.

        Rượu sầu cận chén say mèm,
        Nhớ về quê cũ lòng thêm tơi bời.
        Rượu cay ngàn chém sao vơi !
        Nỗi sầu xa xứ người ơi biết cùng ?

        Men cay bao chén trùng phùng ?
        Mà sao chát đắng môi cùng lệ rơi !
        Đêm thâu gọi mãi người ơi !
        Hai tiếng Nam Việt thủa nôi chào đời.

        Ầu ơ tiếng mẹ ru hời,
        kẽo cà kẽo kẹt võng lơi giấc nồng.
        Mong cho con lớn noi dòng,
        Vẻ vang sáng chói viễn đông rực hồng.

        Mênh mông trời rộng, biển sông,
        Vững màu tim đỏ tấm lòng sắc son.
        Trùng dương lẫn núi cùng non,
        Việt Nam yêu dấu mãi còn trong tim.

        Phương nao cũng nhớ mẹ hiền,
        Ngôi nhà đất Việt một niềm mến yêu.
        Men cay rượu đắng nồng nhiều,
        Hương quê rừng rực màu chiều nhớ thương.

        Rượu say người uống đêm trường,
        Đêm này đêm nữa ngàn thương vạn sầu.
        Lệ tuôn như trận mưa ngâu,
        Nhớ về quê cũ nhớ màu trăng mơ.

        Nhớ từng đồi núi hoang sơ,
        Nhớ thuyền đậu bến còn chờ khách sang.
        Nhớ mùa hoa cải nở vàng,
        Nhớ nàng áo tím qua ngang ngỏ đường.

        Nhớ từng chiều xuống mù sương,
        Nhớ sao là nhớ mái trường thân thương.
        Nhớ cô má thắm hồng vương,
        Tình thơ trai trẻ chung đường trêu em.

        Nhớ trưa vệt nắng xuyên rèm,
        Tóc thề phơi xõa trông em dịu dàng.
        Nhớ sau nắng hạ hanh vàng,
        Ta ôm nỗi nhớ mơ màng phượng rơi.
        Anh trèo cành hái hoa chơi,
        Kết thành cánh bướm để nơi trang hồng.
        Nhớ sao kỉ niệm xa trông,
        Rượu thêm màu nhớ sắc hồng tuổi mơ...

        Bao giờ cho đến bao giờ,
        Yêu thương nồng cháy bên bờ quê hương.
        Yêu thương ta mãi yêu thương,
        Quê hương đất Việt thắm hương sắc lòng.

        Men nồng ta uống cạn lòng,
        Bao giờ trở lại ấm nồng yêu thương.

        Tô Vĩnh Nghiêm
        #34
          Hoa_Dương 11.04.2009 14:47:11 (permalink)
          0

          HOÀI VỌNG QUÊ HƯƠNG


          Ta về đếm lại vì sao,
          Bao nhiêu nỗi nhớ lại trào dâng lên.
          Lá ơi thôi rụng bên thềm !
          Cho sầu lắng khúc nhạc êm phím đàn.

          Nhìn sao đứng cạnh trăng vàng,
          Thoáng mơ dáng nhỏ bên hàng dải Ngân.
          Gió lùa mây đến gần dần,
          Hợp rồi lan tỏa lần lần ta xa.

          Rằm, trăng sáng tỏ Hằng Nga,
          Gốc đa còn đó Cuội ra kiếm tìm,
          Buồn thương nhạc khúc nỗi niềm,
          Riêng ai có nhớ dáng hiền thuớt tha.

          Trăng lên đỉnh núi trăng già,
          Non xanh nước biếc mơ hoa mấy mùa.
          Vi vu tiếng gió mãi lùa,
          Lá vàng rơi rụng chuông chùa ngân vang.

          Mấy Thu rồi lại Đông sang,
          Tiểu thiền gom nhặt lá vàng rụng bay.
          Đàn lên khúc nhạc nhớ ai,
          Hòa cùng kinh kệ ngân dài vang vang.

          Tình thơ lở nhịp dở dang,
          Cung đàn lạc phím lời than nghẹn ngào.
          Chim trời lã cánh vòm cao,
          Em về nơi ấy kiếp nào gặp nhau.

          Nhớ em lệ ứa tuôn trào,
          Mưa ngâu tuôn đổ thác gào biển lay.
          Buồn thương tím cả trời mây,
          Trăng vàng lặn khuất sao lây nỗi sầu.

          Chim trời mỏi cánh về đâu,
          Sóng xô thuyền ngược giang đầu xa xôi.
          Nhìn con sóng nước bồi hồi,
          Nhớ về quê cũ dạ ôi vạn sầu !

          Mây trời biển biếc một màu,
          Lòng sầu cố quốc in sâu bóng hình.
          Tháng Ba là tiết Thanh Minh,
          Nén hương lan tỏa tụ hình người xưa.

          Nhớ thương nói mấy cho vừa,
          Tình hoài cố quốc nắng mưa mấy mùa.
          Ru hời tiếng võng đu đưa,
          Cho tròn giấc ngủ nhạc trưa quê nhà.

          Bướm vờn mở cánh vườn hoa,
          Bao nhiêu hoa lá nhớ nhà bấy nhiêu,
          Tiếng yêu dạo khúc tương chiều,
          Sông Hương, núi Ngự tình yêu mãi chờ...

          Dương Thái Hòa
          #35
            Rdinh 17.04.2009 12:38:59 (permalink)
            0






            MEN NỒNG QUÊ HƯƠNG

            Thuyền đi bến mãi ngóng trông,
            Thuyền xa xa mãi bến mong thuyền về.
            Mơ ngày người trở lại quê,
            Hương nồng lại hát câu thề năm nao.

            Ngày xưa vội vã xa nhau,
            Lênh đênh sóng nước dạt dào bến trông.
            Xa xa thuyền nhỏ bềnh bồng,
            Bến đau đáu cả tất lòng ngóng theo.

            Sống xô dòng nước chảy vèo,
            Mi ra ướt má lệ theo nỗi niềm.
            Mỗi mùa lá đổ bên thềm,
            Bao nhiêu giọt nhớ môi mềm đắng men.

            Rượu sầu cận chén say mèm,
            Nhớ về quê cũ lòng thêm tơi bời.
            Rượu cay ngàn chém sao vơi !
            Nỗi sầu xa xứ người ơi biết cùng ?

            Men cay bao chén trùng phùng ?
            Mà sao chát đắng môi cùng lệ rơi !
            Đêm thâu gọi mãi người ơi !
            Hai tiếng Nam Việt thủa nôi chào đời.

            Ầu ơ tiếng mẹ ru hời,
            kẽo cà kẽo kẹt võng lơi giấc nồng.
            Mong cho con lớn noi dòng,
            Vẻ vang sáng chói viễn đông rực hồng.

            Mênh mông trời rộng, biển sông,
            Vững màu tim đỏ tấm lòng sắc son.
            Trùng dương lẫn núi cùng non,
            Việt Nam yêu dấu mãi còn trong tim.

            Phương nao cũng nhớ mẹ hiền,
            Ngôi nhà đất Việt một niềm mến yêu.
            Men cay rượu đắng nồng nhiều,
            Hương quê rừng rực màu chiều nhớ thương.

            Rượu say người uống đêm trường,
            Đêm này đêm nữa ngàn thương vạn sầu.
            Lệ tuôn như trận mưa ngâu,
            Nhớ về quê cũ nhớ màu trăng mơ.

            Nhớ từng đồi núi hoang sơ,
            Nhớ thuyền đậu bến còn chờ khách sang.
            Nhớ mùa hoa cải nở vàng,
            Nhớ nàng áo tím qua ngang ngỏ đường.

            Nhớ từng chiều xuống mù sương,
            Nhớ sao là nhớ mái trường thân thương.
            Nhớ cô má thắm hồng vương,
            Tình thơ trai trẻ chung đường trêu em.

            Nhớ trưa vệt nắng xuyên rèm,
            Tóc thề phơi xõa trông em dịu dàng.
            Nhớ sau nắng hạ hanh vàng,
            Ta ôm nỗi nhớ mơ màng phượng rơi.
            Anh trèo cành hái hoa chơi,
            Kết thành cánh bướm để nơi trang hồng.
            Nhớ sao kỉ niệm xa trông,
            Rượu thêm màu nhớ sắc hồng tuổi mơ...

            Bao giờ cho đến bao giờ,
            Yêu thương nồng cháy bên bờ quê hương.
            Yêu thương ta mãi yêu thương,
            Quê hương đất Việt thắm hương sắc lòng.

            Men nồng ta uống cạn lòng,
            Bao giờ trở lại ấm nồng yêu thương.

            Tô Vĩnh Nghiêm
             
             
            HOÀI VỌNG QUÊ HƯƠNG

            Ta về đếm lại vì sao,
            Bao nhiêu nỗi nhớ lại trào dâng lên.
            Lá ơi thôi rụng bên thềm !
            Cho sầu lắng khúc nhạc êm phím đàn.

            Nhìn sao đứng cạnh trăng vàng,
            Thoáng mơ dáng nhỏ bên hàng dải Ngân.
            Gió lùa mây đến gần dần,
            Hợp rồi lan tỏa lần lần ta xa.

            Rằm, trăng sáng tỏ Hằng Nga,
            Gốc đa còn đó Cuội ra kiếm tìm,
            Buồn thương nhạc khúc nỗi niềm,
            Riêng ai có nhớ dáng hiền thuớt tha.

            Trăng lên đỉnh núi trăng già,
            Non xanh nước biếc mơ hoa mấy mùa.
            Vi vu tiếng gió mãi lùa,
            Lá vàng rơi rụng chuông chùa ngân vang.

            Mấy Thu rồi lại Đông sang,
            Tiểu thiền gom nhặt lá vàng rụng bay.
            Đàn lên khúc nhạc nhớ ai,
            Hòa cùng kinh kệ ngân dài vang vang.

            Tình thơ lở nhịp dở dang,
            Cung đàn lạc phím lời than nghẹn ngào.
            Chim trời lã cánh vòm cao,
            Em về nơi ấy kiếp nào gặp nhau.

            Nhớ em lệ ứa tuôn trào,
            Mưa ngâu tuôn đổ thác gào biển lay.
            Buồn thương tím cả trời mây,
            Trăng vàng lặn khuất sao lây nỗi sầu.

            Chim trời mỏi cánh về đâu,
            Sóng xô thuyền ngược giang đầu xa xôi.
            Nhìn con sóng nước bồi hồi,
            Nhớ về quê cũ dạ ôi vạn sầu !

            Mây trời biển biếc một màu,
            Lòng sầu cố quốc in sâu bóng hình.
            Tháng Ba là tiết Thanh Minh,
            Nén hương lan tỏa tụ hình người xưa.

            Nhớ thương nói mấy cho vừa,
            Tình hoài cố quốc nắng mưa mấy mùa.
            Ru hời tiếng võng đu đưa,
            Cho tròn giấc ngủ nhạc trưa quê nhà.

            Bướm vờn mở cánh vườn hoa,
            Bao nhiêu hoa lá nhớ nhà bấy nhiêu,
            Tiếng yêu dạo khúc tương chiều,
            Sông Hương, núi Ngự tình yêu mãi chờ...

            Dương Thái Hòa
             



             
             
             
            Xin cáo lỗi với TVN và DTH vì nay đã sang dầu mùa Hè, trong khi bài viết trên đây lại tả cảnh mùa Thu. Cũng xin thông cảm cho người xa quê mỗi năm chỉ về một lần đã là nhiều , nên thơi gian thực không phù-hợp. Tuy-nhiên chỉ lấy khung cảnh và cảm xúc của quê hương, tôi thiết nghĩ rất phù hợp với hai bài của hai bạn. Xin thông cảm
            Thân ái
            Rdinh
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2009 12:52:29 bởi Rdinh >
            #36
              banglang07 17.04.2009 15:14:04 (permalink)
              0

              MEN
              NỒNG QUÊ HƯƠNG

              Thuyền đi bến mãi ngóng trông,
              Thuyền xa xa mãi bến mong thuyền về.
              Mơ ngày người trở lại quê,
              Hương nồng lại hát câu thề năm nao.

              Ngày xưa vội vã xa nhau,
              Lênh đênh sóng nước dạt dào bến trông.
              Xa xa thuyền nhỏ bềnh bồng,
              Bến đau đáu cả tất lòng ngóng theo.

              Sống xô dòng nước chảy vèo,
              Mi ra ướt má lệ theo nỗi niềm.
              Mỗi mùa lá đổ bên thềm,
              Bao nhiêu giọt nhớ môi mềm đắng men.

              Rượu sầu cận chén say mèm,
              Nhớ về quê cũ lòng thêm tơi bời.
              Rượu cay ngàn chém sao vơi !
              Nỗi sầu xa xứ người ơi biết cùng ?

              Men cay bao chén trùng phùng ?
              Mà sao chát đắng môi cùng lệ rơi !
              Đêm thâu gọi mãi người ơi !
              Hai tiếng Nam Việt thủa nôi chào đời.

              Ầu ơ tiếng mẹ ru hời,
              kẽo cà kẽo kẹt võng lơi giấc nồng.
              Mong cho con lớn noi dòng,
              Vẻ vang sáng chói viễn đông rực hồng.

              Mênh mông trời rộng, biển sông,
              Vững màu tim đỏ tấm lòng sắc son.
              Trùng dương lẫn núi cùng non,
              Việt Nam yêu dấu mãi còn trong tim.

              Phương nao cũng nhớ mẹ hiền,
              Ngôi nhà đất Việt một niềm mến yêu.
              Men cay rượu đắng nồng nhiều,
              Hương quê rừng rực màu chiều nhớ thương.

              Rượu say người uống đêm trường,
              Đêm này đêm nữa ngàn thương vạn sầu.
              Lệ tuôn như trận mưa ngâu,
              Nhớ về quê cũ nhớ màu trăng mơ.

              Nhớ từng đồi núi hoang sơ,
              Nhớ thuyền đậu bến còn chờ khách sang.
              Nhớ mùa hoa cải nở vàng,
              Nhớ nàng áo tím qua ngang ngỏ đường.

              Nhớ từng chiều xuống mù sương,
              Nhớ sao là nhớ mái trường thân thương.
              Nhớ cô má thắm hồng vương,
              Tình thơ trai trẻ chung đường trêu em.

              Nhớ trưa vệt nắng xuyên rèm,
              Tóc thề phơi xõa trông em dịu dàng.
              Nhớ sau nắng hạ hanh vàng,
              Ta ôm nỗi nhớ mơ màng phượng rơi.
              Anh trèo cành hái hoa chơi,
              Kết thành cánh bướm để nơi trang hồng.
              Nhớ sao kỉ niệm xa trông,
              Rượu thêm màu nhớ sắc hồng tuổi mơ...

              Bao giờ cho đến bao giờ,
              Yêu thương nồng cháy bên bờ quê hương.
              Yêu thương ta mãi yêu thương,
              Quê hương đất Việt thắm hương sắc lòng.

              Men nồng ta uống cạn lòng,
              Bao giờ trở lại ấm nồng yêu thương.

              Tô Vĩnh Nghiêm

                     

              BÀI THƠ VỀ QUÊ HƯƠNG


              Bao bài thơ về quê hương
              Có bài thơ nào hay bằng của mẹ
              Những câu hát ru con hồi thơ bé
              Giấc ngủ bây giờ còn ngọt mãi tiếng ru

              Con nhớ quê hương những buổi chiều thu
              Trời xanh thẳm in hình trong mắt mẹ
              Ôi ! Đôi mắt sao dịu dàng đến thế
              Như suối nguồn chảy mãi giữa lòng con

              Mẹ đã cho con sâu thẳm tâm hồn
              Cho con có một trái tim nóng bỏng
              Biết yêu người và yêu cuộc sống
              Biết yêu quê dù phải đi xa …

              * * *

              Có bài thơ nào làm con nhớ bằng cha
              Cây sồi lớn giữa rừng già đứng vững
              Cha đã cho con niềm tin , nghị lực
              Để trên đời chẳng biết sợ chông gai

              Con đi xa nhớ đàn em thơ dại
              Đang bên cha như trái ở trên cành
              Rồi ngày mai chúng như con , sải cánh
              Bốn phương trời lại nhớ đến cha xưa …

              Nơi quê nhà sớm nắng , chiều mưa
              Mái tóc cha ngả màu sương gió
              Cho ngói đỏ càng thêm tươi đỏ
              Vườn cây trồng ngày một xanh thêm

              * * *

              Xa quê hương , anh nhớ về em
              Màu áo trắng như tình em trong trắng
              Đôi mắt em hay dòng sông chở nặng
              Những yêu thương đằm thắm tận bây giờ ?

              Nhớ không em , kỷ niệm tuổi ấu thơ
              Ngày hai buổi đến trường đi học
              Bị bạn trêu , có lần em khóc
              Anh dỗ dành – ( chỉ biết dỗ em thôi )

              Rồi mùa hoa Sim tím nở lưng đồi
              Trên bãi cỏ ta cùng nghe diều hát
              Đồng trước mặt lúa đang kỳ trĩu hạt
              Anh tập làm thơ , em cứ giễu anh hoài

              Tháng ngày qua , cho đến tận hôm nay
              Anh vẫn chưa thành nhà thơ em ạ
              Bao hồn tho anh dành cho em cả
              Cho những chiều hè hai đứa giữa đồi sim …

              Cho quê mình những buổi tối trăng lên
              Hương Ngọc Lan theo tóc ai thoang thoảng
              Những chiều hè hoàng hôn về bảng lảng
              Khói vờn bay trên mái bếp êm đềm

              Thơ của anh chỉ dành viết về em
              Về mẹ cha , về quê nhà nhung nhớ
              Đã dạn dày , anh đâu còn bỡ ngỡ
              Sao vẫn bàng hoàng khi nhớ đến quê xa

              Sao vẫn bàng hoàng khi chợt tỉnh cơn mơ
              Thấy mình đang đi trên con đường làng thuở trước
              Con đường làng có hàng tre râm mát
              Có những bờ dâm bụt đỏ hoa quê
              Có mẹ ta sớm tối đI về
              Có dấu chân bao người thân để lại

              Nhiều đêm mưa anh nằm trăn trở
              Nỗi nhớ nhà cứ tràn đến nôn nao
              Anh nhớ từ giếng nước , bờ ao
              Cái cổng , cái sân , tàu cau , mái ngói
              Nhớ mẹ hiền nhường bát cơm khi đói
              Nhớ tiếng bà kể chuyện giữa đêm khuya

              Quãng đường dài làm nên cuộc cách chia
              Cho anh hiểu tình quê hương tha thiết
              Quê hương là gì , hỡi em , có biết ?
              Sao xa rồi lòng ta cứ chơi vơi …

              Cho đến hôm nay , trên nẻo đường đời
              Anh mới hiểu , quê hương gần gũi quá
              Quê hương là mẹ cha , là đàn em nhỏ
              Là bạn bè , là giàn mướp bên ao …
              Đơn sơ thế - với anh là tất cả
              Đất Nước – Con Người trong hai tiếng QUÊ HƯƠNG !
              BL07






              Vĩnh Nghiêm , đệ thương mến ơi !
              Tỷ xin lỗi vì lâu rồi mới hoa lại bài thơ của đệ được . Thơ về quê hương thì mọi người và đệ đã làm quá hay rồi nên tỷ nghĩ mãi mà chẳng biết viết gì . Vì thế tỷ mới tự cho mình thử làm nam nhi một bữa để viết bài thơ này cho nó lạ đi một chút . Đệ đừng cười tỷ nhé ! ( Hiiiiii ……)
              ( Nói thật là bài thơ của đệ dài quá làm tỷ cũng ráng làm dài theo đệ nên  tỷ mệt đứt cả hơi ….)


              #37
                Han Bang 17.04.2009 19:31:50 (permalink)
                0


                Nếu như... nhung hãy tìm về !

                Một vừng dương đỏ,trăng thề đêm thu
                Tự tình lại khúc Mẹ ru
                Bên bờ tre thẳm...chim gù lưa thưa !
                Về đi... ! Mẹ đãi nước dừa,...
                Tình quê mát ngọt...còn chừa cho con !
                Về đi...! Để thấy lòng son !
                Nước non mình đó !...mỏi mòn đợi mong !
                ...............
                Tung tăng nhảy múa trên đồng
                Lẳng nghe gió lộng....tấm lòng quê hương !

                L L






                QUÊ HƯƠNG TÌNH KHÚC VẤN VƯƠNG

                Quê hương tình khúc vấn vương,
                Sáo diều điệu hát thân thương mục đồng.
                Ai ơi hãy ra mà trông,
                Cánh đồng bát ngát quằn bông lúa vàng.
                Xa quê ai có nhớ làng,
                Trâu cày người cấy mơ màng khói đun.
                Cơm chiều mẹ thổi vể dùng,
                Cha đi cày cấy con cùng lon chon.
                Bờ đê chân bước tí hon,
                Dắt con bê nhỏ lon chon theo về.
                Vui vu gió thổi đồng quê,
                Điệu hò câu hát con bê tập bừa bừa.
                Trên đồng cạn dưới đồng thưa,
                Trâu bừa người cấy sạ thưa sạ dầy.
                Mong cho ruộng lúa trổ đầy,
                Lúa vàng gạo mới ngọt ngây tình người.
                Xa quê ai nhớ thủa thời,
                Làng trên xóm dưới à ơi ru hời.
                Kẽo cà kẽo kẹt võng nôi,
                Giấc trưa con ngủ mẹ ngồi hát ru.
                Miếng trầu bà têm ruồi bâu,
                Tích xưa nàng cám hiện hầu tình vua.
                Nhớ quê nói mấy cho vừa,
                Lời ru mấy khúc sáo trưa nhớ hoài.
                Tình quê nhớ chẳng riêng ai,
                Thị thành hay chốn sơn đoài thôn trang.
                Xa quê ai cũng nhớ làng,
                Tiếng quê gắn với tiếng làng thân thương.

                Hàn Băng
                #38
                  Rdinh 18.04.2009 17:21:48 (permalink)
                  0
                   




                   
                  #39
                    Han Bang 18.04.2009 19:53:11 (permalink)
                    0









                    NẮNG HỒNG LÊN HOA TÍM

                    Nhìn màu hoa tím nhớ thêm
                    Ngày anh đi tím mới lên nụ hồng
                    Bây giờ vườn tím đầy bông
                    Mà sao anh chẳng có lòng về thăm
                    Cho vườn hoa tím ấm lòng
                    Phớt lên cánh tím nắng hồng nhớ thương.

                    Hàn Băng

                    (Vĩnh Nghiêm ca ca bận bay rồi chú Rdinh kính yêu của chúng cháu ơi ! Cháu thay anh họ hoạ thơ cùng chú Rdinh nhé ! Chúng cháu rất yêu kính chú Rdinh đấy ! Chú Rdinh cứ thả thơ đều đều vào nhà các anh họ cho vui, nhất là nhà nhóc Dương Hoá. Vì nhóc mê học lắm, nên ít thời gian lên diễn đàn)
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2009 19:55:54 bởi Han Bang >
                    #40
                      Rdinh 19.04.2009 02:31:00 (permalink)
                      0
                       



                      #41
                        Rdinh 19.04.2009 12:35:06 (permalink)
                        0
                         
                         




                         
                        #42
                          nhatran89 22.04.2009 18:57:02 (permalink)
                          0

                          NỖI NHỚ

                          Nhớ lắm lắm nhớ nhiều nhiều lắm lắm
                          Nhớ âm thầm nhớ ầm ỉ trong tim
                          Nhớ quá đấy thôi biết ngỏ nào tìm
                          Trời viễn xứ nỗi niềm triền miên nhớ

                          Em nhớ lắm nhớ qua từng hơi thở
                          Nhớ nhung đầy chất chứa tận buồng tim
                          Nhớ ôi chao não nuột buốt con tim
                          Nhớ nôn ruột gan bào se thắt nhói.

                          Nhớ lắm lắm ngày thơ chưa kịp nói
                          Và bây giờ chẳng có dịp nói đâu
                          Nhớ bóng hình tiếng nói khắc đậm sâu
                          Nhớ quay quắt cả lên màu mắt biếc.

                          Nhớ lắm lắm nhớ ôi thôi da diết
                          Nhớ cánh buồm vôi trắng biếc màu thương
                          Nhớ cố hương cách biệt mấy trùng dương
                          Cánh nhạn trắng mang yêu thương đến đấy.

                          Trắng đêm thâu nỗi nhớ bừng trỗi dậy
                          Tiếng quê hương sóng biển bọt vây sầu
                          Áng mây trôi lơ lững phối nhiều màu
                          Họp nhung nhớ đến khi nào hội ngộ.

                          Nhớ nhớ quá con đường qua phố cổ
                          Chợ hoa mơ nở rộ bốn mùa mơ
                          Nhớ từng giây từng phút tháng năm chờ
                          Nỗi nhung nhớ vô bờ...Ôi ! Nhớ quá !!!

                          Nhã Trân
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2009 01:31:32 bởi nhatran89 >
                          #43
                            Han Bang 24.04.2009 18:23:15 (permalink)
                            0

                            PHƯỢNG HỒNG CHỜ TRÔNG


                            Mùa thu lá đổ muôn chiều
                            Nhớ sao nhớ quá gió hiu hiu buồn
                            Nhớ từng cánh mỏng chuồn chuồn
                            Nhớ con chim chích bay luồn qua cây
                            Nhớ sao từng áng mây bay
                            Nhớ mùa hạ tới thêm dài nhớ thương
                            Nhớ mùa phượng nở sân trường
                            Anh leo cành hái thân thương phượng hồng
                            Cài lên mái tóc em trông
                            Càng thêm xinh xắn rộn lòng anh mơ
                            Nhủ lòng anh hẹn với chờ
                            Em thơ ngây quá bao giờ biết đây
                            Cứ nhìn phượng đỏ hay hay
                            Hồng lên đôi má ngất ngây em cười
                            Ngày thơ bẻ phượng em chơi
                            Ép nhiều cánh bướm thay lời nhớ nhau
                            Trong trang lưu bút anh trao
                            Bướm hoa chung một vườn chào mùa mơ
                            Trang thơ theo những năm chờ
                            Bây giờ em lớn có ngờ tình anh
                            Xa rồi bao tháng bao năm
                            Phượng hồng khoe sắc thắm cành hay chưa
                            Nhớ ngày thơ ấy anh đưa
                            Đón ngày hai lượt sớm trưa tan trường
                            Anh chờ tặng cánh phượng thương
                            Cho em thích quá nắng hường lên mi
                            Em vui cười tiếng hi hi
                            Còn anh cứ đứng bên ni mà nhìn
                            Anh nhìn và cứ lặng thinh
                            Em vô tư quá tội tình cho anh
                            Âm thầm nghiêng nón bên vành
                            Lòng anh se thắt nắng hanh lối về
                            Suy tư vành nón mân mê
                            Anh không nói được...đường về chung đôi
                            Và rồi ngày tháng êm trôi
                            Hè này hè nữa đơn côi phượng hồng
                            Một ngày chim Việt viễn đông
                            Cánh bay em cất mây hồng tương lai
                            Để cho phượng lại nhớ ai
                            Hạ rơi điệp khúc ve say cung đàn
                            Chú ve ca bản hè sang
                            Phượng hồng đỏ thắm nắng chan mắt chờ
                            Bao giờ em về trường thơ
                            Cho anh cài cánh phượng mơ tóc thề...

                            Hàn Băng
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 23:38:51 bởi Han Bang >
                            #44
                              Rdinh 26.04.2009 05:16:46 (permalink)
                              0
                               
                               
                               
                              Phải chăng tình ấy tình yêu ?
                              Nhạc lòng chẳng trổi nên điều nhớ mong
                              Phải chăng những lá thư hồng
                              Chỉ là điệp khúc nằm lòng hỡi ai ?

                              Thôi đành xa cách dặm dài
                              Trách ai phụ bạc tình hoài xa xăm
                              Từ nay nghĩa nặng tình thâm
                              Đành là một cõi xa xăm chẳng ngờ

                              thuỵ du 
                               


                               


                              Đò tình đắm giữa dòng sông
                              Nghiêng sầu một mảnh thuyền chông chênh buồn
                              Nhớ ngày xưa ấy người thương
                              Hẹn thề vàng đá quê hương đợi chờ
                              Nào ngờ năm tháng ơ thờ
                              Người sang bến khác chẳng chờ nơi xa.

                              Hà Ngân Hà
                               
                               




                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 85 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9