BĂN- KHOĂN
Em đi tít tận mù sương
Lòng anh sao mãi vấn-vương tình đầy
Nhớ em dặm liễu đường dài
Em ơi ! có thấu nỗi này trong anh
Tuyết buông rơi lạnh buồn tênh
Chỉ nghe những tiếng xe lăn trên đường
Hình dung lời nhắn : em thương
Hay lời từ biệt con đường chia hai
Xa-xôi tình có nhạt phai
Hay có còn đậm như ngày tháng qua?
Câu hỏi đến, đi nhạt-nhòa
Hồi âm mong tiếng đừng da-diết buồn.
Rdinh
Xuân qua tiết trời còn sương
Hàn băng lạnh cóng nẻo đường viễn phương
Ra đi gửi lại người thương
Tin nhắn một mảnh tình vương nỗi sầu
Hàn Băng