damotlanyeunhau
-
Số bài
:
3864
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 11.11.2008
-
Trạng thái: offline
|
Nhớ Mùa Thu Hà Nội. . .
14.09.2010 10:49:01
( permalink)
Nhớ Mùa Thu Hà Nội... Casy: Hồng Nhung Hà Nội ... bao nhiêu kỷ niệm trong tôi ... Tôi đến thăm Hà Nội lần đầu tiên vào giữa mùa thu cách đây vài năm . Và cho đến bây giờ , mỗi khi nghe tiếng hát Hồng Nhung, tiếng hát Thu Phuơng, hay bất cứ ai ca một bài về Hà Nội ... giây phút đó cứ mãi mang cho tôi một nổi nhớ da diết về thành phố hiền hoà cổ xưa này ... Nhớ tới Hà Nội , nhớ cái tuyệt vời nét đẹp của mùa thu nơi đây , cây bàng cây sửa ... khó ai quên đuợc ... Tôi sinh ra ở miền tây , xa quê huơng từ lúc còn nhỏ lắm , rồi lớn lên ở nuớc ngoài ... đáng lẻ Hà Nội chỉ là một nơi xa xăm , giống như tất cả thành phố khác tôi đã đến ... nhưng khác hẵng , Hà Nội sống mãi trong ký ức tôi .. Hà Nội đã ghi lại cái tình cảm thân thuơng của thành phố ... Em ơi Hà Nội phố Ta còn em mùi hoàng lan Ta còn em mùi hoa sữa Con đường vắng thì thầm cơn mưa nhỏ Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm. để rồi .. Sẽ có một ngày, trời thu Hà Nội trả lời cho tôi. Sẽ có một ngày, từng con đường nhỏ trả lời cho tôi... trả lời gì ta ??? " Hà Nội mùa thu, đi giữa mọi người, lòng như thầm hỏi, tôi đang nhớ ai? ... " Chiếc phi cơ đáp xuống sân bay Hà Nội sáng ngày đó. Thành phố đón tôi với cái lạnh nhưng chưa rét lắm của mùa thu, đã đón tôi với một cơn mưa nhẹ thật đẹp , vừa đủ để lại chút nuớc trên cành hoa sữa ... Những hình ảnh tôi nghĩ về Hà Nội, lúc đó đang ở truớc tôi .. nào là lá đỏ cây bàng, mái ngói rêu xanh, tuờng vôi củ kỷ . Trong cơn mưa mùa thu, đây cũng là lúc Hà Nội bừng lên với đủ màu sắc mà rất nhiều nhạc sĩ đã viết .. " Hà Nội mùa thu cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu ... " Hồ Guơm ngày đó, trầm u, lặng lẽ . Bên bờ hồ xuôi nguợc dòng nguời trôi trong thời gian lưu chuyển ... Mưa cứ rơi, mọi nguời cứ náo nức lăn đi trong cái vẻ âm thầm của thành phố, âm thầm như chưa bao giờ có một lần thay đổi ... - " Hà Nội vẫn vậy đó anh " .... lời nói của cô em gái, em của bạn tôi . " Em sống ở đây thích nhất là mùa thu .. năm nào cũng như thế, nhưng mỗi mùa thu , mang đến cho tụi em nhiều nét đẹp khác nhau " ... Lời nói đó , khó làm tôi quên đuợc . Hình như dân Hà Nội hay một nguời du khách như tôi đều có chút kỷ niêm khi đến và mang theo khi rời xa thành phố này . Đi bên bờ hồ, thành phố cho tôi một tình cờ, như bao nhiêu tình cờ khác khi thăm viếng Hà Nội .... đó là một mùi thơm , mùi nồng của hoa sữa đâu đây..... huơng hoa trầm thơm ngát nồng nàn , vừa đủ để say đắm lòng nguời , vừa đũ để ghi sâu vào ký ức khi rời xa Hà Nội .... " Anh đến thăm Hà Nội lúc này là đúng rồi, anh sẻ thấy nét đẹp tuyệt vời và thơ mộng của thành phố của tụi em .... " Sẽ có một ngày, trời thu Hà Nội trả lời cho tôi. Sẽ có một ngày, từng con đường nhỏ trả lời cho tôi... đúng rồi ... sẽ trả lời cho tôi tại sao tuy đang sống xa nữa vòng trái đầt mà tôi vẫn nhớ Hà Nội mỗi khi mùa thu về ... Ta còn em hàng phố cũ rêu phong Và từng mái ngói son yêu Nao nao kỷ niệm Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng Chợt hoàng hôn về tự bao giờ Cơn lạnh của mùa thu Hà Nội đối với người du khách như tôi không đáng gì , nhưng đối với dân Hà Nội chuyển từ cái nóng của mùa hạ cũng đũ cho mấy cô gái choàng thêm vào chiếc áo len hay con trai mang vào áo vét tông ... Bờ Hồ Guơm hình như đang đi tìm ánh nắng sau cơn mưa mùa thu để phản ánh một chút màu đỏ còn lại của cây bàng . Cây lá chuyển màu theo thời tiếc của mùa thu cũng giống như những bình thuờng khác của cuộc đời . Nhưng cái màu vàng đỏ của mùa thu Hà Nội , tuy mờ mờ ảo ảo sau cơn mưa, vẫn làm cho trái tim của tôi có một cảm giác lạ lùng xao xuyến ... Mưa đã tạnh lúc chiều về . Hoàng hôn thật quyến rũ , như một tấm vải phủ lên mọi cảnh vật .. len lỏi vào từng con đường từng khu phố nhỏ chung quanh bờ hồ, in vào hình ảnh một màu tím , len vào từng phiếm của những cửa gỗ củ kỷ , và lên trên mái ngói của nhà xưa nay đã rêu xanh bạc màu .... " Anh có thấy hôm nay mùa thu cảnh vật yên lặng như đứng chờ cái gì ... và cái lạnh làm cho má mấy cô gái Hà Nội ửng hồng không ? .... tựa như má hồng vui mừng bở ngở e thẹn khi nguời yêu tới đón ... " ... Lời nàng nói về cái yên lặng đúng lắm .. Nhưng không chỉ cảnh vật đang đợi chờ một điều gì , chắc có lẻ tôi cũng vậy ... lúc đó chờ một cái gì thay đổi cho cuộc đời khô khan này... nàng nói tiếp : " hôm nay trời lạnh , anh vào đây dùng ly trà với em ạ " ... Tôi giựt mình qua lời mời mà chẵng chú ý lời nói ... " Rồi sau đó em đưa anh đi xem phố phuờng Hà Nôi ... " Tiệm cà rem Thuỷ Tạ bên bờ Hồ Guơm hôm nay ít khách .. Tuy lạnh nhưng quạt trần nhè nhẹ nhả gió hiu hiu . Chúng tôi ngồi ở một bàn góc tiệm . Ly trà ấm cúng như đang suởi ấm lòng nguời du khách ... Tôi không nói gì như một thằng căm chỉ biết nhìn nàng , một cô gái Hà Nội .. với đôi má ửng hồng ... Tiếng hát ca sĩ Hồng Nhung ru chúng tôi ... Thôi thì có em, đời ta hy vọng Thôi thì có em, xương khói môi mềm Có phải em là mùa thu Hà Nội Nghìn năm sau ta níu bóng quay ve Ôi mùa thu của ước mơ đúng ... thôi thì có em , đời ta hy vong ... những giây phút này đã đánh thức một tâm hồn nào đó trong tôi và đã ghi lại nhiều kỷ niệm . Để rồi, khi xa Hà Nội, tôi vẫn hoài nhớ trong phím nhạc, trong hình ảnh của mùa thu Hà Nội ... mang theo một nỗi niềm ... mỗi khi mùa thu về ...<<== Written by nobody111
|