THƠ NGUYÊN HẢI
Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 45 của 46 trang, bài viết từ 661 đến 675 trên tổng số 680 bài trong đề mục
NGUYÊN HẢI 27.06.2011 11:33:59 (permalink)
0

TÂM SỰ

GỞI
NGƯỜI  LÁNG GIỀNG
PHƯƠNG BẮC


Láng giềng gần
Nay có mấy lời nhỏ to tâm sự

Phên giậu nhà tôi sao người chọt phá hoài
 
Vốn con cháu Rồng Tiên
Người Việt Nam đã dày dạn lửa khói binh đao
Và rất trọng nhân tâm, tình làng nghĩa xóm
Những lỗi lầm tiên tổ của ngươi xưa
Đường
Hán
Tống
Nguyên-Mông
Minh
Thanh
Đã lặng vào  dĩ vãng
Thuận khí, hòa ngôn
đồng lòng diệt phát xít xâm lăng
Láng giềng gần hữu hảo môi - răng
Vượt gian khó cùng bền lòng yêu thương Hoa -Việt
Một tiếng gà sang canh hai dân tộc thức cùng
 
Trước sóng gió sen đầm
Nhà tôi thành đê chắn để người được ung dung
Theo chiến sách béo cò, “Tọa sơn quan hổ đấu”

 Triệu triệu máu xương dân Việt Nam góp màu thắm đượmNgọn cờ hồng của tổ quốc các ngươi
Dẫu biết rằng trên lưng dân tộc chúng tôi
Hằn đường thoi bóng bàn giao hữu(*)
Để các người hữu nghị với diều hâu
Để các người thỏa thuận trao nhau
Những lợi ích của bá quyền nước lớn.
Chúng tôi biết “quân tử nhái” thường ngụy lời hảo hớn
Nên liệu sức mình quyết thống nhất giang sơn
 
Vậy mà
Trên đất nước chúng tôi
mìn đạn còn vương
thuốc súng chưa tàn
Sức dân còn nhặt khoan từng hơi thở
Vừa chạy, vừa xếp hàng
bụng đói cồn cào
Đang gắng sức dựng xây
 
Thì ngươi lại nhỏ nhen oán hờn,
 lấn đất
giàn  thế trận bủa vây
Lên giọng dạy đời, cho Việt Nam bài học
 
Hơn ba mươi năm
chiến – hòa
phán-đàm
đầy gai góc
Sách ngụy mười sáu chữ vàng
miệng mỏng môi  bốn tốt
Mà đường biên đất nước chúng tôi
càng lệch xuống phương nam
 
Chúng tôi đã dịu mềm, tình thắm thiết anh em
Cũng chẳng thoát được
lòng tham của các ngươi mộng đồ vương Á
Lấn đường biên, đào cột mốc Pháp-Thanh
Lắm chiêu, nhiều bài giả trá gian manh
Đã cướp đảo Hòang Sa,
nay đưa đường lưỡi bò liếm biển Đông chín đoạn
 
Chỗ anh em
Láng giềng gần
Nhắc mấy lời tâm huyết
Bài học xưa người chẳng biết có còn không?

 Đại cường quốc đế chế Nguyên –MôngĐánh Nga, Nga kinh,
đánh Trung đông, Ba Tư lùa chạy
Khắp Á- Âu
Phần ba thế giới buông giáo quy hàng
Nhưng đụng  đến Việt Nam thì vang dội  Bạch Đằng Giang
Chỉ vũ khí lòng dân “Hy Sinh” kết đoàn “Quyết Chiến”
 
Nay
Giữ thuận hòa  anh em, bè bạn
Lòng dân Nam nén lắm cũng xô bờ
Bắc Nam Trung đã âm ỉ giương cờ
Và chính nghĩa đã lan cùng bốn biển.
 
Thêm lẽ nữa
cũng chỗ anh em
giãi bày lời hơn thiệt.
Trái đất thời nầy chẳng của riêng ai.
Những tính toán ăn chia gian ngoa
thì mâu thuẫn chất chồng
Đừng tham quá để vướng tay vào lọ kẹo
Người dân Trung Hoa vốn trung thực hiếu hiền
Các ngươi nên tạo cho dân ngưoi
được hạnh phúc, bình yên
 
Nước Nam có của nổi-chìm,
là do máu xương cha ông để lại
Lịch sử còn,
          mộc bản còn,
còn sách sổ tàng thư
Công ước 1982 cũng định rõ chung - tư
Điều ứng xử rành rành ngươi đã ký
Liên Hiệp Quốc, Asean
chẳng bao giờ
chấp nhận những điều phi lý
 
Thôi !!!
Người anh em ơi!
Nên một vừa hai phải, biết sống để đời thương./. Nguyên Hải 
----------------------------------------------------------
 
(*) ngày 7 tháng 4 năm 1971 Chu Ân Lai cho mời đoàn Vận động viên Bóng bàn Mỹ sang Bắc Kinh thi đấu giao hữu.

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2011 18:17:20 bởi NGUYÊN HẢI >
NGUYÊN HẢI 27.06.2011 11:38:35 (permalink)
0
 










 
 







 
 
TỈNH THỨC
 
Rối bời mấy sợi xót đau
Chạm ly ngọt đắng  giọt sầu đu đưa
Hùng thiêng hồn nước gươm khua
Ánh trăng, đốc kiếm thề xưa hiện về
Vận nhà suy-thịnh, tỉnh-mê
Tiếng lòng Nguyễn Trải sao Khuê tỏ mờ
Núi sông máu nhuộm ngàn thơ
Trường Sơn-Đông Hải còn chờ thúc quân.
 
Nguyên Hải
 


R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2011 03:33:22 bởi Viet duong nhan >
#662
    NGUYÊN HẢI 03.07.2011 11:33:20 (permalink)
    0
     
    MỘT VẬN QUÊ
     
    Hát với đồng xanh cảm giác quê
    Mùa vui chân bước buổi về quê
    Chiều lên gió thổi mây dâng lụa
    Ngày vắng đời hương lúa ngát quê
    Sông núi hiện hình trong đáy mắt
    Dáng em còn đọng giữa hồn quê
    Sông hồ mê mãi dòn câu nhớ
    Lâu lắm nữa đời trở lại quê
     
    Ngã Du Tử
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2011 11:34:57 bởi NGUYÊN HẢI >
    #663
      NGUYÊN HẢI 03.07.2011 11:38:41 (permalink)
      0
       
      MỘT VẬN QUÊ
                (Họa y đề)
       
      Hải hồ muôn dặm với tình quê
      Truông ải non ngàn một bến quê
      Âu-Lạc Rồng Tiên hồn xã tắc
      Cửu Long Đông Hải bóng làng quê
      Hồ Trường quặn thắt lòng đau nước
      Biên ải  âm thầm tiếng xót quê
      Ai kẻ anh hùng đâu tá nhỉ?
      Muôn dân huyết thệ giữ gìn quê.
       
      Nguyên Hải
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2011 11:40:38 bởi NGUYÊN HẢI >
      #664
        NGUYÊN HẢI 16.09.2011 18:16:04 (permalink)
        0
        NGHỊCH THỜI

        Chợt mưa chợt nắng rối trời
        Chim quay quắc lượn hoa bời bời run
        Thả cho mấy hạt mưa suông
        Đất nồng hơi thở ứa nguồn thơ đau

        Đồng xanh rừng thẳm úa màu
        Sâu tơ bọ cánh đua nhau béo tròn
        Bãi biền nương ruộng dần mòn
        Tầng cao mây nghịt đất còn tang thương


        Nguyên Hải
        #665
          NGUYÊN HẢI 17.09.2011 00:11:50 (permalink)
          0


          TRĂNG VỠ


          Rối lòng
          gió nói ngập ngừng
          Mặt hồ
          sóng giởn
          rách từng mãnh trăng
          Chít tang
          mây khóc tiển hằng
          Liệm hồn
          nguyệt vỡ vào ngăn tim gầy



          Nguyên hải
          #666
            NGUYÊN HẢI 17.09.2011 23:57:29 (permalink)
            0


            THU TÀN

            Thu về
            không chiếc lá rơi
            Chân nai
            lạc hướng
            đâu nơi đi về
            Rừng mòn
            suối cạn
            nứt khe
            Ánh trăng…
            vô cảm!!!
            thơ nghèo… rượu đau.

            Nguyên Hải
            #667
              NGUYÊN HẢI 22.11.2011 18:15:01 (permalink)
              0



              TẢN MẠN QUA BÀI THƠ VIẾT Ở SÂN BAY


              VIẾT Ở SÂN BAY

              Bao nhiêu… cũng bỏ lại rồi
              Ta mang thả nốt rối bời vào mây
              Một mai quên biệt những ngày…
              Lại thương phút trái tim gầy đi hoang.

              Trần Mai Hường




              Lang thang vào không gian ảo, hiển thị trên màn hình già nua, lướt qua những trang web, được đọc hai cặp câu lục bát của tác giả Mai Hường với tựa đề “VIẾT Ở SÂN BAY”. Bỗng nhiên đèn hình như sáng hơn, hay mắt mình sáng hơn, mà lòng người đọc thì lặng lặng chùng xuống, trong tâm trạng lãng đãng với một chút ngậm ngùi, một chút thương cảm, một chút ray rứt cho thân phận, tâm tư, tình cảm trong cuộc sống của từng con người.


              Hầu hết thơ Mai Hường được gói trọn trong mảng thi-vị-hương-xúc, chia sẻ với tình yêu đôi lứa, tuổi chớm yêu, đang yêu, hay lỡ nhịp, gãy gánh, lệch pha trong đời sống vợ chồng. Mai Hường đã moi móc, đục khoét từng tia chớp, từng ánh nhìn qua hàng mi khép-mở, từng tiêu cự gần xa của cửa sổ tâm hồn để rọi thấu vào những góc khuất tình yêu đời thường vốn dĩ không nhiều lời. Rọi thấu vào ngõ ngách của trái tim bằng những ngôn ngữ trẻ trung bỏng môi, cháy lưỡi mà ngọt ngọt thanh quản. Những tứ thơ êm đềm, da diết ấm-lạnh, nồng nàn của sự yêu thương. Dù đôi khi trong đó có chút gì đăng đắng cay cay.
              Cũng sở trường và bút lực này, nhưng văn cảnh, ngữ điệu của bài tứ tuyệt VIẾT Ở SÂN BAY, không biết vô tình hay hữu ý mà Mai Hường đã dẫn dắt người đọc, ngập trong trầm tư, sâu lắng của cuộc nhân sinh.


              Bước chân vào cuộc thực hư, ai cũng tìm cho mình một cái gì đó… để đến khi đạt được thì họ hân hoan, phấn chấn trong niềm hạnh phúc, dù thành quả ấy chỉ nhỏ nhoi, đơn giản bình thường, có khi là một cuộc tình, một kỷ niệm sâu lắng khó phai nhòa, một gia sản vừa đủ ấm thân, lửng bụng, hay một cơ nghiệp tầm tầm…một quan điểm sống, hoặc một mối quan hệ nào đó trong, ngoài huyết thống…. cũng phải trả bằng tâm lực, trí lực và ý chí bền bỉ vun đắp, bồi tô từng giờ từng ngày cho mong ước của họ được đơm hoa kết trái. Cái giá ấy có thể rất rẻ với người này nhưng rất đắt với người khác. Dường như với tác giả còn ray rứt hơn, đắt hơn với giá trị thực của những gì mà tháng ngày lặng lẽ cặm cụi đi qua trong đời.

              Rồi trong một hoàn cảnh hay tình thế nào đó họ phải xa rời những thành quả ấy, hẳn đó là sự đớn đau đến giới hạn phải thốt thành lời: “Bao nhiêu…cũng bỏ lại rồi”.
              Tác giả viết cho chính tác giả hay nói hộ cho một mảnh đời nào, một cuộc tình nào, một nghịch lý nào? Phải chăng “Bao nhiêu… cũng bỏ lại rồi” đồng nghĩa với một bước ngoặt cuộc đời của chủ ngữ ẩn mình.

              Một ranh giới rất rõ ràng giữa quá khứ đang sắp qua và cái tương lai chưa biết ra sao đang sắp đến. Dù chưa biết ra sao nhưng cũng rất kiên quyết. Những gì còn vướng mắc hãy cố mà quên , mà đoạn tuyệt với rối rắm của hoàn cảnh, của tình thế hay của duyên và nghiệp, thời thế đẩy đưa. Không tiếc nuối gì, còn gì nữa mà thương tiếc, hay thương tiếc cũng không được gì nên thôi: “ Ta mang thả nốt rối bời vào mây”

              “Đương sự” vô hình trong bài VIẾT Ở SÂN BAY không tháo chạy, không trốn tránh quá khứ, mà chủ động, dũng cảm đối diện với sự thật, hòa nhập vào thực thể chung quanh để tìm ra cái tốt đẹp hơn, dù có phũ phàng nhưng âu đó cũng là thực tế lãng mạn của cuộc sống vốn bao giờ cũng xuôi chiều để õng ẹo, phung phí, hay vật lộn, chạy đua với thời gian vươn tới ngày mai trong hy vọng tươi tắn hơn để rồi: “Một mai quên biệt những ngày…”
              Hẳn là cái tương lai “một mai” của tác giả có gì vui thú hơn , hạnh phúc hơn thì mới quên biệt được tháng ngày… Lẽ thường trong cuộc sống trần thường vốn hay bảo quản, khâm liệm thời gian đã qua trong bảo tàng tâm thức, để còn phải bôn ba trong ba chiều không gian không có số đo, và chiều thời gian không điểm đầu, không điểm cuối.

              Trong cuộc hành trình, có lúc ở một điểm dừng tạm nào đó, một dịp kỷ niệm nào đó, hay thanh thản trong một sớm mai hồng, thơ thẩn trong một chiều hoàng hôn khói sương bàng bạc, hay giam mình trong một ngày mưa, một cơn giá rét, một thoáng hiển hiện trong tâm hồn… người ta lại sực nhớ cái đã qua: “Lại thương phút trái tim gầy đi hoang”.

              Trong vũ trụ bao la mà ta đang tạm tồn tại ở dạng thái con người, thì có trái tim nào không gầy, và ai là không đi hoang. Có ai không có một chút gì yêu thương… trong trái tim gầy. Yêu thương cái gì thì vun trồng cái ấy, càng vun trồng thì càng ham muốn, càng ham muốn thì trái tim càng gầy, và càng gầy thì càng phải đi hoang để tìm và thỏa mãn thuộc tính ích kỷ vốn có trên cõi đời nầy.

              Đâu dễ dàng gì để chọn nơi cho bước mở đầu, biết thời và điểm tối ưu cho nơi kết thúc.

              Hai cặp lục bát trọn một tứ thơ, cô đọng như “ba chén còn tám phân”, vậy mà nó miên man đưa đẩy người đọc vào tận hang cùng ngỏ hẻm của thế thái nhân tình, của cuộc hiện sinh mà biên độ chu kỳ đúng - sai, nhặt khoan không còn được tự do tuân theo luật tự điều tiết của tự nhiên.

              Đặc biệt trong tứ tuyệt lục bát VIẾT Ở SÂN BAY, không biết có phải tác giả sử dụng đại từ TA mang tính “vĩ mô” ?
              Ước gì trong bài nầy, chữ TA được thay bằng một động từ, hay một danh động từ nào đó…để người đọc tha hồ vui sướng, bơi lội, lặn hụp, đắm chìm hay chết ngộp trong biển khát có và không.


              Nguyên Hải
              #668
                NGUYÊN HẢI 25.11.2011 09:11:29 (permalink)
                0



                HOA GHEN
                Ghen trời
                cho đất sinh kiều
                Để hoa thẹn mặt
                sắc chiều nhạt phai
                Nụ hồng
                cành trổ lắm gai
                Kiêu thì e lệ
                Chảnh hoài …
                Vô duyên
                ,
                #669
                  NGUYÊN HẢI 23.01.2012 10:53:23 (permalink)
                  0
                  LỜI ĐẤT GỌI

                  Hạt tình sót…
                  thật hiếm hoi !
                  Mót gieo
                  cấy lại
                  rừng còi nhân văn
                  Hoa thương
                  đơm trổ nhọc nhằn
                  Cỏ gai
                  phơi phới
                  đất cằn xác xơ
                  Mùa vui nào…
                  đến tình cờ !
                  Xuân về
                  ắt phải
                  qua bờ bảo giông
                  Lặng nghe
                  tiếng của ngàn sông
                  Quặn lòng
                  nước chảy
                  tưới đồng yêu thương
                  Trời xanh
                  hoa nắng
                  ngát hương
                  Hong lời
                  đất gọi
                  xanh vườn quê xưa.


                  Nguyên Hải
                  #670
                    NGUYÊN HẢI 25.01.2012 01:25:48 (permalink)
                    0
                    GỬI CHÁU CON

                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/45621/13564CBCE314438282977AB27B3CCEF6.jpg[/image]
                    Attached Image(s)
                    #671
                      THƠ NGÃ DU TỬ 25.01.2012 08:03:30 (permalink)
                      0
                      CHÚC MỪNG NĂM MỚI NHÂM THÌN
                      Ghé thăm nhà Nguyên Hải, CÀNG NGÀY CÀNG ĐẸP THÊM RA, chúc niềm tin lớn dậy trong tâm hồn, hạnh phúc trong ý sống và thơ hay. NGÃ DU TỬ

                      Lối ta về

                      Đưa mắt ngắm nhìn mây trời xanh ngát
                      Nghe trùng dương ca hát dậy núi rừng
                      Ngoảnh mặt lại trông về nơi cố quận
                      Niềm hân hoan tràn khắp nẻo quê hương

                      Cây lá cũng mừng vui mùa hội ngộ
                      Phía xa xa nhã nhạc rộn đường về
                      Con chim ngàn dang cánh dưới trời quê
                      Tiếng cười dội tứ bề vui trở lại

                      Đời có lúc cũng vạn lần thân ái
                      Vui lên em trẩy hội đoạn đường còn
                      hoa cỏ biếc cung nghinh đời rộn rã
                      lối ta về vàng trải bước chân son ./.


                      NGÃ DU TỬ



                      Đã mang vào trang thơ
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2012 03:10:37 bởi Ct.Ly >
                      #672
                        NGUYÊN HẢI 06.02.2012 12:31:31 (permalink)
                        0
                        TUYẾT RƠI...
                        (Tặng người Châu Âu)

                        Đêm đông về
                        trời không khoác áo
                        hơi lạnh tràn
                        tuyết phủ
                        trắng màu tang
                        tiếng sóng lòng
                        bồng bềnh
                        theo nhịp đại dương
                        hai bờ sóng
                        vá không gian
                        dày thương, dầy xót
                        đất gượng thở
                        sưởi rừng dương
                        cầm hơi đắng ngọt
                        chiều đông gầy
                        lặng ngắt bóng người qua.




                        Nguyên Hải



                        R
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2012 03:17:02 bởi Ct.Ly >
                        #673
                          THƯƠNG GIANG 08.02.2012 17:24:51 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: NGUYÊN HẢI

                          TUYẾT RƠI...
                          (Tặng người Châu Âu)

                          Đêm đông về
                          trời không khoác áo
                          hơi lạnh tràn
                          tuyết phủ
                          trắng màu tang
                          tiếng sóng lòng
                          bồng bềnh
                          theo nhịp đại dương
                          hai bờ sóng
                          vá không gian
                          dày thương, dầy xót
                          đất gượng thở
                          sưởi rừng dương
                          cầm hơi đắng ngọt
                          chiều đông gầy
                          lặng ngắt bóng người qua.


                          Nguyên Hải




                          LẠNH LÒNG…

                          Xuân sang rồi
                          Trời trắng tuyết sa.
                          Ngỡ hoa mận
                          quê nhà nở rộ.
                          Chộn rộn lòng,
                          Nhớ về thuở nhỏ
                          Tết hân hoan
                          Xanh ,đỏ áo khoe…
                          Giờ Xuân về
                          Lạnh ngắt vắng hoe
                          Giữa mênh mông
                          Bốn bề tuyết phủ.
                          Rừng bạch dương
                          Co ro ủ rũ
                          Khoác lên mình
                          Áo mũ : Tuyết băng.

                          Thương Giang


                          @- Cám ơn anh ghé thăm và lưu thơ tặng.Hình như lâu lắm rồi mới thấy anh trở lại d d? Chúc anh nhiều cảm hứng sáng tác trong năm mới!
                          #674
                            NGUYÊN HẢI 18.02.2012 18:50:53 (permalink)
                            0
                            MƯA ĐẦU NĂM

                            Đầu năm
                            rào trận mưa tuôn
                            Ngày xuân ướt nhẹp
                            áo quần tháng giêng
                            Mắt
                            môi
                            hoa
                            nụ
                            ưu huyền
                            Dáng chiều vai lệch
                            xô nghiêng
                            gót hài...!


                            Nguyên Hải
                            #675
                              Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 45 của 46 trang, bài viết từ 661 đến 675 trên tổng số 680 bài trong đề mục
                              Chuyển nhanh đến:

                              Thống kê hiện tại

                              Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                              Kiểu:
                              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9