Thương Về Quê Mẹ
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 22 của 25 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 365 bài trong đề mục
Viet duong nhan 03.10.2010 16:10:32 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Hoang

Bửa nay NH đi lạc vào thăm nhà của VDN đây, nghe nhiều Anh Chị Em thường gọi là Chị Bảy, cò lẽ người
Chị nầy chắc thương em út lắm? Lúc đọc qua tựa đề mục thơ vào viếng thăm xem qua những hình ảnh
trong youtube, cảm xúc nhớ về chốn cũ, xin VDN cho gởi lại ít câu thơ, có gì mong tha lỗi, cám ơn.NH

MẸ QUÊ.

Ta còn quê đó Mẹ già !
Từng ngày dõi mắt, vào ra ngóng chờ.
Mà con lại bặt tin thơ,
Bên hiên khua động cứ ngờ bóng con .
Về quê từ giã SaiGòn,
Trong đôi mắt đỏ chỉ còn hoàng hôn!
Mẹ về trở lại xóm thôn,
Hái rau đắng đất, nhớ nồi mắm kho!
Cắt thêm vài cộng rau ngò
Trộn vào hoa chuối bóp vò thêm rươi .
Giờ đây lưu lạc xứ người,
Việc làm vất vả nụ cười đã quên!
Mỗi lần húp chén canh dền
Lòng nghe nhớ Mẹ, bồng bềnh nhói tim .
Lần về quê cũ đi tìm
Bây giờ chốn đó dậu bìm phủ che
Nhớ xưa trong buổi mưa hè!
Gió đưa nắng quái câu vè thiết tha
Ngần dưng mắt ướt phương xa
Dõi trông nhớ mẹ, bóng tà sau lưng.
Bao giờ thì gió mây ngừng?
Thời gian cứ bước, dửng dưng nhìn người.!

Nguyên Hoang
2 ngàn 10


R

Vdn rất vui & cám ơn NH ghé thăm chia xẻ còn để lại bài thơ "Mẹ Quê" - Đọc thơ của NH hiện lên những món ăn quê nghèo thuần túy - nhớ nhà ơi là nhớ ! Nhất là rau đắng đất ! Hơn 35 năm chưa được ăn lại canh rau đắng đất nấu với cá bóng dừa.
 
"Bao giờ thì gió mây ngừng?
Thời gian cứ bước, dửng dưng nhìn người.!"

Chúc NH & gia đình luôn an lành.
vdn
SÀI GÒN NĂM XƯA BIẾT BAO GIỜ TRỞ LẠI
 
 
Mời nghe thêm bài hát này (buồn não ruột)
duonglam 05.10.2010 11:15:56 (permalink)
0
QUE NGOAI CUA TOI


 

Tân Nhựt, quê ngoại của tôi
Mùa hè nghỉ học về chơi thuở nào
Dạo đó, sáu, bảy tuổi đầu
Tôi được mẹ ẳm qua cầu ván cây

Quê ngoại đia mương dẫy đầy
Cá, tôm, cua, tép cả bầy dưới ao
Có nhiều gốc khế vườn sau
Mấy cây vú sữa trái màu tím thang

Chậu mai tứ quý hoa vàng
Kiểng trồng ngay ở hai hàng đường đi
Đám rau đắng mọc li chi
Bẻ bông ngắt những đọt mì đọt khoai

Mấy cây ớt hiểm thật cay
Trèo leo hái khế ngoại rầy ngoại la
Bây giờ nơi ấy thật xa
Chỉ còn kỷ niệm thiết tha trong lòng.

(Ivry s/Seine, 02 giờ 35 rạng 30-03-1999)



 vdn
 



Nhìn ngôi  nhà , dòng nước và hàng  dừa ngã nghiêng soi  mình  trên bờ sông ,dl  nhớ lại nơi đây mình đã từng đi qua ,từng sống và đã từng có nhiều kỹ niêm  . Đây có phải là dòng sông Tân  nhật  chạy dài, ngang qua chợ Tân kiên {hay  Tân túc  ? } ngược về phía  Long an  ?..  Lâu quá rồi mình cũng không nhớ nỗi , dĩ vãng xa xưa đã chìm sâu vào ký ức ,chợt bỗng hiện về  làm xôn xao biết bao kỹ niêm một thời  phiêu lãng …Con sông nầy ,hình như  đứng yên không chảy ,chỉ  mỗi ngày lên xuống , nước lớn nước ròng theo con nước thủy triều. ? Nếu dl nói rằng  dl đã từng tắm trên  con sông nầy chắc vdn ngạc nhiên lắm nhỉ?  Hơn thế nữa , dl  còn biết dọc theo bờ sông  này còn ngôi nhà của một ông già theo đạo Phật giáo Hòa hảo  ,chiều chiều tiếng tụng kinh ,gỏ mỏ vang vọng trên sông càng làm tăng thêm vẻ tịch mịch , u hoài trên sông …{ kinh của  đạo Hòa hảo viết theo thể thơ lục bát , đọc lên nghe buồn bã lắm }
  Đã bao nhiêu lần  ,mình  tắm trên sông  rồi  nằm phơi mình trên phao , xuôi  về chợ  Tân kiên ăn sáng . Chợ quê nhỏ ,chỉ có dăm ba cữa hàng  ăn uống  hủ tiếu , cháo lòng …một vài gian hàng vải vóc , cùng các thứ nông sản khoai ,bắp trái cây tươi  như thơm [còn gọi là trái khóm] , đu đủ , mít  ,xoài ; các thứ cá đồng như  cá trê , cá sặc ,cá lóc …Chợ đông từ 10 giờ sáng đến  2 giờ chiều , rồi trả lại màn đêm cho tĩnh mịch …
 
Cám ơn vdn đã gởi chai XO, dĩa mắm ruốc  và nhánh chum ruột thật tuyệt .Nhìn không đủ thấy say rồi nếu uống chắc xĩn quắc cần câu quá…
  Rât bái phục vdn không uống rượu mà biết đế Bình chánh ngon có hạng . Thật ra ,dl cũng biết  đế Hốc môn , đế  Cũ chi , đế  Long an  , đế Gò đen , đế Bình chánh đều  là rượu đế ngon ,danh bất hư truyền ,các nàng mỹ tưủ nầy , mỗi  nàng mỗi vẻ mười phân vẹn mười . Gò đen thì hơi mạnh một chút ,nhưng hương thơm thì nông nàn , trời lạnh uống vào nghe hơi nóng chạy rần rần từ cổ xuống cuống họng , xuống bụng rồi ra khắp  châu thân . Đế Bình chánh  êm hơn , có hậu ngọt hơn  nhưng từ từ uống vào rồi hết biết… đất trời .
  Dl  bây giờ ở haỉ ngoại ,già rồi còn hành quân gì nữa , cũng có hành quân nhưng là hành quân trên mạng , người thật không gian ảo ,những địa danh như org ; com ;  net…đều đã đi qua ,tối ngày lang thang rong chơi đây đó , buổi nào không lên được mạng là bức rức ,khó chịu , đi ra đì vào như khỉ phải gió ,ngồi đứng không  yên ,mặt mày bí xị… Thế mới biết món ăn tinh thần nầy bây giờ đối với dl vô cùng quan trọng…
 
 Thân chúc vdn dồi dào sức khỏe ,thân  tâm thường an lạc .
 
duonglam
 ,
  
  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2010 05:30:55 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Hoang 05.10.2010 20:19:06 (permalink)
0
Lại vào thăm VDN, người cùng Họ giống Tên. Vài lời gởi cho bạn Dương Lam(DL).

NHỮNG NGÀY THÁNG CŨ.
Quê ngoại đó! nơi ngày xưa Anh sống,
Lục sự khai sinh làng,Tân nhựt cằn khô.
Mình may hơn, mượn được đôi giày Sô?
Nên suốt tháng, cán cờ luôn ướt sũng.

Băng ngang sông, chân giày , đầu nón sắt!
Lội phăng qua, lột bỏ mất thời gian.
Ta cần phải chỉnh đội hình xuất phát,
Thanh Hà đêm qua, địch chiếm, đốt xóm làng.

Ba mươi ngày, đôi giày không phơi nắng!
Nắng của Long An, cay đắng hơn đế Gò Đen,
Được bù lại, mát lòng khóm Bến lức.
Mầu áo Trây-di, nhuốm úa nước phèn.

Có lắm lúc vừa điều quân, vừa uống rượu!
Cho mềm môi, quên bỏ những hiễm nghèo.
Ai biểu thích, chọn cho mình nghiệp lính?
Chiều lòng Em, lính 'con cá' dính câu.

Từ Lò Lu, cuối ranh, đình Khánh Hậu.
Giáp Định Tường, bọc Bình chánh trổ Cần giờ.
Xuyên một lèo qua Cần giuộc, Rạch Kiến.
Đêm lộ Hàng xoài, chập chờn đuốc Chợ Ma.

Lính Địa phương, nên chân quen, dừng khắp Xã.
Gạo Nàng Đào, Tân trụ đó, thân thương.
Ghé Thị xã, quán nhậu nào cũng biết.
Cuối ngõ đường tình, miễu Cây Bần quỳ, Bình Phước.
Ba mươi đó, cuối chương! Một cõi vô thường.
Trút bỏ hết những gì đang có!
Mười mấy năm nghiệt ngã, chẳng phôi pha,
Gặp bạn cũ, lần chuỗi buồn, đếm mắt xích.
Ngày tháng mù xa, xuyên khung sắt, ngắm thu qua.

Nguyên Hoang
2 ngàn 10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2010 19:08:55 bởi Nguyên Hoang >
Viet duong nhan 05.10.2010 21:28:31 (permalink)
0

Trích đoạn: duonglam

QUE NGOAI CUA TOI


 

Tân Nhựt, quê ngoại của tôi
Mùa hè nghỉ học về chơi thuở nào
Dạo đó, sáu, bảy tuổi đầu
Tôi được mẹ ẳm qua cầu ván cây

Quê ngoại đia mương dẫy đầy
Cá, tôm, cua, tép cả bầy dưới ao
Có nhiều gốc khế vườn sau
Mấy cây vú sữa trái màu tím thang

Chậu mai tứ quý hoa vàng
Kiểng trồng ngay ở hai hàng đường đi
Đám rau đắng mọc li chi
Bẻ bông ngắt những đọt mì đọt khoai

Mấy cây ớt hiểm thật cay
Trèo leo hái khế ngoại rầy ngoại la
Bây giờ nơi ấy thật xa
Chỉ còn kỷ niệm thiết tha trong lòng.

(Ivry s/Seine, 02 giờ 35 rạng 30-03-1999)



 vdn


Nhìn ngôi  nhà , dòng nước và hàng  dừa ngã nghiêng soi  mình  trên bờ sông ,dl  nhớ lại nơi đây mình đã từng đi qua ,từng sống và đã từng có nhiều kỹ niêm  . Đây có phải là dòng sông Tân  nhật  chạy dài, ngang qua chợ Tân kiên {hay  Tân túc  ? } ngược về phía  Long an  ?..  Lâu quá rồi mình cũng không nhớ nỗi , dĩ vãng xa xưa đã chìm sâu vào ký ức ,chợt bỗng hiện về  làm xôn xao biết bao kỹ niêm một thời  phiêu lãng …Con sông nầy ,hình như  đứng yên không chảy ,chỉ  mỗi ngày lên xuống , nước lớn nước ròng theo con nước thủy triều. ? Nếu dl nói rằng  dl đã từng tắm trên  con sông nầy chắc vdn ngạc nhiên lắm nhỉ?  Hơn thế nữa , dl  còn biết dọc theo bờ sông  này còn ngôi nhà của một ông già theo đạo Phật giáo Hòa hảo  ,chiều chiều tiếng tụng kinh ,gỏ mỏ vang vọng trên sông càng làm tăng thêm vẻ tịch mịch , u hoài trên sông …{ kinh của  đạo Hòa hảo viết theo thể thơ lục bát , đọc lên nghe buồn bã lắm }
 Đã bao nhiêu lần  ,mình  tắm trên sông  rồi  nằm phơi mình trên phao , xuôi  về chợ  Tân kiên ăn sáng . Chợ quê nhỏ ,chỉ có dăm ba cữa hàng  ăn uống  hủ tiếu , cháo lòng …một vài gian hàng vải vóc , cùng các thứ nông sản khoai ,bắp trái cây tươi  như thơm [còn gọi là trái khóm] , đu đủ , mít  ,xoài ; các thứ cá đồng như  cá trê , cá sặc ,cá lóc …Chợ đông từ 10 giờ sáng đến  2 giờ chiều , rồi trả lại màn đêm cho tĩnh mịch …

Cám ơn vdn đã gởi chai XO, dĩa mắm ruốc  và nhánh chum ruột thật tuyệt .Nhìn không đủ thấy say rồi nếu uống chắc xĩn quắc cần câu quá…
Rât bái phục vdn không uống rượu mà biết đế Bình chánh ngon có hạng . Thật ra ,dl cũng biết  đế Hốc môn , đế  Cũ chi , đế  Long an  , đế Gò đen , đế Bình chánh đều  là rượu đế ngon ,danh bất hư truyền ,các nàng mỹ tưủ nầy , mỗi  nàng mỗi vẻ mười phân vẹn mười . Gò đen thì hơi mạnh một chút ,nhưng hương thơm thì nông nàn , trời lạnh uống vào nghe hơi nóng chạy rần rần từ cổ xuống cuống họng , xuống bụng rồi ra khắp  châu thân . Đế Bình chánh  êm hơn , có hậu ngọt hơn  nhưng từ từ uống vào rồi hết biết… đất trời .
Dl  bây giờ ở haỉ ngoại ,già rồi còn hành quân gì nữa , cũng có hành quân nhưng là hành quân trên mạng , người thật không gian ảo ,những địa danh như org ; com ;  net…đều đã đi qua ,tối ngày lang thang rong chơi đây đó , buổi nào không lên được mạng là bức rức ,khó chịu , đi ra đì vào như khỉ phải gió ,ngồi đứng không  yên ,mặt mày bí xị… Thế mới biết món ăn tinh thần nầy bây giờ đối với dl vô cùng quan trọng…

Thân chúc vdn dồi dào sức khỏe ,thân  tâm thường an lạc .

duonglam
,
 
 

Kính chào anh Dương Lam,
 
Nghe anh nói anh đã đặt chân mấy địa danh lòng vòng Nội và Ngoại của vdn vui quá - Thêm anh Nguyên Hoang cũng đồng minh anh đó.
Đây vdn trích đoạn trong truyện ngắn "Đàn Chim Việt" cho các anh đọc để nhớ về kỷ niệm của thời trai trẻ.
Kính chúc anh nhiều sức khỏe và vạn sự an lành.
Thân
vdn

"...
- Má ơi ! Sáng mai mình về Tân Nhựt thăm gia đình anh Trung và chị Hương nghe má ?
Bà Việt chần chờ đôi phút, rồi nói :
- Chắc là má không đi đâu. Con có đi thì đi một mình...
- Sao vậy má ?
- Má không thích về đó. Vì... vì... Thôi con đừng hỏi vì sao mà má không về.
- Má không thích thì con cũng không ép. Vậy để vài ngày nữa con về cũng chẳng muộn màng gì.
Mấy ngày sau, sáng sớm bình minh lập lòe ánh nắng vàng chân trời phía đông, những hạt sương mai lóng lánh như kim cương còn đọng trên cánh lá, đầu cỏ. Quê thức dậy, ăn sáng xong, nàng vội vàng lấy xích-lô qua Chợ-Lớn-Mới, ghé vào tiệm mua năm sáu con vịt quay và cả chục ổ bánh mì, leo lên xe đò về Chợ-Đệm. Quê quá giang ghe hàng đi tắt về làng Tân-Nhựt thuộc quận Bình-Chánh (Sài-gòn).
Quê ngồi trên chiếc ghe tam-bảng có gắn máy đuôi vịt chạy ạch-ạch nhẹ nhàng lướt sóng trên dòng sông nước trong vắt, mấy dề lục bình có bông màu tim tím trôi lểnh bểnh giữa sông trông cũng đẹp mắt. Thỉnh thoảng có vài chiếc ghe khác chạy ngược chiều, họ vẫy tay chào nhau. Sau đó, chiếc ghe giảm bớt tốc độ chạy từ từ rồi rẻ vào con rạch nhỏ. Dọc hai bên bờ sông có nhiều cây bầng cao ngất, những dây cám leo có nhiều trái tòn ten, đám dừa nước rậm rạp, nhiều bụi ô-rô xanh lè... Chiếc ghe cặp vô bến nhỏ. Trên ghe có cả chục người đàn ông lẫn đàn bà. Họ là những người đi buôn bán rau cải, trái cây, tôm tép, cá mắm, heo, gà, vịt... Khi họ trở về thì những chạc, rổ, thúng, cần xé đều trống không. Họ lần lượt bước lên chiếc cầu ván đóng đinh lắt lẻo - gập ghềnh mà vào bờ chào nhau đi về. Còn Quê thì đứng nán lại đợi người chủ ghe cột dây xong, nói cảm ơn. Quê nhét vô tay ông ta tờ giấy năm chục ngàn đồng. Người chủ ghe tươi cười :
- Dạ, cám ơn bà. Bà đưa tôi xách phụ cho. Có phải bà là Việt-Kiều ở bên Tây mới về, là em của anh Ba Trung và chị Năm Hương phải không ?
- Dạ, phải. Ủa, anh có quen anh chị tôi. Sao hồi đó tôi không biết anh cà ?
- Hồi đó, tôi ở trên Sài-gòn.
- Hèn chi mà tôi không gặp anh.
- Thời cuộc biến đổi... Những năm, sau khi tôi bị đi học tập được trở về. Gia đình tôi mới đến đây lập nghiệp...
Hai người vừa đi vừa nói chuyện. Người chủ ghe nói tiếp :
- Hơn hai mươi năm trước, ba má tôi có quen biết một gia đình ở làng này. Họ có đất muốn bán. Ba má tôi thấy rẻ mới mua cho tôi để cất nhà và trồng trọt mà sinh sống. Vì ở trên Sài-gòn dạo ấy tình hình phức tạp lắm... Ở ngoại quốc chắc bà có nghe tin tức và hiểu... mà. Mấy năm nay họ dễ giải một chút xíu, tôi mới mua chiếc ghe tam-bảng này để chở bà con ra chợ buôn bán sống qua ngày, để chờ...

...." (Trích đoạn "Đàn Chim Việt")
Trong TV >> http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237n2n1nvnvn31n343tq83a3q3m3237nvn&cochu=
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2010 05:31:23 bởi Viet duong nhan >
Viet duong nhan 05.10.2010 21:57:06 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Hoang

Lại vào thăm VDN, người cùng Họ giống Tên. Vài lời gởi cho bạn Dương Lâm(DL).

NHỮNG NGÀY THÁNG CŨ.
Quê ngoại đó! Mà người thường sống, ở đó ?
Lục sự khai sinh làng, tận miệt Bến Tre!
Mình may hơn, mượn được đôi giày Sô?
Nên suốt tháng, cán cờ luôn sũng ướt.

Băng ngang sông, chân giày sô, đầu nón sắt!
Lội phăng qua, lột bỏ mất thời gian.
Ta cần phải chỉnh đội hình xuất phát,
Rừng Tràm(bà Vụ) đêm qua, địch chiếm đốt xóm làng.

Ba mươi ngày, đôi giày không phơi nắng!
Nắng của Long An, cay đắng hơn đế Gò Đen,
Được bù lại, mát lòng khóm Bến lức.
Mầu áo Trây-di, nhuốm úa nước phèn.

Có lắm lúc vừa điều quân, vừa uống rượu!
Cho mềm môi, quên bỏ những hiễm nghèo.
Ai biểu thích, chọn cho mình nghiệp lính?
Chiều lòng Em, lính 'con cá' dính câu.

Từ Lò Lu, cuối ranh, đình Khánh Hậu.
Giáp Định Tường, bọc Bình chánh trổ Cần giờ.
Xuyên một lèo qua Cần giuộc, Rạch Kiến.
Đêm lộ Hàng xoài, chập chờn đuốc Chợ Ma.

Lính Địa phương, nên chân quen, dừng khắp Xã.
Gạo Nàng Đào, Tân trụ đó, thân thương.
Ghé Thị xã, quán nhậu nào cũng biết.
Cuối ngõ đường tình, miễu Cây Bần quỳ, Bình Phước.
Ba mươi đó, cuối chương! Một cõi vô thường.
Trút bỏ hết những gì đang có!
Mười mấy năm cư ngụ chốn thiên đường.
Gặp lại bạn xưa, khác khóa, cao niên hơn, cùng chìa!
ngày tháng mù xa, qua song, ngắm mùa thu đi qua.

Nguyên Hoang
2 ngàn 10

Kính chào Anh NH,
 
Có đặt cái tựa "Năm Tháng Ngày Xưa" mà Nàng Thơ của 7 không về nên bị 'bí' luôn.
Cám ơn anh NH ghé đây và để lại bài thơ... tả những địa danh... y như ngồi trên 'Trực Thăng' đưa 7 trở về quê cũ vậy. 
Giờ đây giựt mình... : "Xem như Mười Phương là Nhà - Đâu đâu cũng cõi Ta Bà thế thôi !".....
Kính chúc anh vui vẻ và hồn thơ lai láng.
Thân
7_vdn
 
NhàQuê 12.10.2010 09:02:32 (permalink)
0

Lâu quá cô Bảy ghé thăm trang Hành Hương! Ít vô nên hay trễ và mấy chục năm nay cứ viết RAU NHÚC, nay cô viết RAU NHÚT mới hay tôi trật chánh tả nửa Thế Kỷ! Cám ơn cô nhiều! NhàQuê





Lời Giã Từ Ban Mê...


Giã từ Buôn Mê... Hoàng Triều Cương Thổ
Biệt Điện trầm u giấu kín muộn phiền
Lên xe rồi Tây Nguyên nhìn tới khuất
Sẽ đến cùng Xứ Lạnh... đỉnh Lâm Viên

Những thớt voi gợi nhớ thời oanh liệt
Những hùng anh giữ tấc đất ngọn rau
Những khổng tượng bây giờ khom lưng xuống
Những đồng tiền chưa đầy được hầu bao

Thân cây đẽo lộng thành thuyền độc mộc
Vẻ hoang sơ đơn giản cuộc mưu sinh
Nét nguyên thủy đâu đây còn lãng vãng
Sóng hồ dâng than khóc khúc uẩn tình

Ngày đến đây thác reo ngàn cung điệu
Đứng bên dòng nghe xao xuyến đê mê
Hùng vĩ thiên nhiên dang tay thân thiết
Đồng bằng xa... mới đó đã nhớ về

Sao thế được nâng niu từ tấm bé
Khó thay cho con sông đục phù sa
Rặng dừa xanh đứng nghiêng nghiêng tình tứ
Từng nhạt nhòa ... đất khách lỡ bôn ba

Ngụm rượu cần chưa mềm lòng người nếm
Tách cà phê đâu đủ gợi xa xưa
Hạt bụi đỏ bám sơ sài trên vạt
Giã từ nha... nơi... Gió Lạnh Mưa Mùa

NhàQuê 31-10-2009

Viet duong nhan 12.10.2010 19:14:37 (permalink)
0

Trích đoạn: NhàQuê

Lâu quá cô Bảy ghé thăm trang Hành Hương! Ít vô nên hay trễ và mấy chục năm nay cứ viết RAU NHÚC, nay cô viết RAU NHÚT mới hay tôi trật chánh tả nửa Thế Kỷ! Cám ơn cô nhiều! NhàQuê





Kính chào anh NQ,

Anh đừng vội nói anh viết trật chính tả 1/2 kỷ qua.  
Chính 7 cũng không biết chắc là rau nhút C hay T nữa. Vì thấy bài viết đề "Rau Nhút"... 7 vừa lên Google tìm thấy "Rau Nhúc" & "Rau nhút" có cả C & T đây :

Rau nhút
Hay
Rau nhúc

Trong tự điển máy PC và VN Tân Tự Điển của Thanh Nghị cũng không có. 7 nghĩ, người Bắc gọi "rau gút" (vì có từng gút?) nên trong Nam gọi trại lại là "Rau Nhút".
 
@ Paris có nhập rau nhút từ Thái Lan & VN hơn 1 năm nay. 7 mới biết đó là vị thuốc mát, trị mất ngủ và vài thứ bệnh... Nên 7 thường mua ăn.
 

Gỏi gà xé phai & rau nhút
Ứm, hấp dzẫn quá ! Hôm nào 7 làm thử món này.
 
*

Lời Giã Từ Ban Mê...

Giã từ Buôn Mê... Hoàng Triều Cương Thổ
Biệt Điện trầm u giấu kín muộn phiền
Lên xe rồi Tây Nguyên nhìn tới khuất
Sẽ đến cùng Xứ Lạnh... đỉnh Lâm Viên

Những thớt voi gợi nhớ thời oanh liệt
Những hùng anh giữ tấc đất ngọn rau
Những khổng tượng bây giờ khom lưng xuống
Những đồng tiền chưa đầy được hầu bao

Thân cây đẽo lộng thành thuyền độc mộc
Vẻ hoang sơ đơn giản cuộc mưu sinh
Nét nguyên thủy đâu đây còn lãng vãng
Sóng hồ dâng than khóc khúc uẩn tình

Ngày đến đây thác reo ngàn cung điệu
Đứng bên dòng nghe xao xuyến đê mê
Hùng vĩ thiên nhiên dang tay thân thiết
Đồng bằng xa... mới đó đã nhớ về

Sao thế được nâng niu từ tấm bé
Khó thay cho con sông đục phù sa
Rặng dừa xanh đứng nghiêng nghiêng tình tứ
Từng nhạt nhòa ... đất khách lỡ bôn ba

Ngụm rượu cần chưa mềm lòng người nếm
Tách cà phê đâu đủ gợi xa xưa
Hạt bụi đỏ bám sơ sài trên vạt
Giã từ nha... nơi... Gió Lạnh Mưa Mùa

NhàQuê 31-10-2009
 
@ Cám ơn anh NQ ghé đây và để lại bài thơ "Lời Giã Từ Ban Mê...." ôi, buồn quá đi thôi !

Kính chúc anh & gia đình bình an
Thân
7_vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2010 19:25:47 bởi Viet duong nhan >
Viet duong nhan 09.12.2010 18:03:29 (permalink)
0
Tìm lại những vần thơ cũ.

  Trường Sầu  

Thi sĩ, hôm nao rộn tiếng cười
Bây giờ, cư sĩ, bạn ngậm ngùi!
Đầu giây bên ấy nghe chắt lưỡi :
"Buồn gì mà lại bỏ cuộc chơi ? "

Chẳng biết lời chi nên phải nói
Sợi dây oan trái đã đứt rồi
Nghiệt ngã ôm hoài chi thêm khổ
Xả bỏ từ đây hỡi bạn ơi!

Hôm qua mái trời còn trăng bạc
Bây giờ quang đảng chẳng áng mây
Dưới ngọn đèn khuya tay nhắp nháy
Mượn giấy thả lời gởi gió bay .

Về thăm quê Mẹ ngày . . . năm . . . ấy
Ruộng đất giờ đây nhà lắp đầy !
Thấy đàn chim nhỏ không tổ ấm
Tuổi trẻ đáng thương kiếp ăn mày !

Nghe lòng quặn thắt mắt ươm lệ
Hai giọt buồn rơi khóc thay người
Ai về quê Mẹ xin cho gởi,
Một khối tình thương rải khắp nơi .

VDN
(04 giợ Gia-Tự Diệu-Thi, rạng 30-12-1998)


* Họa *

Thuở Ấy

Thuở ấy còn thơ rộn rã cười
Cố nhân bến cũ dạ bùi ngùi
Nghe em tâm sự dâng sầu đắng
Thế thái nhân tình lắm cuộc chơi !

Vạn dậm đường đời nghe tiếng nói
Bao nhiêu ngang trái xóa tan rồi
Thênh thang thoả chí không vương khổ
Kết nghĩa từ nay hỡi bạn ơi!

Nhìn ánh trăng rằm dòng nước bạc
Trên cao không gợn chút làn mây
Ngồi đây tơ tưởng hồn phiêu lãng
Một kiếp trầm luân lắm đoạ đày

Sương đẫm hồn thơ ai đẫm lệ ? !
Cố nhân hoài niệm gởi cho người
Lòng riêng ngập bước sầu quan tái
Phiêu bạt bao ngày chẳng chốn nơi !
HV
19/10/2005


* Họa *

Quê Mẹ Bây Giờ

Thuở ấy nơi đây lắm tiếng cười
Bởi hồn thi sĩ đến muôn nơi
Bên đây, bên đó mong rồi nhớ
Chẳng để nơi đây phải ngậm ngùi

Không biết bây giờ nên phải nói...
Diều gì có thể chẳng phai phôi !
Không nghe chua xót hay thống khổ !
Để lại về đây tiếp cuộc chơi...

Mặt trời sáng ra rớt nắng nhạt
Bảy sắc cầu vòng níu chân mây
Đêm về trăng sáng sao nhấp nháy
Thả gió vờn quanh quyện đỉnh cây

Quê Mẹ bây giờ… ai trông thấy…?
Từng cánh đồng xanh lúa chính đầy
Từng đàn chim nhỏ về tổ ấm
Chẳng phải không nơi trú thân gầy !

Nghe lời nhắn nhủ rưng rưng lệ
Thấy lời buồn tênh chẳng thấy người
Xa quê mang nhớ thương vời vợi
Gởi gió mang tình dạo khắp nơi

Băng Băng
19/10/2005


Nguyen Thi An Giang 14.12.2010 11:30:00 (permalink)
0
 
Thân chúc chị thật nhiều may mắn, phát tài và hạnh phúc.
AG
Viet duong nhan 14.12.2010 18:16:25 (permalink)
0
Cám ơn AG ghé chúc mừng Giáng Sinh.
7 cũng chúc AG & gia đình hưởng đêm Noel thật vui vẻ đầm ấm.





nghinhnguyen 14.12.2010 21:49:29 (permalink)
0

Trích đoạn: Viet duong nhan

Tìm lại những vần thơ cũ.

  Trường Sầu  

Thi sĩ, hôm nao rộn tiếng cười
Bây giờ, cư sĩ, bạn ngậm ngùi!
Đầu giây bên ấy nghe chắt lưỡi :
"Buồn gì mà lại bỏ cuộc chơi ? "

Chẳng biết lời chi nên phải nói
Sợi dây oan trái đã đứt rồi
Nghiệt ngã ôm hoài chi thêm khổ
Xả bỏ từ đây hỡi bạn ơi!

Hôm qua mái trời còn trăng bạc
Bây giờ quang đảng chẳng áng mây
Dưới ngọn đèn khuya tay nhắp nháy
Mượn giấy thả lời gởi gió bay .

Về thăm quê Mẹ ngày . . . năm . . . ấy
Ruộng đất giờ đây nhà lắp đầy !
Thấy đàn chim nhỏ không tổ ấm
Tuổi trẻ đáng thương kiếp ăn mày !

Nghe lòng quặn thắt mắt ươm lệ
Hai giọt buồn rơi khóc thay người
Ai về quê Mẹ xin cho gởi,
Một khối tình thương rải khắp nơi .

VDN
(04 giợ Gia-Tự Diệu-Thi, rạng 30-12-1998)


* Họa *

Thuở Ấy

Thuở ấy còn thơ rộn rã cười
Cố nhân bến cũ dạ bùi ngùi
Nghe em tâm sự dâng sầu đắng
Thế thái nhân tình lắm cuộc chơi !

Vạn dậm đường đời nghe tiếng nói
Bao nhiêu ngang trái xóa tan rồi
Thênh thang thoả chí không vương khổ
Kết nghĩa từ nay hỡi bạn ơi!

Nhìn ánh trăng rằm dòng nước bạc
Trên cao không gợn chút làn mây
Ngồi đây tơ tưởng hồn phiêu lãng
Một kiếp trầm luân lắm đoạ đày

Sương đẫm hồn thơ ai đẫm lệ ? !
Cố nhân hoài niệm gởi cho người
Lòng riêng ngập bước sầu quan tái
Phiêu bạt bao ngày chẳng chốn nơi !
HV
19/10/2005


* Họa *

Quê Mẹ Bây Giờ

Thuở ấy nơi đây lắm tiếng cười
Bởi hồn thi sĩ đến muôn nơi
Bên đây, bên đó mong rồi nhớ
Chẳng để nơi đây phải ngậm ngùi

Không biết bây giờ nên phải nói...
Diều gì có thể chẳng phai phôi !
Không nghe chua xót hay thống khổ !
Để lại về đây tiếp cuộc chơi...

Mặt trời sáng ra rớt nắng nhạt
Bảy sắc cầu vòng níu chân mây
Đêm về trăng sáng sao nhấp nháy
Thả gió vờn quanh quyện đỉnh cây

Quê Mẹ bây giờ… ai trông thấy…?
Từng cánh đồng xanh lúa chính đầy
Từng đàn chim nhỏ về tổ ấm
Chẳng phải không nơi trú thân gầy !

Nghe lời nhắn nhủ rưng rưng lệ
Thấy lời buồn tênh chẳng thấy người
Xa quê mang nhớ thương vời vợi
Gởi gió mang tình dạo khắp nơi

Băng Băng
19/10/2005




 
                                        Mến Chào VDN 
                              Nghinh Nguyên ghé thăm nhà chị
                             Chúc VDN một mùa Giáng Sinh an lành
                              Một năm mới nhiều niềm vui.
 
 








Giấc Mơ Lời Ru
 
 
Bâng khuâng qua nửa giấc mơ
Vọng lời ru mẹ ầu ơ...dịu dàng
Quyện theo gió núi mây ngàn
Hòa cùng thiếng trúc bay ngang lưng trời
 
Như lời đồng vong xa xôi
Điệu ru ấp ủ muôn lời yêu thương
Lời ru nhạc gió hoa hương
lời ru dẫn lối thiên đường tuổi thơ
 
Lời ru nuôi lớn ước mơ
Từ vành nôi đến bến bờ thành nhân
Câu hò điệu lý nhịp vần
Nghe như rót mât vào trong tình đời
 
Ầu ơ...ầu ơ...à ơi
Điệu vần khoan nhặt đầy vơi tinh tuyền
Ca dao tục ngữ ba miền
Những lời cha dạy mẹ khuyên vào đời
 
Nghĩa tình hiếu đạo làm người
Lời ru nhủ bảo luyện tôi đức hiền
Lời ru Tổ Quốc thiêng liêng
Nghìn năm bắc thuộc còn liền non sông
 
Nhịp chày vong vọng trống đồng
Tiên Rồng huyền sử mãi không phai nhòa
Vọng vang những bản hùng ca
Kết từ xương máu nên tòa sử xanh
 
Cháu con những đấng hùng anh
Có vì danh lợi mà đành bó tay
Ức Trai giọt lệ vơi đầy
Ải Nam Quan nhớ đất này tiễn cha !
 
Bây giờ còn vọng âm ba
Lời ru trong giấc mơ qua tủi hờn.
 
Nghinh Nguyên 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Viet duong nhan 15.12.2010 03:37:12 (permalink)
0

Mến Chào VDN
Nghinh Nguyên ghé thăm nhà chị
Chúc VDN một mùa Giáng Sinh an lành
Một năm mới nhiều niềm vui.


Chào Nhà Thơ Nghinh Nguyên,

Vdn rất vui NN ghé thăm và để lại bài thơ cùng chúc mừng Giáng Sinh.
VDN cũng chúc NN & gia đình hưởng đêm GS thật vui tươi đầm ấm.
Năm mới 2011 được vạn sự như ý.
Trân trọng
VDN


duonglam 15.12.2010 04:36:48 (permalink)
0



TÌNH-TA-LÀ-VẠN-LÝ-TRƯỜNG-THÀNH
 

những ngày nghỉ học em đi vắng
hồn thấy hoang vu buồn rất buồn.
khung cửa nhà ai vừa khép kín,
chiều tà nắng nhạt chảy rưng rưng.

tiếng guốc kìa ai khua ngõ vắng
mắt mòn thương nhớ mỏi sao khuya.
đêm về nhốt kín sao vào mắt
hỏi chuyện ân tình muôn thuở xưa .

tà áo nào bay nghiêng lối đi,
đường mây xao xuyến nẻo em về .
con sáo hôm nào quên tiếng hót,
em buồn nên khóc những chiều mưa .

có phải mùa thu cũng nhớ em
nên mưa thu khóc ở lưng trời ,
nên mây thu cứ về qua xóm nhỏ,
nên buồn cứ đọng mãi trong tôi .

có phải đêm qua gió ngại ngùng,
chở em về giấc ngủ tôi thương .
vành môi thu nở ngây thơ quá,
mắt-biếc-trang-ngời-mộng-thủy-tinh .

Mười-Ngón-Tay-Đan-Làm-Lũy-Nhớ ,
TÌNH-TA-LÀ-VẠN-LÝ-TRƯỜNG-THÀNH
xin về làm cơn mơ tuổi nhỏ,
giấc-ngủ-muôn-đời-trong-mắt-em .

Dương Lam

 
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 06:32:32 bởi Viet duong nhan >
Viet duong nhan 15.12.2010 06:26:15 (permalink)
0

Mừng Chúa Giáng Sinh
Chúc toàn thể ACE cùng gia đình hưởng đêm NOEL
đầm ấm & vui vẻ
[sm=MexicanWave.gif]

<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 06:33:15 bởi Viet duong nhan >
duonglam 17.12.2010 05:20:06 (permalink)
0
 

…Rồi binh lửa cũng chìm qua mấy độ,
ta về đây nghe nỗi nhớ xôn xao.
dòng sông xưa cũng thì thầm kể lể,
chuyện buồn vui tha thiết những năm nào.
 
Ta tìm cô bướm ngày xưa ấy,
kể lể vu vơ chuyện đá vàng.
hỏi chuyện ngày xưa - em còn nhớ?…
bướm cười - em đã bước sang ngang...
 
Sông ơi và bướm ơi ta biết,
em của ngày xưa đã lấy chồng.
bỏ lại khu vườn xưa quạnh quẻ,
bỏ người thơ thẩn đứng bên sông.
 
Ta về xóm cũ đìu hiu quá,
dậu đỗ bườm leo nắng hững hờ.
những người xưa của muôn năm ấy,
bây giờ lưu lạc ở nơi đâu…
 
Dương Lam


<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2010 06:44:22 bởi Viet duong nhan >
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 22 của 25 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 365 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9