THƠ NGÃ DU TỬ
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 36 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 534 bài trong đề mục
NGUYÊN HẢI 06.02.2012 17:16:14 (permalink)
0
KẾT

Theo sông ra biển tìm ngưồn
quay về bắt một cánh chuồn trên tay
hóa ra dâu bề đời nầy
đỗ dồn tâm huyết sẽ đầy ắp hương

Ngã du Tử
NGUYÊN HẢI 06.02.2012 17:19:56 (permalink)
0
TÂM CA

Nhặt ngọn cỏ giắt đầy trong túi áo
Có đất trời có cả thảy trăng sao
Lời kinh rụng giữa hai bờ hư thực
Nguồn tâm ca hương ngát ý bay vào

Ngã Du Tử
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2012 17:43:52 bởi NGUYÊN HẢI >
THƠ NGÃ DU TỬ 24.02.2012 00:37:41 (permalink)
0
LỜI XƯNG TỤNG NẮM BÀN TAY

Một sớm mai khu vườn văn thức dây
Khoác tay nhau đỉnh đạc đón mặt trời
Trước cường bạo cánh tay nào đối kháng
Có hùng thiêng sông núi vọng vào người

Nắm tay em mọc lên từ lẽ thật
là tự do ngạo nghễ dậy rừng thiêng
Lời xưng tụng từ bàn tay lên tiếng
Lòng rực hồng nụ cười trong nắng xanh

Ngày tinh khôi rộn rã tấm chân thành
Khắp con lộ mùa vui vừa xưng tụng
Mắt tinh anh hòa dòng người thân ái
Ánh nhìn thôi, có cả vạn lời chung

Mai ý thức thắm bừng lên sức sống
Nắm tay em, nhớ ngày ấy giương cao
Có thể nào chối từ lòng yêu nước!?
Tim toàn dân sao bi thiết nghẹn ngào

Bọn phương Bắc mộng bá quyền xâm lấn
Người lương dân đâu biết chuyện dã tâm
Còng lưng với áo cơm đong ngày tháng
Mong thanh bình cho đất Việt nghìn năm

Từ cánh tay chống bá quyền phương Bắc
Triệu trái tim thôi thúc đất nước nầy
Màu biểu ngữ nở hoa thay cường bạo
Dân tộc nầy thắt chặt những bàn tay

Ngã du tử


R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2012 17:08:35 bởi Ct.Ly >
THƠ NGÃ DU TỬ 24.02.2012 00:46:12 (permalink)
0
QUA DÒNG SÔNG ĐEN

Đã yên sấm chớp lâu rồi
còn nghe gió nổi lòng người bão giông
tưởng bình thường một khúc sông
nào hay con nước long đong tháng ngày
chiếc cầu nối nhịp bấy nay
hình như có tiếng thở dài châu thân
mở lòng hứng nắng tay thuôn
nghĩ thương nhịp bước tròn vuông quê mùa
mây hồng treo giữa trời trưa
hồn như chừng cũng gió mưa trong lòng
tội tình chi chuyện dòng sông?
vô tình rác rưởi hết ròng lại lên
cảm thương thân phận dòng đen
lời thơ tôi viết dưới trăng Sài Gòn.
NGÃ DU TỬ


THƠ NGÃ DU TỬ 08.03.2012 17:04:13 (permalink)
0
TƯỞNG

Mỏi chân tìm chân lý
Đường xa cát bụi mờ
Nước non giờ bưng mặt
Thở than vọng ơ hờ

Rừng xanh khuya khoắc gọi
Mãnh thú biệt phương nào
Cỏ cây buồn theo gió
Giật mình ngóng chiêm bao

Sông lừ đừ ngái ngủ
Thuyền xưa chờ bến về
Nước lặng lờ ra biển
Mang theo cả hôn mê


Ao khóc mình cô độc
Đâu bạn cùng nỉ non
Giận mình im chân đứng
Giữa vô cùng càn khôn

Hồ mặc tình tư lự
Im sóng, nước lặng thinh
Đâu đó về cơn gió
Khua động sự yên bình

Gió tưởng mình dữ dội
Ngang nhiên dạo sông hồ
Vang vang lời công tội
Lìa cành những lá khô

Đừng tưởng mình ghê gớm
Vị trí nào cũng thơm
Ghế cao ngồi nghễnh cổ
Thà như cọng rác rơm

Nếu duyên chưa trọn vẹn
Nghìn khuya ngồi chong đèn
Tâm sự cùng đêm vắng
Ngoài đời rộn bon chen

Ai có là tâm huyết
Cùng ta bàn luận thơ


Nước non giờ bưng mặt
Thở than vọng bến bờ
Ta cũng đành úp mặt
Rút máu tim đề thơ
Ngã du tử
THƠ NGÃ DU TỬ 08.03.2012 17:07:06 (permalink)
0
VỚI DÒNG SÔNG CẠN

Rồi cuối xuống hôn dòng sông đã cạn
Những rong rêu, thầm lặng bám lên thành
Phù sa thắm dâng đời giờ khánh tận
Còn lại sông. Tôi xin chút dỗ dành
NGÃ DU TỬ
THƠ NGÃ DU TỬ 13.03.2012 19:00:54 (permalink)
0
TRƯỚC MẶT

Phía trước mặt trùng trùng rừng cam bạc
sẽ đến đấy, sẽ hả hê giải khát
đoàn quân đã bắt đầu bạt nhượt
cũng hồi sinh nghe da thịt căng tràn

phút hoan ca là cả ngàn vàng
đâu dễ kiếm đời trăm năm một thuở
biển mênh mông lớp lớp trùng sóng dữ
tận chân trời xa thẳm cả tự do

trời đất mịt mùng mây đen đây đó
vạn thuở tìm châu được mấy người
vác nổi sầu đi khắp nẽo máu tươm tươi
tiếng khóc giữa đời vọng lên cao dội lại
thành thanh âm rờn rợn suốt đêm dài

nhắp men tình đạm bạc buổi đông mai
nghe hơi ấm dự phần vào da thịt
bao lâu rồi thiên hạ bỏ quên tiết khí
nghe nghìn phương ngồi khóc rả bên trời!

trí tuệ chân chính nhể nhại mồ hôi
đành đơn độc bụi thời gian phủ kín
tâm huyết xót xa hồn ta câm nín
uống cạn sầu ôm hận đến thiên thu

nguồn về đâu mãi miết chảy xa mù
nghe đau nhói dòng sông buồn dân tộc
ở đâu đó người ta chia nhau bỗng lộc
thời áo cơm, giun dế gọi mơ hồ
ngã du tử



THƠ NGÃ DU TỬ 17.03.2012 15:37:54 (permalink)
0
NỔI ĐAU
vai bầm nát ruột chiều sâu
buồn len theo tóc thấm đầu người thơ
bao nhiêu năm mỏi mong chờ
vàng xưa chua xót bây giờ gió đông
thương thân thiếu phụ cô phòng
ngồi đan nuối tiếc rối dòng thời gian
xương gầy, thân xác khô khan
nẻo về xa lắc bẽ bàng tình xưa
thuyền trôi hoang nắng cùng mưa
áo màu bạc thếch mấy mùa thiên di
mịt mùng kẻ ở, người đi
bao nhiêu năm hỏi còn gì? _ niềm đau
ngồi hong nổi nhớ trên đầu
hát ru thiên hạ nửa màu tóc tiêu
về thôi, gom hết nắng chiều
trải tình lên giấy khóc Kiều mười lăm...
NGÃ DU TỬ
THƠ NGÃ DU TỬ 01.04.2012 09:43:39 (permalink)
0
RỒI CŨNG PHẤN SON

Giang đầu mấy cuộc tương tranh
Mùa đi rồi cũng dỗ dành phấn son
Lặng im như núi cùng non
Gọi Em trong cuộc sông mòn bể dâu
Lỡ thì nhịp bước qua cầu
Chừng như vó ngựa tím màu quan san
Dòng xưa lớp lớp hàng hàng
Thế thời chìm nổi bàng hoàng trên tay
Xa người màu biếc còn say
Dáng Em xưa, phía chân mây mịt mùng
Đêm nào lửa tắt nhà chung
Trầm tư bên bếp than hồng … đợi nhau
Mai sau ai bắt nhịp cầu
Hãy vì nhau, tìm đến nhau nhé người
Và em nở trọn nụ cười
Bao dung lòng gọi cho đời thăng hoa
Ngã du Tử
THƠ NGÃ DU TỬ 01.04.2012 09:56:14 (permalink)
0

CHỜ NHỮNG HỒI SINH

Nào những hân hoan chờ phía trước
Ngại gì em chút chua xót giao mùa
Thềm đã mọc những mầm xanh, nụ nõn
Cây vươn cao, cành sẽ lớn theo mưa

Đèn thắp sáng, sợ gì vùng bóng tối
Tiếng em cười thấm dãi đất hồi sinh
Tay mười ngón ôm choàng lên hạnh phúc
Quê hương ơi! long lanh mắt đẫm tình


Tay gầy guộc lật thời xưa sờ soạng
Hạt cơm ngon rõ khó trước nổi đời
Ngày mắt mẹ đẫm buồn đầy tủi nhục
Điệu ru hờn dân tộc đến tàn hơi

Thời thức dậy thơm mùi hương vạn phúc
Áo nhân văn là lượt lại với người
Và … những hân hoan vừa mới khoác
Ca dao vang mùa dân chủ đón mời./.
Ngã Du Tử
THƠ NGÃ DU TỬ 19.04.2012 11:55:45 (permalink)
0
TRƯA HOANG

Thản nhiên nhiên đứng giũa đất trời
Chừng nghe như gió gọi mời lãng du
Trời thiên thu, đất thiên thu
Trưa hoang vứt hết âm u sự đời

THÂN

Ta từ đâu, ta về đâu?
Triết Đông Tây nói quãng đầu thiếu đuôi
Cõi về nhắm mắt, tay xuôi
Vô cùng lý lẽ ôi thôi !... mịt mùng
NGÃ DU TỬ
THƠ NGÃ DU TỬ 19.04.2012 12:01:41 (permalink)
0
TƯỞNG

Mỏi chân tìm chân lý
Đường xa cát bụi mờ
Nước non giờ bưng mặt
Thở than vọng ơ hờ

Rừng xanh khuya khoắc gọi
Mãnh thú biệt phương nào
Cỏ cây buồn theo gió
Giật mình ngóng chiêm bao

Sông lừ đừ ngái ngủ
Thuyền xưa chờ bến về
Nước lặng lờ ra biển
Mang theo cả hôn mê


Ao khóc mình cô độc
Đâu bạn cùng nỉ non
Giận mình im chân đứng
Giữa vô cùng càn khôn

Hồ mặc tình tư lự
Im sóng, nước lặng thinh
Đâu đó về cơn gió
Khua động sự yên bình

Gió tưởng mình dữ dội
Ngang nhiên dạo sông hồ
Vang vang lời công tội
Lìa cành những lá khô

Đừng tưởng mình ghê gớm
Vị trí nào cũng thơm
Ghế cao ngồi nghễnh cổ
Thà như cọng rác rơm

Nếu duyên chưa trọn vẹn
Nghìn khuya ngồi chong đèn
Tâm sự cùng đêm vắng
Ngoài đời rộn bon chen

Ai có là tâm huyết
Cùng ta bàn luận thơ


Nước non giờ bưng mặt
Thở than vọng bến bờ
Ta cũng đành úp mặt
Rút máu tim đề thơ
NGÃ DU TỬ








THƠ NGÃ DU TỬ 04.05.2012 00:44:09 (permalink)
0
BỞI CÁI CHẾT TỪ HẢI

Hàng vạn hùng binh giữa chiến trưòng
vững vàng tiết tháo trước đao thuơng
hiên ngang trăm trận Từ Công dũng
len lén hậu đưòng Hồ Hiến gian
từ ấy...quan quân đành chiến bại
bỗng dưng dân dã luỵ qui hàng
kiều ơi, lầm lỡ nghìn sau hận
nở để Việt Đông tiếng đoạn trưòng
NGÃ DU TỬ
THƠ NGÃ DU TỬ 07.05.2012 23:19:37 (permalink)
0
TIỂN LÂM ANH VỀ CÁT TIÊN

người gửi tâm can vào khí thơ
còn tôi e ấp nẻo mong chờ
phố phường nhuộm trắng hoàng hôn lạnh
mây bạt trời xa khói toả mờ

ngươì đã đi về bên núi xa
mắt xanh hun hút dõi quan hà
tơi nghe phố thị rên thành lệ
chờ rạng bình minh rộn tiếng ca

người xoè cánh rộng vọng cố hương
làm sao nói hết chữ can trường
nông sâu có kẻ chùn chân bươ'c
tôi nhớ vuờn đào Lưu Quan Trương

người đã một thời nương quán gió
oằn vai gánh cả bạn giang hồ
tôi còn thổn thức năm canh vắng
giấc mộng hoan ca nửa cơ đồ

tôi người cùng cội sông Trà
nặng tình chung một sơn hà đảo điên
ngược xuôi trên nhánh ưu phiền
nổi buồn âm ỉ vô biên trong hồn
NGÃ DU TỬ


THƠ NGÃ DU TỬ 09.06.2012 20:49:48 (permalink)
0
VÀNG GIEO TÂM THỨC
Treo khô trên nhánh sông già
buồn thiên thu nổi xót xa phận người

...đôi khi xé một tiếng cười
trào lộng chơi (khóc cuộc đời trầm luân)
về đâu cuối nẻo xa xăm
vần thơ thắm thiết trăm năm tặng đời

đầu xuân nâng chén gọi mời
nhiều năm nữa như một thời... rất xưa
trùng trùng trắng mắt giăng đưa
lẫn trong nhân thế nắng mưa thói thường

nữa mai phía cuối con đường
chong mắt đợi loé ánh dương rực màu
tìm trong dâu bể mai sau
yêu thương ơi, hãy tin nhau chữ tình

nổi buồn nào cũng lặng thinh
cứ bao dung như có mình ở trong
miên man lòng nhuộm sắc hồng
vàng gieo tâm thức thân đồng vọng bay

cuối đường bắt nhịp vỗ tay
hát lên từ lúc chân ngày hé duyên
NGÃ DU TỬ
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 36 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 534 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9