Phú Quốc mến yêu ơi...
Tình thân mật
(Vấnđáp)
Anh làm bếp: Hỏi anh cuốc đất ven đường
Lưng anh đã nhuộm mồ hôi ướt đầm
Mặt anh nắng đốt thâm thâm
Hai má anh hồng sao chẳng nghỉ trưa
Anh tăng gia: Hỡi anh mặc áo vải thưa
Vai khiêng nước nặng canh trưa còn làm
Thấy tôi giãi nắng anh thương
Hỏi anh nặng bước trên đường ai lo
Mồ hôi còn chảy bao nhiêu
Tôi còn phải cuốc cho nhiều đất hoang
Trồng cho nhiều “muống” nhiều “lang” *
Thành công sản xuất trại ta rau nhiều.
LÊ VĂN CHÍNH
Nhắn bạn Ai qua đại đội hăm hai
Cho tôi nhắn gởi một vài đôi câu
Vệ sinh, trật tự làm đầu
Chỗ ăn cả đến chỗ nằm
Gọn gàng, ngăn nắp, siêng năng, chớ lười!
Kẻo rồi đơn vị bạn cười
Rằng thiếu kỉ luật, rằng lười vệ sinh
Rằng không tuân luật ban hành
Rằng không biết cách giữ mình bạn ơi? Yêu nhau nhắn nhủ đôi lời
Trên đời xây dựng trên nền đời sống chung.
LÊ VĂN CHÍNH
Vui sống
Ở đây những núi cùng đồi
Những sông cùng núi xa vời làng quê
Ví như cá chậu chim lồng
Mà không vui sống là không yêu đời
Vậy thì các bạn cùng tôi
Hát lên khúc nhạc yêu đời sống chung
Và cùng nhau hãy đồng lòng
Vui lên mà sống nén lòng nhớ quê
Mặc dù cách trở sơn khê
Cứ vui cứ hát cứ say mê đời
Vui cho tâm trí thảnh thơi
Vui làm, vui học, vui chơi hàng ngày
Vui để sống vui mới hay
Vui khiêng vui vác vui tay vun trồng
Ta vui không lúc nào ngừng
Vui ăn, vui ngủ, vui trông ngày về...
Vui như ta ở đồng quê
Vui mùa lúa chín , vui nghề canh nông
Vui lên trong kiếp chim lồng
Vui cho thoả chí tang bồng mới thôi
Vui trong mưa gió bụi đời
Thanh bình trở lại người người cùng vui.
LÊ VĂN CHÍNH [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64402/7091D4B2082E423F87773F3B6DB5D535.jpg[/image]
Tự phê bình
Chúng tôi toàn đại đội V
Vui chung cố gắng học chăm tiến nhiều
Nhưng còn thiếu sót mấy điều
Cần nêu ra để sớm chiều bảo nhau.
Tập họp chưa được thật mau
Hãy còn số ít đứng sau không ngồi
Thể dục bổ ích cho đời
Rạng đông bạn hãy còn ngồi lê la
Kể ra câu chuyện còn dài
Tuần nay tóm tắt một vài điểm trên
Tự phê nhớ sửa chớ quên
Làm cho đại đội tiến lên kịp người.
LÊ VĂN CHÍNH
Văn nghệ nhân dân
Phát triển văn nghệ nhân dân
Món ăn nuôi sống tinh thần chúng ta
Bạn ơi ta hãy thật thà
Mạnh dạn hưởng ứng viết ra nhiều bài
Xin đừng e ngại làm sai
Đừng nghĩ người sẽ có tài hơn ta
Thế là không dám viết ra
Thì sao văn nghệ còn là nhân dân?
Vậy mong các bạn hãy cầu
Phong trào văn nghệ nhân dân vững bền
Quan niệm đã hiểu rõ ràng
Thì bạn sẽ có hàng ngàn câu văn
Văn xuôi, ca, phú, hò vè…
Góp ta đóng góp nhiều phần vui chung
Riêng tôi cũng hứa vui cùng
Dù thơ tôi chỉ là lời đơn sơ!
LÊ VĂN CHÍNH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2009 22:05:10 bởi Văn Chính >
Phê bình
Phê bình đại đội 15
Nhân sự sẽ có một trăm lẻ mười
Tự phê không quá hai mươi
Trừ ốm hoả thực còn thì bảy lăm
Hôm qua đến phiên đi làm
Lúc tôi điểm được có năm mươi người
Xong khi chào cờ xong xuôi
Đại đội điểm lại còn vừa bốn lăm
Từ sân đến chỗ đi làm
Bốn lăm biến mất chỉ còn bốn tư
Thế mà buổi sáng cần cù
Buổi chiều lại biến hơn thêm hơn mười người
Thì đây tôi kể sạch rồi
Vườn khoai mười người,cây ớt bốn anh
Sáu người khiêng vác rành rành
Biến hai chỉ có bốn anh khiêng về
Nhổ cỏ ruộng muống ngồi lê
Sáu người mà bốn không hề ướt chân
Quanh bờ họ lết dần
Gốc dừa bóng mát ngồi gần với nhau
Còn toán cuốc đất trồng rau
Lang thang có mấy anh đâu trên bờ
Như người tìm ý làm thơ
Chân vẫn đi guốc trên bờ ngồi chơi
Chẳng hay dưới ruộng bao người
Kẻ cuốc người xới vui cười tăng gia
Thấy thế toán trưởng đếm qua
Thiếu mất mười bạn biết thời tại sao
Vỗ vai tôi anh hỏi đại đội nào
“Mười lăm” - tôi biết nói sao bây giờ?
LÊ VĂN CHÍNH
Phê bình văn nghệ nhân dân
Toàn dân phát động vui chung
Gây mầm văn nghệ do lòng nhân dân
Vui chung tập thể ngoài sân
Nhạc, kịch, hò múa nhiều phần dựng xây
Thưởng vui hứng thú khoả khuây
Cảm hứng nảy nở như cây trên rừng
Thật là mới mẻ vui mừng
Nhưng cần sửa khuyết ta đừng chủ quan
Bước đầu gặp những khó khăn
Điệu hơi ngượng nghịu giọng văn vụng về
Hịch “Khó” các cụ có đề
Hơi dài một chút ra bề không hay
Khán giả hò tiếp vỗ tay
Thiếu người đánh nhịp cho hay điệu vần
“Khuyên học” kịch kém lột trần
Làm chi cái chuyện thánh thần đánh tra
Khía cạnh hát múa vui ca
Sửa cho kín đáo tỏ ra lành nghề
Chẳng hạn răng, rứa , mô, tê
Nội dung hài hước chẳng hề ngạo ai
Được lệnh phê phán một, hai
Cùng nhau xây dựng văn đài nhân dân
Mần non mơn mởn trong xuân
Càng vui càng nở nhiều phần tham gia
“Trăm năm trăm cõi ngưòi ta”
Góp phần xây dựng thi ca thật nhiều.
LÊ VĂN CHÍNH
Anh trật tự
Anh trật tự là người quên vất vả
Đặt lợi chung mà quên cả ích riêng
Suốt ngày đêm canh gác liên miên
Không tỏ vẻ buồn phiền trong nhiệm vụ
Đêm canh khuya lúc này toàn trại ngủ
Mình anh ngồi gác cạnh thông tin
Đôi mắt nhìn thông đêm, ánh dịu hiền
Tai nghe ngóng trong tĩnh mịch
Làn sóng vỗ ầm ào
Máy tàu kêu xình xịch
Dục lòng anh réo gọi lòng anh
Gác làm sao cho tròn bổn phận mình
Là bảo vệ an ninh trật tự
Mình gác đây là vì nhiệm vụ
Toàn trại c đã phó thác cho
Anh chợt nghĩ không vì thế mà lo
Miễn làm sao cố gắng
Dù ngày đêm mưa nắng
Quyết chí phải làm tròn
Như bữa cơm chiều ngon
Anh nghĩ đến nhà bếp
Nhìn vườn rau xanh tốt
Nhờ ở toán tăng gia
Ngày mai giờ nghỉ trưa
Anh kẹp sách đi học
Tay viết miệng nhẩm đọc
Vừa học anh vừa nghĩ
Lao lực và lao trí
Hai cái phải liên quan
Riêng bổn phận mình làm
Phải tích cực nhiệm vụ
Để khỏi phụ tấm lòng
Chúng ta hun đúc tâm tình
Để cùng xây dựng cho trại mình tiến lên.
LÊ VĂN CHÍNH
Giáo lương đoàn kết
Cách nhau một quãng đường ngang
Cùng trong kẻ xám người làng ai ơi
Những khi tắt lửa tối trời
Khi vui khi khổ ta thì có nhau
Tương tàn cốt nhục hay đâu
Dẫu nhà khôn dại bảo nhau mới là
Coi nhau như thể một nhà
Tuy không ruột thịt cũng là anh em
Nồi da xáo thịt sao yên
Giáo lương chia rẽ cho phiền hỡi ai
Giáo lương nào phải người ngoài
Cùng dòng giống Việt giống nòi Lạc Long
Nỡ nào để bến xa sông
Để lương xa giáo để đông xa đoài
Muốn cho sum họp trúc mai
Giáo lương đoàn kết chống phường xâm lăng
Trong kinh Chúa đã dạy rằng
Kính Chúa yêu nước nhẽ hằng ai ơi
Bảo nhau ghi nhờ làm lòng
Từ nay lương giáo ta cùng quyết tâm.
LÊ VĂN CHÍNH
Mong đợi chồng
Gió đưa kẽo kẹt cành tre
Em ngồi dựa cửa bên hè quay tơ
Đời người có mấy ước mơ
Chàng mơ chinh chiến em mơ bóng chàng
Ngày mai chiến thắng vinh quang
Vì dân vì nước vì chồng vì em
Lửa lòng còn cháy trong tim
Thực dân còn muốn chôn dìm dân ta
Chàng còn gắng sức xông pha
Em còn gắng sức tăng gia cấy cày
Quay quay cho chiếc xoa quay
Cho tơ ấm chút em may áo chàng
Ngày mai chiến thắng vinh quang
Thoả lòng em đợi mong chàng chàng ơi!
LÊ VĂN CHÍNH [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64402/F166123E6D93482FA1378BCD2CD7B786.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2009 21:46:30 bởi Văn Chính >
Thơ không gởi
Từ khi chàng bước chân đi
Lòng em nghĩ ngợi rất là ngổn ngang
Hôm nay viết lá thơ vàng
Để nhờ bưu điện gửi sang mấy lời
Hiềm sợ non nước xa xôi
Đành thôi thư ấy gửi ngoài đại phong
Lá thư bùng cháy rồi xong
Tâm tình ân ái giữa lòng đợi ta
Xa nhau đã mấy tháng qua
Chàng đi để thiếp rất là ngẩn ngơ
Nhớ chàng em vẫn làm thơ
Biếng ăn kém ngủ chỉ vơ vẩn hoài
Có đêm đông lạnh gió ngoài
Mình em thơ thẩn dưới trời gió sương
Bước đi bước lại cùng đường
Đành lòng em lại trở về làm thơ
Nghĩ tìm lấy mấy vần thương
Cho phụ lòng thiếp thì giờ trôi qua
Nhưng mà nghĩ mãi chưa ra
Thì bên hàng xóm tiếng gà gáy vang
Thế là mộng tỉnh cơn tàn
Nguồn thơ cạn hết bóng chàng vẫn xa
Rồi đây yên nước yên nhà
Vợ chồng ta thoả ước mơ một nhà
LÊ VĂN CHÍNH
Chiều Phú Quốc
Nắng toả nhạt ánh vàng trên gợn sóng
Vài cánh buồm no gió phóng ra khơi
Dãy dừa xanh khoe lá chuyển lả lơi
Chim xào xạc gọi nhau về tổ ấm
Trên bờ biển dưới mái nhà khuất nắng
Từng tốp người đang đứng ngắm biển khơi
Họ nghiêm trang và không nói một lời
Vì tâm trí ngổn ngang bao nỗi nhớ
Họ là những con người xa xứ sở
Xa cửa nhà xa cha mẹ, vợ con
Sống ở đây bao ngày tháng mỏi mòn
Mỗi chiều đến lòng họ càng tê tái
Họ ngắm biển ngắm chiếc thuyền qua lại
Để mong tìm lấy một chút vui con
Nhưng vần mây đã khuất hẳn sau non
Ánh đèn điện đã bắt đầu bật sáng
Họ lững thững với bước đi chán nản
Trở về phòng và chờ đợi chiều mai
Ôi hôm nay đã hết một chiều rồi
Ngày mai tới còn bao nhiêu chiều nữa
Chiều Phú Quốcnhững chiều buồn chan chứa
Với cảnh buồn mặt nước với ngàn cây
Với gió chiều nhè nhẹ đẩy làn mây
Đi mãi mãi về phương trời xa tắp
Chiều Phú Quốc biết bao giờ cho hết
Để ta về xây lại mối tình xưa...
LÊ VĂN CHÍNH
Một chiều nhớ mẹ
Chiều vắng buồn thay nỗi nhớ nhà
Nhìn qua cửa sổ phía ngoài xa
Con mơ phương ấy hình dung mẹ
Đang ngóng trông con lệ ứa nhoà
Dặm nghìn nước thẳm non xa
Lòng anh nhớ mẹ biết là bao la
Chiều hôm gió thổi dập dìu
Tiếng chim về tổ như gieo nỗi buồn
Một mình vò võ chốn tha hương
Con nhớ mẹ già tóc sẫm sương
Những buổi chiều hôm thường tựa cửa
Chờ con mẹ ngóng khách qua đường
Những chiều gió thổi vấn vương
Chính là những lúc mẹ đang đợi chờ
Ngóng con từng phút từng giờ
Mẹ buồn trông lên đám mây lệ trào
Nơi đây lạnh lẽo chốn nhà lao
Ngày tháng lòng con xót ruột bào
Hai chữ hiếu từ con lạy mẹ
Vì con cam phụ đức cù lao
Trên cây gió thổi dạt dào
Khiến con nhớ lại chiều nào ở quê
Từ xa con lặn lội về
Thấy con mẹ cũng hả hê đôi phần
Hôm nay bao lá rụng đầy sân
Thương mẹ nhớ quê đến vạn phần
Con ngóng cố hương nào có thấy
Xa xa chỉ thấy áng mây buồn
Nhìn mây con nhắn mấy lời
Nhắn về xin mẹ đừng buồn mẹ ơi...
LÊ VĂN CHÍNH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2009 08:44:04 bởi Văn Chính >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/CD34A453E9574093BC17AE416FDA6BFD.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2012 00:26:52 bởi Liên Thơ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: