Trích đoạn: Phan_Cuu_Long
Quá nửa đêm (giờ VN) PCL tình cờ bắt gặp bài "Đêm rằm viễn xứ" cảm cảnh, sinh tình gõ bài thơ Đường (tự do, vì không biết niêm luật, rắc rối) thật tình cũng không rành lắm, làm thơ đọc nghe suông là được, xin TTL đừng cười...
Mấy bài thơ tiếp theo thì PCL không thể đối ẩm với TTL được rồi... xin lỗi nha!
Quá khứ đau thương xin khép lại
Ấm no, hạnh phúc, hướng tương lai...
Có gì thất lễ xin TTL bỏ qua cho...
PCL kính phím
Chào bạn PCL,
Rất cám ơn đã ghé qua topic và không có chi là thất lễ hết bạn ạ ... Và tuyệt đối ttl không có dám "cười" đâu (= vô duyên). Có cảm xúc thì trao đổi thêm... còn không thì thôi .... "and the heart is count" ...
TTL xin "labor" thêm một chút (thiển ý cá nhân) về thơ cũng như "lời khuyên" của bạn nhé .
Về "luật" thì nói chung "luật" đặt ra là để "phá". Nói khác, luật cũng do con người đặt ra để sinh hoạt cho tốt hơn; Và giữ lại những cái hay, hủy những cái lỗi thời , vô lý , hay sửa đổi cho tốt hơn... v...v là chuyện con người đã , đang và sẽ làm từ xưa đến nay mà ... Cũng như "sách" nếu ai đó "tin sách quá thà không có sách" là tốt hơn ... Thơ, (luật thơ) theo thiển ý của ttl thì cũng vậy thôi !!!
Xa hơn nữa là tùy theo sở thích của mỗi người ... "Chữ" (văn chương) là một phương tiện để chuyên chở ý tưởng và cảm xúc của mình đến với độc giả ... Ai thấy cách nào 'hiệu quả" và "hợp" với mình nhất thì xài cách đó ... và làm hết sức mình (= kính trọng độc giả) là đủ rồi .
Vâng, đau thương nếu quên được là tốt (nhưng nói thì dễ ... và khỏi nhìn đâu xa .. cứ nhìn lại lịch sử VN từ sau 75 thôi ... "ai nhớ ai quên"??? ...). Nhưng đồng ý với bạn là "nhớ" để hận thù thì chẳng có ích lợi chi cho ai cả ... Và quá khứ thì chẳng ai có khả năng để thay đổi được hết ... Nhưng "che dấu và tránh né sự thật" thì là một vấn đề khác .
Nhớ "ôn cố để tri tân" . Nói khác, học và nhớ những bài học lịch sử để tránh làm lại những việc sai đã làm trong quá khứ. Còn cố tình che dấu "sự thật" nghĩa là chưa có thành thật với bản thân và mọi người (gạt mình dối người) nhất là khi vì quyền lợi của bản thân và phe nhóm = một việc làm SAI từ cơ bản. Thêm nữa, "miệng người lòng rắn" hay "khẩu phật tâm xà" để lừa dối mọi người thì những "sự thật thối nát" đó càng được phơi bày ra ánh sáng sớm chừng nào tốt chừng đó . Nếu không biết việc nào sai thì làm sao biết việc nào đúng ... để học hỏi , để làm theo ... để "hoàn thiện cuộc sống" (theo nghĩa tương đối) hiện tại . Và nếu vẫn cứ tiếp tục làm sai thì TƯƠNG LAI LÀM SAO TỐT HƠN ĐƯỢC???
Dậm chân tại chỗ là "Thụt Lùi" vì thời gian cũng như không ai bận tâm chờ chúng ta . Nói nôm na, nếu bạn và tôi (VN nói chung) có dậm chân tại chỗ thì người Tàu, Mỹ, Nga, Đức, Pháp ... cũng chẳng có ai bận tâm và "lo dùm" ... Thành ra ... theo tôi thì không có chọn lựa nào tốt hơn là "phải làm cho hiện tại tốt hơn" vì đó là bổn phận của chúng ta với bản thân, với tổ tiên, với các thế hệ tương lai ... . Và "ôn cố tri tân" là một trong những phương pháp hữu ích (và trong tầm tay của chúng ta) để "làm tốt" hiện tại . Thơ văn là một "vũ khí" của văn thi nhân ... "bút máu" hay "bút thép = sự thật" .. Sĩ khí của những người cầm bút khác nhau ở chỗ này đó.
*****
"Quá khứ đau thương xin khép lại
Ấm no, hạnh phúc, hướng tương lai..." (Phan Cửu Long) "Quá khứ không truy tìm
Tương lai không ước vọng.
Quá khứ đã đoạn tận,
Tương lai lại chưa đến,
Chỉ có pháp hiện tại
Tuệ quán chính ở đây..." (Trích : Nhất Dạ Hiền kinh) Nhưng cõi trần là của "thế nhân" (99.9%) và "chúng sinh là Phật chưa thành" ... Rất tiếc phải không Bạn?
Chúc PCL mọi chuyện vui vẻ và như ý .
Kính, ttl