THƠ NGÃ DU TỬ
KIỂNG TÍ HON Góc bàn một kiểng tí hon Bình minh cũng ngắm, hoàng hôn cũng cười Mặc thế gian, kệ cõi người Kiểng con mỗi sáng nụ cười trổ bông
Niềm đam mê, nở hoa lòng Có tình con chữ song song đồng hành Xanh rì khóm lá lục xanh Màu hy vọng cứ trổ cành trong tâm
Chào em, mỗi sớm mai gần Có khi thỏ thẻ phân trần cùng cây Gặp nhau trong cõi đời này Ồ thật vui, trước mỗi ngày chiều lên
Mỗi phận đời một phước duyên Mãi xanh em nhé theo miền nhân sinh Yêu thương trong mỗi phận mình Như ta vui với chính mình trước sau. Ngã Du Tử/ SG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2024 11:16:30 bởi THƠ NGÃ DU TỬ >
GIẤC TƯƠNG PHÙNG Ta về lại quê nhà thương dĩ vãng Áo tiểu thư đã lạc mất bên đời Thôi đành vậy, quê người thương đất khách Bóng giai nhân còn hiện phía trùng khơi Ngày còn đẫm nắng vàng thơm trang giấy Bài thơ chưa kết thúc... vẫn chờ nhau Ta mơ thấy người trở về - Thắp lửa Mùa vinh quang, ta thâm tạ, cúi đầu Đã chờ nhau bao năm rồi thế hả Những phong ba, giông tố đã qua rồi. Ta ngồi lại. Mơ giấc mơ đại hải Giai nhân ơi, vẫn rực rỡ giữa đời. Ngã Du Tử/ SG R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2024 00:42:00 bởi Ct.Ly >
NHỚ CÁNH BẰNG Chim bằng có mỏi cánh bay? Về qua phố, đậu trên tay người tình Nhớ thời bao bận trường Chinh Thương non cao, nhớ chính mình dọc ngang Trải qua sóng gió ngang tàng Gió mưa, nắng rát, bão bùng lắm phen Ngẩng đầu bay, mặc hư nên Biển khơi rộng lớn, mông mênh sông dài Thử sức mình gánh trên vai Ngày nay tung cánh mốt mai hiểu rằng: Trời cho đôi cánh chim bằng Sá chi không thử gặp Hằng rằm thu Hóa ra tít cõi xa mù Nhân gian nhầm tưởng thiên thu tuyệt vời Chim bằng dạo khắp trăng chơi Buồn thiu. Trở gót một hơi về trần. ... Không đâu hơn cõi trần gian Vui buồn, sướng khổ, bình an... tỏ bày Được làm người giữa trần ai Trải đời, chiêm nghiệm dưới đài tự do Khi yêu nhau thích hẹn hò Lúc văn chương, viết câu thơ chân thành Gặp bên đời với em, anh Tràng giang cũ mới còn tranh luận hoài Đời người cả thảy ai ai Tùy tâm nhật nguyệt tròn vai phận mình Mai này cánh mỏi tung hoành Giữa trời đất rộng. Thác ghềnh đã qua. Ngã Du Tử/ SG
Bài NHỚ này được Võ thị Như Mai dịch sang tiếng Anh. NHỚ Anh chợt nhớ niềm vui vừa qua ngõ hồn như thơ trân trọng dáng em gầy hương ngày ấy còn lưu trong trí nhớ tiếng em cười còn vang vọng quanh đây Niềm âu yếm khí nắng vàng mở cửa ngày thênh thang thương nhớ gọi nhau về em rạng rỡ nụ cười vui trước gió lòng hân hoan đón nhận những đam mê Yêu em lắm như mặt trời yêu quả đất lòng thiện lành nhật nguyệt sẽ yêu thương ngày sẽ thắp mặt trời soi ánh sáng có tình anh thong thả giữa đời thường Ngã Du Tử/ SG R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2024 03:32:51 bởi Ct.Ly >
THUỞ ẤY BÂY GIỜ Xưa trẻ trung mắt ngày thăm thẳm nhớ Nay tóc sương tâm hồn thiết tha người Đời dong ruổi hành trình còn mải miết Yêu quê hương trông ngóng phía bên trời Ngã Du Tử/ SG
YÊU MẾN DÌ (Kính tặng dì Trần Hồng Nhạn, một phụ nữ mực thước) Nghe rằng: Mẹ Nhạn hoa khôi Ở trường Lê Khiết một thời xa xưa Có thầy Nguyễn Diễn say sưa Tính toan võng lọng để đưa nàng về Dãi dầu khắp nẻo sơn khê Cuối cùng gia thất, nhi thê hiệp hòa Nếp nhà nền nã Nho gia Con đàn, cháu đống an hòa trăm năm Thầy đi về cõi xa xăm Một thân dì dắt đàn con hành trình... Đất người cố gắng đua tranh Các con nay đã thành danh xứ người Đã xong trách nhiệm với đời Về thăm quê, nhắc nhớ thời đã xa Dưới trời câu hát ngân nga Vẫn hồn hậu vốn thật thà, bao dung. Cháu, Ngã Du Tử/ SG Năm 2023 dì có về, rất vui là anh chị em chúng tôi được thăm dì
DỊU DÀNG HẠT NHỚ Dịu dàng hạt nhớ cầm tay gieo vào tâm thắp lại ngày gió sương mai kia mốt nọ vô thường làm sao giữ được nhớ thương giữa đời Ru rằng: "Hạt nhớ à ơi" là quê hương cũ, là nơi ân tình xa từ khắp nẻo phiêu linh trong lòng vẫn nhớ bình minh quê nhà Dịu dàng hạt nhớ ngân nga thời còn đi học trường xa, trường gần vào đời còn những bâng khuâng khối tình xưa cứ lần khân hẹn hò Thuở nào áo trắng học trò bước chân ai cứ ngây ngô theo hoài có lần mơ chuyện tương lai mùa hanh thông đợi cùng ai xây đời Dịu dàng hạt nhớ thơm ơi bài thơ xanh viết dưới trời tự do đời ư? như một chuyến đò trôi theo thế sự đôi bờ thực hư Mang theo nhịp sống nhân từ nghiệp văn chương gọi, tình như mây hồng ô kìa, phía cuối dòng sông mênh mông tình biển mặn nồng đại dương Rắc hạt nhớ vào mười phương cầm niềm vui có nổi buồn đan xen việc đời mải miết thường hằng hạt nhớ tôi, có vầng trăng soi cùng NGÃ DU TỬ/ SG
Bài thơ được nhạc sĩ Phạm Đăng Khương phổ nhạc đăng trong tập nhạc: HỒNG BÀNG ĐẤT MẸ VĂN LANG - 50 KHÚC SỬ CA VIỆT NAM (XB 2024) NGỒI ĐAN SỌT MÀ LO VIỆC NƯỚC Đất Phù Ủng, Hưng Yên sinh Phạm Ngũ Lão Đan sọt giữa đường suy nghĩ chuyện nước non Mãi ngàn sau khí phách vẫn hiên ngang Cùng lịch sử xâm lăng giòng giống Việt Ngàn năm nhớ công ơn người tiết liệt Tiền nhân ta bao giờ cũng quật cường Quân Nguyên tưởng binh hùng và tướng mạnh Sẽ dễ dàng lấy Đại Việt khoa trương Phạm Ngũ Lão đầy dũng lực, hùng tâm Trận Chương Dương, trận Hàm Tử lẫy lừng Làm khiếp vía: Giặc Nguyên Mông ly tán Và dân tộc muôn đời sau xưng tụng Triều đại nhà Trần rạng rỡ sử xanh Phạm Ngũ Lão – Vị anh hùng dân tộc Làm rạng danh giống nòi và tổ quốc Nhớ ơn người Đất Việt mãi khắc ghi. NGÃ DU TỬ/ SG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: