PHỐ NÚI MONG...
Thương nhớ vơi đầy theo ánh tơ
Rừng kim xao động xóa mây mờ
Cho hương yêu nặng đầy sương phủ
Réo mãi ngàn năm thông khóc chờ
Bên đồi cô phụ dáng kiêu kiêu
Dã quỳ nở rộ khắp quanh lều
Đây rươu, đây thơ mời say khước
Say đắm tình thơ, đẹp biết nhiêu
Xuân về Thơ lại thắm cùng hoa
Thi khách về chưa bóng nhạt nhoà
Để lều-hoa lặng trong mong đợi
Thơ ơi mau rủ khách đường xa
Viết những lời mong chẳng dệt thêu
Hoa mới, lều xưa chẳng mỹ miều
Chỉ có thiết tha tình phố núi
Mời thơ theo khách đến mau nhiều.
NH11012008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2009 17:05:03 bởi NGUYÊN HẢI >