Gặp gỡ nhau rồi lại ngẩn ngơ
Dường như quen biết tự bao giờ
Để chàng thi sĩ hay mơ mộng
Có dịp mà thả cái hồn thơ
Chẳng biết chiều nay mây có xanh
Chẳng biết em còn nhớ mong anh
Chẳng biết trong đời còn ai nữa
Để hưởng cùng anh chút nắng lành
Đã rất lâu rồi em không sang
Vừơn anh đầy lá cội hoa vàng
Chẳng biết thu sang hay hoa giận
Mà rủ nhau rơi như để tang
Để tang em đó,một tình yêu
Dẫu biết xa em sẽ nhớ nhiều
Nhưng tiếng chia tay em đã nói
Tối cả hoàng hôn,tối cả chiều.
Khi nằm chẳng dám dang chân duỗi
Chỉ sợ sơn hà xã tắc nghiêng