THƠ NGÃ DU TỬ
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 36 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 538 bài trong đề mục
THƠ NGÃ DU TỬ 10.11.2012 18:13:36 (permalink)
0
NGÀY LÊN ÁNH SÁNG VẪN HỒNG

Tiếng chim còn đậu trên cành lá
gõ vào nhân gian điệu nhạc bình minh
tôi con gió lang thang cùng hoa nắng
gửi vào Em mãi miết cuộc hành trình

có phải Em là nhật nguyệt?
tôi thành hôn trong suốt cuộc giang hà
đường mây rộng tôi mơ vào phép lạ
sáng trên trời rừng rựng những vòm hoa

ban trưa, nốt nhạc ngày rãi đầy hương tóc
ngày xanh thêm ơi làn gió dịu thường
âm thanh đó cứ bồng bềnh lên tiếng
sóng tôi vỗ bờ hạnh phúc yêu thương

vào đêm cánh cửa đời khép lại
vẫn ầm vang thuở trăng nước ngập lòng
và ánh sáng vẫn hồng về phương ấy
lối giang hồ quang hợp ngập giòng trong
NGÃ DU TỬ
THƠ NGÃ DU TỬ 19.11.2012 18:38:00 (permalink)
0
MÙA TỰ DO BAY
Tặng người muôn dặm

Dong ruổi một đời lạnh chốn nao,
nhà xưa còn nhớ buổi quay về
liềm trăng đã cứa vào thiên cổ
vàng võ từ bi (đẫm lệ thề)?

này anh, mai mốt ngày thay lá
cũng nhớ xanh như thuở ngang tàng
thiêng liêng nào giục đường chim cũ
từng tốp thiên di động cuối ngàn

thời đã sang mùa xanh tóc bay
trời Nam trở dạ giục giang hồ
này em, nếu vàng như như lá úa
nhìn mắt sông quê chọn lối về

và cứ thảo thơm như thuở cũ
non nhà sẽ xanh mộng nhân gian
qua từng ô cửa lòng dân tộc
mùa tự do bay khắp phố làng
NGÃ DU TỬ
(Trích MẮT THÁNG GIÊNG, NXBTN 2011)



<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2012 19:26:38 bởi diên vỹ >
THƠ NGÃ DU TỬ 04.12.2012 22:34:47 (permalink)
0
THEO EM

Theo Em vì chút đam mê
nếu không có lẽ tôi về từ lâu
tình Em con dốc ngược sầu
thỏng tay tôi cũng cơ cầu theo Em

Phất phơ một dãi lụa mềm
bay bay trong nắng cho thèm tim ai
cho nhau đuôi mắt thật dài
con đường mòn gót sẽ mai mốt còn

Tôi về nhặt mảnh tình son
bện thành thơ để trong hồn cho em
khuya đêm thao thức bên đèn
làm thơ tôi viết tên em trang đầu

(trích MẮT THÁNG GIÊNG, NXB Thanh niên 2011)
THƠ NGÃ DU TỬ 25.12.2012 11:39:09 (permalink)
0
TRẦM TÍCH XUÂN

Ba mươi năm trăng mọc một phương
những ngôi sao thần dân không đổi ngôi
mặt trời chẳng bình yên soi rọi
lòng người man man như tơ trời
đường nhân thế trăm ngàn bất ổn
vết bầm hằn lên mỗi lương tri

chỉ có Em
mùa đông đến lại đong đầy nổi nhớ
khi xuân giục giã tận phương ngoài
Ai ngữa mặt nở cái cười nửa nụ
ẢI quan đầy những xa hoa

Tôi đứng lại mắt nhìn xa tám hướng
hướng nào cũng mờ bến sông xưa
nghe lỡ lói bao nổi buồn trầm tích
mắt môi xưa hong lại tháng năm vừa...

Khoác vội mùa xuân qua lớp áo
du hành từng nẻo quê hương
biết nổi niềm qua từng ô cửa
nghe mùa xuận chảy theo các con đường

Tuổi trẻ đánh đu mùa xuân qua lớp áo
vàng xanh sặc sở khắp quê
có bà mẹ áo nâu, cánh bạc
ngóng con xa, mùa xuân vẫn chưa về

khi mùa đông cáo chung
ngày xuân thức dậy xanh cành
NGÃ DU TỬ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2012 11:41:34 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
THƠ NGÃ DU TỬ 25.12.2012 12:17:26 (permalink)
0
VỚI GIÒNG SÔNG CẠN

Rồi cúi xuống hôn giòng sông đã cạn
những rong rêu thầm lặng bám lên thành
phù sa thắm dâng đời giờ khánh tận
còn lại sông, tôi xin chút dỗ dành
NGÃ DU TỬ
THƠ NGÃ DU TỬ 11.01.2013 13:40:28 (permalink)
0
DON QUÊ*
 
Ngã bóng xế cơn gió chiều quạnh vắng
Đôi vai gầy một quang gánh don
Tiếng rao vang vọng vào con phố
Nhịp bàn chân theo bước thật giòn
 
ồ, lâu lắm tô don quê trước mặt
khói hương bay thơm ngát cả tâm hồn
thời trai trẻ  thêm lần tái hiện
dáng quê nhà đỏ như dấu son
 
người xa xứ luôn nhớ về quê quán
những thân quen từ độ biết yêu người
ngày trở lại nhìn tô don nóng hổi
hởi con don độ lượng hiến dâng đời
 
màu don đỏ, như triện son ấn chứng
vị sông Trà ngọt lịm của tình quê
hớp miếng don như hớp trăng cổ độ
có tình tôi xa nhớ buổi quay về
 
ơi, hương vị quê nhà, thưa: - rất tuyệt
hiểu giùm tôi nổi thương nhớ vô cùng
đôi quang gánh và tấm thân gầy guộc

giữ hồn quê trong cách sống âm thầm
                            Ngã du Tử
                         Sài Gòn, Việt Nam
        *một loài như ốc đòn xóc nhưng ruột đỏ cam,
     thịt thơm và rất ngọt, đặc sản của Quảng Ngãi
 
                    
 
 
 
THƠ NGÃ DU TỬ 31.01.2013 15:38:50 (permalink)
0
QUÊ NGOẠI SÀI GÒN
          (Kính tặng Sài Gòn 300 năm)
 
Mặc ai nhớ về Hà Nội
Thủ đô Thần tháp một thời
Ba Đình nắng lên xanh lá
Đổi thay nhịp sống bên đời
 
Tôi yêu Sài Gòn tha thiết
Bắt đầu nhập cuộc xa quê
Sài Gòn dang tay che chở
Tiếng cười vướng bước chân đi
 
Phố phường ngập màu sắc lụa
Dòng xe đầy ắp các đường
Nắng vươn lên ngàn cao ốc
Rọi cùng ngõ ngách yêu thương
 
Hiền hòa quanh năm mưa nắng
Triều dâng sóng nước gọi tình
Phù sa cho đời thầm lặng
Mỗi ngày một vững niềm tin
 
 
 
 
Dòng người từ nam trung bắc
Tụ về người vẫn bao dung
Bình an lên từng khuôn mặt
Mai sau nhịp sống trùng trùng
 
Yêu người từ xa cố quận
Cũng vầng trăng rọi trên đầu
Mây quê cũng về hò hẹn
Tình yêu nào chẳng nhiệm mầu
 
Trên cầu Sài Gòn tôi đứng
Dòng người lũ lượt vào ra
Dạt dào tình tôi lãng mạn
Yêu thương mình rất thực thà
 
Tôi yêu Sài Gòn tha thiết
Dù tôi dân Quảng nhập cư
Bao dung Sài Gòn như Mẹ
Nên tôi cũng lớn bằng người,/.
                      Ngã du tử
 
THƠ NGÃ DU TỬ 04.03.2013 11:12:30 (permalink)
0
CHO EM


Sắc nào hồng thắm nhân gian

Áo hoa thi tứ văn đàn xôn xao

Bài thơ đậm chất ngọt ngào

Viết cho Em mảng trăng sao còn hờn





VÙNG TỐI VÀ ÁNH SÁNG

Còn những mùa xuân chờ phía trước

Ai hay hạt tách vỏ đâm chồi

Có lắm đường đi vừa rất mới

Chờ người tụ nghĩa khắp muôn nơi



Tiếng đêm gọi cho mặt trời thức giấc

Triệu thanh yên vươn vai dậy với ngày

Đường mơ rộng vùng tương lai thơm thảo

Trái tim non, thắm dòng máu dâng đầy



Sông trước mặt, nào! Quá quan thuyền ngược

Cánh tay chèo chưa mỏi, mạn xôn xao

Có thể vượt sang sông đầy giông gió

Mỗi niềm tin làm dạt sóng ba đào



Đời thực tại nổi bất an cùng khắp

Có màu xanh dân chủ mới dẫn đường

Lòng ngọn nến được mọi người chung thắp

Ánh sáng vàng soi rọi khắp mười phương

Ngã Du Tử

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2013 13:40:11 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
THƠ NGÃ DU TỬ 13.03.2013 14:18:09 (permalink)
0
 
VÀNG GIEO TÂM THC

                Treo khô trên nhánh sông già
                buồn thiên thu nổi xót xa phận người
 
…đôi khi xé một tiếng cười
trào lộng chơi (khóc cuộc đời trầm luân)
về đâu cuối nẻo xa xăm
vần thơ thắm thiết trăm năm tặng đời
đầu xuân nâng chén gọi mời
nhiều năm nữa như một thời… rất xưa
trùng trùng trắng mắt giăng đưa
lẫn trong nhân thế nắng mưa thói thường
nữa mai phía cuối con đường
chong mắt đợi loé ánh dương rực màu
tìm trong dâu bể mai sau
yêu thương ơi, hãy tin nhau chữ tình
nổi buồn nào cũng lặng thinh
cứ bao dung như có mình ở trong
miên man lòng nhuộm sắc hồng
vàng gieo tâm thức thân đồng vọng bay
cuối đường bắt nhịp vỗ tay
hát lên từ lúc chân ngày hé duyên
NGàDU TỬ
 
THƠ NGÃ DU TỬ 17.03.2013 20:46:23 (permalink)
0
HỒN NHIÊN TA GỌI MÂY VỀ
 
ngôn ngữ ngọt bùi múa rối
nghĩa nhân nhuộm trắng cả rừng
ta rẽ ngang đời một lối
yêu người rất mực bao dung

được thua làm sao nói hết
thôi về xếp lại niềm tin
lớp lớp vào hồn ủ kín
nữa mai hong lại mặt trời

trăng khuya nhạt màu thiên cổ
hồn nhiên ta gọi mây về
tội lắm bàn chân thổ mộ
lạc đường đi giữa trời mê

lương tri muôn đời bất tận
cớ sao yên lặng ngậm vành
ơi người chân thành lên tiếng
muôn phương hương nắng xây thành

giữa những trái tim dị dạng
nỗi đau lặng dấu bên lòng
mai sau rực màu chính ngữ
chân trời xóa sạch đường cong
                                 Ngã du Tử
THƠ NGÃ DU TỬ 10.04.2013 16:00:37 (permalink)
0
HẠT MẦM Ý THỨC
 
Chiều chầm chậm
Len vào hồn
Thơ nảy mầm
Trổ hoa thơm
 
Đời mơn mởn
Sẽ lên xanh
Thân lá cành
Lên tươi tốt
 
Hạt ý thức
của tôi ơi
như mặt trời
dâng nguồn sang
 
trong xán lạn
của vinh quang
có dáng ai
theo vạn dặm
 
đưa mắt ngắm
cuộc đời nầy
lòng thẳng ngay
như kiếm báu
 
lòng đau đáu
nổi chung riêng
có hồn thiêng
sông núi vọng
 
xưa Lã Vọng
ngồi thả câu
dù bao lâu
lòng vẫn thế
 
cuộc dâu bể
biến khôn lường
gọi mười phương
về hỏi lại
 
ta thắp lửa
trong tâm hồn
chạm môi hôn
lòng dân tộc
 
ngày sáng rực
gieo mai sau
gọi mời nhau
tình sông núi./.
    ngã du tử
THƠ NGÃ DU TỬ 16.04.2013 18:54:45 (permalink)
0
Dạ ca
 
ngựa mỏi vó nằm quanh chuồng gợi nhớ
chốn bụi hồng hun hút tận non xa
và tráng sĩ còn mài gươm đêm lạnh
lời nguyền xưa về hát suốt trăng tà
                         NGÃ DU TỬ
         (trích Dòng sông quê, nxb văn nghệ 2004)
THƠ NGÃ DU TỬ 04.06.2013 19:38:11 (permalink)
0
Đời có thật như mặt trời mọc lặn
 
Ngày đã đi qua là xa mãi
Ném hoàng hôn vùi lấp vào đêm
Ngươi không thật - ắt là gian dối
Với tấm lòng thành, tôi tin em
 
Cái thuở đêm đen từng nói ngày
Xa rồi đã cách một đường bay
Mùa xanh có được từ nước mắt
Cùng với mồ hôi gội luống cày
 
Giả thật lộng theo nhiều chương mới
Chưa thể tin nên đời cứ ngại ngần
Mùi danh lợi, chữ “tình” thường lợi lạc
Tình con tim thương mến mãi trong ngần
 
Em áo lụa phấn son màu quyền quý
Tôi thực thà trong sắc diện vô tư
Lỡ biết quý cả tấm lòng chơn chất
Nên mùa vui đầy thân mến hiền từ
 
Có thể dối với chính mình anh ạ
Nhưng làm sao dối được nhân gian
Thiên hạ dưới trời khôn ngoan lắm
Không chính danh run rẫy suốt canh tàn
 
Đời có thật như mặt trời mọc lặn
Lời yêu thương đậu trong trái tim người
Tôi vẫn tin ngày lên đầy ánh sáng
Bóng đêm dài đồng lõa với ma trơi
                                Ngã du tử
 
THƠ NGÃ DU TỬ 18.06.2013 21:51:02 (permalink)
0
[font=""times new roman""] CỎ ƠI XANH NHÉ
                       Cho cháu ngoại bé Cỏ
 
                       Đứa cháu ngoại cứ chơi đùa phá phách
                       Vậy mà vui dù có lúc la rầy
                       Thời làm cha không đủ giờ quan sát
                       Lúc lên ông mới hiểu sự thơ ngây
                                                            NDT
 

ừ là Cỏ nên đời xanh tít tắp
thảo nguyên ơi, ngút mắt tận chân trời
đêm lồng lộng đùa vui cùng gió hát
ngày mông mênh bát ngát giữa ngàn khơi
 
mẹ đặt tên con là Cỏ
nên nơi đâu cũng thân mến gọi mời
bé Cỏ đến mọi người đều hớn hở
cỏ xanh ơi mát dịu khắp nơi nơi
 
ngoại thường gọi Cỏ ơi, cưng quá
tiếng giòn tan cười suốt lúc làm trò
cả cái nựng cũng ngọt ngào thân ái
có tiếng cháu vui tràn ngập ngôi nhà
 
ai cũng gọi tên con là Cỏ
vang tiếng cười đọng thành khối yêu thương
mai mốt kia con vào học nhà trường
nay cháu học “trường bà” ngoan, chóng lớn
 
mẹ cha ơi, con mãi là bé Cỏ
để bốn mùa xanh mượt cho nhân gian
ngoại viết cho con khi trời thắm nắng vàng
và thành phố ngoài kia đầy nhộn nhịp
                                            ông bà ngoại 5/2013

                                           Ngọc Dũ &Bích Liên

THƠ NGÃ DU TỬ 18.06.2013 21:54:51 (permalink)
0
NGÀY DÀI TRÊN QUÊ HƯƠNG
 
Ai vẽ màu chiều mây non nước
Ta gọi nắng về rắc xuống quê
Dòng sông đã cũ trăm năm trước
Con nước trôi như chảy hẹn thề
 
Bao năm vòng một vòng nam bắc
Quê nhà vẫn trói chặt áo cơm
Chao ôi, cơm áo mà to tác
Tác phẩm văn chương đứt ruột tằm
 
Em ạ đã xa thời cơ cực
Mặt đời ai nghĩ mãi bôi đen
Tiếng chuông cảnh tỉnh đều lên tiếng
Có thức lòng đau kẻ lắm quyền
 
Có thật thương người giữa nhiễu nhương
Mai kia mốt nọ đếm vô thường
Bao mùa hưng phế cùng xung khắc
Giữ trọn đời nhau chút sắc hương
 
Đâu mãi ngậm buồn hoài thế cuộc
Bàn cờ thế sự mãi vần xoay
Mùa đông ảm đạm là tất vậy
Xuân đến ngàn hoa dậy sắc ngày

 
Tiếng loa giục khắp các đường
Dân ta ơi, một quê hương Tiên Rồng
Đứng lên giòng giống Lạc Hồng
Đất rừng biển Mẹ đồng tâm giữ gìn
                           NGÃ DU TỬ
 
 
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 36 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 538 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9