Thơ::Boston::Trần Trí Dũng
Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 45 bài trong đề mục
Trần Trí Dũng 05.02.2009 23:45:40 (permalink)
0
t.n.b

nói gì thêm khi biển rồi cũng cạn
thuyền khô xương muối bạc ướp thay da
một đời lăng xăng
nghe như đá lở vọng về
từ muôn mùa xuân trước
ôi thương người như vậy
mà buồn như cuộc đời
ai trấn nơi đầu núi
rừng thiêng ước độc
nhìn mây băng trên rạng đông
chưa tăm tích loài chim thiêm thiếp ngủ

những tưởng anh em đầy bốn bể (*)
chí nguyện--tình riêng trắng bạc lòng
ngày xanh thắp đường mây thế hệ
đưa người ta không đưa sang sông (**)

(*) p.b.c (**) t.t



(6.2001)


Trần Trí Dũng

#31
    Trần Trí Dũng 05.02.2009 23:49:31 (permalink)
    0
    tình ca II

    g.m.d.s & T.N

    bay lên nỗi nhớ bay lên thành phố
    ngàn cánh hoa dầu một khắc mơ hoang
    kiếm xuân Kinh Kha mộng dữ Tô Tần
    về đây bên nhau
    vịt lộn vỉa hè Phan Thanh Giản
    bò bía chùa Xá Lợi

    (có hạt mưa dài qua mấy đại dương
    chở lam lũ bầy voi cổ quái mà hiền như
    thủy tinh--mãi mãi hoa niên
    cổng trường xưa lỡ ướp gót chân ai)

    bay lên tiếng hát bay lên người thương
    sóng lặn từng nếp
    đam mê
    những dòng sông ngày vui
    tan đi tan đi
    thủy ngân lăn mà chao lòng bể
    sóng sánh đầu ngày--nhớ thêm



    (11.2001)


    Trần Trí Dũng

    #32
      Trần Trí Dũng 05.02.2009 23:54:30 (permalink)
      0
      thơ con cóc 5

      & Vua


      bên kia là núi
      bên kia là rừng
      bên kia là biển cả
      bên kia là thành quách cũ
      bên kia là bài học đầu tiên
      bên kia là li chè đậu
      bên kia là hột cơm dính cát


      gần mười năm
      đóng kịch trung quân
      như giả bộ thương người
      bên kia thành nỗi nhớ vô duyên
      hôm kia vẽ ngoằn ngoèo lên tờ đơn
      lấm lét nhìn lại--
      tên mình
      chữ kí mình
      …rồi cũng quen thôi
      …rồi cũng quên thôi
      …rồi cũng qua thôi


      mai kia
      con đường lạ nhắc tên người trung nghĩa
      thành phố lạ vang tên trăm năm cũ
      người rất lạ
      thảng thốt nhìn nhau
      lúc tiếng dế liu riu hát ru vỉa hè
      mình về
      như giấc mơ


      (1.2002)


      Trần Trí Dũng

      #33
        Trần Trí Dũng 07.02.2009 20:57:37 (permalink)
        0
        tiếng xuân

        nơi này hái mơ đợi tết
        trái tim màu viên pháo xanh
        cơn vui nào đâu đã hết
        em thả diều lên buồn anh


        cuối năm màu hoa rất đỏ
        nổ tan tành ban mai xưa
        giấc mơ bây giờ biết sợ
        nửa đêm khóc thét như đùa


        ngỡ trò chơi tên hờn dỗi
        miệt mài ngủ giữa thiệp xinh
        một lời chia tay chẳng nói
        để mười năm khóc một mình


        tiếng chuông vui buồn mừng tủi
        úa vàng trôi khắp dòng sông
        trái mơ bây giờ chết đuối
        nhã nhạc lừng vang thinh không


        cuối năm có người ngồi viết
        lá thư tình không ai trao
        ngàn dặm ngày đêm biền biệt
        trăng già bao tuổi mà sao


        (1.1999)


        Trần Trí Dũng

        #34
          Trần Trí Dũng 07.02.2009 21:00:26 (permalink)
          0
          đêm

          còn đây thinh lặng mà thôi
          im nghe sâu thẳm buồn trôi mịt mờ
          lối nào về lại với tôi
          lối nào về lại với đời xênh xang
          còn riêng đêm trắng màu tang
          rót thơ uống khúc tình tang tang tình
          à ơi mây nước điêu linh
          lãng du gót mỏi cho mình nhớ ta
          trách mình nửa cuộc đời hư
          trách ta nhỏ bé phù du lỡ làng
          ngày mai giữa giấc mơ hoang
          ơn người xanh thắm bên đàng cỏ hoa


          (2.1999)


          Trần Trí Dũng

          #35
            Trần Trí Dũng 07.02.2009 21:03:33 (permalink)
            0
            gió đông

            sớm mai lìa ngôi thế tử
            người thoáng đó đã xa xăm
            những hồn hôn mê ủ rũ
            đong đưa sợi gió âm thầm


            bầy chim từ trăm năm trước
            chở người đến ngàn năm sau
            buồn vui đứng ngồi xuôi ngược
            đầu cành ngày lên xanh xao


            con đường mùa thu có nhớ
            cánh tay người quơ trong mưa
            chuyến xe lọc cọc khó thở
            lạc mình trên lối mòn xưa


            khói tan vào li từng giọt
            khẽ khàng rơi gót dương gian
            trách chi mùa say quả ngọt
            vương miện vườn trăng đóng băng


            người đi người về chẳng hẹn
            lời sương mù vây chân mây
            núi non lụi tàn chân nến
            đêm quỳnh thi hương hoa say


            đầu cành rưng rưng nụ nhỏ
            tự tình thai nghén sầu đông
            lá sương mềm thơm phiến cỏ
            người ươm vàng hoa mênh mông


            (12.1999)


            Trần Trí Dũng

            #36
              Trần Trí Dũng 07.02.2009 21:07:09 (permalink)
              0
              1-900-BUCMINH

              ta làm gì được cho nhau
              bực mình quá
              sắp đá nó ra cửa sổ--đồ thổ tả

              thiên đàng địa ngục hai bên
              chôn đi
              lời lẽ thuộc lòng
              ta cần gì nơi nhau
              tuổi tên / bảo hiểm / thẻ tín dụng
              hay một khúc bình minh rạng ngày

              không biết nó là gì
              chắc chắn không phải trái banh lông--chịu chưa
              hôm kia nó rên ầm ầm
              nghiến răng qua cơn thốn chữ
              như thể tỉ chú chuột chạy rậm rật
              trang giấy trắng mắc nghẹn

              bây giờ nó chết--nằm ngay đơ
              chẳng tiếng kêu than
              đỏ / vàng / xanh tắt ngúm
              không là trái banh lông
              nó nhìn cái sân trống uyển ảo
              khai hội đổi trao nguyền rủa

              điệu nhạc cũng du dương bất chợt
              khi cặp mắt vô vọng người bác sĩ
              trốn sau những ngón tay mãi cào cuồng điên lên mặt kiếng

              (3.2001)



              Trần Trí Dũng

              #37
                Trần Trí Dũng 07.02.2009 21:10:34 (permalink)
                0
                jihad

                người xướng ngôn ân cần: “Ngủ ngon!”
                những hãng thông tấn rút dây cất máy
                phi cơ tàng hình biến mất
                tiếng nổ vọng về như kí ức pháo bông

                người thủ lãnh dung mạo khoan thai
                đã bài xích quỉ sứ
                đã nhân danh thượng đế
                đã iêu một đời
                đất thánh

                nguyên thủ quốc gia còn ngồi đọc sách
                những nhà thông thái thầy bàn lui về yên tĩnh
                lính cứu hỏa nằm lăn trên cát bụi
                những gót giày đinh âm thầm xoải

                đôi mắt người em gái
                thẫm mật
                choàng khăn lên thung lũng đen

                (9.2001)



                Trần Trí Dũng

                #38
                  Trần Trí Dũng 07.02.2009 21:14:07 (permalink)
                  0
                  thăm vườn

                  với anh N., chị L.

                  vào thu
                  niềm hi vọng
                  ánh lên sắc lá
                  mùa héo úa năm xưa
                  đã xa như một thời lưu lạc
                  thôi xin đừng sợ hãi
                  ai đếm chập chùng bất trắc
                  hết một ngày dài
                  của nhau một đời hồ như
                  vô nghĩa

                  những ngày xa lộ mênh mông
                  ngàn vạn số phận đời vội vã
                  xin qua vài dặm bình an
                  về bên ánh đèn võ vàng sau khung cửa sổ

                  tỉ tỉ năm trôi
                  con vẫn hát riêng mình một lời hát cũ
                  kính thưa người
                  trang sách con vẫn còn mở ngỏ
                  như hiến dâng--như mãi để dành
                  để ép khô những dòng nước mắt
                  của Cha
                  của Mẹ
                  của Anh Em
                  và của chính con

                  buổi sáng diệu kì như hạt nước nhỏ nhoi
                  ngoe nguẩy trên đầu lá cỏ
                  nhớ người cười vang buổi chiều
                  làm sao quên hàng dâm bụt vạn màu
                  và khóm trúc lặng lẽ như lòng người--một xó
                  vài mầm cây bé con chập chững
                  như đứa nhỏ ngày nào
                  nghĩ đến một mai lan tỏa khắp hàng rào
                  như tóc tiên dài muôn thế kỉ
                  loài bông điểm trên đầu
                  tưởng như màu sắc
                  người sắp ra về
                  cưu mang dăm hạt giống đôi loài bông nhỏ
                  từ một miền đất xa



                  (10.2001)


                  Trần Trí Dũng

                  #39
                    Trần Trí Dũng 07.02.2009 21:17:21 (permalink)
                    0
                    J.

                    hạnh phúc là một cái cầm tay
                    tưới cây cuối ngày thu lạnh
                    là tiếng hát vô danh
                    trầm ấm
                    nụ cười J.
                    rạng rỡ thủa ban đầu

                    trên quê hương này
                    hay Paris / Melbourne / London...
                    hột nước mắt màu chanh tươi
                    còn bay nhảy cùng người
                    vững niềm tin mà đi
                    J. ơi

                    hạnh phúc--dù chỉ một ngày
                    đã đến đây
                    là bao tháng năm trìu mến trong nhau
                    J. mười bốn tuổi
                    vào đời bão táp

                    (10.2001)



                    Trần Trí Dũng

                    #40
                      Trần Trí Dũng 07.02.2009 21:20:14 (permalink)
                      0
                      thơ con cóc

                      khi mi iêu nàng
                      và nàng cũng iêu mi
                      cuối tuần dắt nhau đi xi nê
                      lang thang công viên thành phố cũ
                      rong chơi dưới trời mưa tay trong tay

                      rồi chia xa
                      mười năm thoáng như mưa rào (*)
                      quên đi những tháng và ngày
                      sáng đó mi lết khỏi chiếc xe chết máy bên bìa rừng
                      tuyết trắng cả thế gian
                      không hề biết lạnh

                      và mi bước đi
                      người con gái mê mi mà mi không si lại và nàng hận mi
                      có khi mi thích một người chỉ xem mi như bóng râm
                      nghe cái tát rách da mặt trời
                      mi vẫn tìm kiếm
                      lãnh thêm một cái đá đít
                      mi nghe đám đông kia cười nghiêng ngả
                      vẫn phải lượm chính mình lên
                      và đi tiếp--mi đã hiểu
                      trên mặt đất không đâu có thể lạnh hơn cánh rừng năm cũ

                      thôi hãy cày bừa mỗi bữa
                      trở lại giảng đường khi vẫn trẻ trung
                      đôi khi đi xi nê một mình
                      còn thấy chính mi lang thang trong công viên
                      khi trời mưa phơ phất
                      ngước nhìn lên
                      mi đâu thể ngã giá với cuộc đời
                      cầm lấy từng cơ hội từng thử thách từng ngày qua
                      mi đâu thể mơ hảo được như con người đẹp đẽ nọ
                      điềm đạm một đời không hề thất thố
                      đến ngày nàng đeo nhẫn cưới
                      người quay đi với cuộc tình xanh hơn tiểu thuyết

                      mi phải thử thêm--đừng bỏ cuộc
                      lần này nàng sẽ đến và sẽ iêu mi
                      sẽ cùng mi đi xi nê
                      lang thang công viên thành phố lạ
                      rong chơi dưới trời mưa tay trong tay
                      đến khi chia xa
                      lần nữa

                      (*) Mười năm trôi qua rồi
                      Cũng chỉ một cơn mưa (n.p.n)

                      (11.2001)


                      Trần Trí Dũng

                      #41
                        Trần Trí Dũng 07.02.2009 21:23:25 (permalink)
                        0
                        thơ con cóc 3

                        & P.


                        đốt lá trên trời bầu ngực trĩu
                        hay nửa mặt người
                        vừa nghiêng xuống đời nhau
                        hôm qua



                        nhớ ánh đèn nhớ cái bàn
                        nhớ lửa chiều hôm nhớ tô canh
                        nhớ nhiều đêm mưa dầm
                        nhớ thời bán dạo
                        nhớ tuốt luốt những ngày xưa nhỏ xíu như cọng rau
                        nhớ mình còn bàn tay
                        nhớ mình còn bờ vai

                        chiều với phố với người không có mặt (*)
                        một mình thương khói sóng
                        lênh đênh
                        người thổi màu lên lá
                        trôi ngày buồn vui



                        (*) đ.t.c


                        (11.2001)


                        Trần Trí Dũng

                        #42
                          Trần Trí Dũng 07.02.2009 21:26:19 (permalink)
                          0
                          tĩnh vật

                          & Q.

                          đêm cuối năm
                          những xác lá khô nứt rạn ngoài sân
                          xôn xao thức giấc
                          cơn mưa thủy ngân
                          từng đàn bong bóng chưa từng vỡ
                          vẫn óng ánh
                          nhiệm mầu
                          chú lính chì núp trên chạc cây thông
                          ngắm cây đàn trôi trên vách

                          đem cất ở ngày sau
                          ở ngày xưa ở góc mộng sâu
                          cánh tay lẩn quanh bóng tối
                          trốn nhau trong đời lạng quạng--ánh mắt kia
                          bồng bềnh như sông
                          lặng lặng ngó
                          mặt đất không hoa không cỏ
                          chỉ hạt sương bụi đời
                          như đứa nhỏ tham lam
                          ôm vào lòng
                          một nhúm sao lạnh căm căm

                          (người chắc sẽ liếc xéo
                          trách thơ đặt hàng trong ống nghiệm
                          lắp ráp vụng về từng mảnh chai kí ức
                          từng ảo mộng lưu linh
                          cần quái gì phải uống thuốc ngừa thai)

                          giạt xiêu tối sáng thôi
                          loài thơ chìm trong mắt bão
                          cuối năm buồn bã cũng vô tư
                          tròn trịa như trái châu màu đỏ
                          vuông vức như khoảng trống của bức tranh ngày mai
                          người sẽ rời xa hết thảy
                          ngay cả tĩnh vật này
                          lúc tiếng chuông reng



                          (12.2001)


                          Trần Trí Dũng

                          #43
                            Trần Trí Dũng 07.02.2009 21:30:17 (permalink)
                            0
                            cinema

                            & anh Ng~

                            truyện giản đơn dù có vẻ dã man
                            đứa ác bị đạp xuống hố
                            tiếng nổ nhỏ--rền mặt đất
                            hoang tưởng mình thấy ngay một mặt trời đen vĩnh cửu
                            đời chắc buồn và khó thở ở dưới kia
                            (nghe được...)

                            truyện giản đơn--người thiếu nữ đã quên
                            trí nhớ nào không tan theo những viên thuốc kia
                            cơn cút bắt động kinh giữa đời
                            nàng lủng lẳng trên sợi nhớ người điên
                            như triệu con mắt lân tinh vất vưởng
                            ngoài sông đêm

                            khi hào quang ươm môi má thiên thần
                            hết phim
                            mọi người bước đi
                            mình bước đi
                            đoạn đường ra chỗ đậu xe như dài thêm
                            mình lảo đảo nghĩ đến iêu thương
                            nghĩ đến con đường về vời vợi

                            một ngày rồi qua
                            đêm xuống
                            truyện giản đơn hơn mình tưởng



                            (12.2001)


                            Trần Trí Dũng

                            #44
                              hoangnhuhai 27.10.2009 09:04:19 (permalink)
                              0
                              Cái tên Phạm Hoàng Đan đẹp vậy mà không ký!?!?!
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 45 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9