PHÚT CUỐI
Em chỉ ra đi có một lần
Mang sầu li biệt cho người thân
Nhưng em đâu biết có kẻ lạ
Âm thầm đứng khóc lệ vạn lần.
Em nằm đó tâm hồn thanh thản
Chốn dương trần anh nghe chứa chan
Tim như vỡ hỡi người yêu hỡi
Sao ra đi bỏ lại mình anh?
HKBT.
Khóc ai mà lệ chứa chan
Có phải người khóc kẻ an tuyền đài
Khóc ai nước mắt đổ dài
Khóc người li biệt cách hai đường trần
Dương gian âm cảnh còn chăng
Gặp nhau những lúc khuya dần giấc mơ
H B
VỀ ĐẤT MẸ
Một Vì Tinh Tú Nhỏ Nhoi,
Sao bé nhưng cứ sáng soi dương trần.
Sao băng buồn thảm trung nhân.
Bao lòng lữ khách viễn đông cũng sầu.
Xa gần màu trắng rầu rầu,
Phớt lên ngọn cỏ nhuộm màu tang thương.
Đọc bài thơ tình quê hương,
Người nao cứ nói vần vương cõi lòng.
Âm thầm khóc lệ vạn dòng,
Nước mắt tràn ngập cả dòng tương tư.
Rồi đây một ngày nếu như,
Ta cũng rơi rụng biết chừ ai đau.
Thơ người khóc, lệ ta trào,
Nỗi lòng ta cũng ruột bào héo hon.
Tuổi hồng gót đỏ như son,
Một mai khuất núi lìa non ai buồn.
Thấy người khóc mối tình thương,
Khóc người xa lạ âm dương thảm sầu.
Khóc người tình nhỏ tương cầu,
Thơ văn một khúc hoạ câu tâm đầu.
Hồng xuân tình ước tự câu,
Khắc tình tư tưởng gian đầu gặp nhau.
Không may sao rụng người đau,
Lòng sầu lên tiếng nghẹn ngào thương bi.
Trách gì cái cảnh chia li,
Người đi kẻ ở sầu bi thế này.
Sao băng, ai cũng buồn lây,
Có khi buồn nghĩ cứ ngây là mình.
Chuyện đời có lúc thình lình,
Gặp đấy tan biến vô hình biệt tâm...!
Ai cũng về cõi xa xăm,
Thiên đàng dạo cảnh, cõi âm lạng lùng.
Đời người sướng khổ tận cùng,
Cũng về đất mẹ vui cùng thiên nhiên.
Hàn Băng
Đọc thơ nghe rất buồn cười.
Nghe em diển tả quê nghèo Việt Nam.
Xa quê chắc phải trăm năm.
con trâu đi trước cái cày theo sau?
bậy giờ tát nước máy bôm.
Gieo Hạt bằng máy,lúa gom thẳng hàng.
Nông dân sướng lắm em ơi.
Gặt lúa liên hợp,nghe phone "xập xình". hoang an
Chị An lười biếng thấy pà
Viết bài không kí tên là An chi
Chị An nếu chấm điểm thi
Hoá đây sẽ phết An thì zê rô
Dương Hoá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2009 02:55:29 bởi Hoa_Dương >