TIẾNG LÒNG
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
hellomy9 28.03.2005 01:17:01 (permalink)
0
Giọt nước mắt
nóng hổi
vị mặn chát
rơi xuống

nhạt nhòa
ướt đẫm lòng bàn tay

Nụ cười
nở trên môi
ấm áp
ngọt ngào
như cái ôm xiết
vòng tay ghì chặt
hạnh phúc tràn đầy

Anh đón nắng mai buổi sáng
Thì thầm muôn tiếng ngỏ lời yêu
Em trách sao em quá hững hờ
Ngàn lời xin lỗi biết đủ không...

Người ta khóc khi buồn
vui
hạnh phúc
Trên cả sự may mắn, thành công
Người ta cười khi vui
hạnh phúc
buồn
Trên cả nỗi cô đơn và tuyệt vọng
Khi nào em khóc
Khi nào em cười
Em có khóc không
Em có cười không
Em có thật sự khóc không
Em có thật sự cười không
Còn anh... có không?

Đã biết đời muôn ngàn lối rẽ
Trọn tin yêu, khó giữ trong lòng
Tuổi đôi mươi với nhiều hòai niệm
Ký ức một thời đâu dễ mà phai...

Có nhiều điều em chưa từng nhìn thấy
Chưa từng nghe thấy, chưa từng mong sẽ thấy
Em cảm thấy...
Em cảm thấy nó là như vậy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2005 01:19:05 bởi hellomy9 >
#16
    phan thanh minh 11.04.2005 04:31:42 (permalink)
    0
    Thật tuyệt diệu
    Bài thơ hay quá Hellomy 9 ơi,
    ...........
    rất sẽ là vui cũng khóc mà buồn tênh cũng khóc
    bệnh của người đang yêu và không được yêu
    khóc cho vơi đau khổ
    khóc cho vơi bớt nhọc nhằn chia xa
    nước mắt là lệ có vị đắng
    nhưng là vị thuốc giảm đau
    nước mắt không dành riêng cho con gái
    không dành riêng cho sự mềm yếu dịu dàng...
    nước mắt chỉ dành riêng cho những nỗi đau không vượt nổi chính mình
    nước mắt nhỏ xuống nhạt nhòa
    đưa nỗi đau xuôi dòng âm ỉ
    trong nước mắt người ta khó thể tự thắp đuốc lên mà đi
    khó có thể tự ta quyết định được điều gì
    Ôi giọt nước mắt chan hòa hạnh phúc
    và giọt buồn của gãy nhánh phân ly
    nhưng lại có kẻ ăn vay phần nước mắt của kẻ khác
    để lâm li
    và cũng để san sẻ
    Ôi, nước mắt mang dấu than ! theo những giọt thầm thì
    ........
    Và cuộc đời vẫn vô cùng yên ắng
    vẫn tiếng thông reo vi vu
    vẫn con đường heo may ngập nắng
    vẫn những bước chân tình nhân thơ ngây
    vẫn mặt nước Hương hồ phẳng lặng
    phẳng lặng trong nhấp nhô gãy vụn sóng
    lăn tăn trong vòng tay ôm thủy thần
    ngọt lịm
    giận hờn
    bão tố
    cuồng phong...
    nên có một loài hoa tình chỉ nở lúc bão giông
    đưa người qua gian nan rét buốt
    hoa Vô Ưu dịu dàng hương sắc
    gieo hạt tha nhân
    hái quả luân hồi
    không thể gieo hạt lành mà trái đắng sinh sôi
    Hạnh phúc là tiếng cười không chỉ nở trên môi...
    .....
    Xin đưa nhau qua miền nhân ái
    dẫu hỷ nộ sân si vẫn thường tại cuộc đời
    xin được hồn nhiên trăng thả câu hát nửa vời
    xâu chuỗi tiếng chim ngọt miền ký ức
    con nhộng giấu mình trong kén nhung hẹp nhất
    rút ruột dâng tơ trả lụa cho người
    gắng lên em gieo ngọt câu cười
    xin ít khóc
    và nếu được
    chẳng bao giờ biết khóc
    có dòng sông nào mà không ghềnh thác
    không bồi lở phù sa
    con trăng vô ưu vẫn đầy vơi tròn khuyết nữa là...
    đừng nhìn người không thật
    dẫu có lúc như khói như mây
    sẽ có lúc em thấy mình lạc loài bất lực
    vì tình yêu đã chắp cánh xa bay
    Còn một chút dỗi hờn
    riêng cho người tình
    cho đồng loại và mình
    xin em nguyện cầu bằng tất cả nỗi niềm thương mến
    về dâng nến
    cho mùa thương nhớ
    cho nỗi đau đời
    cho nỗi xót cay
    vì tôi biết em còn rét buốt giữa đôi tay
    ....
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2005 12:21:05 bởi phan thanh minh >
    #17
      hellomy9 12.04.2005 03:46:59 (permalink)
      0
      Đã lâu lắm em chẳng còn biết khóc cho mình
      Em khóc cho người nhiều hơn, nhiều hơn
      Có lúc không vì bất cứ điều gì
      Chỉ vì em thấy người ta khổ
      Hôm kia
      Em đi qua con phố ấy
      Đến cuối đường rồi mà chẳng hay
      Bởi em nhìn thấy một người đàn ông
      Đang thổi sáo
      Tay dắt theo một đứa trẻ
      Mong chờ khách qua đường rủ lòng thương
      Em còn nhìn thấy một cô gái
      Một cô gái đẹp
      Chiếc xe cô đi cũng đẹp, bộ đồ cô mặc cũng đẹp
      Đôi mắt cô đẹp lắm, dáng người cô cũng đẹp
      Sao cô buồn thế...
      Cả buổi chiều tắt lịm.....

      Nhiều kẻ cười em cũng biết làm thơ
      Trông em có vẻ chỉ biết cười..
      Khi em cười, nhiều người lại sửng sốt
      Ôi cô bé lạnh lùng... biết cười sao!
      Em thích những dấu "..."
      Bởi người ta không biết nó biểu thị cái gì
      Đó có thể là nụ cười
      Có thể là cái mím môi với đôi bàn tay siết chặt
      Đó có thể là ánh mắt đăm đăm nhìn vào nơi xa thẳm
      Có thể là vẻ hân hoan đón chào ngày mới
      Đó có thể là tiếng khóc lặng căm, cố nén trong lòng
      Có thể là nhịp đập vụng về của trái tim đang yêu
      Đó có thể là cái ôm vĩnh cửu
      Cũng có thể là nỗi đau khổ khó nguôi
      ...
      Em là dấu "..."
      Đừng hỏi em đang nghĩ gì
      Đừng hài lòng với những gì anh biết về em
      Mọi thứ đổi thay
      Em không đổi thay
      Theo cách mà anh nhìn thấy
      Em đổi thay
      Chỉ theo cách anh có thể cảm thấy
      Xin hãy cảm thấy.. bất kỳ điều gì anh muốn cảm thấy về em
      Em đã không cười đâu
      Em đã không lạnh lùng
      Nhưng em đã cười đấy
      Em cũng đã lạnh lùng
      Sẽ chỉ anh nhìn thấy...
      Nếu anh thật sự nhìn..

      Sự đời đổi trắng thay đen
      Niềm tin ngày cũ liệu còn được không?
      Em từng trách lòng người dễ thay
      Em từng trách tình thân dễ đổi
      Em từng trách thời gian dễ phôi pha
      Như em từng trách vật đổi, sao dời
      Em từng trách... nhưng giờ thì không nữa
      Mọi thứ nhạt nhòa
      Thăm thẳm thời gian
      Em không biết mình đang tin vào cái gì
      Nhưng em biết mình đã quên nhiều thứ
      Của ngày hôm qua
      Thậm chí em đã quên điều em tưởng mình không thể
      Em đã quên
      Niềm tin của mình chết như thế nào
      Quá khứ khép lại
      Mãi mãi ở sau lưng
      Em vẫn bước về phía trước
      Kể cả khi không có niềm tin
      Thật buồn cười khi hi vọng vào những ước nguyện xa xôi
      Nhưng em đã sống với rất nhiều hi vọng
      Và ngày mai... niềm tin khác có lẽ sẽ đến
      Em ở đây.. sẽ chờ

      Em không biết mình đang bắt đầu làm thơ
      Với cái đầu rỗng tuếch
      Những cảm giác lạc lõng, bơ vơ
      Chẳng để làm gì
      Như chỉ để có cái mà nói
      Đúng là vậy đấy, khi mà em đọc lại tất cả
      Em đang làm gì nhỉ?
      Cái tôi tự kiêu và buông thả
      Nằm sóng sòai trên không gian thơ
      Như con nhộng cố tách mình ra khỏi vỏ
      Gấp gáp
      Yếu ớt
      Và rồi chẳng thể nào bay lên
      Con bướm đã không tượng hình
      Một cái kén rỗng tuếch
      Một con nhộng lạc lõng, bơ vơ
      Chẳng để làm gì
      Như chỉ có cái kén để mà thương sót

      Có những điều người ta không ngờ tới
      Em không ngờ tới
      Đâu đó trên đường đời... em đã gặp rất nhiều những tâm hồn đồng điệu
      Mặc dù chẳng ai đi cùng em đến cuối con đường
      Nhưng ít ra, em đã biết họ vẫn luôn ở đó
      Em có thể tìm gặp họ
      Ở những góc khuất trên các ngã đường
      Chỉ một tiếng chào thôi
      Em biết trong cái giá rét giữa hai bàn tay
      Chút gì đó ấm áp vẫn đang cháy âm ỉ
      Cái lạnh ngòai kia không bao giờ át được
      Cái lạnh trong lòng chẳng thể dập đi
      Nếu như có điều gì phải nói
      Thì là cám ơn, chỉ một tiếng cám ơn...
      Và một dấu lặng "..." giữa đời
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2005 04:18:07 bởi hellomy9 >
      #18
        phan thanh minh 13.04.2005 04:10:50 (permalink)
        0

        KIM BẰNG

        Cõi ta thở từ trăm năm thi sĩ
        ta trở về từ độ chán sông trăng
        bút chăn thả nghìn câu thơ tri kỷ
        để bên em kết nghĩa kim bằng...
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2005 01:06:35 bởi phan thanh minh >
        #19
          phan thanh minh 05.05.2005 04:53:22 (permalink)
          0
          CÓ MỘT CHIỀU NHƯ THẾ

          Có một chiều em đi bên tôi
          sương níu hoàng hôn nghiêng vai dáng phố
          cành phượng tím dịu dàng nhã độ
          gió gom hương chải tóc nhu mì...

          Có những điều không nói được bằng lời
          chỉ ánh mắt vội vàng bất chợt
          mây khép bóng và trăng vừa xa khuất
          nghe mơ hồ...áo ngả vai nhau !

          Có một chiều không xa lắm đâu
          hương cau rụng trắng mùa chinh chiến
          chim không bay đôi dễ thường lỗi hẹn
          tóc mai vắn dài bạc nhớ mong nhau...

          Có điều gì để nói chuyện ngày sau
          ôi, tất cả cũng chỉ là mơ ước
          thu gánh đầy trăng có nghĩ mình thua, được ?
          cảm ơn liếp nghèo còn bếp ấm bao dung..!

          #20
            phan thanh minh 08.05.2005 13:43:51 (permalink)
            0
            VĂN NHÂN

            Vườn tao nhân vẫn nở đóa uyên nguyên
            tình con chữ nối bao miền xa ngái
            có cánh thư đi có buồn vui lại
            lửa nung rền đá núi cũng nên vôi...
            #21
              phan thanh minh 12.05.2005 02:16:17 (permalink)
              0

              CHIỀU

              Chiều về trên đỉnh sương mù
              anh nghe nhè nhẹ tiếng thu đưa về
              em buồn suối tóc lê thê
              lời ca xưa với em về trong mơ...
              #22
                phan thanh minh 25.05.2005 11:36:08 (permalink)
                0
                CHẮC LÀ BUỒN LÊ THÊ...

                Sẽ là những tia chớp
                xé vầng mây âm u
                sẽ là những cơn lốc
                xóa tan cơn mưa mù

                Đi qua miền cực nắng
                bầy gấu Bắc run run
                đi vào vùng cực lạnh
                loài voi Nam lừng khừng...

                Cõi còm thương phận mẹ
                lưỡi xanh rờn cháo rau
                vắt kiệt mình cho lúa
                trổ đòng thơm ngọt ngào...

                Câu chữ níu đói nghèo
                run trên từng trang giấy
                học làm người nhân ái
                dễ mái dột tường xiêu...

                Lênh láng cơn mưa chiều
                em có nghe vận nước
                mùa ẩn sầu bão lụt
                khóc than bầy ốc tiêu...

                Học dốt...cấp bằng cao
                cũng xanh rì bia đá
                biển còn tanh mùi cá
                huống chi sông rạch ngòi...

                Chỉ là ánh thép ngời
                múa không tròn thế xảo
                nếu ngày thôi bát nháo
                chắc là buồn lê...thê........




                #23
                  phan thanh minh 11.06.2005 06:47:04 (permalink)
                  0
                  Ở ĐÀ LẠT

                  Gởi buồn lên đỉnh núi
                  uống say sầu khói sương
                  mắt hờn thâm luống tủi
                  em hay đời tơ vương..?

                  #24
                    Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9