Người xa xứ
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 61 bài trong đề mục
Minh Xuân 04.01.2009 15:00:25 (permalink)
0
Khúc ngâm người xa xứ

Thuở ra đi lòng chưa quyến luyến,
Bước hồng trần muôn biến nào hay,
Dấn mình trong cuộc đổi thay,
Phương xa nhằm lối, cánh bay thẳng đường.
Chí công danh dặm trường nào sá,
Cải phận nghèo xứ lạ tìm sang,
Vượt bao vất vả gian nan,
Quyết tâm gắng sức lật trang cuộc đời.
Buổi tiễn đưa mấy lời nhắn nhủ,
Chén rượu nồng nỗi nhớ quê hương,
Để rồi đất khách tha phương,
Ngoảnh lại nào biết đâu đường về quê.
Cảnh tuyết trắng bốn bề lạnh ngắt,
Lá vàng rơi như cắt ruột gan,
Đìu hiu gió nội mây ngàn,
Trong mưa văng vẳng tiếng đàn ngoài song.
Anh em ruột còn trong khó nhọc,
Cha mẹ già tuổi hạc đã cao,
Nhớ cha, nhớ mẹ nao nao,
Nhớ anh, nhớ chị lời nào cho khuây?
Đám bạn cũ còn đây hay vắng?
Mối tình đầu thuở chẳng ai hay.
Trách thời gian chóng đổi thay,
Làm sao quay lại những ngày năm xưa!
Cành anh đào đung đưa trước ngõ,
Bụi hoa hồng lấp ló cuối sân,
Hoa đào cười nụ gió đông,
Bóng hồng thấp thoáng mà không thấy người.
Đâu bóng núi dưới trời mây phủ?
Mặt biển xa, giấc ngủ nào yên?
Bước chân trải khắp mọi miền,
Nay chân đã mỏi, bước quên lối mòn.
Hương hoa bưởi như còn trong gió,
Vắng ve kêu sầu nhớ mùa hè,
Ngày đông đất khách lê thê,
Tìm đâu hương bưởi, tiếng ve quê nhà?
Xưa sáng sáng tiếng gà gáy vọng,
Sau vườn nhà quả mọng chờ tay,
Buồn trông ngán cảnh hôm nay,
Cuối thu én liệng theo bầy về Nam.
Nhớ cơm mới thơm làn khói trắng,
Giọng dân ca sâu lắng ban chiều,
Bên hồ quán cóc xiêu xiêu,
Vi vu vẳng tiếng sáo diều thiết tha.
Lật lá thư tin nhà mới nhận,
Bấm đốt tay tính bận ra đi,
Một năm đằng đẵng bao thì,
Tin trông, tin đợi lại khi tin chờ.
Danh đất khách, danh hờ danh hão,
Công quê người, công báo với ai?
Công danh ám ảnh đời trai,
Giàu sang, phú quí giấc mai mơ màng.
Trông ngày về hoa vàng trước ngõ,
Ánh ban mai rạng tỏ đầu hiên,
Mong sao tới buổi đoàn viên,
Kể sao cho hết nỗi niềm xa quê.

 
:: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2009 17:24:25 bởi Viet duong nhan >
#1
    Minh Xuân 05.01.2009 12:36:57 (permalink)
    0
    Phong lan Việt
    Nhắn ai ra Bắc vào Nam,
    Vài lời để nhớ phong lan quê nhà.
    Rừng xanh cây lá bao la,
    Lưng đèo, dốc núi đơm hoa cho đời.
    Bâng khuâng như cánh chim trời,
    Tím màu lan Sậy một lời thủy chung.
    Nấp mình dưới bóng cây tùng,
    Đỉnh dông núi đá mịt mùng trong sương,
    Nét Hài để vấn đeo vương,
    Gót giày tiên nữ trên đường trần gian.
    Nổi danh “vương giả chi lan”,
    Mấy cành lan Kiếm cao sang một bề.
    Chiều chiều én liệng sơn khê,
    Trắng chùm Ngọc điểm, xuân về đông qua.
    Nâu nâu màu sắc Van đa.
    Rực hồng Phượng vĩ trổ hoa trên đèo.
    Bên dòng nước chảy trong veo,
    Thơm thơm hương Quế bay theo gió ngàn.
    Dưới hiên Hoàng thảo hoa vàng,
    Nụ Kiều hé mở mơ màng ngày xuân.
    Rung rinh cuối ngõ, đầu sân,
    Bóng lan Hồ điệp như gần, như xa.
    Kim tuyến lá gấm lụa là,
    Dấu thân trong đá, nở hoa trắng hồng.
    Nhớ ngày đưa tiễn bên sông,
    Chùm Chu đinh tím còn trông người về.
    Dạt dào nghĩa xóm, tình quê,
    Đầy vườn Hạc đính ven đê sau làng.
    Tóc tiên ơi hỡi cô nàng!
    Lưa thưa chiếc lá, ngỡ ngàng cành hoa.
    Trăm lan khoe sắc muôn nhà,
    Nhìn hoa nhớ cảnh, trông ra nhớ người.

      

    R
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2009 17:24:43 bởi Viet duong nhan >
    #2
      Minh Xuân 06.01.2009 15:33:55 (permalink)
      0
      Tựa như Thông
       
      Năm cũ qua đi thoáng như không,
      Ngẫm thấy đời người giống loài thông,
      Phong trần khắp chốn cho điều lạ,
      Đứng chỗ chông chênh một bóng tùng.
       
      Đào mai khoe sắc mỗi độ xuân,
      Đỉnh núi mây che ngút ngọn tùng,
      Xa Bắc xuôi Nam đâu quản bước,
      Cái thời tuổi trẻ đến lạ lùng!
       
      Nắng chiều mùa hạ chiếu bên sông,
      Vi vút thông reo vẳng cuối đồng,
      Người lớn lên cùng cây với suối,
      Con đường nào dẫn tới thành công?
       
      Thu sang thoang thoảng vị hương lan,
      Mùi thông quả chín tỏa trên ngàn,
      Lá rơi tìm về nơi nguồn cội,
      Tấm lòng nhớ nước bỗng mênh mang.
       
      Tuyết trắng rơi rơi rắc cành thông,
      Lấp lánh đèn sao buổi tiệc hồng,
      Mơ ước gửi theo Ông già tuyết,
      Cỗ xe tuần lộc chở được không?
       
      Mặt trời lấp ló rạng phương Đông,
      Rặng dương bừng tỉnh giấc mơ nồng,
      Năm mới đến rồi, xua khó nhọc,
      Để lòng trong sáng tựa như thông.


      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2009 17:25:01 bởi Viet duong nhan >
      #3
        Minh Xuân 07.01.2009 21:34:47 (permalink)
        0
        Mặt cười

        Anh mong thấy mặt cười em bừng sáng
        Để biết ngày em coi anh là bạn
        Để được nghe như chim hót trên cao
        Ngoài vườn xuân con gió thổi rì rào
        Cho xua đi bao nỗi lòng ngang dọc.
        Vần thơ em sao trúc trắc, khó đọc
        Anh học hoài, không thuộc được đôi câu.
        Đi lối đó ma chặn, quỉ đón đầu
        Anh vẫn biết duyên một dày, một mỏng
        Vay tuổi trẻ phải trả bằng nước mắt
        Dấn mình trong bể khổ của ái tình
        Quay đầu lại sẽ thấy ánh bình minh.
        Một chút thôi, nụ cười trên khóe mắt
        Cho bớt cô đơn, cho lòng thôi khóc
        Được thấy em vui, buồn, giận, hờn, ghen.
        Bao câu thơ anh viết dưới ánh đèn
        Thả trong gió cho lòng khuây nỗi nhớ.
        Em đã đến, đừng đi! Sao không ở?
        Khuôn mặt cười ngày trước đâu còn đây.
        Trả cho anh ánh mắt, nụ cười này
        Để anh biết còn được người coi trọng
        Đừng để hồn thơ rung tiếng khóc.
        Cuộc đời này thật đáng quí biết bao.
        Rồi một mai em sẽ về phương nao
        Khuôn mặt cười gửi lòng bao nhung nhớ.
        Anh biết mình chẳng ra gì một thủa
        Mong có bạn, chút lưu luyến mà thôi ...
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2009 21:39:48 bởi Minh Xuân >
        #4
          Minh Xuân 13.01.2009 16:55:02 (permalink)
          0
          Vịnh đời
           
          Dày công sở học Á với Âu
          Đông tây kim cổ thuộc lầu lầu
          Những tưởng ra đời nên nghiệp lớn
          Mới hay cuộc sống thật muôn mầu.
           
          Một thời ngang dọc khắp núi sông
          Câu thơ yên ngựa mãi trong lòng
          Ra đi muốn thấy chân trời mới
          Gửi lời theo gió tới bóng hồng.
           
          Trông xem con Tạo khéo xoay vần
          Trời đất dung lòng kẻ tiểu nhân
          Khuông thiêng ganh ghét người quân tử
          Nên để cho ai nhuốm bụi trần.
           
          Mảnh tình trăng gió bất chợt sao
          Sớm mong thấy mận, tối sang đào
          Đa đoan lòng người, đời dâu bể
          Đá vàng hai chữ biết thế nào.
           
          Chén trà, bình rượu mấy vơi đầy
          Phong, hoa, tuyết, nguyệt chẳng vui say
          Cầm, kỳ, thi, họa không màng tới
          Cánh hồng mong buổi vượt trùng mây.
           
          Mấy lời thơ viết gửi nước non
          Bao năm vẫn một tấm lòng son
          Chân trời, góc bể dù chìm nổi
          Tình xưa, nghĩa cũ mãi mãi còn.
          #5
            Minh Xuân 18.01.2009 14:35:32 (permalink)
            0


            Chín năm cây lá kim Việt Nam
             
             
            Đường Hòa Bình xe đi thủa nọ
            Mặt trời lên lấp ló chân mây
            Chín năm ngang dọc từ đây
            Pà Cò năm lá Thông bay bốn mùa.

            Đỉnh Bì đúp mây mù bao phủ
            Lối mòn lên róc rách suối reo
            Đỗ quyên trắng nở trên đèo
            Cành Thông Đà Lạt trông theo vời vời.
            Lưng dốc núi một đời Thông đỏ
            Nẻo Hồ Tiên huyền diệu bao xa
            Đỉnh tùng tán lá la đà
            Núi Voi Hoàng thảo nở hoa sắc hồng.
            Trên Cổng Trời rừng Thông lá dẹt
            Lang Biang một nét hoa đào
            Đa Nhim dốc dựng núi cao
            Một vùng bờ vực toàn nào Bách xanh.
            Đèo Ngoạn Mục tụt nhanh xe máy
            Khu Phước Bình rảo bước chân đi
            Đồi thông năm mộ sá gì
            Ăn cây nấm độc gian nguy bao phần.
            Sang Đắc Lắc tìm lần Thông nước
            Bãi đầm lầy một bước ngang lưng
            Nương cà phê lửa cháy bừng
            Má đào Nam vẫn sống cùng khói sương.
             
            Về Việt Bắc bốn phương gió thổi
            Trải gập ghềnh muôn nỗi Lạng Sơn
            Hoàng đàn cây hiếm tìm khôn
            Vạn Linh một nẻo bước dồn chân xa.
            Ải Chi Lăng na mùa chín quả
            Vượt Bắc Sơn quýt đỏ vườn rừng
            Bao nhiêu đồi núi trập trùng
            Thiết sam giả ở một vùng phía Nam.
            Đường thiên lý Hà Giang cất lối
            Dốc nổ mìn qua tới Thanh Vân
            Bách vàng tán lá xa gần
            Năm mươi năm có một lần là đây.
            Lao Và Chải Dẻ tùng đỏ quả
            Lên Đồng Văn một ngả xa mờ
            Địa đầu Lũng Cú cột cờ
            Sắc chiều biên giới bao giờ cho phai.
            Non nước cũ Cao Bằng nối lại
            Hồ Thăng Heng thuyền đổi lên ngàn
            Du sam núi đá vô vàn
            Đầu nguồn nước chảy một làn trong veo.
            Qua Nguyên Bình lần theo Bảo Lạc
            Dọc bên đường rừng mọc Trúc sào
            Thiết sam sừng sững vươn cao
            Nhành lan xanh sắc, cánh đào buông rơi.
             
            Núi Hoàng Liên trông trời cao vợi
            Đỉnh Văn Bàn gió thổi mây bay
            Trăm năm Bách tán còn đây
            Trước lều trăng tỏ, bóng cây mấy cành.
            Sương với giá ướt cùng thấm lạnh
            Món gà Mèo dai sánh cao su
            Giữa rừng nhà ván Pơ mu
            Còn thơm hương gỗ cho dù bao năm.
            Dòng Nậm Na đôi bờ sâu thẳm
            Dốc Pha Đin cao ngút tầng mâu
            Nhà sàn một mái chung tay
            Điện Biên nhớ mãi những ngày đã qua.
            Ngả sang Lào rẽ ngang sông Mã
            Bản Xinh Mun lặn lội xa gần
            Hai tay nâng ché rượu cần
            Ô tô sa xuống mấy lần hố sâu.
             
            Rời Mộc Châu vào đầu Thanh Nghệ
            Núi Pù Luông câu chuyện nhà Lê
            Khóa xe rơi mất trên đê
            Vẫn xem hang cá mà về Cúc Phương.
            Quốc lộ Bảy thẳng đường Mường Lống
            Mờ màn sương hình bóng Sa mu
            Rì rào cây lá ngàn thu
            Bên đồi Thông nhựa bao mùa vui reo.
             
            Thuyền vượt bể ra ngoài hải đảo
            Bái Tử Long con sóng bạc đầu
            Đẹp thay bãi biển Minh Châu
            Kim giao trên cát trong màu hoa sim.
            Con gió nhẹ về miền Phú Quốc
            Đượm màu xanh mặt nước Dương Đông
            Rừng tràm, rừng đước mênh mông
            Hoàng đàn giả mọc bên sông Đá Bàn.
             
            Còn đâu đó bóng hình thủa trước
            Chín năm ròng cất bước đi lên
            Giang sơn một dải bình yên
            Cây cao bóng cả khắp miền nước non.
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2009 14:37:18 bởi Minh Xuân >
            #6
              Minh Xuân 20.01.2009 15:50:52 (permalink)
              0
              Đường núi đường đời
               
              Nhớ năm xưa bước chân không mỏi
              Đường núi đã qua từ Cao Lạng đến Tây Nguyên
              Đi đến đâu tôi cũng thấy đất nước mình tươi đẹp
              Những cây thông ngả mình trên vách đá cheo leo
              Cánh hoa lan khoe sắc giữa lưng đèo
              Ôi Tổ quốc một thời tuổi trẻ!
               
              Tôi xa nước khi con tôi còn bé
              Con trai tôi nay đã đến trường
              Con gái tôi sinh đã gần một tuổi tròn
              Như đóa hoa giữa mùa đông nước Nga băng giá.
              Đường đời đâu trải bằng hoa và lá
              Những vất vả nhọn nhằn đâu qua
              Nhưng tôi muốn nhìn về một tương lai tươi sáng
              Một tương lai khi mình thực là mình
              Khi trí tuệ mang lại hạnh phúc công danh
              Khi lao động đem đến ấm đầy no đủ
              Đường núi năm xưa mở cho tôi cánh cửa
              Vững bước đường đời đi tới tương lai.
              #7
                Minh Xuân 23.01.2009 00:17:07 (permalink)
                0


                Vạn Xuân
                 
                Trên đất Việt mỗi độ hoa đào nở
                Cành mai vàng rực rỡ trước gió xuân
                Có nhớ chăng công sức của tiền nhân
                Dựng nghiệp nước mấy ngàn năm lịch sử?
                 
                Ngọn núi Đọ quê hương người Việt cổ
                Bên sông Chu, sông Mã chảy muôn đời
                Hạt lúa vàng thẫm đẫm giọt mồ hôi
                Thuở khai quốc của Thần Nông, Viêm Đế.
                Xuân đất nước chuyện bao mùa còn kể
                Kỷ Hồng Bàng khai phá đất phương Nam
                Cánh chim hồng, chim hộc lượn trên ngàn
                Dòng Lạc Việt lớn lên cùng đất nước.
                 
                Gian nan thay các vua Hùng lập quốc
                Gương Tản Viên trị thủy lũ sông Đà
                Dãy Hoàng Liên ý chí Việt vượt qua
                Cơn hồng thủy của hàng nghìn năm trước.
                Mở bờ cõi cha Lạc Long tiếp bước
                Mặt biển Đông dậy con sóng Lạc Hồng.
                Đậm tình người câu chuyện lá trầu không
                Têm cánh phượng cho nước màu đỏ mãi.
                 
                Tuổi lên ba chí anh hùng có phải
                Giữ xuân đời ngựa Gióng đuổi giặc Ân.
                Tiếng trống đồng giữa trời đất còn ngân
                Vang như tiếng nỏ thần dân Âu Lạc.
                Ngẫm vuông tròn bánh chưng ai chế tác
                Đạo âm dương gói trời đất xa gần
                Để ngàn đời tỏa sáng một chữ “văn”
                Dòng lịch sử nước Văn Lang chảy mãi.
                 
                Vua Lý Bôn mong quốc gia vạn đại
                Thuận lòng người đặt tên nước Vạn Xuân.
                Quê hương ơi, trải mưa nắng bao lần
                Vầng nhật nguyệt có khi mờ khi tỏ
                Đánh giặc mạnh bao phen bon ngựa đá
                Thắng thiên tai bao đất mới khai hoang
                Vẫn ngọt ngào, đầm ấm giọng hò khoan
                Trên đất mẹ những năm dài khó nhọc.
                 
                Nụ cười tươi át đi bao tiếng khóc
                Mùa xuân về rừng lại thắm hoa xoan
                Áng mây hồng bay trên đỉnh đại ngàn
                Một nước Việt trong vạn mùa xuân mới.
                 
                Bài đã được đưa vào TV
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2009 12:43:31 bởi Minh Xuân >
                #8
                  Lê Thị Như Hằng 02.02.2009 17:30:47 (permalink)
                  0
                   

                  Trích đoạn: Minh Xuân

                  Hôm nay Xuân mới đến thăm Linh
                  Sầu não làm chi cái chữ "tình"
                  Nước Nga bông tuyết vương trên áo
                  Gạt bụi trần ai, sẽ trắng tinh.

                   
                   
                  Đơn côi mùa tuyết trắng
                   
                  Tuyết rơi cho tâm hồn xứ lạnh
                  Cứ buồn theo năm tháng mãi trôi
                  Mùa đông về buốt lạnh đơn côi
                  Tuyết rơi cho hồn tôi băng giá .
                   
                                              Phong Linh
                   
                  * Cám ơn bạn MINH XUÂN đã ghé qua trang thơ của mình nhé, mình qua thăm bạn này, chúc bạn vui và luôn cảm thấy hạnh phúc với những vần thơ bạn viết nhé !
                  #9
                    Minh Xuân 10.02.2009 16:27:31 (permalink)
                    0
                    Nước Nga hai thế hệ
                     
                    Sang Nga có nhớ những ngày
                    Chín mươi, chín mốt sao đầy gian nan
                    Đổi tiền, đổi cả giang san
                    "Nước Nga độc lập" lại càng thêm lo.
                    Lứa tuổi 7x bấy giờ
                    Mười thằng đi học, chín chờ đi buôn
                    Năm một trốn học luôn luôn
                    Đổi xanh, bán rượu, chạy luồn khắp nơi.
                    Năm hai ruột rối bời bời
                    Muốn đi buôn bán phải thôi học hành
                    Vận làm ăn mấy mong manh
                    Người về tay trắng, người giành bạc trăm
                    Đêm nằm nỗi nhớ xa xăm
                    Quê nhà cha mẹ nhọc nhằn đâu qua
                    Nước Nga ơi hỡi nước Nga!
                    Thiên đường, địa ngục cùng là nơi đây.
                     
                    Mười năm trở lại chốn này
                    Cuộc đời dâu bể có ngày thái lai
                    Cành hồng rạng ánh ban mai
                    Lứa tuổi 8x dương tài một phen
                    IT máy tính như nêm
                    Tài chính, quản lý trông lên một đoàn
                    Bao việc lớn nhỏ lo toan
                    Công ty, nhà máy những toàn thanh niên
                    Sự đời chưa trải trắng đen
                    Nụ cười vẫn nở cho bền tuổi xanh
                    Học làm theo lớp đàn anh
                    Những mong có lúc nên danh một thời.
                    Bao năm cho bấy nhiêu người
                    Xưa nay, già trẻ, mấy lời nước Nga.
                     
                     
                    #10
                      Minh Xuân 23.02.2009 20:39:13 (permalink)
                      0
                      Côn Đảo
                       
                      Bước chân lên mảnh đất Côn Lôn
                      Đỉnh núi xa xa bóng mây vờn
                      Tiếng sóng rầm rì bên ghềnh đá
                      Vầng dương hé rạng buổi sớm hôm.
                       
                      Một mảnh trời riêng giữa biển xa
                      Phải chốn địa đàng thủa hồng hoa?
                      Cánh cò ngàn năm còn bay liệng
                      Chứng kiến bao nhiêu sự can qua.
                       
                      Gió biển ầm ào bạt ngọn cây
                      Rừng thẳm non cao mãi vẫn đây
                      Lòng biển nâng niu bao trai ngọc
                      Lưng núi ngát xanh trái mọng đầy.
                      #11
                        Minh Xuân 06.03.2009 22:27:11 (permalink)
                        0
                        Sử thuyết họ Hùng

                        Chong đèn xem sử nước nhà
                        Đường về nguồn cội thật là xa xăm
                        Họ Hùng khai quốc vạn năm
                        Núi Đọ, sông Mã, Quỳnh Văn thủa nào
                        Phải đời Nghiêu đế xứ Đào
                        Ruộng đồng xanh dải sông Thao bốn mùa?
                        Nam bang triệu tổ xa xưa
                        Ân đức vua Thuấn như mưa ruộng cày
                        Sơn Tinh – Hạ Vũ đâu đây?
                        Sông Đà trị thủy, núi này Tản Viên
                        Lạc Long chiến thắng thiên nhiên
                        Mở rộng bờ cõi khắp miền biển Đông
                        Việt Thường lắm trĩ nhiều công
                        Phải nhà Thương cũ bên dòng Trường Giang?
                        Lang Liêu lập nước Văn Lang
                        Kinh đô Cổ Thục n Nam một vùng?
                        Nhà Chu với chín đỉnh đồng
                        Phải thời Thục Phán trống đồng ớc ta?
                        Đông Chu đô đóng Cổ Loa?
                        Xuân Thu, Chiến Quốc ng sử Nam?
                        Tiên Hoàng trùng nghĩa Thủy Hoàng
                        Đinh - Tần thống nhất con đàn ng Vương?
                        Lý Bôn người gốc xứ Mường
                        Tranh hùng Hạng Vũ, Trương Lương cùng thời?
                        Nam Việt riêng một cõi trời
                        Triệu Đà chính lẽ vua người nước Nam
                        Hiểm sâu Lưu Tú mưu gian
                        Nhập nhèm Hoa – Hán, Bắc – Nam đánh quàng
                        Bà Trưng khởi nghĩa Khăn Vàng?
                        Thân dù tử tiết, tiếng vang muôn đời
                        Thục Ngô liên kết răng môi
                        Ngô Quyền, Lý Bí hai nơi chống Tào?
                        Tùy, Đường triều đại thế nào
                        Tiền Lê, Tiền Lý so vào khớp chăng?
                        Đại Việt từ thủa Thăng Long
                        Ngàn năm độc lập, núi sông vẫn còn
                        Ngẫm suy thấu đạo vuông tròn
                        Dân Hoa, dân Việt cháu con vua Hùng.
                        ***
                        Khiết đan Liêu Hán một dòng
                        Chiếm dân cướp nước xóa đi giống nòi
                        Để nay ai đó sụt sùi
                        Quỳ ôm đống mối ngỡ là mộ cha...
                         
                        Phần dưới do tác giả của Sử thuyết họ Hùng - Nguyễn Quang Nhật tiếp vần.
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2009 22:44:05 bởi Minh Xuân >
                        #12
                          Han Bang 07.03.2009 20:27:38 (permalink)
                          0

                          Hàn Băng mà không sợ "Nắng ấm" à?







                          Cảm ơn lời chúc của Minh Xuân
                          Lời ngọt hoa thơm thắm nghĩa tình
                          Hai tay ta bế từng cánh mỏng
                          Hoa lòng sắc thắm mộng thơ hồng

                          H B





                          #13
                            Minh Xuân 14.03.2009 02:46:48 (permalink)
                            0
                            Hôm nay là ngày mất của nhà phê bình văn học Hoài Thanh. Để nhớ tới ông xin đăng bài thơ của nhà thơ Thanh Tịnh từ báo Văn Nghệ năm 1982.
                             
                            Nhớ anh

                            Kính viếng anh Hoài Thanh

                            Được tin anh mất giữa đêm xuân
                            Ngơ ngác trăng khuya ủ rũ dần
                            Tại nước mưa tràn hay nước mắt
                            Xạc xào gió lạnh chạy quanh sân.
                             
                            Nhớ lời anh nói giọng như van
                            Bạn trẻ hôm nay rộng tiếng đàn
                            Xin nhắc đừng quên trong điệu mới
                            Hồn quê dân tộc sắc dân gian.
                             
                            Nhớ ngày chung bước nẻo sông Hương
                            Rồi tiếp cùng đi mấy chặng đường
                            Bạn cũ khuất dần, người mới đến
                            Bóng chiều tuổi tác mấy ai thương.

                            "Dặm đường quê Bác" bút chung ghi
                            Mà đã xong đâu anh vội đi
                            Lần bước một mình đường trải rộng
                            Mà dòng chữ nhỏ trải li ti.
                             
                            Một đời anh nhớ mấy thi nhân
                            Thi sĩ nhớ anh đến mấy lần
                            Yên lặng ngàn thu, trăng nhớ suối
                            Tiếng anh man mác giữa dòng văn.
                             
                            Thanh Tịnh
                            Đêm 14-3-1982
                            (1902 Nhâm Tuất)
                             
                            #14
                              Minh Xuân 17.03.2009 20:47:37 (permalink)
                              0
                              Tre Việt
                               
                              Việt Nam tre trúc xanh xanh
                              Rì rào trước gió, bao quanh xóm làng
                              Ven đê mấy bụi Tre vàng
                              Bóng râm giữa buổi chang chang trưa hè
                              Ngát xanh rừng cọ đồi chè
                              Gốc Mai cuối xóm măng tre đã dài
                              Nhà sàn trong buổi ban mai
                              Sương bay thấp thoáng một vài khóm Bương
                              Rạng cười em gái người Mường
                              Phát rừng Vầu đắng làm nương sớm ngày
                              Đất Luồng Thanh Hóa là đây
                              Điệu hò sông Mã mà say lòng người
                              Đường lên Tây Bắc xa vời
                              May sang, Mạy hốc bên đồi vườn cao
                              Rung rinh cành thắm hoa đào
                              Bên sông bè Nứa con sào đẩy xuôi
                              Rừng Giang kín chẳng thấy trời
                              Lóng dài chẻ lạt thơm nồi bánh chưng
                              Hà Giang núi đá trập trùng
                              Thung lũng Mao trúc ngỡ rừng Quế Lâm
                              Lối qua đèo Gió âm thầm
                              Trúc vuông vuông tự bao năm tới giờ
                              Cao Lạng lòng vẫn đợi chờ
                              Trúc sào bát ngát bên bờ Bằng Giang
                              Nắng mưa thử dạ đá vàng
                              Trăm năm một lũy tre làng tươi xanh.
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 61 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9