Những Giọt Mưa Đời
Đau !
Lưu đày đất khách biết nơi đâu?
Xứ lạ nhìn mưa đếm giọt sầu
Hồn bướm mơ hoa tìm chốn cũ
Bóng chim lạc tổ kiếm nơi nào
Non sông tan tác trong binh lửa
Đất nước điêu tàn giữa kiếm đao
Bảo tố đường đời thân liễu yếu
Anh hùng mạt vận bó tay. Đau!
TTL
Ánh Sáng Xuyên Qua
Ánh trăng sáng quá, mỗi đêm rằm
Dưới đáy huyệt sâu, mối tình thâm
Lắng nghe tiếng sói tru đêm vắng
Mông lung nhân ảnh dưới trăng rằm
Ánh sáng bình minh xua tối tăm
Tàn mơ, tỉnh giấc vẫn âm thầm
Mặt trời sưởi ấm muôn vạn vật
Nhưng sao hồn ta vẫn lạnh căm
Ánh sáng xuyên qua chổ ta nằm
Mũi dao tình ái, hằn vết đâm
Mạch tim đông lại vì thương nhớ
Người có biết không? Sao đành tâm?
Nắng trưa sáng chói, ta vẫn nằm
Ôm mối tình si , đếm tháng năm
Hồn theo gió mây, trôi lờ lững
Sương khói mịt mờ, quá xa xăm
Phương này, ngày tháng qua lặng câm
Mười lăm, nhớ lắm ánh trăng rằm
Sáng, trưa, chiều , tối đời viễn xứ
Mỗi độ đông về, nhớ xa xăm
Nắng đông phương bắc gió lạnh căm
Trăng đông cô tịch những đêm rằm
Sương đông mịt mờ gieo thương nhớ
Tuyết đông phủ kín mối tình thâm
Người có qua đây nhớ ghé thăm
Vài giây thăm viếng chổ ta nằm
Dưới đáy mồ sâu tình chôn kín
Giữ lại cho người mặc tháng năm
TTL
Trăng Gió (I)
Bởi say trăng nên biến thành kiếp gió
Trăng mọc trời đông, trăng lặn trời tây
Gió theo trăng suốt cả đoạn đường dài
Biết không biết, trăng vô tình xoay mãi
Vi vút, êm đềm, cuồng say, giông bão
Gió xua mây che khuất ánh trăng vàng
Gió nhắc cỏ cây hoa lá bên đàng
Hãy thức dậy và đón chào trăng đến
Gió im lìm giữ mặt hồ lặng sóng
Trăng soi gương, trăng và bóng làm duyên
Gió thổi nhẹ nếu trăng bỗng muộn phiền
Làm sóng gợn, trăng vui nhìn bóng múa
Rồi có những đêm trăng buồn đi mất
Gió thẫn thờ tìm khắp nẻo non sông
Cây rừng rung vì gió nhớ hóa giông
Biển theo gió, thả sóng thần làm bão
Sâu đáy biển tìm bóng trăng không thấy
Trả biển sóng thần, gió đến núi cao
Hỏi vách đá tìm trăng ở nơi nào
Và chợt hiểu cô đơn đời vách đá
Gió tìm trăng, đá im lìm đứng đợi
Trăng vô tình, trăng cứ đến rồi đi
Trăng vàng ơi ! trêu chi trái tim si
Cuồng như gió và khờ như vách đá
TTL
Trăng Gió (II)
Giữ ánh trăng vàng ở trong tim
Trời quá nhiều mây gió im lìm
Mây mù giăng phủ trăng ảm đạm
Xua chẳng được mây gió lặng im
Vô hình, gió quyện ánh trăng côi
Chẳng muốn nổi giông u ám trời
Hoa lá cỏ cây đâu có tội
Kề bên gần gủi lắm trăng ơi !
Sầu dâng, gió cất điệu ru buồn
Trăng vàng quay mặt, giấu lệ tuôn
Gió trăng duyên định nghìn năm trước
Bên nhau chung lối xẻ vui buồn
Một mình soi bóng trăng dỗi hờn
Biết không? Gió cũng sợ cô đơn
Biển làm nhân chứng khi gió nhớ
Sóng phải dâng theo tiếng gió hờn
Hương tình trăng gửi xuyên qua mây
Ôm thơ gối mộng nhớ trăng gầy
Mong ngày tương ngộ trăng cùng gió
Lời ru êm ả giấc nồng say
Gió trăng hội ngộ tình đá vàng
Xua mây nhắn nhủ ánh trăng vàng
Tạm biệt đâu phải là phút cuối ???
Gió sẽ tìm trăng chốn nhân gian
TTL
Trăng Gió (III)
Dù vẫn biết tình gió trăng dịu vợi
Vẫn đắm chìm trong thương nhớ đầy vơi
Như nợ duyên đã định sẵn nơi trời
Từ vô định chung hướng về biển cả
Chờ trăng lên gió về từ muôn ngã
Theo vầng trăng đến cuối góc chân trời
Gom hương nồng sắc thắm ở muôn nơi
Hòa thành khúc tình ca ru giấc ngủ
Tình nồng thắm chôn lấp buồn xưa cũ
Bão giông nào chẳng có lúc phải tàn
Có trải qua mới biết cảnh trái ngang
Và hiểu chữ nợ duyên , trời sắp đặt
Chờ đợi ngày trăng vàng soi phương bắc
Xây lầu trăng ngắm dáng nguyệt yêu kiều
Nước hồ thu quyện bóng nguyệt thân yêu
Thuyền tình đưa gió trăng về bến mộng
Tay nắm tay vượt qua vùng biển động
Vai kề vai chung một giấc mơ hoa
Môi tìm môi, tim chung nhịp hài hòa
Mắt trong mắt trao nhau niềm luyến ái
Đất tình yêu, nụ tình hoa kết trái
Vườn đào nguyên lối mở đón tình nhân
Tơ ái ân buộc chặt mối duyên trần
Đường trần thế gió trăng chung giấc mộng
TTL
Gởi Nửa Mùa Trăng
Ở nơi này nửa mùa trăng thương nhớ
Nhìn tuyết rơi mơ nắng ấm trời xa
Đêm mùa đông nhìn vầng trăng mờ tỏ
Tròn mùa trăng ấp ủ mộng bướm hoa
Nửa mùa trăng người giữ nơi xứ lạ
Thiếu nửa mùa nên vẫn lạnh hồn côi
Lò sưởi ấm không đủ tan băng giá
Buốt lòng ta mạch sầu vỡ, buồn rơi
Sóng vỗ bờ trở về khơi không đợi
Nửa mùa trăng sẽ lỡ chuyến muộn màng
Vòng tay ngắn ôm tình xa cố vói
Níu giấc mơ tóc dài, ngắn kết đan
Nửa mùa trăng ta gửi em hãy nhận
Với nửa mùa em giấu: trọn mùa trăng
Phần của ta mất, còn lòng chẳng bận
Và chân tình .... không hối hận ăn năn ...
TTL
Tình Tính Toán (I)
Nơi anh đến là không gian vô tận
Từ một điểm thôi vẽ được rất nhiều
Những đường thẳng song song chẳng cùng chiều
Nhiều mặt phẳng gặp nhau nơi vô định (1)
Nơi quĩ tích là những đường đã định
Như hệ thái dương tâm điểm mặt trời
Trái đất, mặt trăng ... xoay quanh rã rời
Vẫn phải giữ đường xoay trong quỹ đạo
Đường anh đi bất biến do đào tạo
Rất thẳng ngay nên không có đạo hàm
Vì đường thẳng nên dễ tính nguyên hàm
Còn ẩn số thì không cần phải kiếm
Tình yêu của anh giống như hằng số
Chẳng mập mờ như căn số phải tìm
Nghiệm thực tình vui, nghiệm ảo nát tim
Là hằng số tình anh không biến đổi
Bởi em thích tình yêu trong dời đổi
Phép vi phân em chẻ nhỏ tình yêu
Dùng vị tự em đổi tình ngược chiều
Hằng số triệt tiêu, tình yêu vô nghiệm
Em yêu ơi ! tình đâu cần phải kiếm
Ngay trong em đã có một trái tim
Tình trong tim, sao cứ mãi kiếm tìm
Bằng toán học, sao tìm ra đáp số ???
TTL
(1) Theo định đề của hình học không gian
Tình Tính Toán (II)
Em tôi ơi ! Lại vòng tròn lượng giác
Lạ gì đâu ? Bán kính đã biết rồi
Theo đinh nghĩa thì bằng một (= 1), dễ thôi !
Sin, Cos, Tan, ... cũng chỉ là phép tính
Vòng lượng giác đã làm em lính quính
Đem đồng qui, tiếp tuyến trộn chung nhau
Đường thẳng, vòng tròn tiếp cận chổ nào
Cũng thẳng góc với đường bán kính
Và mỗi điểm, chỉ một đường tiếp tuyến
Thì ở đâu tiếp tuyến sẽ đồng qui?
Có quẩn quanh cũng chẳng tìm được gì
Vòng lượng giác làm em thêm lạc lối
Càng tính toán, em sẽ càng bối rối
Vì tình yêu có ai định nghĩa đâu
Đem toán đo tình , nghe thật thảm sầu
Nói gì đây ? Thôi chúc em may mắn !
Tìm ẩn số trên những tờ giấy trắng
Đo ngắn dài những mặt phẳng tình yêu
Và dùng toán để hiểu được những điều
Mà chỉ trái tim mới nhìn thấy được
Hãy thả vào không gian niềm mơ ước
Người và người cùng xây đắp niềm tin
Vũ trụ, thế gian đầy ắp nhân tình
Cho và nhận, tình yêu không tính toán .
TTL
Lời Cuối
Đêm tàn trăng đã ẩn mình
Gió quay về cõi vô minh gom sầu
Niềm riêng giấu kín chôn sâu
Yên lành gửi lại, nguyện cầu bình an
Đường trần mấy ngã quan san
Vỡ tan một giấc mộng vàng giữa mơ
Nhận chìm luôn cả hồn thơ
Theo cơn sóng bạc dật dờ trùng khơi
Gói yêu thương gửi lại đời
Gói tình chung gửi tặng người tình chung
Quan hà sương khói mịt mùng
Ừ thôi! Thề hẹn mông lung ích gì
Buông tay thả cuộc tình đi
Vô thường mọi việc còn chi để buồn
Mưa đem nước ngược về nguồn
Gió im, trăng lặn, mưa tuôn giọt đời
Chân tình đã gửi cho người
Từ đây vách đá bên đời lặng im.
TTL
Hư Ảo
Gió đưa mây về cuối trời
Chìm sâu vực nhớ, một đời phong sương
Tình yêu mỏng như khói sương
Hững hờ, cơn gió vô thường cuốn đi
Trời cao mỏi cánh thiên di
Chờ mong trông đợi, ích gì? Tình xa
Đường đời lắm nỗi phong ba
Em thì đài các, còn ta phong trần
Xóa cho nhau, những nợ nần
Mịt mờ nhân ảnh, duyên phần cách xa
Vườn thơ, xác bướm, hồn hoa
Tình sâu, nghĩa nặng chỉ là giấc mơ
Quan san sót chút hồn thơ
Vo tròn gói lại, giấc mơ mặn nồng
Ngoài đời mưa, gió, bão, giông
Tương phùng ảo vọng, đau lòng nhau chi !
TTL
Cát Bụi
Biệt ly vốn dĩ chuyện trần gian
Bèo, nước, gió, mây họp để tan
Ngó sáo sang sông không trách hận
Nhìn thuyền tách bến chẳng hờn than
Mái tranh, vách lá, phần ghi khó
Nhà gạch, tường vôi, số định sang
Nhắm mắt, xuôi tay, thân cát bụi
Cũng về với đất nắm xương tàn
TTL
Tựu Trường
Bướm trắng đầy sân buổi khai trường
Hoa cười hé nụ đón mù sương
Mắt biếc hồ thu không sóng gợn
Môi hồng chưa vướng bụi phấn hương
Quanh quẩn đâu đây chút dư hương
Của những ngày xưa buổi khai trường
Áo trắng, trắng tinh không chút bợn
Hoà với nắng thu sáng sân trường
Gió thu nhè nhẹ thoáng mùi hương
Tóc ai hay hương lá sân trường
Chợt thấy lòng mình sao rộn rã
Ngắn, dài tim đập nhịp yêu thương
Nửa đời phiêu bạt kiếp ly hương
Mỗi độ vào thu buổi khai trường
Áo trắng vẫn làm hồn đi lạc
Về lại chốn xưa, góc sân trường
TTL
Tóc Dài
Tóc dài ai xỏa bờ vai
Gió đưa sợi tóc, áo dài vẽ duyên
Ai cười má lúm đồng tiền
Để ai chết đứng bên triền núi mơ
Ai nghiêng chiếc nón bài thơ
Để ai ngơ ngẩn làm thơ yêu người
Trang đài ai bước vào đời
Thả tơ, buông tóc nhốt đời ngu ngơ
Một thời hết mộng lại mơ
Thôi chờ hết đợi thẫn thờ ngày đêm
Đếm thầm từng giọt mưa đêm
Ước mong ai cũng bên thềm nhìn mưa
Buổi sáng lại chờ buổi trưa
Âm thầm chờ đón nắng trưa, mưa chiều
Hỏi thầm. Có phải tình yêu?
Dường như chỉ có một chiều tình si!
Theo ai, chân nhớ lối đi
Xe đạp cũng biết hướng đi ngõ về
Tuổi vàng theo những cơn mê
Đắm chìm trong mái tóc thề xỏa vai
Quan san giây phút ưu hoài
Tóc dài ai nhớ? Trang đài ai quên?
TTL
Tình Yêu ...
"Cho thì rất nhiều
Nhận chẳng bao nhiêu"
Thế nhân đau khổ vì yêu
Biết cho hay nhận bao nhiêu thì vừa?
Lúc nắng, khi mưa
Khi thiếu, lúc thừa
Ngại ngần mưa sáng, nắng trưa
Thu,đông, xuân, hạ, những mùa nhân gian
Nghèo khó, giàu sang
Tình - bạc, tiền - vàng
Trần gian lắm nẻo nhiều đàng
Trèo non vượt suối buồn nàng khổ ta
Tình dẫu thiết tha
Đời lắm phong ba
Ngăn sông cách núi tình xa
Khuê phòng dõi bóng quan hà: nhớ, mong.
***
Ngân tiếng tơ lòng
Từ miền ngóng trông
Trăng vàng soi bóng cuối dòng
Đầu sông dế hát não lòng đêm thu …
TTL
Mộng Vỡ
Vào mộng tràn thương nhớ
Tỉnh giấc ngập ngẩn ngơ
Tựa như sóng vỗ bờ
Về khơi còn bọt nước
Chữ dệt xây mộng ước
Ngại ngần ý đổi thay
Thơ bỗng khác hình hài
Tình chợt bay theo gió
Hồn thẫn thờ đứng ngó
Mạch buồn vỡ nhói đau
Vực nhớ đến đỉnh sầu
Chìm sâu hay ngược dốc
Tình trường cơn bão lốc
Bể ái ngọn sóng trào
Đuổi bắt giấc chiêm bao
Khói sương mờ hư ảo
Sáng nay thay chiếc áo
Gói thơ chôn cội đào
Giã từ tình lao đao
Vẫy tay chào nắng Hạ
TTL
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: